Thiên Hạ Cục: Tình Kiếp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16: Điều kiện
Vũ Minh: "Móa??????"
Chương 16: Điều kiện
Vũ Minh cũng từng uống rượu, cậu thậm chí được đào tạo có thể vào làm bartender ở các quán bar nhằm mục đích công việc nhưng lần đầu cậu nghe một loại cocktail kì lạ như vậy, cậu hỏi Uyển Như: "Tôi chưa từng nghe qua. " Vũ Minh vừa nói vừa lắc đầu, chợt cậu nghĩ ra gì đó, lại hỏi Uyển Như: "Tiểu thư uống rượu sao? "
Uyển Như nằm dài trên ghế sofa, tay cầm điều khiển, miệng ngậm tăm, đôi chân thon dài trắng trẻo vắt ngang lên bàn, không hề ra dáng thục nữ chút nào, cô bỗng thấy có chút khát, gọi Vũ Minh: "Quản gia, lấy cho ta cái gì đó mát mát để uống đi. "
Mặt Vũ Minh càng ngày càng đen, trong lòng hỏi thăm cả dòng họ Văn gia, cô gắng rặn câu nói từ trong họng ra ngoài: "Tiểu thư, cây đàn bị tôi đánh gãy rồi. " Vũ Minh đóng cánh tủ chén lại, việc dọn dẹp sau bữa ăn đã xong.
Vũ Minh hiện giờ rất phiền lòng, sau khi gõ cửa mời Uyển Như xuống ăn cơm thì cô nàng lại bắt đầu làm khó dễ cậu. Nào là phê bình cậu nấu cơm quá muộn, nào là món bít tết được nướng quá kĩ hay là món mì ống không đủ độ dai, cô nàng đào móc mọi thứ, từ thứ có đến không có để phê bình cậu. Điều này khiến Vũ Minh vô cùng mệt mỏi, cậu tự nhận là sẽ không làm ra bất cứ sai sót trong các món ăn nhưng thực sự Uyển Như cứ vạch lá tìm sâu để kiếm lí do thì Vũ Minh cũng chịu thua và cũng không thể cãi lại cô một câu nào, dễ là cô nàng lại giận dỗi như chơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi ăn xong, Vũ Minh thì dọn dẹp, khu nhà có máy rửa chén nên việc cậu cần làm là cất thức ăn thừa, cái gì nên bỏ thì bỏ, còn lại thì bỏ hết vào máy rửa bát là xong việc. Uyển Như thì ra ghế sofa, bắt đầu mở truyền hình xem, tối nay có một chương trình cô khá thích nên cô định sẽ ngồi xem một lúc trước khi đi tắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Minh đương nhiên biết việc cô nàng đang cố gắng đánh trống lảng, nhưng tiếc thay cố gắng của cô ném không bởi vì Vũ Minh thực chất cô có uống rượu hay không, anh trả lời chỉ vì đang cố gắng nối lại mối quan hệ với cô tiểu thư khó tính. Nhưng với vấn đề của Uyển Như, Vũ Minh ngay lập tức ú ớ, cậu không biết trả lời kiểu gì bởi vì hai nửa cây đàn đang còn nằm yên vị trong phòng khách, cậu dám cá là cây đàn đó rất đắt, nếu như không dùng khoản tiền được nhận từ Mật Cục thì tiền lương của Văn gia cho cậu hiển nhiên không đủ để bồi thường, nhưng nếu cậu dùng số tiền của Mật Cục, phải giải thích nó như thế nào? Vũ Minh bó tay.
Về phần Uyển Như, thực ra cô cũng đã tha thứ cho Vũ Minh rồi, nhưng không hiểu sao trong lòng cứ có chút khó chịu, khiến cô phải tìm cách đào móc sai lầm của Vũ Minh ra để phê bình một phen mới dễ chịu được, có lẽ đây là tình trạng "dỗi sau giận" của các cô gái, các nàng sẽ không lập tức tha thứ hoàn toàn mà sẽ c·hiến t·ranh lạnh một khoảng thời gian trước khi trở lại tình trạng bình thường.
Uyển Như nghe câu trả lời từ Vũ Minh thì tỏ ra một bộ dạng mà cô cho là đau đớn hết sức, vừa cố gắng nặn ra giọt nước mắt vừa than vãn: "Ôi! Cây đàn yêu quý của ta! Mất ngươi rồi ta biết sống sao! " Vừa nói, cô vừa lăn lộn trên ghế sofa.
Càng nghe, mặt Vũ Minh ngày một méo, trong lòng thì than trời ván đất kêu khổ, cô nàng tự đem cây đàn ra phang cậu, sau đó lại còn giận dỗi rồi tới bây giờ là làm khó dễ uy h·iếp bằng tiền bạc. Nếu như không phải vì nhiệm vụ, Vũ Minh ước gì mình có thể cuốn gói đi ngay trong đêm. Bất lực, Vũ Minh nói: "Tiểu thư, tôi xin lỗi. "
Uyển Như nghe câu này thì hơi khó xử, cô chưa đủ tuổi uống rượu nhưng lúc ở bên nước ngoài, cô thường xuyên được bạn bè rủ tới các quán bar, cô cùng các bạn khai gian tuổi để vào đó vui chơi và việc nếm vài ly rượu là không thể tránh khỏi, cô cố gắng đánh trống lảng: "À quản gia, cây đàn violin của ta đâu? " Uyển Như chuyển ánh mắt về phòng khách, không có cách, cô cần nắm lại thế chủ động trong cuộc nói chuyện để di chuyển sự chú ý của Vũ Minh khỏi chuyện cô uống rượu, nếu cậu ta mà đi nói với bác Andrew thì lần sau muốn đi ra nước ngoài thì cô kiểu gì cũng bị giá·m s·át gắt gao.
Uyển Như đang còn c·hiến t·ranh lạnh nên vẫn gọi Vũ Minh là quản gia chứ không gọi bằng tên như bình thường, cái này thì Vũ Minh cũng mặc kệ, cậu mở tủ lạnh bắt đầu tìm, bên trong còn một chai soda cùng một phần tư trái dưa hấu cậu mua từ cửa hàng, bỗng nhớ ra một cách làm, Vũ Minh bắt đầu lấy thìa nạo ra từng miếng dưa hấu, rồi bỏ vào ly để ép, sau đó cậu cẩn thận lọc hết hạt dưa ra rồi sau đó cho đá vào, cuối cùng là cho thêm soda, một món nước giải khát hoàn thành. (Tác giả: Học đi mà làm cho người yêu)
Uyển Như lại tò mò hỏi Vũ Minh: "Cậu uống qua cocktail sao? " Cô vừa cầm ly nước mát lạnh trên tay làm một ngụm.
--- Hết chương -
Sắp tới sẽ vào giai đoạn cao trào, ta cũng định trong kì thi này giảm viết một chút để chải vuốt lại tình tiết với lại ôn bài, nhưng ta vẫn sẽ cố gắng mỗi ngày một chương và cố gắng dài hơn một chút để đền bù cho độc giả. Hi vọng mọi người sẽ đón nhận những tình tiết sắp tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Minh quay lại thì thấy vẻ đau đớn đầy "giả trân" của cô nàng, trong lòng một câu chửi: "Móa nó!" Dám nghĩ nhưng không dám nói, Vũ Minh diễn một vẻ ăn năn, khác hẳn với vẻ "giả trân" của cô nàng, cậu nói bằng giọng đáng thương: "Tiểu thư, tôi không có tiền đền. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Uyển Như thấy Vũ Minh không trả lời thì nói: "Hay vậy đi, ta cho cậu một điều kiện. " Khuôn mặt cô nàng tỏ ra ranh ma.
Vũ Minh đem ra cho Uyển Như, cậu đặt ly nước trên bàn, mắt chú ý lấy đôi chân thon dài trắng trẻo của Uyển Như, cậu nuốt nước bọt một cái rồi sau đó đánh ánh mắt đi chỗ khác nhưng trái tim thì vẫn đập mạnh, trong lòng Vũ Minh lần đầu có chút rung động trước con người khác giới, dù sao cậu cũng đang vào giai đoạn dậy thì, có suy nghĩ với người khác giới là bình thường. Nhưng đây là con gái của một trong bốn tập đoàn lớn nhất cả nước nha, cậu muốn cũng với không được, với lại trong Mật Cục có thiết luật, Quạ có thể quan hệ với người khác, cũng có thể giả kết hôn để phục vụ cho nhiệm vụ, nhưng tuyệt đối không thể sinh tình cảm, lí do là những cấp trên cho rằng tình cảm sẽ làm ảnh hưởng đến những quyết định của những nhân viên tình báo như Quạ.
Thấy Vũ Minh im lặng không trả lời, Uyển Như thừa thắng xông lên nói với giọng kéo dài: "Cây đàn đó được đặt làm riêng cho tôi vào sinh nhật, được nhà thiết kế nổi tiếng thế giới tự tay phác thảo, đồng thời chất gỗ của cây đàn được lấy từ một cây Vân Sam có tuổi gần 1000 năm hiếm hoi và giá trị của nó cực kì đắt. " Chữ "đắt" cuối câu được Uyển Như nhấn mạnh, như cảnh cáo Vũ Minh rằng: "Cuộc trò chuyện này, chị làm chủ. "
Miệng Uyển Như nhếch lên nụ cười của kẻ chiến thắng, nhưng cô vẫn khinh khỉnh hỏi lại Vũ Minh: "Làm sao mà xin lỗi? " Vừa nói vừa lắc lư đôi chân thon dài trắng trẻo, trên khóe miệng treo nụ cười.
Uyển Như cười nói: "Tôi thấy nó rất giống một ly cocktail tôi từng uống, tên là gì nhỉ? " Uyển Như đưa tay bóp trán, cô cố gắng nhớ lại ly rượu mình từng uống tên gì: "Nhớ rồi, cậu phục vụ nói tên của nó là Scarlet Girl. "
Vũ Minh thực sự quá mệt mỏi, biết vậy ngày xưa cậu không nhận nhiệm vụ ở đây, ở lại trụ sở làm nhân viên chiến đấu là được, ham chi tiền lương cao của nhiệm vụ tình báo, mà cũng không trách được, lúc đó cậu còn nghèo, lại còn phải lo cho mẹ với em, lúc nhìn thấy nhiệm vụ là nằm vùng ở Văn gia còn suýt nhảy cẫng lên vì bản thân cậu đang ở Văn gia làm công, đỡ phải chạy đâu xa cho mệt, nhưng lúc này cậu hối hận.
Vũ Minh bỗng lạnh gáy một cái nói: "Điều kiện gì? "
Uyển Như thấy Vũ Minh đặt ly nước lên bàn nhưng cô cũng không thèm mở miệng cảm ơn, bình thường cô sẽ nói một câu với cậu, nhưng dường như lại có thứ gì đó không muốn cô làm vậy, cô ngồi thẳng dậy, lấy ly nước trên bàn, ly nước có màu rất đẹp, ở dưới là màu đỏ của dưa hấu, bên trên lại là nước soda, tựa như một ly cocktail trong các quán bar. Thử nhấp một ngụm, rất ngon, rất mát, Uyển Như quay ra hỏi Vũ Minh: "Cậu học làm món này ở đâu vậy? " (đọc tại Qidian-VP.com)
Uyển Như ghé mắt nhìn dáng vẻ như con mèo co lại của Vũ Minh, bất giác cô mềm lòng nhưng miệng vẫn cứng: "Cây đàn rất đắt nha, ta đau xót. " Nói xong cô lại cố gạt ra một giọt nước mắt.
Uyển Như cười một nụ cười rất tươi: "2 năm tới, cậu thuộc về ta. "
Vũ Minh đang xếp chén đĩa từ máy rửa chén vào tủ, nghe thấy Uyển Như hỏi, cậu trả lời qua loa: "Thưa tiểu thư, tôi ở trên mạng học được. "
Vũ Minh đánh lên cảnh giác, hỏi lại Uyển Như: "Chưa, nhưng sao tiểu thư hỏi vậy? "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.