Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 93: Con đang cân nhắc việc xin visa để lên Mặt Trăng làm việc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93: Con đang cân nhắc việc xin visa để lên Mặt Trăng làm việc


Anh không nói thêm gì, chỉ khẽ gật đầu, lòng tự hỏi không biết chuyện gì đã làm thay đổi mẹ mình như vậy.

Thành ngạc nhiên trước sự thẳng thắn của Thư. Anh bật cười, tự nhiên xua tay:

Thành liếc nhanh về phía mẹ mình. Bà chỉ mỉm cười đầy ẩn ý rồi mời Thành ngồi xuống. Anh cúi đầu, thở dài trong lòng, tự nhủ: "Đúng là mẹ, trò này cũng nghĩ ra được."

"Không có gì đâu con." – Bác gái nói nhẹ nhàng. "Chỉ là mẹ cảm thấy cần phải thay đổi một chút thôi."

"Lại một màn thuyết phục về nhà thừa kế tập đoàn," Thành tự nhủ, lắc đầu cười. Mẹ Thành là một người phụ nữ giỏi sắp đặt, chắc chắn không bao giờ bỏ cuộc dễ dàng như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ừ, mẹ biết rồi. Từ mai mẹ sẽ không đi nhặt nữa."

“ Ừm lâu rồi mới gặp anh Thành, dạo anh gầy đi nhiều đấy, công việc có mệt mỏi lắm không?”

"Ừ, tôi vẫn là cái lu thôi, nhưng làm diễn viên hài thì chưa đủ trình."

Thành bắt xe đến một nhà hàng kiểu Pháp sang trọng nằm ngay trung tâm thành phố. Nhân viên nhà hàng nhận ra vị khách, liền niềm nở dẫn anh vào một phòng bao riêng xa hoa, với đèn chùm lấp lánh, nội thất bọc nhung đỏ và những bức tranh nghệ thuật trang trí tinh tế.


"Dạ vâng, con đang cân nhắc việc xin visa để lên Mặt Trăng làm việc ạ. Con nghe nói ở đó lương cao hơn và không khí trong lành hơn, còn đỡ phải cãi nhau với mấy ông cổ đông nữa cô ạ."

Chỉ vì hồi đó có lần đi dự đám cưới tại một nhà hàng sang trọng. Cả hai đứa trẻ đều không thích sự trang trọng đó và muốn trốn thoát. Khi đang chơi đùa, vô tình xô đổ một chiếc bàn trưng bày bánh cưới.

Cô Cúc cũng ngay lập tức đá chân vào con gái ra hiệu, cô gái tỏ vẻ bất đắc dĩ đành bắt chuyện hỏi thăm: (đọc tại Qidian-VP.com)

“À không đâu, tôi đang luyện tập để hóa thân thành nhân vật chính trong phim xác sống. Tôi nghe nói n·gười c·hết thì rất gầy, nên đang cố gắng giảm cân để nhập vai.”

Vì cả hai đều là trẻ con nên chẳng ai tức giận cả. Mọi người còn trêu rằng đây là "nghi thức hôn lễ" đầu tiên của họ. Bố mẹ hai bên còn nhanh chóng đùa nhau nhận thông gia.

Cô Cúc tất nhiên không phản đối, còn vui mừng đồng ý. Thành và Thư đều không kịp phản ứng gì, chỉ có thể nhìn nhau với ánh mắt đầy bất đắc dĩ. Thành cười khổ: "Không ngờ mẹ lại chơi chiêu đến mức này."

Thành bước vào phòng và ngay lập tức cảm nhận được bầu không khí khác thường. Đôi mắt anh mở to ngạc nhiên khi thấy mẹ mình không chỉ đến một mình.

"Đấy, nhà cháu Thành mà có thêm một cô con dâu khéo léo, biết suy nghĩ chăm lo gia đình như cháu Thư đây thì tuyệt biết bao." - Mẹ Thành cảm khái nói.

Cô Cúc, bà mẹ đi kèm thi thoảng lại chen vào, khéo léo tiếp lời mẹ Thành. Cô bật chế độ “con hát mẹ khen hay” tự giới thiệu như thể con gái mình là người hoàn hảo nhất thế gian khiến mẹ Thành khen ngợi không ngớt.

Từ sáng sớm, mẹ anh đã gọi điện báo rằng bà đang trên đường xuống Hà Đô và muốn gọi Thành đi ăn tối. Nghe qua giọng điệu của bà, Thành đã đoán được mục đích thật sự của cuộc hẹn này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thư ngước mắt nhìn anh, nhún vai:

Mỗi khi mẹ Thành gợi ý đến chuyện hôn nhân, Thành lại liếc mắt nhìn cô gái đối diện. Cô ta không tỏ vẻ phản đối, nhưng nhìn thái độ cũng chẳng vui vẻ gì cho cam. Chắc hẳn cô cũng không tự nguyện đến đây.

Thật ra vì gia đình họ chơi khá thân với nhau nên hồi còn nhỏ cả Thành và Thư đều có mối quan hệ rất tốt, chơi đồ hàng với nhau từ bé.

Mẹ Thành nhiệt tình kéo hắn vào bàn, bắt đầu bữa ăn như thể đây là một cuộc hội ngộ thân tình.

Anh như không tin vào tai, vì từ trước tới giờ mẹ anh luôn bướng bỉnh, kiên quyết giữ lấy việc nhặt phế liệu tích góp thêm để đi làm từ thiện dù gia đình thấy điều đó là không cần thiết.

“Ha ha, thằng bé này thật hài hước. Nghe nói cháu tốt nghiệp đã vài tháng rồi phải không? Mẹ cháu cứ nói tập đoàn đang thiếu người, còn mong ngóng cháu về lắm đấy”

Cả hai ngồi đối diện nhau trong một góc yên tĩnh của quán cafe. Thành cúi đầu nghịch điện thoại, còn Thư thì cũng cắm mặt vào màn hình, không ai nói với ai câu nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hôm nay bà đã gặp một cậu thanh niên tốt bụng, khiến bà nhớ lại những kỷ niệm xưa cũ.

Mẹ Thành bất đắc dĩ thở dài: “Cái thằng nhỏ này…”

Người đàn ông vẫn chưa hết ngạc nhiên. Nhưng trong ánh mắt của mẹ anh hôm nay có điều gì đó rất khác, dịu dàng nhưng kiên định.

Cô Cúc: …

"Hai đứa mình sang tiệm áo dài gần đây xem chút, để hai con nó ngồi quán cafe bên cạnh chờ đi. Chứ người trẻ tuổi như chúng nó lại đi xem cắt may áo dài với hai bà già thì chán lắm."

"Mẹ tôi cũng vậy. Hai bà ấy quả là biết cách hợp tác để ép chúng ta vào một cái bẫy hoàn hảo."

Thư, cô con gái của cô Cúc, cố giữ nụ cười lễ phép nhưng trong lòng lại đang thầm rủa:

Khác với những lần trước khi bà thường trách lại con trai với kiểu như "Giờ mày lớn rồi còn quản cả mẹ à?" thì lần này, bác chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, ánh mắt hiền dịu:

"Trời ạ, sao cái tên béo này bao năm chẳng thay đổi gì cả? Nếu không phải mẹ nhất quyết bắt mình tới đây thì giờ này mình đã lên club quẩy với đám bạn rồi."

"Phải. Tôi còn tưởng cậu đã chuyển sang làm diễn viên hài chứ, nhìn cậu vẫn giống như cái lu, nghe nói còn được cư dân mạng phong tặng danh hiệu ‘Tư lệnh độc tài chống Samsung’ cũng ghê đấy."

Thành gật gù, cười nhạt:

"Đúng. Trông thế này thì chỉ đóng vai nền cho người ta thôi, cho tôi đi xem mắt với tư bản hot nhất mạng xã hội thì còn được ."

Bác gái nhìn con trai, khóe mắt khẽ mỉm một nụ cười ấm áp.

Ngài phó giám đốc Đặng Hữu Thành tan làm tại công ty nhưng hắn không trở về khu tập thể như mọi khi. Hôm nay, Thành có một cuộc hẹn đặc biệt.

Sau vài phút, Thành ngẩng lên, phá vỡ không khí:

Thư nheo mắt nhìn Thành:

Kết thúc bữa ăn, khi Thành nghĩ mình sắp được thoát khỏi tình cảnh này, mẹ anh lại chơi thêm một chiêu mới. Bà bất ngờ quay sang cô Cúc và đề nghị:

Nhưng việc này cứ thế gắn liền với cả hai đến lúc đi học cùng trường. Bạn bè biết được cũng trêu đến đỏ mặt, cùng một số hiểu lầm khác. Từ đó, cả hai đều thề không bao giờ muốn gặp lại "oan gia bánh cưới" kia nữa.

Mẹ Thành liền bắt đầu chủ động lại cuộc trò truyện. Những từ khóa như "cuộc sống ổn định" và "công việc gia đình" cứ lặp đi lặp lại, khiến Thành chỉ biết ngồi cười gượng.

"Mẹ... có chuyện gì xảy ra à?" – Anh ngập ngừng hỏi, giọng đầy lo lắng.

Ngồi bên cạnh bà là cô Cúc, một người bạn thân của gia đình, và con gái của cô, một cô nàng ăn mặc sang chảnh nhưng lại có vẻ gượng gạo. Thành lập tức hiểu ra tình hình: Đây là một buổi xem mắt trá hình.

"Mẹ tôi ép."

Mẹ anh hôm nay đột nhiên lại đồng ý dễ dàng như vậy, thật kỳ lạ.

Thư khẽ cười khẩy:

Sự im lặng giữa họ nặng nề đến mức ngay cả tiếng muỗng khuấy trong ly cà phê cũng nghe rõ mồn một.

Bác gái dừng xe, từ tốn cởi khăn, áo và khẩu trang, để lộ gương mặt phúc hậu chừng gần 60 tuổi, mái tóc dường như đã được nhuộm đen nhưng lấm tấm vài sợi bạc.

Chương 93: Con đang cân nhắc việc xin visa để lên Mặt Trăng làm việc

Người đàn ông đứng chôn chân, mắt ngẩn ngơ nhìn mẹ mình.


Có lẽ, đây là lúc bà cần thay đổi một chút, vừa để thỏa mãn lòng mình, vừa không khiến con cái phải lo lắng.

Cô Cúc cố gắng cười gượng để làm dịu cuộc nói chuyện:

"Không ngờ cậu lại đến đây." (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong phút chốc, chiếc bánh lăn xuống và đè lên người Thư. Thành trong nỗ lực giải cứu, lại lóng ngóng khiến cô bé càng lấm lem rồi ngã lăn vào ôm lấy nhau.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93: Con đang cân nhắc việc xin visa để lên Mặt Trăng làm việc