Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: Bãi chiến trường

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Bãi chiến trường


Trong lòng cậu lộp bộp một cái, nhưng vẫn phải chạy nhanh tới cái xe, chọc thủng bóng khí rồi lôi Uyển Như ra ngoài, ôm cô nàng b·ất t·ỉnh trên tay rồi nhìn bãi chiến trường, cậu có xúc động ném cô thẳng xuống đất nhưng cũng đành nhịn, lẩm nhẩm mấy câu: "Bình tâm, bình tâm."

- Bác đi làm việc tiếp đây, tối bác sẽ qua chơi với cháu, đi chơi vui vẻ nhé.

Tâm tình không tốt, cậu bỏ đi ý nghĩ chuẩn bị một bữa sáng thịnh soạn cho cô tiểu thư khó tính, chỉ làm một phần bánh mì nướng bơ cùng trứng ốp la và pha thêm trà rồi để vào lò vi sóng. Sáng nay cậu vẫn có chuyện để làm, cậu cần quét đống lá rụng chiều hôm qua chưa có thời gian làm.

- Ta giúp gì được không?

Lúc xuống bếp, đi ngang qua phòng của cô tiểu thư, cậu thấy phần bánh cùng sữa hôm qua đã được dùng xong, định lấy chúng đi rửa thì cậu đột nhiên chú ý tới tờ giấy trong cốc, tò mò mở ra xem thì thấy một câu trong đó: "Đồ nịnh nọt" cùng với một biểu cảm mặt quỷ.

Cô khởi động xe, nhìn tay lái và chân ga, nghĩ rằng cũng giống như chơi lái xe ở trung tâm giải trí thôi nên cô đè chân ga hết mức và...

Uyển Như bị vấp ngã, tưởng rằng mình phải ăn bùn rồi nhưng may sao một người ôm lấy cô, đem cô ra khỏi bồn hoa, ngẩng đầu lên nhìn, một bóng người đứng trước cô, cậu rất cao, che cả người cô khỏi ánh nắng, nhớ lại lúc nãy trong cái ôm đó cô cảm nhận được hơi ấm, cơ thể của cậu, rất ấm áp, rất rắn chắc, mặt cô không khỏi nóng lên, bị một đứa con trai trạc tuổi ôm như vậy thì con gái ai cũng xấu hổ.

Cậu ôm cô trở về phòng, kiểm tra cẩn thận thấy không xây xát nhiều, cậu yên tâm để cô nằm trong phòng rồi đi ra ngoài xử lí bãi chiến trường.

Uyển Như gọi điện cho bác Andrew, nói rằng mình muốn tới vườn hoa chơi, nhưng xui xẻo là bác Andrew đang bận:

Chương 7: Vườn hoa

Chiếc xe phóng đi với tốc độ cực nhanh lao thẳng ra ngoài, Uyển Như hốt hoảng đánh lái lung tung làm chiếc xe vòng vèo trong sân nhà rồi tông thẳng vào đống lá khô rồi tông vào hàng rào bồn hoa làm cái xe lật sang một bên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Uyển Như hơi xụ mặt, trong tiếng điện thoại nghe có người gọi bác Andrew, bác đành nói lại với cô:

Tỉnh dậy trong phòng, cô thấy đầu đau như búa bổ, họng vẫn còn muốn nôn nhưng cố gắng nhịn được, kiểm tra cơ thể thấy may mắn chỉ bị xây xát một chút, cô cũng yên tâm, nhưng ai đem mình vào đây? Chẳng lẽ bác Andrew tới? Hay là... Nghĩ tới đây, cô giật mình kiểm tra quần áo, thấy vẫn gọn gàng, không giống bị động qua, cô thở phào một cái, nghĩ tới cô quyết định ra ngoài xem một chút đằng nào cũng gây ra việc như vậy, không xử lí chút là không ổn. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tỉnh rồi sao?

Vũ Minh cũng mặc kệ nền mới xây, lao nhanh tới đỡ Uyển Như đang ngã xuống, một cái ôm này ôm gọn cô vào lòng, bước xuống nền cỏ cậu thả Uyển Như ra, nhìn lại bồn cây tan nát một lần nữa, trong lòng cậu nhói đau. Tuyệt, giờ bồn cây còn tanh bành hơn trước nữa.

Uyển Như thấy đầu óc quay cuồng, cô thấy buồn nôn do chiếc xe cứ chạy lòng vòng, việc cuối cùng cô nhớ chỉ còn cô tông vào đống lá rồi một thứ gì đó màu trắng bung ra ôm lấy cô.

- Bác đang bận việc mất rồi, nếu cháu biết lái xe có thể dùng xe điện để đi tới đó, còn nếu không có thể nhờ Vũ Minh chở đi cũng được. (đọc tại Qidian-VP.com)

*Rầm*

- Đừng có tới, chỗ đó vừa xây...

Trong đầu Vũ Minh là một đống dấu chấm hỏi; Chẳng lẽ hôm qua cậu nướng bánh bị cháy hay cho quá nhiều đường vào sữa? Tuy lúc đó hơi tối nhưng cậu chắc mình cũng không phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Uyển Như tuy nói xinh đẹp nhưng cô vẫn chưa có mối tình nào, ở nước ngoài cô học trường nữ sinh nên cơ hội tiếp xúc nam sinh cùng tuổi cũng ít, bị Vũ Minh ôm như vậy khiến tim cô không khỏi đập loạn, nhưng nhìn thấy sắc mặt của cậu, lòng cô không khỏi thấp thỏm, sắc mặt cậu rất tệ, tệ đến mức cô chột dạ, đành cúi đầu im lặng chờ đợi.

Vũ Minh ngoài sân quét lá rụng, trời cũng gần sang thu nên nắng cũng bớt gắt, hôm nay cậu không mặc áo đuôi tôm của quản gia, chỉ mặc một bộ áo phông đen cùng quần dài cho dễ làm việc, cậu vừa làm vừa để ý xung quanh cẩn thận nhớ kĩ hành động của mọi người qua lại cùng so sánh với ngày hôm qua, chắc chắn không có gì thay đổi, cậu dọn dụng cụ rồi quay về phòng làm báo cáo.

Nghe thấy tiếng cúp máy, Uyển Như cũng đành ra bên ngoài, thấy bên cạnh ra gara là một đống lá khô đã được vun quét gọn gàng, cô tìm thấy trong ga ra chiếc xe điện, định thử tọc mạch một chút xem lái được không.

Chương 7: Bãi chiến trường

Thưởng thức xong bữa ăn sáng, vẫn chưa thấy đủ nhưng cô cũng không lựa chọn ăn thêm mà cất bát đĩa vào máy rửa chén rồi về phòng bắt đầu một bài tập thể d·ụ·c, dáng người của cô được giữ xinh đẹp cũng nhờ những bài tập này. Kết thúc bài tập thể d·ụ·c buổi sáng, nhớ đến khu vườn hôm qua đi ngang qua, cô tìm điện thoại rồi gọi điện cho bác Andrew.

Hoàn thành việc vệ sinh cá nhân, cô thay bộ đồ ngủ mỏng manh thành một bộ váy dây cho mùa hè rồi ra khỏi phòng, vừa ra ngoài cô đã ngửi thấy mùi bơ nướng rất thơm từ phòng bếp, bên trong không còn ai cả, chỉ có tiếng lò vi sóng đang hâm nóng đồ ăn, cô mở lò lấy đồ ăn ra, là một phần bánh mì nướng bơ và một phần trứng ốp la, rất đơn giản, trên bàn còn một bình trà đang bốc khỏi.

Uyển Như từ giấc ngủ thức dậy, cô vào phòng vệ sinh để đánh răng rửa mặt, trong lúc đang đánh răng, nhìn vào trong gương, một khuôn mặt hết sức đáng yêu cùng xinh đẹp đang nhìn lại.

Nhưng muộn rồi, Uyển Như đã đạp lên cái nền của bồn hoa cậu vừa xây lại, bê tông vẫn chưa khô nên thành ra dưới cái đạp của cô nó lại vỡ ra, cô cũng vì vậy bị vấp ngã.

Tiếng động làm Vũ Minh giật mình, cậu lao ra ngoài rồi đứng hình trước bãi chiến trường trước mắt, bồn hoa b·ị t·ông vỡ, nền cỏ đầy vết bánh xe, còn đống lá khô cậu gọn gàng vun đống lúc sáng đã tanh bành và một cái xe điện trong gara thì đã tông vào hàng rào, hệ thống túi khí bung ra để bảo vệ người lái.

Nghe như vậy cô cũng xấu hổ, nhìn cậu thanh niên bị cô không ưa thích, vừa rồi lại cứu cô và giờ đang xử lí đống bầy hầy cô gây ra, cô không khỏi cảm thấy khó xử, chỉ đành vừa tiến tới vừa đáp lại:

--- Hết chương ---

Vũ Minh quay lại nhìn cô, thấy cô nàng đang lại gần, sắc mặt cậu khó coi hét:

Sáng hôm sau, Vũ Minh thức dậy từ sáng sớm, cậu hoàn thành phần huấn luyện cơ thể hằng ngày, phần lớn là các bài tập thể chất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Năm nay cô 18, đang là độ tuổi đẹp nhất của một phái nữ, cô xũng tương đối cao, dáng người rất đẹp, làn da mịn màn trắng hồng, cùng mái tóc vàng nhạt, cô lai hai dòng máu Á-Âu nên nói thật phải cảm ơn cha cùng mẹ cô cùng cho cô bộ gen vô cùng tốt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Bãi chiến trường