Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6: Luyện tập (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Luyện tập (2)


Nhưng ngay lúc đó, một tiếng gọi vang lên từ trong nhà:

"Khó hơn mình nghĩ đấy," Thiên Thần lẩm bẩm, lau mồ hôi trên trán.

Cuối cùng, Thiên Thần luyện tập lực đẩy, một kỹ năng thiên về công kích. Anh đứng giữa sân, vươn tay về phía một bức tường gạch đã được gia cố từ trước.

Khi ngồi xuống bàn ăn, mẹ anh nhìn thấy vẻ mặt đầy hứng khởi của con trai, liền hỏi:

“Quá đã!” Anh cười lớn, nhìn những mảnh vỡ trước mặt.

Bất chợt, một luồng năng lượng mạnh mẽ tuôn ra ngoài, phá hủy hoàn toàn khối kim loại, để lại một hố nhỏ trên bàn. Thiên Thần lùi lại, mồ hôi đổ như mưa.

Thiên Thần thu nhỏ vùng năng lượng lại. Một áp lực vô hình bắt đầu đè nén viên đá, khiến nó từ từ hạ xuống, ép mạnh vào mặt đất.

"Được rồi, bắt đầu nào," Thiên Thần lẩm bẩm, giơ tay ra trước, tập trung năng lượng.

"Chưa đủ... mình cần tinh chỉnh năng lượng tốt hơn." (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thiên Thần! Xuống ăn sáng đi con, không mẹ lại phải lên gọi nữa đấy!”

“Cảm giác này... thật tuyệt. Có lẽ mình đã quên mất tầm quan trọng của việc nghỉ ngơi.”

Sau khi luyện tập cật lực cả ngày, Thiên Thần trở về phòng, ngã người xuống giường. Cơ thể anh mỏi nhừ, nhưng ánh mắt vẫn ánh lên vẻ kiên định.

"Mẹ, con cần tận dụng từng giây phút. Không thể để mình bị tụt lại phía sau được." Thiên Thần nhận ly nước, uống một hơi rồi cười nhẹ.

Bàn tay anh nâng lên, lòng bàn tay trái có ấn ký lấp lánh. Lực từ trường bắt đầu hình thành. Hai mảnh kim loại run rẩy, nhẹ nhàng dịch chuyển về phía nhau, nhưng đột ngột v·a c·hạm và văng ra xa.

Anh nhớ lại những phương pháp từ kiếp trước, khi anh từng chứng kiến các bậc thầy siêu phàm luyện tập: Thiên Địa Dưỡng Nguyên Năng.

Kế tiếp, Thiên Thần chuyển sang luyện tập lực hút. Anh bước đến một cột sắt cao, đặt hai tay lên nó, hít một hơi dài. Ý thức của anh tập trung toàn bộ vào việc kéo vật thể về phía mình mà không để mất kiểm soát.

Tuy nhiên, khi nhìn kỹ hơn, anh nhận ra rằng năng lượng vẫn chưa được kiểm soát hoàn hảo. Một vài mảnh vỡ đã bị nung nóng đến mức chảy ra, chứng tỏ anh đã sử dụng lực quá mức cần thiết.

"Hoàn hảo!" Thiên Thần reo lên đồng thời ngồi bệt xuống đất. “Nhưng tiêu hao năng lượng quả thật là lớn.”

"Lực h·ạt n·hân mạnh thật sự nguy hiểm. Mình phải học cách kiểm soát nó tốt hơn, nếu không, hậu quả có thể rất tệ."

"Điều khiển các lực cơ bản... chỉ mới là khởi đầu. Mình phải đạt đến đỉnh cao của khả năng này."

Mặt cỏ bên dưới lõm xuống rõ rệt.

Anh tiếp tục điều chỉnh áp lực, dồn năng lượng vào một điểm duy nhất. Lần này, sóng xung kích phá hủy một phần nhỏ của bức tường, để lại vết nứt rõ rệt.

"Vậy thì con phải bắt đầu bằng việc ăn hết đĩa bánh này đã!" Long Na chỉ mỉm cười

“Được rồi, hãy thử tạo lực kết hợp giữa các hạt proton và neutron.”

Cuối cùng, cột sắt hoàn toàn rời khỏi vị trí ban đầu, đáp nhẹ trước mặt anh. Một cảm giác thỏa mãn dâng lên trong lòng.

Bằng sự tập trung cao độ, Thiên Thần cảm nhận môi trường xung quanh. Anh vươn tay ra, tạo một vùng năng lượng xoay tròn bao quanh viên đá lớn nhất. Lập tức, viên đá rời khỏi mặt đất, lơ lửng trong không trung như mất đi trọng lượng.

Đứng giữa sân vườn rộng lớn, Thiên Thần hít một hơi thật sâu, cảm nhận bầu không khí trong lành. Anh nhớ kiếp trước – lực h·ạt n·hân bao gồm hai dạng chính: lực h·ạt n·hân mạnh giữ các proton và neutron trong h·ạt n·hân nguyên tử, và lực h·ạt n·hân yếu liên quan đến sự phân rã phóng xạ. Giờ đây, với khả năng điều khiển lực, anh muốn thử xem liệu mình có thể tác động đến cấu trúc h·ạt n·hân hay không.

"Phức tạp hơn mình nghĩ..." – Thiên Thần lau mồ hôi trên trán, thầm ghi nhớ rằng sự kiên nhẫn và chi tiết là chìa khóa.

Một t·iếng n·ổ nhỏ vang lên, mảnh kim loại vỡ ra thành từng mảnh vụn, bắn tung tóe. Thiên Thần lập tức nhảy lùi lại, tay đưa lên che mặt, nhưng đồng thời cũng không giấu nổi niềm vui.

Thiên Thần quyết định tăng cường độ, nhắm đến việc tách nhỏ mảnh kim loại ra. Anh vận dụng toàn bộ sự tập trung, cảm giác như mọi hạt proton, neutron trong mảnh kim loại đều nằm trong tầm kiểm soát của mình. Năng lượng từ lòng bàn tay anh tỏa ra, bao trùm lấy vật thể.

Anh nhắm mắt, tưởng tượng về cấu trúc bên trong h·ạt n·hân nguyên tử. Năng lượng từ lòng bàn tay phát ra, nhẹ nhàng thâm nhập vào khối kim loại. Trong vài giây đầu, mọi thứ có vẻ ổn định, nhưng khi anh tăng cường năng lượng, khối kim loại bắt đầu phát ra ánh sáng nhè nhẹ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lần thử thứ ba:

Trước mặt anh là một mảnh kim loại nhỏ, đặt trên mặt bàn đá. Anh nhắm mắt, tưởng tượng các hạt bên trong vật chất đang chuyển động. Cảm giác quen thuộc của dòng năng lượng chảy qua cơ thể xuất hiện. Anh điều chỉnh từng chút một, cố gắng tác động vào cấu trúc h·ạt n·hân của mảnh kim loại.

Nhắm mắt lại, Thiên Thần tập trung vào môi trường xung quanh. Dòng chảy năng lượng từ ánh sáng mặt trời, không khí, và cả lòng đất từ từ hội tụ vào cơ thể anh. Một cảm giác mát lạnh lan tỏa khắp người, làm dịu đi cơn mệt mỏi.

"Dù mạnh mẽ đến đâu, cũng phải ăn mới đủ sức luyện tập chứ! Hay con định ngất xỉu nữa đây?" Mẹ anh bước tới, tay bưng đĩa bánh.

"Cột sắt này nặng gấp đôi trọng lượng mình, nhưng không vấn đề gì."

Thiên Thần ngồi xuống trên bãi cỏ, hít thở sâu để lấy lại cân bằng. Anh đặt tay lên lòng bàn tay trái, nơi ấn ký của năng khiếu điều khiển lực phát sáng yếu ớt.

"Được rồi, thử kiểm soát xem sao..." – Thiên Thần tự nhủ, ánh mắt nghiêm nghị. Anh tập trung vào hai mảnh kim loại nhỏ trên bàn đá trước mặt, cố gắng hình dung hai cực từ hút và đẩy.

"Con trai, nghỉ chút đi! Tập lâu như vậy không sợ kiệt sức à?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Lần thử đầu tiên:

"Ừ thì... cố gắng là tốt, nhưng cũng phải giữ sức khỏe. Con mà đổ bệnh thì ai sẽ gánh vác tương lai của cả gia đình?" – Mẹ anh nói với giọng đùa cợt.

"Đừng lo, con sẽ không làm mẹ thất vọng đâu." Thiên Thần bật cười, nhìn mẹ đầy yêu thương. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Được rồi! Tiến bộ chút rồi!” Anh khẽ mỉm cười, tự động viên mình.

"Quá đơn giản!" – Thiên Thần tự nhủ.

Ngày hôm sau, ánh mặt trời len lỏi qua rèm cửa, chiếu vào phòng Thiên Thần. Anh quyết định tiến thêm một bước nữa trong việc kiểm soát năng lượng: tập luyện lực h·ạt n·hân. Đây là dạng năng lực cực kỳ nguy hiểm, yêu cầu sự tập trung cao độ và khả năng kiểm soát tuyệt đối.

Lần này, năng lượng từ anh không mạnh mẽ như trước, mà dịu dàng như một dòng chảy âm ỉ. Cành cây dần dần đổi màu, từ nâu sẫm chuyển sang trắng đục, sau đó bắt đầu vỡ vụn thành từng hạt bụi nhỏ.

Chương 6: Luyện tập (2)

“À, chỉ là... thử chút sức mạnh thôi mẹ!” Thiên Thần cười trừ, rồi nhanh chóng gắp một miếng trứng.

"Mình sẽ làm lại."

"Hoàn hảo!" – Thiên Thần nở nụ cười nhẹ.

“Lại luyện tập gì nữa đây, nhìn con kìa, mồ hôi nhễ nhại!”

Giọng mẹ anh kéo anh trở về thực tại. Thiên Thần bật cười, vội chạy vào nhà, nhưng trong đầu vẫn không ngừng nghĩ đến những bài học rút ra từ buổi luyện tập.

Anh điều hòa nhịp thở, tập trung sâu hơn. Lần này, luồng năng lượng từ tay anh trở nên ổn định, bao phủ lấy mảnh kim loại. Một tiếng "crack" nhỏ vang lên, và khi mở mắt ra, Thiên Thần nhận thấy mảnh kim loại đã xuất hiện một vết nứt mỏng.

Rầm! Một t·iếng n·ổ nhỏ vang lên khi các viên đá vỡ vụn.

“Không sao đâu mẹ! Nếu có gì xảy ra thì con sẽ sửa lại gấp đôi đẹp hơn!” Anh đáp, nửa đùa nửa thật.

Đúng lúc Thiên Thần định nghỉ ngơi vì tiêu hao quá nhiều năng lượng, mẹ anh lại bước ra, tay cầm một ly nước chanh mát lạnh.

"Mẹ, sau này con sẽ mạnh đến mức bảo vệ được cả thế giới, giống ông nội và bố!" Thiên Thần bật cười, đành ngồi xuống ăn. Anh vừa nhai vừa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi cảm thấy trạng thái đã ổn định, anh đứng dậy, hít một hơi thật sâu. Lần này, Thiên Thần quyết định tập luyện lực từ trường mà hôm qua chưa luyện thành thục, một trong những lực cơ bản và khó kiểm soát nhất.

Thiên Thần lấy một cành cây khô từ vườn, đặt lên bàn tay. Anh nhớ rằng lực h·ạt n·hân yếu có thể gây phân rã, phá vỡ liên kết nguyên tử và biến đổi chất.

"Không tệ... nhưng chưa đủ mạnh."

Lần thử thứ hai:

"Con ổn mà mẹ, đang tập trung!" Thiên Thần nhìn về phía mẹ, vẻ mặt hơi xấu hổ.

Rầm! Một cột sắt đổ xuống trước khi anh kịp kiểm soát hoàn toàn.

“Ổn định... không được để nó vượt quá giới hạn.”

Cả hai mẹ con cười lớn, phá tan không khí buổi sáng.

“Về việc bảo vệ thế giới, nhớ chừa bố con ra.” Long Na như nghĩ ra gì đó sau đó lại mỉm cười.” Ông ấy còn không mạnh bằng mẹ.”

"Tập trung... hình dung năng lượng bùng nổ."

Dưới ánh nắng gắt, Thiên Thần không ngừng thử nghiệm các mức độ lực đẩy khác nhau, từ nhẹ nhàng di chuyển đồ vật nhỏ cho đến tạo ra các cú đánh mạnh mẽ đủ sức xô đổ một chướng ngại vật lớn.

“Làm sao để hồi phục nhanh hơn đây?”

“Quá sức... Lực này cần rất nhiều năng lượng. Có lẽ mình cần nghỉ ngơi một chút trước khi thử lại.”

Tiếng gió xào xạc, tiếng chim hót líu lo, và hương thơm từ hoa lá khiến anh như hòa mình vào thiên nhiên. Dần dần, anh cảm nhận được dòng năng lượng trong cơ thể mình đang phục hồi.

“Được rồi, hãy nhẹ nhàng hơn...” Anh lẩm bẩm, tay đặt lên cành cây.

Một luồng năng lượng bất ngờ bùng lên, khiến mảnh kim loại rung nhẹ, nhưng không có gì khác xảy ra.

Từ xa, giọng nói thân thuộc của mẹ vang lên, kéo Thiên Thần khỏi sự tập trung:

Ăn sang xong Thiên Thần lại ra vườn luyện tập. Trong khu vườn rộng lớn, Thiên Thần chuẩn bị một không gian an toàn để tránh gây ảnh hưởng đến xung quanh. Anh đặt một khối kim loại nhỏ trên bàn và bắt đầu truyền năng lượng vào nó.

Để tăng độ khó, anh thử kéo đồng thời hai cột sắt ở hai hướng khác nhau. Lần này, năng lượng tiêu hao gấp đôi, và cảm giác như toàn bộ cơ thể anh bị rút cạn sức mạnh.

"Bùng nổ!"

"Con trai, luyện tập từ sáng đến giờ chưa mệt à? Vào ăn chút gì đi chứ!"

Để nâng cao độ khó, anh đồng thời điều khiển ba viên đá khác, tạo ra các vùng trọng lực riêng biệt. Tuy nhiên, khi anh cố gắng thay đổi hướng di chuyển của từng viên đá cùng lúc, chúng lập tức mất kiểm soát, v·a c·hạm vào nhau.

Thiên Thần gồng tay, cảm nhận năng lượng chảy qua cánh tay. Cột sắt rung lên nhè nhẹ, từ từ nhích về phía anh. Quá trình này không hề dễ dàng, từng giây trôi qua như một thử thách. Mồ hôi nhỏ xuống mặt đất, nhưng Thiên Thần không hề buông xuôi.

"Chưa được rồi..." – Thiên Thần cau mày.

Sau khi hồi phục bằng "Thiên Địa Dưỡng Nguyên Năng " Thiên Thần ngồi xuống khoanh chân trên thảm cỏ mịn. Bầu trời xanh trong vắt, ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua những tán lá. Không khí mát lành của buổi sáng như tràn đầy sức sống, giúp cơ thể anh nhanh chóng hồi phục. Thiên Thần nhắm mắt, cảm nhận dòng năng lượng luân chuyển từ lòng đất lên cơ thể mình.

"Đầu tiên, tạo một vùng trọng lực thấp."

Anh hít sâu, điều chỉnh dòng chảy năng lượng. Thay vì cố gắng dùng sức ép, Thiên Thần bắt đầu cảm nhận sự cân bằng giữa hai cực từ. Một lần nữa, anh nâng tay. Lần này, hai mảnh kim loại từ từ trôi về phía nhau, nhưng không v·a c·hạm. Chúng lơ lửng, xoay tròn như thể đang khiêu vũ trong không trung.

"Thành công rồi!"

Thiên Thần tập hợp năng lượng trong lòng bàn tay, sau đó đẩy mạnh về phía trước. Một luồng sóng xung kích vô hình lao thẳng vào tường, khiến bụi bặm bay mịt mù.

Sau khi no bụng, Thiên Thần quay trở lại luyện tập, anh bước ra sân, trải rộng bàn tay, ánh mắt nhìn về các hòn đá đủ kích cỡ đã được chuẩn bị sẵn. Anh quyết định luyện tập khả năng kiểm soát lực hấp dẫn, một ứng dụng quan trọng trong chiến đấu và bảo vệ.

“Nhớ cẩn thận đấy! Đừng có làm nổ tung cái sân nhà mình là được,” mẹ anh vừa nói vừa giả vờ nghiêm nghị.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Luyện tập (2)