Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Nguy cơ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Nguy cơ


[Sức mạnh tổng hợp: 33,500]

Thanh kiếm lập tức rời khỏi tay Hoàng Văn, bay lượn trên không như một sinh vật sống, lao thẳng về phía Thiên Thần.

Con Thú Dị Huyết lùi lại một bước, nhưng ngay lập tức lao vào t·ấn c·ông lần nữa, móng vuốt sắc nhọn như những chiếc đao sắc bén nhằm vào Hoàng Văn. Cậu kịp thời né tránh, nhưng một cánh tay khổng lồ của con quái vật vung tới, đẩy cậu ngã ra đất.

[Tuổi: Không xác định (sinh vật lâu đời, sức sống mãnh liệt)]

[Kỹ năng: Khí độc (A – Nhập môn) Móng vuốt sắc nhọn (B - Nhập môn) Bạo liệt kích (C -Thành thạo)]

"Hoàng Văn đã tiến bộ nhiều. Mình tò mò không biết chỉ số hiện tại của cậu ấy ra sao. Thử xem nào." Thiên Thần thầm nghĩ.

Sáng hôm sau, tại sân tập

"Còn nhiều điều nữa mà cậu chưa biết đâu." Thiên Thần mỉm cười.

"Cậu có nghe thấy không? Cái gì vậy?" Hoàng Văn lập tức rút thanh kiếm bên hông ra, ánh mắt căng thẳng.

"Hoàng Văn, mình không ngờ chỉ số của cậu lại cao như vậy. Sức mạnh tổng hợp của cậu đạt 33,500 rồi, đúng là ấn tượng." Thiên Thần nhìn Hoàng Văn, mỉm cười.

"Thiên Nhãn? Nghe ghê thật đấy! Nghĩa là... bây giờ cậu có thể nhìn thấy hết mọi thứ về mình?" Hoàng Văn mở to mắt, ngạc nhiên.

"Xem ra mình phải cố gắng hơn nữa để không bị cậu bỏ xa. Nhưng mà... mai đấu tập lại, cậu đừng giữ sức nữa nhé!" Hoàng Văn gật gù, ánh mắt lộ rõ vẻ ngưỡng mộ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kết thúc trận đấu

"Được rồi, Hoàng Văn! Cậu sẵn sàng chưa?" Thiên Thần nói khẽ.

"Giữ vững, Hoàng Văn. Động tĩnh khá lớn, chắc đội bảo vệ sắp đến rồi… cố gắng kéo dài thêm chút nữa." Thiên Thần mệt mỏi, nhưng vẫn cố gắng đứng dậy.

[Huyết mạch: Dị Huyết (nguyên tố ma quái, lai giữa các loài thú)]

Nhưng khi đội bảo vệ bắt đầu xử lý v·ết t·hương của Thiên Thần, anh đã hoàn toàn b·ất t·ỉnh vì khí độc đã ảnh hưởng quá nặng đến cơ thể.

"Đừng lo. Mình sẽ cầm chân nó." Thiên Thần dồn sức tạo ra thêm một lớp chắn.

Hoàng Văn lập tức tăng cường năng lượng vào thanh kiếm, kiếm khí tỏa ra mạnh mẽ, phá tan bức tường lực của Thiên Thần. Thanh kiếm tiếp tục lao tới, buộc Thiên Thần phải dịch chuyển liên tục để tránh đòn.

Thiên Thần nhìn con quái vật, sắc mặt nghiêm trọng. "Cẩn thận, nó rất mạnh. Đừng để bị trúng độc."

Thiên Thần lập tức kích hoạt Hư Không Phi Hành Thuật, biến mất khỏi vị trí và xuất hiện ở phía bên trái Hoàng Văn. Anh giơ tay, điều khiển một luồng lực mạnh, đẩy Hoàng Văn trượt vài mét.

Thiên Thần và Hoàng Văn gặp lại nhau, ánh mặt trời sớm mai chiếu rọi làm không khí thêm phần hào hứng.

"Chúng ta phải làm gì đây?" Hoàng Văn vội vàng giữ chặt kiếm, đứng dậy.

khi chúng chạm vào lớp lực của Thiên Thần.

Khi mặt trời dần lặn, ánh hoàng hôn nhuộm vàng cả vùng trời, Thiên Thần và Hoàng Văn cùng nhau trở về nhà. Đường rừng hôm nay yên tĩnh một cách bất thường, chỉ có tiếng côn trùng rả rích trong không khí.

"Cậu ấy bị nhiễm độc! Chúng tôi sẽ xử lý ngay!" Đội trưởng bảo vệ vội vàng tiến đến sau khi quan sát tình hình.

Chương 9: Nguy cơ

"Thiên Thần, lần này cậu khá hơn thật. Điều khiển lực của cậu thực sự là một v·ũ k·hí lợi hại." Hoàng Văn nhìn sang Thiên Thần.

Sử dụng Thiên Nhãn, Thiên Thần quét qua khu vực xung quanh. Một sinh vật khổng lồ hiện ra trong tầm nhìn của anh. Nó cao hơn 3 mét, thân mình đầy những vảy đen bóng loáng, đôi mắt đỏ rực như máu. Là một con Thú Dị Huyết, quái vật cực kỳ hung hãn và nguy hiểm.

"Được, vậy mai đừng có viện lý do hết năng lượng đấy nhé!" Hoàng Văn gật đầu.

"Chà, thật không ngờ cậu có thể điều khiển thứ nặng như vậy dễ dàng thế! Làm sao mà không thấy chút căng thẳng nào vậy?" Hoàng Văn tròn mắt kinh ngạc.

"Hôm nay mình sẽ không để hết năng lượng giữa chừng đâu. Sẵn sàng chưa, Hoàng Văn?" Thiên Thần ra vẻ thách thức.

Thiên Thần lúc này phải cố gắng tập trung thêm sức lực để sử dụng Hư Không Phi Hành Thuật dịch chuyển mình hỗ trợ Hoàng Văn ra xa con quái vật, tránh những cú t·ấn c·ông tiếp theo.

"Chúng ta không phải đối thủ của nó. Hoàng Văn, chạy mau!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngự Kiếm!"

"Được thôi, mai mình sẽ không nhường đâu!" Thiên Thần bật cười, đưa tay về phía bạn của mình.

[Sinh lực: 15,000]

"Cậu còn làm được cả điều này sao?" Hoàng Văn ngạc nhiên.

Hoàng Văn nhanh chóng khôi phục thăng bằng, ánh mắt sắc bén. Anh rút thanh kiếm ra, thanh kiếm phát sáng khi năng lượng chảy qua.

[Năng lượng: 12,000]

"Lần này mình sẽ không để cậu có cơ hội dễ dàng dịch chuyển đâu." Hoàng Văn mỉm cười tự tin. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay khi Thiên Thần gần như kiệt sức, tiếng động vang lên từ phía xa. Đội bảo vệ đã đến, với v·ũ k·hí sẵn sàng. Nhờ sự hỗ trợ kịp thời của họ, một đợt t·ấn c·ông mạnh mẽ đã tiêu diệt con Thú Dị Huyết, khiến nó gục xuống.

[Tuổi: 10]

"Đừng lo, cậu giỏi hơn mình trong việc kiểm soát v·ũ k·hí. Còn mình, năng lực vẫn chưa khai thác hết tiềm năng. Trận đấu mai chắc chắn sẽ thú vị!" Thiên Thần cười.

"Không chạy kịp rồi." Hoàng Văn tay nắm chặt kiếm.

[Hình dáng: Quái vật cỡ lớn với thân hình vạm vỡ, phủ đầy vảy đen bóng loáng, mắt đỏ rực như máu.]

Thiên Thần bất ngờ nhưng không hoảng loạn. Anh tập trung điều khiển lực, tạo ra một luồng lực đẩy mạnh từ cơ thể, hất văng thanh kiếm ra xa.

Thiên Thần cười, tiếp tục nâng cấp màn trình diễn. Anh dùng một tay điều khiển hòn đá lớn, tay còn lại nhấc bổng vài viên đá nhỏ hơn. Chúng bắt đầu chuyển động xung quanh hòn đá lớn, giống như các vệ tinh xoay quanh một hành tinh.

[Tên: Hoàng Văn]

Con Thú Dị Huyết lao đến, mắt đỏ ngầu đầy sát khí, vung móng vuốt sắc bén về phía họ. Thiên Thần ngay lập tức vận dụng Điều khiển lực để tạo ra một lá chắn bảo vệ. Những cú vung móng của con quái vật mạnh mẽ đến mức tạo ra những tiếng động rền vang

"Còn cậu, Ngự Kiếm ngày càng khó đoán hơn. Nếu không nhờ dịch chuyển, mình đã bị cậu áp đảo rồi." Thiên Thần ngồi dưới gốc cây, tận dụng thời gian nghỉ ngơi để khôi phục năng lượng. Anh nhìn về phía Hoàng Văn, người đang lau thanh kiếm của mình với vẻ đầy kiên định.

Không kịp chờ thêm, con quái vật gầm lên lao tới. Những bước chân nặng nề khiến mặt đất rung chuyển.

"Cậu ấy sẽ sao chứ...?" Hoàng Văn nói trong lo lắng, nhìn Thiên Thần.

Đột nhiên, một tiếng gầm rú vang lên từ trong rừng, khiến cả hai giật mình.

[Kỹ năng: Thái Dương kiếm pháp (S - Nhập môn) Ngự Kiếm Thuật (A - Nhập môn)]

[Tên: Thú Dị Huyết]

[Huyết mạch: Nhân Tộc]

Hoàng Văn nhanh chóng rút kiếm, dùng Thái Dương kiếm pháp để t·ấn c·ông. Một vầng sáng vàng rực rỡ xuất hiện từ mũi kiếm khi cậu vung kiếm về phía thân con quái vật. Những đường kiếm nhanh và mạnh, nhưng lớp vảy dày của con quái vật khiến các đòn t·ấn c·ông chỉ tạo ra những vết xước nhẹ.

Cả hai thở hổn hển sau trận đấu kéo dài.

"Thiên Thần, cậu nghĩ mai mình có thể làm gì để chiến thắng cậu không? Mình thấy năng lực của cậu khó đối phó thật đấy!" Hoàng Văn lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng.

[Năng khiếu: Siêu cường lực (B - Thành thạo) Khả năng phục hồi (A - Thành thạo)]

Bắt đầu trận đấu (đọc tại Qidian-VP.com)

"À, thật ra mình vừa mới thức tỉnh một năng lực đặc biệt. Thiên Nhãn của gia tộc mình có nhiều năng lực đặc biệt tùy theo từng người và năng lực của mình là nhìn thấy chỉ số của người khác. Nhưng không phải lo, chỉ số không nói lên tất cả đâu. Quan trọng là cách cậu dùng sức mạnh ấy thế nào." Thiên Thần cười, chạm tay lên thái dương.

Tuy nhiên, Hoàng Văn đã dự đoán trước. Anh đột ngột thay đổi hướng kiếm, chặn đầu Thiên Thần ở điểm xuất hiện tiếp theo.

[Năng khiếu: Ngự Kiếm (S - Nhập môn]

Hoàng Văn vội vã lao đến, nhưng con quái vật đã nhanh chóng quay lại, lần này với một Bạo liệt kích đầy mạnh mẽ. Cả hai đều không kịp tránh, một cú đập mạnh mẽ của con quái vật khiến đất đá xung quanh vỡ vụn, cả Thiên Thần và Hoàng Văn đều bị hất văng ra xa.

Thiên Thần dịch chuyển liên tục, tránh các đòn đánh từ thanh kiếm. Nhưng bất ngờ, Hoàng Văn điều khiển kiếm thay đổi hướng giữa không trung, ép Thiên Thần phải đối mặt trực tiếp.

Thiên Thần kích hoạt Thiên Nhãn, đôi mắt của anh sáng lên, như thể xuyên thấu mọi thứ. Một bảng thông tin dần xuất hiện trước mắt anh:

"Cậu ấy thực sự đã tiến bộ. Mình không thể chỉ dựa vào Hư Không Phi Hành Thuật để trốn tránh mãi được." Thiên Thần thầm nghĩ.

"Cậu nói gì cơ? Sao cậu biết rõ như vậy?" Hoàng Văn cau mày, hơi bất ngờ.

"Đánh thôi!" Hoàng Văn gật đầu, kiên quyết.

[Loại: Quái vật Địa Ngục]

"Yên tâm, mình chỉ dùng khi cần thôi. Vả lại, chỉ số chỉ là con số, điều quan trọng là sự cố gắng của mỗi người. Ngày mai chúng ta đấu tập, mình sẽ chứng minh lời mình nói!" Thiên Thần cười lớn, vỗ vai Hoàng Văn.

"Thiên Thần, cậu làm thế nào mà kiểm soát được nhiều vật thể cùng lúc thế? Đây là năng lực thiên bẩm sao?" Cảnh tượng trước mắt khiến Hoàng Văn không thốt nên lời.

Sau một lúc nghỉ ngơi, Thiên Thần ngồi bệt xuống đất, ngẩng đầu nhìn trời. Cơn gió nhẹ thổi qua, mang lại chút mát mẻ sau trận đấu tập căng thẳng.

Thiên Thần dừng dịch chuyển, giơ cả hai tay ra trước, sử dụng năng khiếu Điều khiển lực để tạo một bức tường vô hình. Thanh kiếm của Hoàng Văn lao tới, nhưng bị chặn lại giữa không trung, rung lên như đang cố phá vỡ bức tường.

"Không hẳn đâu. Mình chỉ thấy được những thông tin cơ bản thôi, nhưng vẫn chưa hoàn thiện. Với người mạnh hơn, có khi mình còn chẳng thấy gì!" Thiên Thần vội xua tay, cười trấn an.

Thiên Thần vươn tay ra, tập trung tinh thần. Không khí xung quanh như bị hút lại, tạo ra một cảm giác áp lực vô hình. Anh nhắm mắt, cảm nhận dòng chảy lực lượng trong cơ thể mình. Bàn tay anh nhẹ nhàng hướng về một hòn đá lớn ở gần đó.

Khi Thiên Thần tiếp tục sử dụng Điều khiển lực để đẩy lùi con quái vật, anh bắt đầu cảm nhận được sự kiệt sức từ việc tạo lá chắn liên tục. Nhưng rồi, một điều không ngờ tới xảy ra: Thú Dị Huyết bất ngờ phun ra một làn khí độc màu xanh, mù mịt. Thiên Thần không kịp chuẩn bị, một phần khí độc đã xâm nhập vào cơ thể anh. Anh cảm thấy đầu óc choáng váng và đôi mắt mờ dần.

Nhưng con Thú Dị Huyết không dừng lại, nó càng lúc càng t·ấn c·ông mạnh mẽ hơn. Nhận thấy nếu không tiêu diệt nó ngay, hai người sẽ khó mà sống sót, Hoàng Văn đột nhiên nhảy lên, dùng hết sức mạnh của mình để vung kiếm vào vảy con quái vật. Một ánh sáng rực rỡ từ thanh kiếm bùng lên khi thanh kiếm cắt mạnh vào cơ thể con quái vật. Tuy nhiên, lớp vảy dày của nó vẫn không bị xuyên thủng quá nhiều.

"Vậy là từ giờ không thể giấu gì với cậu được nữa rồi nhỉ?" Hoàng Văn nhún vai, nửa đùa nửa thật.

Cả hai bước vào vị trí. Thiên Thần siết chặt bàn tay, sẵn sàng thử nghiệm Hư Không Phi Hành Thuật và kết hợp với năng khiếu Điều khiển lực.

"Cậu ổn chứ, Thiên Thần?" Hoàng Văn vội vã đứng dậy, giọng thở gấp.

"Đợi mình kiểm tra." Thiên Thần bình tĩnh lùi lại, triệu tập sức mạnh, ánh mắt lóe lên ánh sáng của Thiên Nhãn.

"Đáng ghét! Bất cẩn rồi. Cẩn thận đấy… Hoàng...Văn..!” Thiên Thần khó khăn, giọng yếu ớt.

"Đừng lo, chúng tôi có thuốc giải độc đặc biệt. Nhưng sẽ mất một chút thời gian để phục hồi." Đội trưởng bảo vệ chắc chắn.

Hòn đá to nặng gần 20kg bất ngờ bay bổng lên không trung mà không cần chạm vào. Dưới sự điều khiển khéo léo của Thiên Thần, nó xoay vòng, lướt qua lại như thể đang nhảy múa trên không trung. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Điều khiển lực không chỉ đơn giản là sức mạnh. Nó là sự cân bằng và cảm nhận. Cũng giống như cách cậu kiểm soát kiếm của mình vậy, tất cả đều cần sự kiên nhẫn và luyện tập." Thiên Thần hạ các hòn đá xuống đất một cách nhẹ nhàng, mỉm cười đáp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Nguy cơ