Thiên Hạ Cục: Tình Kiếp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: Giờ chơi bắt đầu
Đông Tà tự hỏi bản thân: "Bây giờ làm gì? ...Cầu xin sao? ... Sắp c·h·ế·t rồi sao? ... " Những câu hỏi vang lên trong đầu hắn..
Trong lúc cả Không sứ Tiểu Tiên cùng Vũ Minh đều đang im lặng chờ đợi cùng chú ý đến Anh Túc đột nhiên có tiếng nổ vang lên, vị trí của Anh Túc đột nhiên phát ra khói trắng mù mịt bao phủ cả tán cây, Lã Tiểu Tiên chửi bậy: "Má, tự sát cũng không cần làm ra nhiều khói vậy chứ, biết ô nhiễm môi trường không? " Bỗng nhiên, lưng cô phát lạnh.
Trong mắt Đông Tà toát lên sự tuyệt vọng ít thấy, cho dù khi nãy đối mặt với kẻ như Vu Tống hắn cũng không hề có chút tuyệt vong hay nản chí nào, nhưng đối mặt Anh Túc thì lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy mình nhỏ bé, tuyệt vọng vì sự yếu ớt của chính mình.
Nhưng đột nhiên một cảm giác rợn hết cả người xuất hiện khiến cho chút nhân tính còn lại trong linh hồn của hắn điện cuồng cảnh báo, lông tơ của hắn dựng ngược lên, cơ thể run rẩy không kiểm soát.
Chương 24: Giờ chơi bắt đầu
Nhìn thấy cái lỗ do viên đ·ạ·n tạo ra, Anh Túc cũng rùng mình một cái, vừa rồi nếu không phải bản thân nhạy cảm thì cái lỗ kia chắc nằm trên trán mình.
Tiếng s·ú·n·g xé tan màn đêm, đánh thức Đông Tà đang dần chìm vào bóng tối, hắn mấp may đôi môi khô cằn ra hai chữ: "Âm Nha. "
Chương 24: Giờ chơi bắt đầu
Cảm nhận được sức mạnh đang tuôn trào trong cơ thể, Anh Túc dậm mạnh xuống đất, bật đi với một tốc độ kinh người, vượt qua cả vận tốc âm thanh. Chỉ trong nửa giây đồng hồ, cô ta đã xuất hiện ở trước mặt Vũ Minh.
Tuy vậy, lúc này có tiếng s·ú·n·g vang lên, bản năng báo hiệu cho cô phải né tránh, đành phải bỏ đi con mồi của mình, cô ta nhanh chóng tách ra khỏi người Đông Tà để tránh viên đ·ạ·n xuyên giáp từ nòng s·ú·n·g của Vũ Minh. Điều này làm phát bắn trượt mục tiêu và cắm thẳng xuống nền đất tạo thành một lỗ sâu hoắm nhưng cũng làm cho Đông Tà tạm thoát khỏi nguy hiểm.
Vũ Minh vẫn im ắng chờ đợi trên cành cây, Không sứ đã xử lí xong điện chủ của Phản Nguyên Tổ nhưng mục tiêu của hắn hiện vẫn chưa xuất hiện, tay bắn tỉa của đối phương vẫn đang lẩn trốn, cho dù hắn đã cố ý để lộ vị trí của mình để dụ tên kia tự chui ra nhưng tiếc thay phía đối diện đủ lí trí để xử lí thông tin rằng bản thân đang bị dụ. (đọc tại Qidian-VP.com)
--- Hết chương ---
Sự phẫn nộ xuất hiện trong đôi mắt của Anh Túc, hẳn là con chuột trốn chui trốn lủi lúc nãy đã may mắn thoát khỏi phát bắn của Thiên Biến, cô ta hậm hực lần nữa đứng thẳng dậy, mặc kệ Đông Tà đã bất tỉnh trên mặt đất, cô nghiến răng gọi: "Thiên Biến! "
Một nhát dao lướt tới chỗ Anh Túc đang đứng khiến cô phải nghiêng nhẹ cổ để tránh lấy lưỡi dao đang lăm le chia động mạch của cô làm hai. Cô để lại một ánh nhìn sắc lạnh sau đó cô hòa mình vào màn đêm.
Bản năng trong cơ thể hắn đang điên cuồng gào thét cho hắn biết hắn đang cận kề cái c·h·ế·t, chỉ cần nữ nhân kia bây giờ động tay chân thì hắn cơ bản là nắm chắc cái c·h·ế·t.
Anh Túc đang tận hưởng chiến lợi phẩm, cô ta thích cảm giác tuyệt vọng của lũ Quạ, muốn nhìn chúng từ từ c·h·ế·t đi trong tuyệt vọng mà vô lực chống trả, Đông Tà như trở thành món ăn ngon nhất trên yến tiệc thịnh soạn dành riêng cho cô ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giọng nói quyến rũ c·h·ế·t người vang lên: "Hết giờ chơi rồi, lũ c·h·ế·t tiệt. "
Ánh sáng trong linh hồn Đông Tà từng chút một tiêu tán, đây là tác hại của việc sử dụng sức mạnh của người cải tạo, cùng lúc trong đôi mắt hắn, ý thức cũng từ từ tan rã, nếu như tiếp tục linh hồn của hắn sẽ c·h·ế·t đi, Đông Tà sẽ vĩnh viễn biến mất.
Chất nhầy màu đen lần nữa xuất hiện, nhưng lần này không phải khẩu đại pháo nữa mà chất nhầy màu đen biến thành một bộ giáp đen bao phủ lấy cơ thể của Anh Túc.
Đông Tà sau khi tấn công thất bại thì nhanh chóng di chuyển khỏi vị trí, trạng thái của hắn tựa như là một cỗ máy chiến đấu, nhân tính trong linh hồn hắn đang bị tiêu biến từng chút một. Cả cơ thể hắn lúc này như đang có được vô hạn năng lượng, sức mạnh, tốc độ, não bộ xử lí đều được tăng cường một cách kinh khủng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng ngay sau đó có tiếng đáp lại từ màn đêm: "Làm gì sớm vậy, bây giờ mới chính thức bắt đầu mà. "
Cơ thể hắn giãy giụa, muốn thoát khỏi sự khống chế của Anh Túc nhưng tiếc làm sao mọi hành động của hắn đều vô dụng, cơ thể hắn tựa như đã đông cứng, không thể động đậy. Lúc này, giọng nói khiến người tê dại ấy lại vang lên: "Nói đi, ngươi là gì? "
Không nhiều lời, Anh Túc lao tới muốn g·i·ế·t c·h·ế·t con chuột đánh lén chính mình, nhưng lúc này đột nhiên có thứ gì chặn lấy trước mặt cô ta, làm cho cô không cử động được. Một giọng nói non nớt vang lên: "Anh Túc, Điện chủ Phản Nguyên Tổ, ngươi bị phán tử hình vì gây ra 165 vụ án mạng, 56 vụ buôn người, 78 vụ khủng bố cùng 678 bản án khác. Ngươi không có quyền cử động hay nói chuyện và bọn ta có quyền hành quyết tại chỗ nếu như ngươi có ý định phản kháng. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh Túc nhìn người đang núp trong tán lá của một cây bàng to lớn cách xa khu nhà trọ, nhìn lấy gương mặt được bao phủ một lớp mặt nạ, có hoạ tiết đôi mắt màu vàng nhìn khá bắt mắt trong tán cây tăm tối.
Cơ thể hắn bốc ra hơi nước, làn da đỏ lên như người uống rượu, trong đôi mắt chỉ còn lại lý trí tuyệt đối đến mức lạnh lẽo dọa người.
Ở một vị trí khác, Anh Túc lại xuất hiện, cô ta xuất hiện từ hư không ra tựa như dịch chuyển đi vậy. Nhìn lấy Đông Tà đang lao tới bằng tốc độ kinh khủng, môi cong lên một nụ cười đầy hứng thú, cô nói bằng một giọng khiến bất kì tên đàn ông nào cũng sẽ tê dại: " Ai da, đồ chơi không nhịn nổi muốn tạo phản rồi sao. " Nói xong cô lại biến mất khiến cho Đông Tà lao vào khoảng không.
Một nơi khác trong tán cây, Không sứ Mật Cục Lã Tiểu Tiên ngồi vắt vẻo trên một nhánh cây, trong đôi mắt của cô nhìn lấy Anh Túc tựa như có một xiềng xích đang khoá lấy cả vùng không gian này vậy.
Trong lòng của Anh Túc hơi trầm xuống, cô hiểu là cô đã bị con Quạ trước mặt hố rồi, lúc đó quá giận dữ nên cô cũng không kịp suy nghĩ Vũ Minh lấy cái gì định đối chọi với cô ta, thì ra là lũ Bồ Câu tới rồi.
Lã Tiểu Tiên lộn xuống khỏi nhánh cây, đáp xuống một chỗ khác, sờ lên cổ mình, có máu tươi dính lên, cô giật mình phát hiện có kẻ xuyên qua được Không Giới của chính mình, cô nhìn lại vị trí khi nãy thì thấy Anh Túc đứng đó, nhưng bộ giáp khi nãy đã biến thành trang phục sát người, bộ móng vuốt trên tay cô ta phản chiếu lấy ánh trăng lạnh lẽo trong ánh mắt của Tiểu Tiên cũng Vũ Minh.
Đoàng!!!
Đông Tà lại lần nữa lui lại, muốn chờ cô ta xuất hiến lần nữa lại tấn công, hiện tại trong não hắn chỉ còn duy nhất một mệnh lệnh: "G·i·ế·t cô ta. "
Mọi người đọc truyện thấy hay nhớ bình luận và đề cử nha. Nếu có thiếu sót vui lòng bình luận lại cho tác giả biết để sửa chữa nha. >v< (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhanh như cắt, não bộ nhanh chóng vận chuyển, tất cả tế bào trong cơ thể Đông Tà như có trí tuệ, hoàn toàn 100% phục vụ cho ý chí của hắn: "G·i·ế·t cô ta. "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.