Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: Giao thủ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Giao thủ


Nhìn lấy quả cầu ánh sáng, ánh mắt Anh Túc tuy bắt đầu mơ hồ nhưng vẫn toả sáng mãnh liệt. Đột nhiên tâm huyết dâng trào, cô ngủa mặt lên trời cười to, tiếng cười vang vọng bốn phía: "Ha ha ha, sợ hãi đi, run rẩy đi lũ bất kính, hãy chiêm ngưỡng lấy sức mạnh của Ngài, kẻ mà chũng ta sùng kính. Ha ha ha! "

Nghe thấy giọng nói hằn học từ phía dưới truyền lên, Bạch sứ nở một nụ cười, giọng hòa giải nói: "Được rồi, phía trên có lệnh bắt ta tới nên nếu như ngươi nói chạy đi trốn việc thì bị trừ lương mất. "

Sắc mặt bắt đầu trắng bệch, khuôn mặt cô bắt đầu già nua, trên tay cây pháp trượng thì rung lắc dữ dội, quả cầu trên không thì ngày càng phát sáng, đến mức nó có thể coi là một mặt trời nhỏ.

"Choang! " (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lúc Vũ Minh đang run sợ trước những gì mình vừa thấy thì giữa không trung, hai khúc cơ thể của Anh Túc đang rơi tự do bỗng chốc hoá thành chất nhầy màu đen, thậm chí cả những tia máu cũng hoá thành chất nhầy màu đen, bắt đầu hội tụ thành một cục hướng lên trời.

Chương 25: Giao thủ

Bạch lúc này như trở thành người khác, khí thế ung dung đã biến mất, thay vào đó là sự khẩn trương, trong tay lưỡi hái biến to lớn, chuẩn bị t·ấn c·ông, Tiểu Tiên thì sắc mặt trắng bệch, tay bắt đầu trùng điệp lấy từng lớp không gian khiến chúng giãn nở rồi xếp lại thành một màn chắn thật dày bao lấy Anh Túc.

Bạch từ sau lưng Anh Túc xuất hiện, trên tay là món v·ũ k·hí yêu thích, một lưỡi hái khổng lồ trắng muốt như được tạo thành từ những mảnh lông vũ, nhưng lại phát ra khí thế nguy hiểm đến rợn cả người.

Anh Túc xuất hiện từ sau lưng Tiểu Tiên, một lưỡi dao đen nhánh đâm vào phía sau ót, muốn lấy mạng Tiểu Tiên nhưng bất thành.

Nhìn thấy hai con Bồ Câu dàn trận chuẩn bị đón đại chiêu thì Anh Túc nở một nụ cười, chiêu nguyệt bạo này là hắc thuật cấp cao hoàn chỉnh, hơn hẳn thứ đồ chơi của Vu Tống, đồng thời nó đang còn được bổ trợ bởi sinh mệnh của cô cùng hỗ trợ của Thiên Biến, nói không ngoa chứ chiêu này nếu như dùng toàn lực thì sức p·há h·oại chẳng thua gì một quả bom nguyên tử.

"Coong! "

Ánh mắt của cả ba người cùng lúc co rụt lại, vừa rồi Anh Túc dùng Thiên Biến làm phân thân câu giờ, bản thân mình thì trốn đi tụ lực phát đại chiêu. Thiên Biến thành công che mắt cả ba người, thậm chí có cả hai con Bồ Câu.

Một bóng trắng nhẹ nhàng đáp xuống ngọn cây, một thanh niên mặc âu phục trắng, trên đầu đội một chiếc nón cao, trên tay cầm theo một cây gậy tựa như một nhà ảo thuật gia. Đứng trên nơi cao nhất của cây bàng, thanh niên nhìn xuống phía dưới xuyên qua những tán lá nhìn thấy Anh Túc đang bị bao phủ bởi Thiên Biến, hắn nở một nụ cười có thể khiến tất cả nữ sinh say đắm nói với Anh Túc: "Chào buổi tối quý cô, không phiền nếu đêm nay tôi mời cô một ly trà chứ? " (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay lúc Tiểu Tiên định dùng không gian xoắn nát cơ thể của Anh Túc thì lớp chất nhầy màu đen trên cơ thể cô ta đã tạo thành một quả bóng đen bao phủ lấy toàn bộ cơ thể ngăn chặn những lớp không gian đang không ngừng trùng điệp nhằm xoắn nát cơ thể cô ta.

Chương 25: Giao thủ

Giờ này mặt của Anh Túc đã tối đen, nàng đã rơi vào một tình huống mà có mơ tới cũng là ác mộng, bị hai con Bồ Câu vây đánh thì thậm chí là điện chủ cũng thấy phiền phức, lần này e là nàng chọc phải tổ ong vò vẽ rồi. Nàng bắt đầu hổi hận vì sao ngay từ đầu lấy được đồ không chạy cho nhanh mà còn rảnh rỗi ở lại chơi một lúc, giờ thì hay rồi, không trả giá là chắc về không được.

"Viu viu! " (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng nói của Tiểu Tiên vang lên: "Lần thứ nhất còn được, muốn xuyên qua Không vực của ta hai lần thì không có cửa đâu. "

Sắc mặt Tiểu Tiên nhăn lại, không gian xung quanh đang càng ngày càng bất ổn, nếu không nhanh sửa lại thì khả năng nơi này sẽ tạo ra rãnh nứt không gian, lúc đó thì cả khu vực 100km quanh nơi này sẽ trở thành sinh mệnh cấm khu.

Ánh mắt của Tiểu Tiên cơ rụt lại, trong lòng thầm kêu một tiếng: "Hỏng rồi! "

--- Hết chương ---

Tiếng thủy tinh vỡ vang lên, quả bóng đen đang bao bọc Anh Túc nổ tung khiến cho tầng không gian đang siết lấy cô tan vỡ tạo thành vô số mảnh vỡ bắn tung toé lên không trung.

Một đường lưỡi hái đi qua, cơ thể của Anh Túc đang nấp sau tấm khiên bị chia làm hai, giữa không trung máu me băn lên tung toé. Không có tiếng kêu đau đớn, giường như cô ta vẫn chưa nhận thức được rằng mình đ·ã c·hết.

Vừa ngăn xong lớp lông vũ như lưỡi dao, Anh Túc chưa kịp thở thì một cơn lạnh buốt quét lấy toàn thân, đây là báo hiệu nguy hiểm tính mạng.

Không gian vỡ vụn tạo thành những vết nứt, từ trong đó phát ra lực hút kinh khủng khiến cho những mảnh lá cây bị hút vào, thậm chí Vũ Minh đang nấp trên cây cũng có xu hướng bị hút tới những vết nứt không gian.

Một hàng lông vũ xé gió bay tới, nhắm tới Anh Túc mà đâm. Một lần nữa, lớp chất nhầy lại hoá thành một tấm khiên, ngăn lấy những mảnh găm lên người Anh Túc.

Lã Tiểu Tiên ngồi phía dưới nghe kẻ mới tới chưa gì đã bắt đầu lộ ra tật xấu thích thả thính dạo con gái nhà người ta thì ngứa hết cả lỗ tai, tên khốn này cái gì cũng được nhưng có tật suốt ngày trêu hoa nghẹo nguyệt, trẻ không tha già không thương, một ngày hắn hẹn hò tán tỉnh ít cỡ phải chục người. Tiểu Tiên gằn giọng nói: "Bạch, nếu ngươi đến để thả thính thì mời biến đi chỗ khác, nơi này ta tự lo được. "

Thấy t·ấn c·ông thất bại, Anh Túc nhanh chóng rời khỏi vị trí, định lần nữa ẩn vào màn đêm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lã Tiểu Tiên mặc kệ hắn, vứt cho Bạch một ánh mắt ngươi tự hiểu rồi đem sự chú ý trở lại vị trí của Anh Túc.

Không gian xung quanh bắt đầu đặc lại, Anh Túc cảm thấy cơ thể như đang gánh cả một ngọn núi, tay chân như đang bị bốn cọng xích buộc lấy, khiến cử động của cô chậm và nặng nề, điều này khiến cô cảm thấy khó chịu vô cùng.

Tiểu Tiên giơ tay lên thu lấy những mảnh vỡ không gian đang bay tán loạn xung quanh bắt đầu bổ sung lại những vết nứt không gian đang ngày càng mở rộng.

Quả cầu càng sáng mãnh liệt, tiếng cười của Anh Túc càng to hơn, càng điên cuồng hơn, tiếng cười ấy mang theo sự sùng kính cùng sự tự hào đến điên dại.

Cuộc chiến hình như đã kết thúc, Vũ Minh xem chiến mà trong lòng run sợ, tốc độ, thủ đoạn của cả ba người vượt xa mức độ của hắn nhận thức, cứ xem cách Bạch từ một vị trí cách cả mét lại có thể xuất hiện sau lưng Anh Túc trong vòng vài mili giây là hiểu.

Tiếng nói trấm ấm nhưng trong tai Anh Túc lúc này lại như tiếng gầm gừ của dã thú, cô biết giọng nói này, thậm chí khắc sâu nó vào linh hồn.

Cả ba người hướng mắt lên trên, chỉ thấy Anh Túc đang đứng giữa không trung, hai tay chắp lấy cầu nguyện trước một quả cầu anh sáng đang lơ lửng như trùng điệp lấy mặt trăng. Cục chất nhầy màu đen cũng hoá thành một cây pháp trượng hướng tới chỗ Anh Túc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay lúc này, tiếng v·a c·hạm vang lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Giao thủ