Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6: Tâm tư của con gái

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Tâm tư của con gái


Có người nói nếu muốn năm bắt một người, trước tiên hãy nắm bắt dạ dạy của họ trước, nếu như trị số thiện cảm của Uyển Như với Vũ Minh có thể cụ thể hóa thì hiện tại trị số đó được +10.

Ăn xong, cô bỏ bát đĩa vào máy rửa chén, tiếp tục xem phim nhưng chỉ chút sau đã thấy buồn ngủ, cô tắt tivi trở về phòng, tắm rửa sạch sẽ sau đó lên giường, mở ra điện thoại nhắn tin với bạn bè rồi chìm vào giấc ngủ.

Vũ Minh nhìn về phía bác Andrew, thấy bác Andrew cũng lắc đầu thì cậu cũng đành chịu, bắt đầu lấy chén xới cơm cho hai bác cháu, hai người cũng không trò truyện gì nhiều, chỉ im lặng thưởng thức món ăn.

“Ôi! Xấu hổ quá đi mất”

Chương 6: Tâm tư của con gái (đọc tại Qidian-VP.com)

-Đột nhiên có chút chán, đem cơm ra đây ngồi vừa ăn vừa xem. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói xong bác cũng cầm áo quay người rời đi, để lại Uyển Như trơ trọi trên ghế, cô đột nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng bụng cô đã gợi ý, thấy tô cơm đang còn hơi ấm trên bàn, đột nhiên mắt cô có chút ướt, quả nhiên bác Andrew thương mình nhất. Ngó xung quanh, xác định Vũ Minh không ở đây, cô cầm bát cơm lên ăn thật ngon lành. Tuy nói cô không thích Vũ Minh nhưng thực sự cậu nấu ăn rất ngon, khoai tây xào vừa miệng không quá bở, bít tết vừa chín tới thơm mùi bơ, sườn chua ngọt siêu cấp được truyền dạy bởi bác Andrew, cô thực sự cảm thấy từ trước đến nay đây là bữa ăn mình ăn đến thoải mái như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Uyển Như ngồi trên sofa xem truyền hình, nhưng bất giác bụng cô lại sôi lên vì mùi hương của đồ ăn, cô đương nhiên là rất muốn ăn, bời vì cô đã lỡ bỏ bữa trưa nên hiện tại trong bụng cô trống rỗng nhưng con gái nha, bụng có thể đói nhưng làm giá thì không thể bỏ. Tuy vậy, bụng đói hại người, cô thực sự không thể tập trung vào bộ phim để quên đi cái đói. Trong lúc cô đang phiền não vì làm con gái thật khổ thì đột nhiên bác Andrew đi tới, trên tay cầm một tô cơm đầy đồ ăn rồi ngồi xuống xem phim cùng Uyển Như, bác bảo với cô: (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn về Vũ Minh, sau khi gợi ý cho bác Andrew dỗ dành cô tiểu thư khó tính, cậu cũng im lặng rời khỏi phòng bếp, trở về phòng của mình tiếp tục làm một phần báo cáo nữa cho Mật Cục, phần báo cáo này nghi rõ những địa điểm khả nghi cùng tuyến đường mà tiểu đội của Phản Nguyên Tổ đã đi qua, cùng một số thông tin báo cáo. Hoàn thành cậu gửi về cho Mật Cục, trời cũng đã khuya, đáng lẽ cậu sẽ chọn đi ngủ sớm nhưng không biết trời xui đất khiến thế nào lại xuống bếp chuẩn bị một phần ăn nhẹ rồi mang tới trước phòng Uyển Như, cậu đặt miếng bánh vừa nướng cùng ly sữa ở cái tủ trước cửa rồi gõ vài cái mới quay về phòng đi ngủ.

Bác Andrew lúc này cũng đã bỏ xuống bộ áo đuôi tôm, chỉ còn lại chiếc áo sơ mi trắng bên ngoài, hai bác cháu cùng xem phim nhưng chỉ 15 phút bác Andrew đã đứng lên, nói với cô:

-Im lặng chút, lâu lắm mới thấy cậu ta chăm chú như vậy.

-Tiểu thư muốn dùng cơm tối luôn chứ?

Vũ Minh hoàn toàn không chăm chú để ý xung quanh, vốn là một nhân viên tình báo như cậu thì không được phép mất cảnh giác, nhưng hiện tại đột nhiên cảm thấy rất an bình, độ cảnh giác cũng hạ xuống, thứ cậu chú tâm đang là món khoai tây đang trên bếp cùng nồi canh cá đang âm ỉ sôi, dù sao đây cũng là món ăn cho bác Andrew cùng tiểu thư dùng bữa nên cậu cũng rất chăm chú và cẩn thận, chỉ một lát thôi, cả hai món đã hoàn thành, cậu đem khoai tây cho ra đĩa rồi lấy muôi múc canh ra một cái tô lớn rồi định đem ra bàn. Quay người lại, cậu hơi bất ngờ vì Uyển Như đã ngồi đó từ lúc nào, cậu lên tiếng chào hỏi:

Phán định đây là một trò nịnh nọt, nhưng Uyển Như vẫn không nhịn được đem miếng bánh cùng lì sữa đem vào phòng xử lí sạch sẽ, no bụng rồi mắt cô cũng đòi tan ca, nhưng trước khi đem đĩa cùng ly trả lại chỗ cũ thì cô lại tìm một tờ giấy viết cái gì lên rồi nhét vào trong ly nước rồi đem nó đưa lại chỗ cũ.

-Không có hứng ăn.

Uyển Như ngồi trong phòng, cô hết sức xấu hổ về những món đồ của mình bị tìm được, có một số là đồ chơi của cô, một ít là vài món đồ trang trí, thậm chí có cả những bộ váy công chúa của cô lúc nhỏ. Với cô, việc bị một đứa con trai nhìn thấy đương nhiên là hết sức xấu hổ, thậm chí hắn còn cẩn thận lau chùi và giặt dũ chúng sạch sẽ. (đọc tại Qidian-VP.com)

*Một đêm yên lặng*

Trong lúc cô đang suy nghĩ như thế nào để nói bác Andrew đuổi Vũ Minh đi thì đột nhiên cô nghe thấy một mùi hương rất thơm, có chút mặn nhưng pha lẫn cũng có chút ngọt, cô nhận ra đây là mùi đặc trưng từ món sườn chua ngọt. Cô đứng lên, hé cửa, thấy không có ai ở ngoài mới từ từ đi ra, hướng về phía nhà bếp, nhưng bất ngờ là người đứng bếp không phải bác Andrew mà là Vũ Minh. Bác Andrew nhận ra Uyển Như tới, khi thấy cô định lên tiếng, bác khẽ đưa tay lên môi yêu cầu cô im lặng, khẽ giọng:

Uyển Như thấy Vũ Minh lên tiếng như vậy, cũng đang định tiếp lời nhưng chợt nhớ ra chuyện trước đó, cô lại thay đổi ý định, đứng dậy ra ghế sofa bật tivi lên, sẵn tiện để lại một câu:

Uyển Như đưa mắt nhìn về phía bếp một người đang khoác tạp dề trắng, chăm chú xào món khoai tây, lâu lâu lại đưa mắt để ý một chút nồi canh cá bên cạnh, tựa như một người nội trợ đang chăm chút chuẩn bị bữa ăn cho gia đình vậy. Uyển Như cũng im lặng, không quấy rầy Vũ Minh mà chỉ ngồi lên ghế, chờ đợi món ăn được đưa lên. Cô nhìn trên bàn cũng đã bày ra rất nhiều món nào là sườn chua ngọt, bít tết, thịt kho. Cô cũng vô thức cảm thấy tên quản gia này cũng tạm được

--- Hết chương ---

Trong phòng Uyển Như cũng tỉnh lại do bụng lại cồn cào, nhịn cả một buổi chiều nên đương nhiên một tô cơm nhỏ không đủ để bù lại khoảng không trong bụng cô, đang lăn qua lăn lại trên giường cố tìm lại giấc ngủ thì đột nhiên có tiếng gõ cửa, cô bước xuống mở của thì lại chẳng thấy ai, chỉ thấy một miếng bánh nướng cùng một li sữa để ở trên gác giày bên cạnh để tránh cô bước ra đạp trúng, Uyển Như thấy hơi kì lạ, khu nhà này ngoài cô cùng cậu quản gia thì không có ai cả, nhưng tự nhiên cậu ta lại đi chuẩn bị cho cô phần ăn nhẹ, chẳng lẽ cậu ta đi guốc trong bụng cô ư, hay đây là một trò nịnh nọt? (Lập tức trị số thiện cảm của Vũ Minh -10).

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Tâm tư của con gái