Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Văn gia trở về

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Văn gia trở về


Sáng hôm sau, như thường lệ, cả khu biệt thự nhà họ Văn vẫn tiếp tục làm công việc của bọn họ, người quét dọn, người tỉa cây, một ngày tưởng chừng như bình thường như cả tháng trước nhưng một cuộc gọi làm mọi thứ thay đổi.

Bác Andrew cười nói:

-Không có gì. Kết thúc!

Bác Andrew nghe vậy lập tức đồng ý rồi cúp điện thoại, bác gọi tất cả mọi người tập hợp, giao cho mọi người một hệ liệt công việc, yêu cầu hoàn thành trong một tiếng đồng hồ rồi lấy con xe trong gara, nhanh chóng tới sân bay.

Trước đây, thế giới ảo được sử dụng hết sức e dè do con người chưa xác định được liệu nó có gây hại cho não bộ hay không. Còn Văn Tử Lâm cùng Andrew trực tiếp bỏ qua, hai người tạo ra công nghệ xây đựng một thế giới độc lập, mở ra một kỉ nguyên phát triển cho công nghệ thế giới ảo, đồng thời chứng mình được sự an toàn của công nghệ thế giới ảo, công ty nhỏ vốn chỉ có hai người giờ đây trở thành tập đoàn dẫn đầu trong lĩnh vực khai thác và nghiên cứu thế giới ảo. Quá trình thành công của hai người giống như cuộc hành trình của những con bạc vậy, liên tục đánh cược, cược cả mạng sống, cược cả tương lai của của chính mình.

Lát sau, chiếc xe bán tải đi ra khỏi sân bay bằng cổng phụ, tuy vậy cánh nhà báo phía này vẫn tương đối đông đúc vì cơ bản là sân bay thành phố hiện tại gần như bị bao vây hoàn toàn. Trên xe, Văn Uyển Như đang líu ríu về chuyến đi, nào là cô thưởng thức được món ăn gì, được đi ngắm cảnh ở đâu hay được chơi trò gì, cô nàng giống như một đứa trẻ nhiều chuyện muốn kể hết cho bác Andrew. Bác Andrew không những không cảm thấy phiền mà còn vô cùng yên thích dáng vẻ này của Uyển Như bởi vì bác thực sự coi cô bé như cháu gái ruột vậy, yêu thương vô bờ bến.

Tối hôm ấy, khi mọi thứ đã được trùm lên bởi trời sao thì một lần nữa, tiếng của Vũ Minh lại vang lên trong căn gác xép:

Còn ở bên trong khu biệt thự, một cậu quản gia nhận được tin chủ nhân của căn nhà đã trở về.

-Bác Andrew, cháu muốn bác làm quản gia khu nhà của cháu cơ, cháu không chịu người khác đâu.

Bác Andrew thấy Uyển Như tố cáo bố mẹ như vậy cũng chỉ cười khổ, bác hiểu tính cách của cô bé, cô khá độc lập và tự chủ nên có suy nghĩ và phong cách riêng, khi còn ở trong nước, cha mẹ thường xuyên xa nhà, bác một tay nuôi nấng chăm sóc nên có thể nói bác là cha đỡ đầu của cô cũng không sai. Bác cười ngọt ngào với Uyền Như:

-Thầy Andrew, con nói bao nhiêu lần rồi, bác là thầy của con, cho dù con thuê thầy thì thầy cũng không phải lúc nào cũng dùng cái giọng người làm thuê ấy nói chuyện với con đâu, lúc không có người ngoài thì gọi con là Tử Lâm là được.

-Trụ sở đã tiếp nhận báo cáo, chúng tôi sẽ chuyển cho bộ phận liên quan. Xin cảm ơn rất nhiều.

-Báo cáo, đã làm rõ ràng lai lịch của tổ đội hôm qua, tổ đội gồm 2 giáo đồ cấp cao cùng 10 giáo đồ cấp thấp, nhiệm vụ là thực hiện hoạt động truyền giáo trong khu vực của một căn cứ nằm trong khu 13, hiện tại chưa khóa chặt được vị trí của căn cứ nhưng mơ hồ là một trong những tiệm đồ cổ nằm trên đường số 7.

Bên này, bác Andrew tự mình lái xe, vì là đến đón ông chủ nên ông thường sẽ không để tài xế lái mà chính mình tới đón vì đảm bảo sự an toàn cùng coi như đây là một sự tôn trọng nhất định cho Văn gia. Thấy ông Văn đứng chờ ở trước phòng chờ, bác Andrew nhanh chóng đậu xe rồi chạy tới chảo hòi ông Văn:

Sân bay thành phố X, một nhà ba người đang chờ trong sân bay tư nhân, tất nhiên là Văn gia dư dả tiền để mua một khu làm sân bay tư nhân. Văn Tử Lâm, chủ tịch của tập đoàn Uyển Văn vừa hoàn thành xong chuyến du lịch cùng với vợ con, nói là đi du lịch nhưng thực sự ông cũng phải tới từng nơi chi nhánh để khảo sát công việc nên ông cũng tương đối mệt mỏi sau chuyến đi. Ông đã vào tuổi trung niên nhưng phong độ vẫn vô cùng tốt, dáng người cao ráo, tóc chỉ hơi lấm tấm bạc, ông còn đang mặc một bộ vest xám vô cùng lịch sự, do vừa xuống máy bay nên ông đang có vẻ hơi đuối sức.

-Tất nhiên là đã xong rồi, cậu quản gia mới này vô cùng chăm chỉ, cậu ta chăm sóc khu nhà trong một năm nay vô cùng tốt.

-Bác Andrew, lúc đi qua Scotland, bố mẹ cháu không chịu cho cháu mua mô hình một con Nessi về làm quà cho bác, họ nói bác sẽ thích hơn một chiếc kèn truyền thống của Scotland nên cháu đã mua tất cả về. Vậy bác nói đi, bác thích quà nào nhất?

Văn Tử Lâm liếc đồng hồ, thấy thời gian không còn sớm nữa nên nói với bác Andrew:

Bà Huyền Như cũng từng là học trò của bác Andrew, cũng chính bác Andrew đã giới thiệu bà cho Văn Tử Lâm khi ông đến nước ngoài du học, sau này khi về Châu Á thì bà đổi tên thành Huyền Như cho giống chồng mình. Con gái hai người tên là Văn Uyển Như, cô nàng tính cách khá năng động và độc lập nên từ nhỏ đã rời xa cha mẹ đi sang nước ngoài du học, cô vừa hoàn thành xong chương trình học nên định trở về nước giúp đỡ cha quản lí tập đoàn đồng thời học đại học trong nước. Uyển Như vừa đi từ nhà vệ sinh vừa đang bấm điện thoại thì thấy bác Andrew đang trò chuyện cùng bố mẹ mình thì ngay lập tức lao ra ôm lấy bác Andrew, cô nũng nịu với bác: (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên này, Vũ Minh cùng bác Andrew đã trở về khu biệt thự của Văn gia, hôm nay bác Andrew phá lệ cho Vũ Minh được nghỉ ngơi một ngày, không cần làm việc, mau chóng nghỉ ngơi cho tốt. Ngay sau đấy, các cô hầu gái cùng các nhân viên trong khu biệt thự cũng tới thăm Vũ Minh, mọi người ai cũng lo lắng cho cậu, nhưng khi thấy cậu vẫn khỏe re thì mọi người cũng thả rơi được tâm tình, bắt đầu đùa giỡn, thăm hỏi cậu.

-Bác Andrew, cũng chuẩn bị đi thôi, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta nên về nhà trước giờ cơm tối, đồ đạc thì sẽ có người chuyển lên xe, bác ra nói với bảo vệ mở cổng phụ ra trước, cổng chính có lẽ bị cánh nhà báo vây kín rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 4: Văn gia trở về (đọc tại Qidian-VP.com)

Vũ Minh đáp lại: (đọc tại Qidian-VP.com)

-Alo? Bác Andrew phải không, bọn ta xuống sân bay rồi, lái xe tới chở bọn ta về, nhớ mang xe bán tải vì lần này mua tương đối nhiều đồ.

Uyển Như nghe rằng quản gia của mình không phải bác Andrew thì lập tức phản đối:

-Bác Andrew, việc chọn quản gia cho khu nhà của con bé đã xong chưa vậy? Con bé đã hoàn tất hồ sơ ở trường nước ngoài và sẽ về nước sống trong nhưng năm tới.

Đầu dây bên kia truyền lại âm thanh của hỗ trợ viên:

Vợ của Văn Tử Lâm là Huyền Như đang ngồi trong phòng chờ, bà cũng đã vào tuối trung niên giống ông Văn nhưng vẫn phi thường xinh đẹp, khuôn mặt phúc hậu, làn da được bảo dưỡng vô cùng tốt, đôi mắt xanh cùng mái tóc vàng óng phía sau nói cho bất cứ ai về việc bà là một người ngoại quốc. Bà thấy bác Andrew cùng chồng mình đang nói chuyện, bà cũng đứng lên chảo hỏi:

-Uyển Như, ta còn có việc khác phải làm, nhưng cháu có thể yên tâm về cậu quản gia, cậu ta làm rất tốt và cũng bằng tuổi cháu nên ta nghĩ hai người sẽ hợp nhau thôi.

Uyển Như nghe vậy thì cũng không hài lòng, nhưng cô hiểu là cũng không có cách nào khác nên đành im lặng ngồi ỉu xìu trên ghế, cô giống như một quả bong bóng bị chọc xì hơi. Nói chung thì bây giờ cô hết hứng trò chuyện rồi. Lúc này, chiếc xe bán tải đã vào khu vực tư nhân của Văn gia, tiến đến cổng chính.

-Chào thầy, lâu quá không gặp, không biết nhà cửa có ổn chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này, ông ngồi trong phòng chờ, lúc nãy ông đã gọi cho Andrew để tới đón gia đình cùng chở một số món đồ lưu niệm ông đã mua. Ngay khi thấy chiếc xe của bác Andrew đi vào khu sân bay tư nhân, ông vui mừng khôn xiết vì ông đã có thể nhìn thấy chuỗi ngày nghỉ ngơi của mình sau một đống lịch khảo sát.

Một chủ tịch tập đoàn lớn như ông Văn hiển nhiên thường xuyên bị nhằm vào, cả tích cực cả tiêu cực, có cánh nhà báo bám theo ông, cũng có những người muốn hãm hại bám theo ông và cả những người muốn cầu cạnh. Chuyến đi vừa rồi ông đi trong âm thầm, trong suốt chuyến đi cũng phải cải trang, nói cách khác, ông lại cược sự an toàn của mình để mẹ con hai người vui vẻ trong suốt chuyến đi mà không bị gò bó dưới sự bảo vệ, tuy nhiên nếu gặp nguy hiểm thì sẽ có vệ sĩ tới bảo vệ ngay lập tức chỉ là họ sẽ ẩn nấp tương đối xa một chút để đảm bảo không khí cho ba người. Và điều khiến ông Văn tương đối ngoài ý muốn là lúc đi không sao cả nhưng lúc về thì phong thanh của ông bị lộ ra khiến cho cánh nhà báo đến chặn đường săn tin.

Văn Tử Lâm, một con người có thể nói là phi phàm, một mình ông gầy dựng lên cả tập đoàn công nghệ Văn gia với chỉ hai người, một người là chính ông, một người là một thầy giáo trường đại học của ông, chính là bác Andrew, có thể nói quá trình thành công của hai người phi thường kỳ ảo khi phá vỡ mọi định luật về khả năng của thế giới ảo, đưa thế giới ảo vào thực dụng của nhiều lĩnh vực.

Bác Andrew nói là về làm quản gia nhưng thường xuyên phải nhận việc làm thư ký cho Văn Tử Lâm khi ông thường xuyên phải sắp xếp nhiều thứ giống như lịch hẹn, lịch công tác, vv…. Chuyến đi du lịch của gia đình họ Văn vừa rồi cũng là do ông sắp xếp, phối hợp hoàn hảo lịch công tác cùng chuyến đi chơi của gia đình, chỉ tội là Văn Tử Lâm sẽ mệt gấp đôi, nhưng bù lại vợ cùng con gái của ông phi thường hài lòng về chuyến đi.

Bác Andrew tiếp chuyện điện thoại, một giọng nói quen thuộc từ đầu dây bên kia vang tới:

Ông Văn thấy bác Andrew kính cẩn như vậy thì hơi khó chịu, ông nói giọng hơi trách móc một chút:

--- Hết chương ---

Sau này, tập đoàn trở nên hùng mạnh, bác Andrew thấy mình đã quá lớn tuổi để đảm nhận vị trí trong tập đoàn nên đã lui về trở thành quản gia cho gia đình của Tử Lâm.

Chiếc máy tính tắt đi, Vũ Minh trở lại giường, chìm vào trong một giấc ngủ. Cậu nghe thấy có ai đang gọi cậu nhưng cậu lại không tìm được nơi âm thanh ấy phát ra, một giấc mơ thật kì lạ.

Trong làn tiếng líu lo của Uyển Như, một người có vẻ đã mệt mỏi quá sức với sự tra tấn âm thanh do cô tạo ra nên phải cố gắng chuyển đề tài. Văn Tử Lâm hỏi bác Andrew:

Trước đây, vì hai ông bà Văn thường xuyên xa nhà nên bác Andrew thường xuyên ở khu nhà phía Bắc để chăm sóc cho Uyển Như, bởi vì khu Bắc chính là xây lên cho cô, nhưng sau này cô ra nước ngoài thì bác Andrew vẫn phải trở về khu nhà chính do ở đó dễ dàng điều khiển và quản lí cả khu trang viên cho Văn gia hơn. Đồng thời lần trước về nghỉ tết thì cô nàng cũng không hoàn toàn thích cậu quản gia tiền nhiệm khi suốt ngày cứ nịnh nọt và chăm sóc cô quá mức gò bó làm cô thấy khó chịu. Bác Andrew cười trấn an:

-Tất nhiên là bác thích quà của cháu nhất rồi. Được rồi, tối nay bác làm sườn xào chua ngọt cho cháu ăn nhé.

-Ông chủ, chào mừng trở về, không biết phu nhân và tiểu thư có hài lòng với chuyến du lịch tôi sắp xếp chứ?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Văn gia trở về