Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Thực lực tăng
[Huyết mạch: Thiên Tộc (Đã thức tỉnh) Long Tộc (???) Nhân Tộc]
"Họ đã thực hiện những thí nghiệm biến đổi sinh vật nhằm tạo ra những chiến binh siêu mạnh. Con quái vật này chính là kết quả của một trong những thí nghiệm ấy," Trưởng đội bảo vệ giải thích.
[Năng khiếu: Điều khiển lực (S) - Nhập môn, Điều khiển không gian (???)]
[Huyết mạch: Nhân Tộc]
Thiên Thần gật đầu, ánh mắt của anh như đang xa xăm, nhìn về phía chân trời tối mờ phía xa. "Cháu hiểu rồi, cháu sẽ chuẩn bị cho những thử thách tiếp theo. Hội Cứu Thế không thể cứ thế tiếp tục mà không gặp phải những trở ngại." anh nói, giọng trầm và kiên quyết.
Hoàng Văn đi bên cạnh Thiên Thần, im lặng, nhưng đôi mắt anh ánh lên sự hiểu biết. Dù sao, Hoàng Văn cũng là bạn thân của Thiên Thần, anh đã nhận ra rằng trong những cuộc đối đầu, Thiên Thần luôn giữ cho mình những suy nghĩ sâu xa mà không dễ dàng chia sẻ với ai. Nhưng anh hiểu, Thiên Thần luôn bảo vệ những người xung quanh, và Hoàng Văn sẽ luôn ở bên cạnh để giúp đỡ khi cần thiết.
Cuối cùng, trận đấu kết thúc khi cả hai đều kiệt sức và dừng lại, không ai muốn gây tổn thương cho nhau.
"Mình cũng vậy. Lần sau sẽ là một trận đấu thú vị hơn nữa." Thiên Thần nhìn Hoàng Văn, nụ cười vẫn giữ trên môi.
[Sức mạnh tổng hợp: 45,000]
"Sẵn sàng rồi. Cậu cũng phải cẩn thận đấy, mình sẽ không nhân nhượng đâu." Hoàng Văn nắm chặt thanh kiếm, ánh mắt kiên định.
Thiên Thần phải sử dụng Điều khiển lực để làm chệch hướng các đòn t·ấn c·ông, những luồng lực vô hình từ tay anh đẩy lùi thanh kiếm của Hoàng Văn đi. Nhưng ngay khi đó, Thiên Thần lại dịch chuyển vào gần Hoàng Văn, muốn tận dụng khoảng cách gần để ra đòn quyết định.
[Tuổi: 10]
[Kỹ năng: Thái Dương kiếm pháp (S - Nhập môn) Ngự Kiếm Thuật (A - Nhập môn)]
"Chắc chắn rồi, nhưng dù sao thì tối nay chúng ta cũng đã làm được một phần công việc. Còn nhiều việc phải làm, nhưng trước mắt, chúng ta về nhà nghỉ ngơi đã." Thiên Thần khẽ gật đầu, mỉm cười nhẹ.
Long Na không tin vào lời nói của Thiên Thần. Bà nhẹ nhàng kéo anh lại gần, nhìn kỹ v·ết t·hương trên người con trai. Mặc dù đã được sơ cứu, nhưng độc tố vẫn còn rõ ràng trên v·ết t·hương. Bà không nói gì, chỉ nhíu mày và kéo Thiên Thần ngồi xuống ghế. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không thể coi thường những v·ết t·hương như vậy." Long Na nói, giọng bà nghiêm túc. "Nếu không xử lý triệt để, độc tố sẽ ảnh hưởng đến cơ thể con, và sức mạnh của con sẽ giảm đi."
Lúc này, trưởng đội bảo vệ, một người đàn ông cao lớn với đôi mắt sắc bén, tiến lại gần Thiên Thần. Ông ta vỗ vai Thiên Thần một cách mạnh mẽ nhưng cũng đầy tán dương.
[Tên: Thiên Thần]
Sau khi Thiên Thần tỉnh lại, anh cảm thấy toàn thân đau nhức, nhưng cảm giác nặng nề trong lòng đã giảm đi phần nào.
Cả hai tiếp tục giao chiến trong suốt một lúc, cả không gian như rung chuyển bởi sự v·a c·hạm của kiếm và lực. Thiên Thần di chuyển linh hoạt, tận dụng khả năng dịch chuyển để gây bất ngờ cho Hoàng Văn, còn Hoàng Văn thì kiên cường phòng thủ, tận dụng kiếm pháp của mình để chống lại những đòn t·ấn c·ông liên tiếp.
"Không dễ đâu!" Hoàng Văn với vẻ mặt nghiêm túc. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chắc chắn cậu sẽ không né được cú này!" Thiên Thần tung đòn mạnh.
"Cảm ơn! Nhưng cậu cũng không tệ đâu. Hư Không Phi Hành Thuật của cậu quả thực rất khó đối phó. Nhưng lần sau, mình sẽ không để cậu dễ dàng vượt qua như vậy." Hoàng Văn nở nụ cười tự hào.
"Con biết rồi, mẹ. Chỉ là lúc đó, mọi chuyện xảy ra quá nhanh, con không thể làm gì khác ngoài việc chiến đấu." Thiên Thần cảm thấy áy náy, nhưng anh cũng không muốn làm mẹ lo lắng.
Đội bảo vệ xung quanh anh đang trò chuyện, thảo luận về chiến thắng của họ và khen ngợi Thiên Thần vì hành động dũng cảm trong trận chiến với con quái vật.
Thiên Thần cảm nhận được sức mạnh của cú đánh này và phải dùng Điều khiển lực để đẩy lùi đòn kiếm. Một tiếng "choang" vang lên khi hai thanh kiếm v·a c·hạm, tạo ra một luồng sóng lực mạnh mẽ khiến mặt đất dưới chân họ rung chuyển.
Thiên Thần cảm thấy mệt mỏi nhưng tâm trí anh vẫn không ngừng suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Con quái vật này chỉ là một phần trong một kế hoạch lớn mà Hội Cứu Thế đang thực hiện. Anh không thể không lo lắng cho tương lai, nhất là khi biết tổ chức này luôn âm thầm tạo ra những sinh vật mạnh mẽ, sẵn sàng đe dọa cuộc sống bình yên của mọi người.
Thiên Thần lại dùng Thiên nhãn để kiểm tra thông tin
"Thiên Thần, nhóc đã làm rất tốt! Mặc dù tình huống rất nguy hiểm, nhưng nhóc đã cầm chân con quái vật một cách ngoan cường, đủ để chúng tôi kịp thời có mặt. Đây là chiến thắng lớn của đội chúng ta."
Mặc dù không thể phủ nhận được sự mệt mỏi, nhưng Thiên Thần hiểu rằng đây là một cơ hội lớn để chứng tỏ bản thân và nâng cao giá trị trong mắt đội bảo vệ. Anh chỉ im lặng nghe, không hề vội vàng chia sẻ về những cảm nhận của mình.
[Sức mạnh tổng hợp: 34,000]
Anh bước vào phòng tắm, cố gắng thay bộ đồ dính máu ra, chuẩn bị để nghỉ ngơi. Nhưng vừa lúc ấy, Long Na, mẹ anh, từ phòng khách bước vào, trông bà có vẻ nghi ngờ khi thấy dáng vẻ mệt mỏi của Thiên Thần.
"Cái này là một trong những sản phẩm từ thí nghiệm của tổ chức tà ác - Hội Cứu Thế." Đội bảo vệ tiếp tục nói về con quái vật mà họ vừa tiêu diệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả hai quyết định rời khỏi khu vực, hướng về nhà.
"Lần này chúng ta sẽ đấu. Mình muốn xem cậu áp dụng những gì đã học vào thực chiến. Cậu sẵn sàng chưa?" Thiên Thần nhìn Hoàng Văn, mỉm cười.
Thiên Thần mỉm cười nhẹ, không nói gì nhiều. Anh chỉ cúi đầu, như thể đang nhận lời cảm ơn mà không cần phải lên tiếng.
"Cậu đã khá lên nhiều đấy, Hoàng Văn. Tốc độ phản ứng của cậu tốt hơn trước rất nhiều." Thiên Thần thở dốc, cười khẽ.
[Năng khiếu: Ngự Kiếm (S) - Nhập môn]
Cả hai đứng đối diện nhau, khoảng cách giữa họ đủ gần để t·ấn c·ông ngay lập tức. Thiên Thần khởi động trước, sử dụng Hư Không Phi Hành Thuật, dịch chuyển liên tục để không cho Hoàng Văn kịp nắm bắt được vị trí của mình. Những cú dịch chuyển nhanh như chớp khiến Hoàng Văn không thể đoán trước được đòn t·ấn c·ông tiếp theo.
[Sinh lực: 20,000]
Sau buổi luyện tập chung, Thiên Thần và Hoàng Văn quyết định thử sức với một trận đấu để kiểm tra tiến bộ của mỗi người. Không khí căng thẳng, đầy kịch tính khi cả hai chuẩn bị bước vào trận đấu.
Long Na cẩn thận bôi thuốc lên v·ết t·hương của Thiên Thần, cảm giác ấm áp từ thuốc dần dần làm dịu đi cơn đau. Thiên Thần cảm thấy một sự an tâm khi có mẹ ở bên cạnh, chăm sóc từng chút một. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đây là thuốc đặc biệt từ Long Tộc, sẽ giúp con giải độc và phục hồi nhanh chóng." Đột nhiên, Long Na biến ra một lọ thuốc từ trong hư không.
"Con phải học cách chú ý đến sức khỏe của mình hơn. Sức mạnh không chỉ đến từ năng lực, mà còn từ khả năng chăm sóc bản thân." Long Na lắc đầu, ánh mắt bà dịu dàng nhưng cũng đầy lo lắng.
Nhưng Thiên Thần không dừng lại. Anh lập tức sử dụng Hư Không Phi Hành Thuật để dịch chuyển ra sau lưng Hoàng Văn, chuẩn bị t·ấn c·ông. Tuy nhiên, Hoàng Văn không hề hoảng sợ. Hắn lập tức xoay người, sử dụng Ngự Kiếm Thuật để phản đòn.
Lại nhìn qua Hoàng Văn
[Năng lượng: 24,000]
Chương 10: Thực lực tăng
[Tên: Hoàng Văn]
Hoàng Văn chớp mắt, rồi ngay lập tức áp dụng Ngự Kiếm Thuật, những cú vung kiếm chuẩn xác, t·ấn c·ông mạnh mẽ về phía Thiên Thần. Cả kiếm pháp của hắn đều lượn theo những đường kiếm giống như những tia chớp, làm không gian xung quanh như sáng bừng lên.
"Mình đã đoán trước được động tác của cậu rồi!" Hoàng Văn cười đắc chí.
[Tuổi: 10]
"Con không cần phải luôn tỏ ra mạnh mẽ. Gia đình luôn là nơi để con dựa dẫm vào." Long Na nhìn anh một lúc lâu, rồi mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt tóc con trai.
"Cậu nghĩ chỉ có dịch chuyển là đủ sao?" Hoàng Văn nhắm mắt, tập trung.
=========
Cả hai im lặng tiếp tục bước đi trong bóng tối, chỉ có tiếng bước chân của họ vang vọng trong đêm yên tĩnh. Dù là chiến đấu hay luyện tập, dù có bao nhiêu nguy hiểm đang rình rập phía trước, Thiên Thần vẫn cảm thấy yên tâm khi có người bạn này bên cạnh.
Bà khẽ gật đầu, rồi tiếp tục chăm sóc cho anh một chút nữa. Sau đó, cả hai ngồi lại trò chuyện một lúc trước khi Thiên Thần lên giường nghỉ ngơi, để cơ thể có thời gian phục hồi.
Hội Cứu Thế. Tổ chức ấy không phải là một cái tên dễ quên đối với Thiên Thần, vì trong tương lai, anh đã phải đối đầu với tổ chức này rất nhiều lần. Mỗi cuộc đối đầu đều mang lại những nỗi đau và thử thách lớn lao, và anh không thể không cảm thấy lo lắng khi biết họ vẫn tiếp tục thực hiện những thí nghiệm độc ác như thế.
Một tháng sau, Thiên Thần và Hoàng Văn đã có những bước tiến lớn trong việc luyện tập và phát triển kỹ năng. Cả hai đều cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt trong sức mạnh của mình. Họ đã dành thời gian không chỉ luyện tập riêng lẻ mà còn phối hợp với nhau, cải thiện khả năng chiến đấu và chiến thuật.
Khi nghe thấy tên "Hội Cứu Thế," Thiên Thần bất ngờ, và một cảm giác nặng nề ập đến. Mặc dù ngoài mặt anh vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng trong đầu anh lại rối bời.
Khi Thiên Thần về đến nhà, anh bước vào phòng với vẻ mặt mệt mỏi, đôi mắt hơi khép lại vì đau đớn. Vết thương do độc tố từ con quái vật vẫn còn âm ỉ trong người anh, dù đã được xử lý phần nào nhưng cơ thể vẫn chưa phục hồi hoàn toàn.
Sau khi mọi chuyện đã kết thúc, Thiên Thần và Hoàng Văn trở về. Mặt trời đã lặn, bầu trời u ám báo hiệu một đêm lạnh lẽo sắp đến.
"Thiên Thần, con về rồi sao?" Long Na bước lại gần, ánh mắt bà sáng lên khi nhìn thấy con trai mình có vẻ không ổn. Bà đưa tay sờ vào trán anh, cảm nhận nhiệt độ cơ thể hơi cao. "Con b·ị t·hương à? Sao lại không nói gì?"
"Ngày mai sẽ lại có thử thách mới." Hoàng Văn lên tiếng sau một khoảng thời gian im lặng.
Tuy nhiên, Thiên Thần không tiết lộ bất kỳ điều gì về những trải nghiệm trong tương lai của mình. Anh biết rằng dù có chia sẻ, chẳng ai sẽ hiểu được, và thậm chí, điều đó có thể gây ra sự nghi ngờ hoặc sự lo lắng không cần thiết. Tương lai là một điều không thể thay đổi dễ dàng, và Thiên Thần hiểu rõ rằng chỉ có anh mới có thể tự mình thay đổi được vận mệnh, nếu như có thể.
"Cậu giỏi đấy, Hoàng Văn!" Thiên Thần nhếch môi. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Năng lượng: 20,000]
[Kỹ năng: Hư Không Phi Hành Thuật (S - Nhập môn)]
"Con sẽ cố gắng hơn. Cảm ơn mẹ." Thiên Thần nhìn mẹ, cảm nhận được tình yêu thương và sự quan tâm vô bờ bến từ bà. Anh biết mình không thể để mẹ phải lo lắng quá nhiều.
"Nhóc thật sự là một tài năng hiếm có. Nếu có thêm vài người như nhóc, chúng tôi sẽ dễ dàng đương đầu với mọi thử thách. Tuy nhiên, chúng tôi không thể chủ quan. Hội Cứu Thế chắc chắn không bao giờ từ bỏ việc tạo ra những sinh vật như vậy. Họ sẽ tiếp tục tìm cách mở rộng đế chế của mình." Trưởng đội bảo vệ nhìn Thiên Thần một cách chân thành.
Nhưng Hoàng Văn đã quá quen thuộc với cách Thiên Thần di chuyển. Hắn kịp thời sử dụng Thái Dương Kiếm Pháp, một kỹ năng mạnh mẽ kết hợp giữa sức mạnh và tốc độ. Cây kiếm của hắn phát ra ánh sáng vàng chói lọi, đánh thẳng vào Thiên Thần đang dịch chuyển.
Thiên Thần cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng ánh mắt của mẹ anh đã nhìn thấy v·ết t·hương và cơn đau trên người anh. Anh im lặng một lúc rồi nói: "Con chỉ bị trúng độc từ một con quái vật thôi, mẹ không cần lo đâu. Con đã xử lý rồi."
"Mẹ... con không sao đâu, chỉ là một chút thôi." Thiên Thần nhẹ nhàng nói, cố gắng cười một cách trấn an.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.