Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3: Bi kịch

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Bi kịch


Ngắm nghía bàn tay phải của mình một lác, không thấy bất kỳ khác thường, Liên Hoa mới thở dài một hơi, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn.

Sững sờ trong giây lát, Liên Hoa mới định thần lại, liếc mắt nhìn xuống, nàng liền thấy được bàn tay phải của mình đang giờ đây đang nằm trong miệng mình.

Điều "hắn" hiện tại đang lo đấy là tương lai phải dính với nữ nhân phiến phức trước mắt hiển nhiên sẽ không phải là trải nghiệm tốt đẹp cỡ nào, nghĩ tới cảnh tương lai phải nghe đối phương khóc lóc lãi nhãi thế này, "hắn" liền chợt cảm thấy hối hận vô .

"Uy uy, có cần dữ dội vậy không, chuyện đâu còn có đó, thịt c·h·ó còn có... cốp cốp cốp!!"

Ngay khi "hắn" định từ bỏ, thì nữ nhân trước mắt cuối cùng cũng chịu vừa nức nở vừa lên tiếng, đây xem như một dấu hiệu không tồi.

"Rồi một ngày, khi ta đắc đạo thành tiên, ta sẽ cưỡi thất thải tiên vân đến cùng với ngàn vạn tiên hạc để cưới ngươi, tại dưới chúng tinh phũng nguyệt, hai ta sẽ là cặp đôi thần tiên quyến lữ hạnh phúc nhất thế gian này." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ai da, ta đã bảo từ từ rồi không nghe, ta lúc này cùng cánh tay phải trước đây của ngươi không có khác biệt gì đâu, ngươi đánh ta cũng vậy à, dù sao người đau là ngươi thôi."

Chỉ là Liên Hoa lúc này đã không rảnh hơi để ý những thứ đó, nàng lúc này chỉ biết cầm đá mà liên tục nện hết sức mình, không chỉ đơn thuần là vì muốn đ·ánh c·hết thứ quái dị trước mắt mà ngoài ra còn vì muốn giải tỏa đi sự tủi thân và oan ức lúc này.

"Liên Hoa muội muội..."

"Không... hức... không chỉ mỗi tay ta đau..."

"Hắn" cố gắng khuyên nhủ, nhưng dường như hiệu quả cũng không cao lắm, đối phương vẫn còn nức nở, vì thế mà "hắn" cũng dần mất kiên nhẫn.

Nhìn nữ nhân trước mắt khóc lóc sướt mướt, "hắn" liền chợt cảm thấy không dễ làm.

"Chắc có lẽ là ảo giác thật, chắc mọi thử chỉ là giấc mơ thôi, nhỉ?"

"Trước hết thì nghĩ cách làm cho vật chủ câm mồm lại, tiếp đó là cần phải hòa thuận sống chung và đồng thời còn phải đảm bảo nữ nhân này sống tốt, vật chủ mà có mệnh hệ gì thì kết cục của phận ký sinh ta cũng khó nói đấy." (đọc tại Qidian-VP.com)

Liên tục nện bàn tay thêm vài phút, đến khi hòn đá nứt vỡ, đến khi bàn tay cầm đá đã rướm máu từ bao giờ không biết, Liên Hoa mới miễn cưỡng ngừng lại.

"..."

Ho khan mấy cái, Liên Hoa chợt nhớ lại từng đoạn ký ức ngắt quãng kể từ khi bản thân b·ị t·ruy s·át cho đến khi giằng co với thứ gì đó bám vào bàn tay trong lúc bị dòng nước cuốn trôi.

Hai mắt rươm rướm nước mắt trong giây lát, thiếu nữ liền nhịn không nổi nữa mà bật khóc.

Liên tục dùng đá nện vào bàn tay phải nhưng âm thanh phát ra lại tựa như hai vật cứng va đập liên túc khiến cho người ta không khỏi hoài nghi này có còn là thân thể máu thịt bình thường nữa không.

Liên Hoa ngay lập tức liền đắm chìm trong hạnh phúc, chỉ là qua giây lát, nàng liền cảm thấy xúc cảm ở bờ môi không đúng.

Nam nhân cũng đầy thâm tình mà gọi tên nàng, hai người đồi mặt nhìn nhau trong giây lát sau đấy liền dần dần thu hẹp khoảng cách, đợi đến khi đôi môi người yêu sắp chạm tới, Liên Hoa vì quá ngượng ngùng liền đã nhắm lại hai mắt, trong lòng tràn đầy mong đợi đối với nụ hôn đầu đời của mình.

Tất nhiên là không có chuyện hắn quan tâm cảm xúc đối phương như nào, đối phương đã trải qua những gì... blah... blah.

"Phụt, khụ khụ!!"

"Đau... đau quá..."

Tự nhủ như thế, nhưng "hắn" nhìn thấy nữ nhân trước mắt vẫn còn đang khóc sướt mướt liền không biết nên làm như nào cho tốt đây.

Cứ thế, "hắn" liền ngồi nghe vấn đề của đối phương suốt nửa canh giờ, may mắn khi "hắn" cảm thấy lỗ tai mình sắp đóng vảy (nếu như "hắn có tai) thì nữ nhân trước mắt mới nức nở mà kể xong đầu đuôi câu chuyện.

Một lần mở mắt ra, trước mặt Liên Hoa lúc này đã không còn gương mặt mà nàng hằng đêm thương nhớ, chỉ có bầu trời xanh lẳng lặng cùng những án mây nhẹ trôi.

"Thẩm Hiên ca ca..."

"Hắn" không muốn vĩnh viễn làm cánh tay của người khác, nhưng tình huống hiện tại tạm thời e là khó xoay chuyển được nữa rồi, vì vậy mà hiện tại đây hắn đành tạm thời chấp nhận thận phận sống ký sinh này và từ từ tìm cách vậy.

"Móa, nếu biết sẽ có chuyện như thế này thì khi ấy cùng c·hết m* đi cho đỡ phiền."

"Ta... ta rõ ràng không trêu chọc ai... tại sao chứ..."

Nhớ lại khoảnh khắc ấy bản thân tựa như bị điên mà vật lộn giằng co với thứ kia, Liên Hoa không khỏi chợt cảm thấy rùng mình.

"Thôi bình tĩnh bình tĩnh, chuyện đã đến nước này rồi hối hận cũng đã không kịp, trước mắt việc cần làm là tạm thời sống hòa thuận với vật chủ là nữ nhân này, nếu ta chỉ có thể xâm thực khi bản thể trở nên xao động như vừa rồi, vậy thì tình huống ấy hẵn sẽ còn xảy ra nữa chứ... nhở?"

Nghĩ tới bản thân khi ấy lựa chọn tạm thời không xâm thực để tiến hành tự cứu trước, xong sau đó liền phát hiện một trò đùa lớn đó là đống bầy nhầy của bản thân đột nhiên trở nên cố hóa không còn cách nào tiến hành xâm thực thêm nữa khiến cho "hắn" khi ấy nhịn không được mà chửi thề liên tục.

"Thôi nào, đừng khóc nữa được không, có khúc mắc gì có thể chia sẻ với ta, mặc dù ta là người ngoài... à cũng không đúng, hiện tại ta thành cánh tay phải của ngươi rồi, nên chuyện của ngươi cũng là chuyện của ta, kể đi, rồi có gì rồi hai ta cùng giải quyết được không?"

"Chẳng lẽ tất cả chỉ là mơ hoặc ảo giác sao?"

Sau khi theo dõi và nếm thử làm vài chuyện trong thời gian ngắn, "hắn" giờ đây có thể xác định bản thể của mình đã trở về tình trạng "ổn định" như trước đây, tức là không cách nào tự do di động được, khác biệt duy nhất là hiện tại hắn là một cái cánh tay, miễn cưỡng vẫn có thể hoạt động một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn gương mặt hào hoa lãng tử trước mặt cùng với đôi mắt chứa chan tình cảm kia, Liên Hoa chợt cảm thấy con tim nhỏ bé của mình chợt đập trật vài nhịp, sắc mặt nàng trở nên ửng hồng mà ấp ứng gọi tên người tình của mình đầy trìu mến.

"..."

Chỉ là hiện tại nhìn lại bàn tay phải của bản thân đang hoàn toàn bình thường, Liên Hoa không khỏi chợt cảm thấy nghi hoặc.

"Ừm, đúng vậy." (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù tình trạng lúc này so với trước đây đã có thể nói là tốt hơn quá nhiều rồi, nhưng nhìn lại thân thể của nữ nhân trước mắt, lại nghĩ tới viễn cảnh chính mình hoàn toàn xâm thực đối phương và có được thân thể trọn vẹn, có thể tự do đi đâu tùy thích, "hắn" liền chợt cảm thấy tiếc hùi hụi, hận không thể cho bản thân lúc ấy một bạt tai vì quá vội vàng, nếu từ tốn hơn một chút để không dọa sợ đối phương thì có khi hiện tại hắn đã xâm thực thành công rồi.

"Cốp cốp cốp!!!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Và rồi, khoảnh khắc ấy cũng đã đến, khoảnh khắc mà đôi môi của nàng được chạm vào.

"Chụt."

Tại sao chứ, tại sao những chuyện này lại xảy ra với ta, tại sao ngươi lại không bảo vệ ta, ngươi đã nói sẽ bảo vệ ta cả đời, đồ c·hết tiệt...

Chương 3: Bi kịch

Không chút do dự, Liên Hoa tiện vớ lấy một hòn đá bên cạnh sau đấy liền nhắm vào bàn tay phải mà đập mạnh, hoàn toàn không có chút chần chừ hay thương tiếc nào.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Bi kịch