Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 44: Hoàng hôn
"Thế nếu như lỡ may sau này anh đi làm chuyện xấu thì em sẽ làm gì? Thực thi chính nghĩa hở?". Hắn trêu nàng.
"Anh không định lên kế hoạch nữa à?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng rủ ta cũng nàng đi lên sân thượng?
"Em biết! Nhưng chỉ trừ trường hợp không có biện pháp nào khác thôi, còn nếu như vẫn có biện pháp thì anh phải nghe lời em, không được làm những chuyện như thế!".
Nàng quả nhiên vẫn không thể từ bỏ trái tim thánh mẫu của mình:
"Hở? À, ừ..."
Tốn không ít công sức, Yến mới tiếp cận được người phụ nữ. Nàng cố gắng dỗ dành để cô ta bình tĩnh lại.
"(Phụt!) Anh lươn lẹo thì có!". Yến bật cười.
Rất thần kỳ là hôm nay cô em vợ cũng vào bếp giúp chị gái nấu cơm. Trong lòng hắn lập tức suy bụng ta ra bụng người: chả nhẽ nàng cũng làm gì đó có lỗi với Lan giống như hắn sao?
"Giá như ngay từ đầu em đã nghe lời chị Cúc đuổi thằng Cường đi, không đúng... giá như ngay từ đầu em đã nhẫn tâm được như anh thì có khi mọi chuyện đã không như thế!"
Theo giọng kể trầm thấp có chút u buồn của nàng, hắn rốt cuộc cũng được biết về chuyện đã xảy ra...
"Mơ đi cưng!"
Dựa người vào lan can, nàng cười khổ nói:
... (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lòng điên cuồng tự sướng, thâm chí là hắn còn vô cùng gian nan từ 36 tư thế lựa ra được 3 tư thế. Hậu quả là đến lúc đặt chân lên sân thượng, hắn cũng không rõ mình rốt cuộc đi lên đây như thế nào nữa =]]
Lúc đầu hắn định tranh thủ thời gian đi xuống kiểm tra xác con zombie biến dị đã cắn Thắm, nhưng nửa chừng bị Yến gọi lên sân thượng, thành ra phải bỏ dở kế hoạch.
Mồm mép trơn tru trêu ghẹo Yến 1 hồi, hắn mới chịu trở về nhà tắm rửa thay quần áo.
Chương 44: Hoàng hôn
Hắn bước đến, sóng vai đứng bên cạnh nàng.
Rất nhanh, hắn bị hai chị em đuổi ra khỏi bếp. Lý do là làm thì ít mà ăn vụng thì nhiều.
Ánh tà dương đỏ rực, 1 vầng trăng khuyết mờ nhạt đã dâng lên quá nửa bầu trời...
Nếu như không để ý tới những dấu vết của tận thế đang gặm nhấm mặt đất thì đây hẳn là 1 khung cảnh lãng mạn!
Hôm qua hắn có hỏi nàng xem trong nhóm nàng có ai bị zombie cắn không, rồi thì khi bị cắn xong thì sẽ như thế nào. Nàng trả lời là có, người bị cắn sẽ giống như trong phim, biến thành zombie. Nhưng sau đó nàng lại không nói thêm gì nữa...
"Em cười trông đẹp hơn lúc ủ rũ nhiều". Hắn ngay lập tức thi triển ra mặt dày đại pháp.
Đâu có ai ngờ là 1 tiếng sau thằng Cường lại quay trở lại. Có được siêu năng lực, nó đ·ánh c·hết 2 người rồi đuổi bắt nàng, muốn c·ưỡng h·iếp nàng. Cũng may là nàng nhanh chân chạy xuống sân, ở giữa bầy zombie thành công đào mạng.
"Lần trước, anh có hỏi em là có thấy ai bị zombie cắn chưa, anh có nhớ không?". Nhìn mặt trời lặn hồi lâu, Yến chợt nhẹ giọng hỏi.
Sau đó, Yến rốt cuộc cũng nghe theo lời khuyên của hắn, còng tay cô ta lại, nửa dỗ dành nửa cưỡng ép, đẩy cô ta ra khỏi phòng, từng bước một rời khỏi siêu thị. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vâng, chuyện đó thực ra là như thế này..."
Đợi lát nữa ăn tối xong lại tính tiếp...
Yến cắn cắn môi, quay sang nhìn hắn:
...
"Haizz, suýt chút nữa là hôn được rồi". Hắn ủ rũ nói.
Đúng vậy! Tuyệt đối hông thể sai được!
Yến xoắn xuýt suy nghĩ một hồi mới trả lời:
Hắn nhíu mày: (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặt nàng chỉ trong một khoảnh khắc đã đỏ bừng lên như gấc chín. Hắn thuận thế ép sát lại muốn chiếm đoạt bờ môi nàng.
"Đúng rồi, hôm nay em có giận anh chuyện của Dung không?"
"Không, không, anh xuống với em!"
"Ok rồi đó, em trở về nghỉ ngơi đi. Anh còn có chút việc phải làm".
"Trừ phi gì cơ?". Yến rất nhanh cắn câu.
"Em không! Ngay từ đầu em đã không giận anh rồi, em chỉ cảm thấy rất khổ sở vì thế giới này đã trở nên quá tàn nhẫn, tàn nhẫn đến mức ngay cả chính em cũng dần dần coi đó là chuyện bình thường!"
"Em sẽ không để chuyện đó xảy ra! Với tư cách là thuộc cấp của anh, em sẽ can gián để anh làm điều đúng đắn!"
"Ngẩn ngơ cái gì vậy, lại đây nào!". Vỗ vỗ vào lan can, Yến cất tiếng phá tan cơn ảo tưởng của hắn.
"Trừ phi em chịu gả cho anh, trở thành vợ anh. Anh có một cái ưu điểm là ai nói cũng không nghe, nhưng lại rất biết nghe lời vợ!"
"Không biết xấu hổ!". Yến đỏ mặt mắng.
...
"Anh nghĩ là thuộc cấp không có thẩm quyền cao như thế đâu, trừ phi..."
Gì thế này?
Hắn quay người rời đi, nhưng vừa đi được mấy bước thì bị Yến gọi lại:
Yến thở dài, khẽ lắc đầu:
Không có biện pháp, hắn vừa mới trốn vợ lên trên sân thượng tán gái xong, trong lòng có chút bất an =]]
Hắn chợt xoay người đưa tay nâng cằm nàng lên. Đưa mặt lại gần, hắn nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của nàng:
"Có đôi khi điều đúng đắn lại rất tàn nhẫn, em có biết không?"
"À-Ừ"
Lúc đầu khi các nàng lập nhóm đi dọn dẹp hành lang chung cư, tên Cường là nam giới trưởng thành nên bắt buộc phải đi theo, nhưng gã rất khôn lỏi luôn thích ẩn nấp ở phía sau, không muốn chiến đấu. Chị Cúc nóng tính thấy ngứa mắt nên đề xuất loại gã ra khỏi nhóm nhưng nàng lại không nghe. Về sau thì trong một lần mở đường xuống lầu dưới, tên Cường lâm trận bỏ vị trí khiến cho chị Cúc bị 3 con zombie bao vây, bị cắn vào tay.
Nhìn theo nhóm Lan đã khuất bóng sau cánh cửa lên cầu thang, hắn quay sang Yến:
Sau khi ăn xong bữa tối, lấy cớ là phải tìm chỗ rộng rãi luyện tập niệm lực trong khoảng 2 tiếng, hắn rời khỏi nhà.
Chỉ còn có 3 cm nữa là chạm môi, nhưng nàng vẫn kịp phản ứng nhảy lùi ra phía sau, chạy trốn nhanh như thỏ:
Dưới ánh tà dương, chỉ có 2 người?
"Đợi đã anh Huy!"
"Ừ, 100 năm nữa! Cố gắng lên nha!". Nàng bĩu môi.
Dừng lại 1 chút nàng lại nhẹ giọng nói:
"Ừ, nhớ chứ! Có chuyện gì hả em?"
Hắn bật cười:
"Hể, sao lại lôi anh vào đây? Mà anh nhẫn tâm hồi nào chứ? Anh là công dân tốt, lương thiện chính trực mẫu mực, ba năm học mẫu giáo anh đều có phiếu cháu ngoan bác hồ đó nha!". Đúng nhận sai cãi, hắn vừa mở miệng liền cãi.
Đó là 1 người phụ nữ tên Cúc, ở bên dưới nhà nàng 3 tầng, là hướng dẫn viên tập gym và yoga. Hai người tuy không thân, nhưng cũng tính là quen biết.
"Em đi xuống dưới nhà, anh cứ ở trên lên kế hoạch tiếp đi nha..."
Là tỏ tình, phải không?
Không thể sai được!
...
Lan cũng đã trở về, đang bật bếp ga lên nấu cơm. Hắn thấy thế cũng chạy đến giúp, loay hoa loay hoay rối tinh rối mù...
"Ok, ngon! Đã có thời hạn tức là có thể thành công! Để anh lên kế hoạch cái đã! Mục tiêu đầu tiên là rút ngắn thời gian xuống còn 10 năm, tiếp theo sẽ là rút ngắn xuống còn 1 năm. Này này, em đi đâu vậy, đợi anh với..."
"Nhưng chuyện người phụ nữ ban nãy làm em cảm thấy vui lắm, vui vì anh không có sa đọa làm bậy, vẫn còn giữ được ranh giới của mình!"
Cả nhóm lúc đó đều rất bất mãn với thằng Cường, muốn nó phải chịu trách nhiệm. Nhưng nàng lại đứng ra can ngăn, cuối cùng chỉ đuổi nó đi mà thôi...
"À ừm, tụi mình lên sân thượng đi anh. Em có chuyện này muốn nói...". Yến hơi bối rối, đưa tay lên nghịch lọn tóc bên tai.
Lan cũng rất tinh ý. Nàng thấy Yến đã mệt mỏi cả ngày rồi nên bảo Yến cứ trở về nghỉ ngơi, để nàng, bác Nhung và 3 người nữa đi bố trí chỗ ăn ở cho người phụ nữ ở trên tầng 12.
Hế hế hế hế! (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc cả hai mang được người phụ nữ lên tầng 11 thì cũng đã 5 giờ 40 phút chiều. Hắn gọi Lan và bác sĩ Nhung ra, bàn luận 1 chút, đi đến quyết định là sẽ c·ách l·y cô ta để điều trị.
"Hể, nhưng anh có cơ hội mà, đúng không em?"
...
Hắn rất trơn chu đổi chủ đề:
"L-Lưu manh! Không biết xấu hổ!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.