Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 5: Kẻ giả tạo?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Kẻ giả tạo?


-Tuy nhiên, có một thứ vẫn chưa bị hỏng hay bị thay thế.

Sau bữa ăn nhẹ, Văn Tử Lâm cùng bà Huyền Như thì đi lên phòng nghỉ ngơi, còn Uyển Như thì như đã được sạc đầy điện, bắt đầu chạy khắp nơi chào hỏi, cô theo kí ức lục tìm khắp cả tòa biệt thự, tìm được đủ thứ đồ cô đã giấu khi còn bé. Lần trước vì không tiện nên cô cũng không tìm kĩ càng, lần này cô định tìm lại hết những món đồ mình từng giấu, dường như cô muốn tìm lại được những kí ức vui vẻ ngày xưa.

-Chào mừng trở về.

-Bác có ở lại dùng bữa không?

Bác Andrew đương nhiên biết bởi vì bác chính là người đã yêu cầu khóa căn phòng của Uyển Như lúc nhỏ lại nên bác cũng không để ý nhiều, bác giới thiệu Vũ Minh với Uyển Như:

-Chào cháu Vũ Minh, sao hồi trưa bác không thấy cháu vậy.

Lúc này, bác Andrew đi tới, bác thấy Uyển Như đang mày mò chiếc tivi cũ ngày xưa cô hay xem hoạt hình thì cười nói với cô:

-Cháu muốn qua đó, bác đi cùng cháu nhé.

Vũ Minh tê đầu, đây rõ ràng là một hành vi vơ đũa cả nắm, cô ấy ghét thằng quản gia trước thì ghét, nhưng làm sao mà lại ghét luôn cả những quản gia sau này luôn cơ chứ. Vũ Minh đột nhiên cảm thấy nhận việc l·àm t·ình báo của khu 13 rõ ràng không hề thơm như cậu tưởng, lúc nhận được nhiệm vụ từ cục, rõ ràng lúc ấy chỉ miêu tả là cậu chỉ cần báo cáo tình hình của khu 13 cùng khu trang viên của nhà họ Văn thôi nhưng sau này lại còn phải làm thêm các nhiệm vụ như dọn xác, điều tra, làm quản gia, dọn dẹp, và bây giờ cậu sắp phải làm việc cùng một cô chủ mới có ấn tượng không hề tốt về cậu, đột nhiên tương lai trong mắt Vũ Minh hơn tối một chút.

-Không có gì thưa ông Văn, mọi người về chắc cũng mệt mỏi, chúng tôi đã làm xong bữa ăn nhẹ, ông bà mời vào dùng bữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Đồ giả tạo.

Một lát sau, hai bác cháu cùng đi chiếc xe điện đi tới khu nhà phía Bắc, khi đi ngang qua vườn hoa, Uyển Như vô cùng thích thú khi thấy cả một mê cung được xây bằng hàng rào của những cây hoa được cắt tỉa vô cùng tinh tế, đồng thời còn có một cái đình nghỉ mát ở giữa mê cùng, cô rất muốn vào khám phá khu vườn nhưng theo bác Andrew thì trời cũng đã trở tối và nên mau chóng tới khu nhà, việc khám phá thì tốt nhất nên để sáng mai khi mà có những người làm vườn thì sẽ an toàn hơn.

Còn Uyển Như, khi bước vào phòng của mình, cô đang định đi tìm vài mòn đồ của mình thì đột nhiên chú ý đến cái hộp để cạnh bàn, cô ngay lập tức nhận ra đó là đồ cô đã giấu đi trước đây, một cảm giác xấu hổ xông lên não, những món đồ của cô bị một đứa con trai nhìn thấy, thậm chí không phải nhìn thấy mà là bị tìm thấy, thậm chí đã được lau chùi cẩn thận. Lúc này, Vũ Minh cũng đang kéo chiếc vali vào trong phòng của Uyển Như thì đột nhiên thấy Uyển Như đỏ mặt giận dữ lao tới, cậu giật mình, đang định theo phản ứng đánh ngã cô thì chiếc vali đang kéo đằng sau bị giật mất, sau đó cậu bị đạp ra khỏi phòng. Cánh cửa đóng sập lại trước sự ngỡ ngàng của Vũ Minh và bác Andrew, Vũ Minh nhìn lại phía sau, cũng thấy bác Andrew đang đứng như trời trồng, cậu hiệu là hỏi cũng không hỏi được cái gì nên đành đứng dậy vào bếp nấu bữa tối, trước khi đi, cậu hỏi bác Andrew:

Bác Andrew cười:

-Uyển Như, đây là Vũ Minh, cậu ta mới chỉ tiếp quản khu nhà này một năm thôi nhưng cậu ấy chăm sóc khu nhà vô cùng tốt, nhất là trong hè này cậu ấy đã dọn dẹp nó một mình. Còn Vũ Minh, đây là Uyển Như, con gái của ông chủ, sau này cậu phải giúp đỡ cô ấy.

Bác Andrew nhìn những món đồ cũ kĩ bám đầy bụi vương vãi trên sàn, bác tiếp tục:

--- Hết chương ---

-Dạ, cháu phải dọn dẹp căn phòng, bác biết đấy, căn phòng để quá lâu không có ai dọn dẹp nên tương đối bẩn ạ.

Thấy bác Andrew hỏi, Vũ Minh đương nhiên không thể nói là mình đi báo tin cho Mật cục được nên cậu phải nói dối với bác:

Uyển Như nghe vậy lập tức dừng ý nghĩ tháo màn hình của chiếc ti vi, cô quay về nhìn bác Andrew:

Bác Andrew cười:

-Tất nhiên, tuy vậy chúng ta cần đi bằng xe điện do quãng đường tương đối xa, khu vườn hoa đã được xây lại rồi, cháu có muốn ghé qua chút không? (đọc tại Qidian-VP.com)

Bác Andrew nhận lời, Vũ Minh thì bắt đầu lục tìm trong tủ những nguyên liệu mà cậu có thể dùng cho bữa tối, lát sau, mùi thơm bắt đầu lan khắp khu nhà.

-Tại sao nó lại hỏng vậy bác? (đọc tại Qidian-VP.com)

-Dạ, có ạ!

Văn Tử Lâm cảm ơn rồi cùng mọi người đi bộ vào khu nhà chính, vừa đi vừa cười nói rôm rả, duy chỉ thiếu có Vũ Minh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bác Andrew dường như đã thành công trong việc dẫn dắt câu chuyện, bác nói:

Chương 5: Kẻ giả tạo?

-Ừm, chào mọi người, cảm ơn vì đã chăm sóc khu biệt thự suốt hai tháng nay.

Một người mặc đồ lao động cười nói với Văn Tử Lâm:

-Thứ đó là thứ gì vậy bác?

Uyển Như đột nhiên nhớ ra vẫn chưa ghé khu nhà của mình, cô vẫn còn cất rất nhiều thứ ở nơi đó và có vài thứ rất có ý nghĩa với cô nữa, cô nói với bác Andrew:

-Tất nhiên là khu nhà của cháu rồi, nơi đó được chăm sóc vô cùng tốt nên gần như mười năm nay chưa cần thay thế hay sửa chữa thứ gì cả. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Uyển Như, chiếc ti vi đó hỏng rồi.

-Cô bé không có thiện cảm với quản gia lắm do cậu quản gia trước của khu nhà từng là người của tập đoàn khác, cậu ta giả vờ là người đến xin việc rồi khi Uyển Như từ nước ngoài về nghỉ hè thì cậu ta cố gắng quyến rũ con bé bằng mọi cách hết sức buồn nôn, thành ra bây giờ cô bé không hề thích những quản gia khác luôn.

Vũ Minh cúi xuống nhìn chiếc hộp xếp đầy những món đồ bám bụi tìm được trong phòng của Uyển Như, cậu vừa lau chùi đống đồ vừa đang nghĩ xem cô ấy có phải một con sóc ưa giấu diếm đồ đạc hay không chứ thực sự khi tìm kiếm trong căn nhà thì cậu tìm được một đống đồ chơi cùng những thứ ngớ ngẩn bám đầy bụi và một số thứ đã thành nhà mới của côn trùng. Bỗng nhiên, tiếng mở cửa vang lên khiến cho Vũ Minh phải ngừng suy nghĩ, hẳn là bác Andrew và Uyển Như đến rồi, cậu đứng lên, chỉnh cho khuôn mặt một nụ cười rồi ra hành lang đón tiếp bác Andrew cùng người sau này cậu sẽ phải gọi là tiểu thư. Cậu thấy bác Andrew đang đứng cạnh một cô gái rất đáng yêu, tóc ngả nhẹ màu vàng nhạt, đôi mắt đen giống hệt Văn Tử Lâm, cô mặc một liền thân cùng một chiếc mũ cói, bên chân là một chiếc va li vĩ đại đến mức Vũ Minh thắc mắc cô đang đựng thứ gì trong đó, bác Andrew cất tiếng chào:

Chiếc xe bán tải dừng lại, gia đình ông Văn bước xuống, còn bác Andrew thì vẫn ngồi yên trên ghế lái, Văn Tử Lâm nhìn mọi người một vòng rồi mỉm cười:

Uyển Như cùng Vũ Minh nhìn nháu, Vũ Minh thì đánh giá cô chủ mới của mình, còn Uyển Như thì có vẻ không có thiện cảm gì mấy với cậu hay chính xác là chức vụ quản gia của cậu, cô lẩm bẩm:

Chiếc cổng lớn của khu biệt thự nhà họ Văn mở ra, chiếc xe bán tải loại mới nhất trên thị trường từ từ đi trên con đường dẫn vào khu nhà chính. Gần tới nơi, bỗng nhiên, từ hai bên đường xuất hiện một đoàn người, có nam có nữ, có người mặc đồ hầu gái, có người mặc đồ lao động phổ thông, tất cả họ cùng cất tiếng chào hỏi với những người trên xe:

Khu nhà phía Bắc, Vũ Minh đang ngồi trầm ngâm trước bàn, phía trên là một chiếc điện thoại có tin nhắn của bác Andrew: “Uyển Như về rồi, nhớ dọn dẹp căn phòng cho con bé.”

-Khi một thứ đã quá lâu không được sử dụng và chăm sóc thì đương nhiên sẽ dần hỏng hóc và hầu hết những vật dụng trước đây của cháu đã được thay thế, chỉ có vài thứ được cháu giấu đi thì không tìm được.

Uyển Như cầm va li của mình ném cho Vũ Minh khiến cậu suýt ngã ra đằng sau vì độ nặng của nó, cậu nghĩ mãi không ra làm sau Uyển Như có thể nhấc nó nhẹ nhàng như vậy. Đặt chiếc vali xuống sàn, cậu nhìn về phía bác Andrew với vẻ hỏi thăm, bác Andrew nhận ra ánh mắt của cậu, bác nói:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Kẻ giả tạo?