Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43: Trục xuất
Trong suốt hành trình trở về, bầu không khí khá nặng nề, cả với những người cũ lẫn những người mới vừa gia nhập.
Hắn cười khổ, giang hai tay sang 2 bên:
"Lúc đó anh chợt có ý nghĩ hay là cứ g·iết quách cô ta đi. Em thấy đấy, cô ta chỉ là gánh nặng mà thôi, hơn nữa nếu như anh g·iết cô ta thì sẽ không có ai biết cả".
"Chị gì ơi, em không có ý xấu đâu, bình tĩnh nha chị...". Yến từ từ từng chút một xích lại gần người phụ nữ...
"Đây là con đường hôm qua anh đến đồn công an. Anh để ý thấy có mấy chỗ tương đối an toàn có thể để cho cô ta ở lại. Zombie thì hôm qua anh đã xử lý được 1 phần rồi, giờ mình chỉ cần tranh thủ dọn kỹ hơn 1 chút là được!"
"Chuyên này là sao hả anh?". Đưa tay lên che mũi, Yến vừa quan sát khung cảnh trong phòng vừa hỏi hắn.
"Thêm 1 tấm chụp nghiêng nữa nào!"
"Anh biết là em không vui, nhưng chuyện của Dung anh cũng không có biện pháp nào khác. Cô ta không phải loại tốt lành gì, nếu như để cô ta ở lại căn cứ sẽ giống như ôm quả bom hẹn giờ vậy, em có biết không?"
"Ui da!". Yến đưa tay lên ôm đầu:
"Từ chiều đến giờ anh đã luôn phân vân không biết nên xử lý như thế nào với cô ta, nhưng khi quyết định gọi em vào đây, để cho em tự mình quyết định, anh thấy mình thật là ngốc, nhưng đồng thời lại cảm thấy thoải mái trong lòng".
Suốt chặng đường trở về, Yến luôn ủ rũ cúi đầu, thậm chí còn quên luôn cả cái chuyện mà mới vừa nãy còn khiến nàng xấu hổ đến mức muốn đào cái lỗ chui xuống. Hắn có chút không đành lòng, muốn chọc cho nàng vui lên nhưng không có biện pháp. Ai biểu chính hắn mới là nguyên nhân khiến nàng không vui cơ chứ!
Hắn ôm chân nhảy lò cò, rốt cuộc thì cái miệng thúi của hắn cũng bị nàng trừng phạt!
Cửa mở ra, người phụ nữ điên lại tiếp tục trốn vào góc phòng, vừa ôm đầu vừa run lấy bẩy:
Hắn quay sang Yến:
Hắn cười khổ:
Suy tư hồi lâu, đến khi về đến chung cư, hắn mới chợt nhớ ra 1 việc...
Đương nhiên là ở trong đầu hắn đã có kế hoạch khác, nhưng biểu diễn vẫn là phải làm đấy. Hắn cũng không muốn Yến hay những người trong nhóm hoài nghi bất cứ điều gì cả. Hắn muốn làm cho mọi người, thậm chí là ngay cả Dung, đều tin rằng hắn chỉ đang chuẩn bị để có thể trục xuất vĩnh viễn Dung mà thôi.
"Ừ, cho dù em có muốn thủ tiêu cô ta, anh cũng sẽ giữ kín miệng! Chuyện phân xác phi tang cứ để anh lo cho, cứ tin tưởng ở--- Ui da, má ơi!"
Chương 43: Trục xuất
Vừa đi hắn vừa nói:
Trên hành lang tầng 11.
...
Cất bước đi vào cửa siêu thị, hắn nhẹ giọng nói:
"An Quang, anh Tùng, 2 anh đưa những người này lên gặp Lan giúp tôi nhé".
"Đi thôi mọi người, chúng ta không có nhiều thời gian đâu!".
Suốt chặng đường này cũng không có gì đặc biệt cả. Zombie còn lại ở trên đưỡng cũng khá ít, thỉnh thoảng mới có một nhóm 3, 4 con. Lần nhiều nhất cũng chỉ có 1 nhóm hơn 10 con, toàn bộ đều do hắn 1 người 1 búa xử lý sạch.
"Anh cho em toàn quyền quyết định thật hả?"
Cả nhóm lập tức khởi hành. Khi xuống đến ban công tầng 2, Huy thậm chí còn dùng niệm lực đưa mọi người xuống đất để tiết kiệm thời gian. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây là 1 căn nhà cấp 4, diện tích nền khoảng 40 mét vuông, 1 trệt, 1 lầu gỗ, nằm ở cuối 1 con hẻm cụt nhìn ra đường N.T.T, phía sau nhà có cửa hậu nhìn ra khu vực đất trống, rất dễ tiếp cận nếu đi từ phía chung cư nhà hắn.
"Anh đâu có làm gì sai mà phải xin lỗi em chứ, hứ!"
Dừng lại ở bên dưới thang dây, Huy nói:
Đi thêm một đoạn hắn lại gặp 2 vợ chồng mở cửa chạy ra xin được gia nhập. Tổng cộng là lần này ra ngoài cả nhóm nhận thêm được 5 người nữa.
"Sao lại cốc đầu em?"
"Nhìn vào ống kính đi nào, 1-2-3!"
"Bên này Yến ơi!"
"Yến ơi, em đi với anh một chút!"
Cảm giác vui mừng khi được gia nhập vào một nhóm những người sống sót nhanh chóng bị dập tắt khi họ nhận ra nhóm này đi ra ngoài là để trục xuất người. Cả 5 người không ai bảo ai đều giữ yên lặng, cẩn thận từng li từng tí.
"Hứ, đáng đời!"
Hắn quay người lại cho nàng 1 cái gõ đầu sát.
Sau khi chuẩn bị hành trang và v·ũ k·hí cho Dung, Huy lấy điện thoại ra, ở trước mặt quần chúng vây xem chụp ảnh Dung. Hắn dự định sẽ in ảnh Dung ra, dán lên bảng thông báo cho mọi người biết mặt, để sau này những người trong khu căn cứ khi đi ra ngoài sẽ nhận ra và tránh xa Dung. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có 1 điều trùng hợp là cả 2 người sáng hôm qua thò đầu ra cầu cứu hắn, thì hôm nay lại một lần nữa xuất hiện xin được nhập đội. Lần này hắn cũng không từ chối.
"Quái vật! Cút đi, cút đi!"
Hắn vừa dứt lời, ở phía trước đằng sau đống xà bần loáng thoáng xuất hiện 2, 3 con zombie đang vật vờ đi qua.
Không muốn lãng phí thời gian, hắn điều khiển búa bay thẳng về phía trước...
Hắn đi trước hướng về phía sảnh, Yến lẽo đẽo đi theo ở phía sau. Nhưng nàng luôn giữ khoảng cách hơn 2 mét, mặt nhìn sang 1 bên, mang "em không vui" ba chữ viết hết lên trên mặt.
"Em nghĩ cái gì vậy? Không đời nào anh để cho cô ta đến sống trên con đường chúng ta dùng để đến chung cư nhà em được. Ai biết cô ta sẽ giở trò gì chứ!"
Hắn bật đèn pin lên, dẫn Yến đến căn phòng có người phụ nữ điên.
Sau khi leo qua tường chung cư, Huy đi đầu, cả nhóm theo hàng dọc nhanh chóng tiến lên. Ở phía bên này của bức tường là một dải đất tương đối trống trải nằm ở phía sau dãy nhà mặt tiền trên đường N.T.T.
"Cho anh xin lỗi nha!"
Huy xoay cổ tay để xem giờ, đã gần 4 giờ 40 phút rồi.
Hắn cũng không giấu nàng suy nghĩ của mình khi đó:
Hắn cười khổ, đưa tay áo lên che mũi. Trời lặng gió khiến cho mùi xác c·hết với mùi máu tươi xộc thẳng vào mũi. Đi với gái mà không lãng mạn 1 tí nào cả!
Yến quay đầu lại mở to mắt nhìn hắn.
"Nhưng cuối cùng anh lại làm không được, nhìn vào đôi mắt đẫm nước mắt của cô ta anh lại không thể hạ thủ được. Anh không có cách nào vượt qua được ranh giới ấy!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Yến hơi bĩu môi lên:
Nhìn hắn hồi lâu, nàng chợt nở nụ cười rực rỡ như nắng hạ:
...
Huy kể lại cách hắn tìm được người phụ nữ cho nàng nghe, bao gồm cả những phán đoán về những điều mà cô ta đã phải trải qua.
Kế hoạch ban đầu của hắn là đưa Dung tới nhà thằng cha cởi trần. Tuy nhiên, sau khi xem qua địa thế căn hộ của 2 vợ chồng vừa mới gia nhập, hắn quyết định chọn luôn căn hộ này làm nhà mới cho Dung.
"Đừng có qua đây! Đừng có qua đây! Hu hu... (khóc nức nở)".
"À mà quên chuyện đó đi, anh có chuyện này muốn giao cho em toàn quyền quyết định. Hy vọng là có thể giúp em vui lên một chút!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Yến ngay từ đầu đã nhận ra đây không phải là con đường dẫn đến chung cư nhà nàng. Lúc đầu tuy không nói gì nhưng nhẫn nhịn một hồi, nàng rốt cuộc cũng buột miệng hỏi:
Dừng lại 1 chút hắn lại nói tiếp:
Sau khi bỏ Dung lại, cả nhóm lên đường trở về.
"Ủa, sao mình lại phải đi đường này hả anh? Đường bên kia hôm qua tụi mình đã dọn dẹp xong rồi..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.