Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Cách xin lỗi con gái

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Cách xin lỗi con gái


Uyển Như vẫn làm giá không bỏ, Vũ Minh: "Xin lỗi vì đánh gãy cây đàn. "

Chương 15: Cách xin lỗi con gái

Uyển Như bắt đầu thử, cô cố gắng đem một tảng đá tới, rồi thử thả nó xuống đất, viên đá rơi xuống mặt đất nhưng sau đó lại chẳng có gì xảy ra, nó rớt lên bãi cỏ rồi nằm yên như bình thưởng, Uyển Như méo mặt hỏi cô gái trắng: "Làm sao mới làm được vậy? " (đọc tại Qidian-VP.com)

Vũ Minh sau khi dỗ dành tương đối cô tiểu thư khó tính thì cũng thở ra được một hơi, ít nhất thì cậu cũng không lo bị đuổi việc nữa, còn lại thì từ từ dỗ cũng được, cô nhân viên liên lạc có nói là muốn dỗ dành con gái thì không thể nhanh được, cho dù họ tha thứ thì cũng phải tiếp tục dỗ dành, nêu không họ lại tìm được một cái cớ để tiếp tục hờn dỗi thì rất phiền phức. Cô nhân viên vô cùng xứng đáng một vị quân sư tình cảm tốt, Vũ Minh thành công dỗ Uyển Như nguôi giận, loại bỏ được mối nguy thất nghiệp cho cậu, đồng thời cho Vũ Minh một bài học quý giá về con gái.

Uyển Như hừ lạnh, Vũ Minh thấy cô chưa hết giận, tiếp tục áp dụng công thức "xin lỗi thật nhiều": "Xin lỗi vì đã rời đi không báo với tiểu thư. "

Vũ Minh trở lại công việc hằng ngày, quét dọn khu nhà, tưới cây, quét lá, do hiện tại vẫn chưa hết kì nghỉ lễ nên nhiều nhân viên vẫn chưa quay về trang viên, nhưng chỉ vài tuần nữa họ quay về thì Vũ Minh sẽ ít việc hơn và cậu sẽ có nhiều thời gian đi thăm dò tình báo cho Mật Cục. Trời cũng đã tối, dù chưa xong việc nhưng Vũ Minh cũng phải bỏ dở để vào bếp nấu cơm tối, bữa này cậu làm cực kì chăm chú, nêm nếm hoàn hảo, trang trí xinh đẹp đến mức nếu như đây không phải một căn bếp tư gia thì sẽ có người cho rằng đây là một bữa ăn từ trong nhà hàng Âu cao cấp. Vũ Minh nấu xong nhưng chờ một lúc vẫn không thấy Uyển Như ra dùng bữa, cậu đành đi tới gõ cửa.

Lần này, Uyển Như không tỏ ra lạnh lùng nữa, có vẻ Vũ Minh đoán đúng lí do rồi, nhưng cô vẫn liếc cậu một cái, hay đúng hơn là phần ăn nhẹ trên tay cậu. Uyển Như đoạt lấy phần ăn nhẹ, từ từ bước vào phòng, trước khi đóng cửa cô nói với Vũ Minh: "Lần sau xin nghỉ nhớ báo, với lại đừng cố gắng cãi lại chủ nhà. " Cái cửa đóng lại để lại Vũ Minh trong lòng một ngàn câu chửi "móa". (đọc tại Qidian-VP.com)

Uyển Như bước ra mở cửa, trước cửa là Vũ Minh đang bê trên tay một phần ăn nhẹ, bất giác bụng cô bỗng cồn cào, bằng giọng lạnh lùng xa cách, cô hỏi Vũ Minh: "Chuẩn bị đơn xin nghỉ việc xong rồi sao? "

Uyển Như lại thấy giấc mơ đó, vẫn là khu trang viên, mọi thứ vẫn đảo ngược, cô vẫn đang lơ lửng giữa không trung, cô mừng rỡ biết mình trở lại giấc mơ ban nãy, cô tiếp tục vui chơi, thay đổi từ trường các đồ vật để nó di chuyển theo ý mình. Trong lúc cô đang vui vẻ quên cả trời đất thì bỗng nhiên, một thân hình màu trắng xuất hiện, có vẻ là nữ vì Uyển Như có thể thấy chỗ ngực cô đồi núi trập trùng, dáng người còn rất đẹp nữa, hình như còn đẹp hơn cả cô, một người như vậy khiến là nam hay nữ cũng khát khao nhìn thấy gương mặt, nhưng Uyển Như giật mình, cô gái đó không có mặt, hay chính xác hơn chỉ có một đôi mắt, nhưng bên trong lại mơ hồ, dường như chẳng có gì cả.

Chương 15: Cách xin lỗi con gái (đọc tại Qidian-VP.com)

--- Hết chương --- (đọc tại Qidian-VP.com)

Vũ Minh trong lòng thì thán trời kêu khổ, cậu nở một nụ cười gượng gạo, nói: "Ách, tôi xin lỗi vì đã cãi lại tiểu thư. "

"Rầm, rầm"

"Rầm, rầm"

Vũ Minh năm nay 18 tuổi, cậu từng trải qua nhiều lần huấn luyện đối thoại, đào móc thông tin, hay thậm chí có học qua tâm lí học, nhưng lần đầu tiên cậu thấy có thứ lạ lùng như con gái, giận dỗi vì lí do không đâu vào đâu, xin lỗi thì phải có cách riêng, thậm chí là công thức, cậu làm tình báo từ lúc tốt nghiệp trung học cơ sở cũng được gần ba năm nhưng lần đầu cậu tiếp xúc với trường hợp như vậy. Chỉ có thể trách cậu quá non, quá ít trải sự đời.

Bụng của Uyển Như bỗng cồn cào một cái, nhớ ra mình chưa ăn tối, cô lấy dây thun buộc tóc lại, vào nhà vệ sinh để rửa mặt rồi bước ra khỏi phòng cùng Vũ Minh xuống bếp ăn tối.

Cô gái trắng nhìn về một bên, chỉ cho Uyển Như một cái đường to lớn giữa không khí, rồi sau đó lại chỉ vào mấy đường sức từ trên tảng đá, dường như muốn nói hai thứ đó có liên quan tới nhau. Uyển Như hiểu ra, cái đường siêu to đó là một đường sức từ, trước đó cô còn tưởng là mình tưởng tượng ra cái gì đến trong mơ nên mới có nó, nhưng bây giờ biết nó là đường sức từ thì cô lập tức hiểu ra, chỉ cần thay đổi từ trường của viên đá để cho nó "thu hút" hơn với đường sức từ siêu to kia là được, Uyển Như lại đem một viên đá tới, thay đổi từ trường của nó, cô thay đổi cho nó trở nên "hấp dẫn" hơn với đường sức từ to lớn kia, càng thay đổi, cô lại càng cảm thấy bàn tay mình nặng nề, tựa như cô có thể cảm nhận được sức nặng của viên đá. Lát sau, nhìn viên đá đã được thay đổi từ trường, cô nhìn về phìa cô gái trắng, hỏi: "Được rồi chứ? " Cô gái gật đầu. Uyển Như thử thả viên đá ra, viên đá rớt xuống bằng tốc độ cực nhanh, tạo ra cả tiếng rít gió trong không trung. Và rồi .....

Uyển Như trong phòng ăn bánh kem ngon lành, thực ra cô cũng không giận Vũ Minh nhiều lắm, chủ yếu là ấm ức do sợ hãi quá lâu nên phát tiết lên người Vũ Minh thôi, nhưng cô cũng thấy lạ, từ lúc Vũ Minh về cô thấy an tâm hơn hẳn, không còn cái cảm giác bị người theo dõi, cũng không cảm giác được những tiếng động kì lạ phát ra từ khắp nơi trong căn nhà nữa. Hình như cô đã quên đi chúng, hoặc là do có Vũ Minh nên chính cô đã cho rằng những tiếng động đó là Vũ Minh gây ra, đây là một cách ám hiệu của não bộ, giúp con người loại bỏ hoặc trốn tránh những thứ họ không muốn đối mặt, với Uyển Như thì có lẽ đây là sự sợ hãi cô đơn cùng nỗi sợ về những thứ không biết đang tồn tại trong căn nhà.

Uyển Như nghe Vũ Minh xin lỗi thì hừ mạnh một tiếng, tức giận cũng nguôi ngoai đi phần nào nhưng con gái nha, "làm giá không thể bỏ" cô hỏi Vũ Minh: "Lỗi gì? Tôi tưởng cậu đâu làm ra lỗi gì? "

Uyển Như sau khi ăn nhẹ xong thì bắt đầu mở máy tính xem phim, cô tìm một bộ phim siêu anh hùng rất thịnh hành trước đây, nó là của gần một thế kỉ trước, kể về con đường trở thành một siêu anh hùng mạnh mẽ nhất của một cô gái, phải nói phim rất hay, tuy ngày đó hiệu ứng điện ảnh chưa được tích hợp công nghệ thế giới ảo như bây giờ nhưng bộ phim vẫn rất tuyêth, vẫn biểu diễn được sức mạnh của cô gái siêu anh hùng, Uyển Như vừa xem vừa mơ mộng, phải chăng trong giấc mơ lúc nãy cô cũng như cô gái đó vậy, cô có thể bay lên, điều khiển đồ vật, chiến đấu với lũ phản diện đáng ghét. Uyển Như than vãn một câu: "Giá mà nó là thật. " Nói xong cô lại thở dài, nhìn lên trần nhà được lắp đèn led, ánh đèn rất sáng nhưng mí mắt cô lại nhíu lại, có chút buồn ngủ. Chỉ lát sau Uyển Như lại chìm vào giấc ngủ.

Hôm nay thêm dài một chút từ ngày mai tui sẽ bắt đầu vào kì thi, tui sẽ cố gắng một ngày đều đặn một chương cho đến hết tuần sau. Hi vọng mọi người sẽ ủng hộ bộ truyện này, bình luận và đề cử cho tui nha. Chúc các độc giả chuẩn bị thi sẽ có một kì thi tốt đẹp

Trong lúc Uyển Như đang đề phòng thì cô gái đó bắt đầu làm giống y hệt Uyển Như, đem một tảng đá bay đến bên cạnh mình, Uyển Như tò mò xem cô đang làm gì, chẳng lẽ cô ta xuất hiện trong giấc mơ chỉ để chơi với mình thôi sao? Uyển Như rất nhanh biết đáp án, cô gái trắng điều khiển cục đá bay đến trước ngực mình rồi sau đó đột nhiên thả ra, viên đá rớt ngược xuống dưới đất (vì mọi thứ đang lộn ngược) tạo nên một tiếng động lớn cùng với làm bay một đống bụi lên không, sau khi bụi bặm tán đi, Uyển Như mới thấy rõ ràng, viên đá ấy lún sâu dưới đất, tạo thành một cái lỗ lớn trên mặt đất, dường như viên đá ấy rất nặng, nhưng Uyển Như rõ ràng, đó chỉ là một viên đá thông thường, không thể đủ nặng để tạo ra một tiếng động lớn cùng một cái lỗ to như vậy, bỗng nhiên cô gái trắng lại chỉ chỉ vào người Uyển Như, dường như muốn nói cô cũng làm thử. Uyển Như gãi đầu một cái, nói: "Tôi có thể làm sao? " Cô gái ấy gật đầu.

Mặt đất của khu trang viên tan vỡ, cả giấc mơ chấn động, dường như sức nặng của viên đá cũng ảnh hưởng tới giấc mơ, Uyển Như hoảng hồn, cô sợ hãi, định chạy đi nhưng không biết chạy đi đâu, bỗng chợt nhớ tới một câu chuyện trên mạng, cô bóp lấy má mình, nhéo một cái. "Đau! " Uyển Như tỉnh lại trên giường, bên cạnh là chiếc máy tính vẫn đang chiếu dở bộ phim. Giấc mơ quá kì lạ nhưng cũng quá kịch tính, đối với một cô gái như Uyển Như thì đó quả là một cuộc phiêu lưu đầy thú vị, nhớ đến cô gái trong giấc mơ, Uyển Như đặt câu hỏi: "Cô gái ấy là ai nhì? " hay cô ấy và mình mơ chung một giấc mơ? Uyển Như không biết, trong lúc cô định lên trên diễn đàn mạng xã hội để đặt câu hỏi thì đột nhiên có tiếng gõ cửa: "Tiểu thư, tới giờ cơ tối rồi. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Cách xin lỗi con gái