Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Vườn hoa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Vườn hoa


Uyển Như nhìn món ăn trước mắt, nó không thịnh soạn như những đầu bếp nấu hay như những thực đơn đắt tiền trong các nhà hàng, tuy vậy mùi hương vẫn rất thơm làm cô muốn thưởng thức, nhìn thanh niên trước mắt, nhìn thấy bộ quần áo vẫn chưa thay, khoác lên một cái tạp dề trắng; một ông chồng nội trợ hoàn hảo. Bỏ những suy nghĩ vớ vẩn ra ngoài, cô cầm thìa lên bắt đầu ăn, hương vị rất tuyệt, nêm nếm vừa đủ, món canh trứng thơm ngon bổ trợ hoàn hảo cho món cơm bò xào không bị ngán, cô khó được khen một câu:

Uyển Như không bất ngờ, tối qua cô đã nhận ra qua món sườn cậu làm, bởi vì ngoài bác Andrew không ai dùng dấm thay cho chanh trong món này cả. Nhìn thấy Vũ Minh không ngồi xuống ăn cùng, cô hỏi:

Cô không khỏi rên một tiếng, định hất cục đá ra nhưng Vũ Minh lại nói:

- Cậu làm gì vậy?

Uyển Như nói chắc nịch:

- Đây là yêu cầu của cô chủ.

- Đương nhiên là đang dọn nhà?

Uyển Như nghe vậy cũng không biết nói gì, cô chỉ lặng nhìn cậu, chiếc áo phông dẫm mồ hôi, khuôn mặt anh tuấn có vẻ mệt mỏi, nhịn không được cô nói:

- Tiểu thư, cần dọn phòng chứ?

- Sao cậu không ngồi xuống dùng bữa? (đọc tại Qidian-VP.com)

Vũ Minh bất ngờ:

Uyển Như nghe vậy thì giật mình, bắt gặp vẻ mặt bất đắc dĩ của Vũ Minh cô thở ra một hơi, xem ra sẽ không bị mắng nhưng cô vẫn chột dạ, tìm một góc trên bậc cửa cô ngồi đó, nhìn cậu thanh niên từng tí một khôi phục khu vườn, cậu xây lại bồn hoa, thay chậu cho những cây bonsai bị vỡ, quét gọn lại đống lá rồi vun chúng lại thành một đùn nhỏ, cậu rất chăm chú, cẩn thận, từng chút một, khu vườn trở về vẻ ban đầu của nó.

Vũ Minh đã bỏ chiếc tạp dề trắng vào phòng giặt, trước lời khen của Uyển Như, cậu chỉ mỉm cười đáp lại:

- Nhanh lên, tôi không giữ được lâu đâu.

Cậu đâu thể kể là để thành một nhân viên tình báo thì những kĩ năng nghề nghiệp như vậy thì cậu đã được tổ chức rèn rũa hoàn hảo, thích hợp cho việc ẩn nấp và cải trang, nhưng việc bác Andrew dạy cậu nấu ăn cũng là sự thật, tuy chỉ là vài món đơn giản.

Uyển Như biết mình vừa hỏi một câu ngu ngốc nên ậm ừ vài câu rồi lại trốn tiệt vào phòng.

Tiếng nhạc dừng lại, âm thanh của Uyển Như vang ra:

Vũ Minh khó hiểu:

Vũ Minh không nhịn được cười, đáp:

Uyển Như nghe vậy cũng đồng ý, định vào phòng thay đồ nhưng lại bị Vũ Minh kéo lại, đưa một cục đá lạnh vào tay.

- Tôi chỉ là một quản gia, người làm thuê thì đâu thể ngồi dùng bữa chung với chủ nhà được.

- Lúc nãy tay nhấc nặng dễ bị bong gân, chườm một chút dễ chịu hơn nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Như vậy không được đâu.

- Rất tuyệt nha, tay nghề cậu tốt thật.

Chương 8: Vườn hoa

Vũ Minh nhìn cô nàng, cậu hiểu là nếu không ăn bữa này thì cô sẽ không bỏ qua cho cậu, đành vậy, cậu kéo ghế lấy cho mình một chén cơm cùng một ít thịt và một chén canh từ trong bếp, thưởng thức bữa trưa của mình. Uyển Như quả thật là tiểu thư nhà giàu hợp cách, cô ngồi rất gọn gàng, ăn từng miếng nhỏ, miệng nhai kĩ, hệt như một tiểu thư khuê các thời phong kiến, Vũ Minh nhìn cô ăn có vẻ rất ngon miệng nên cũng nhẹ người, tập trung vào bữa trưa của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ừ,ừm...

--- Hết chương ---

- Không có gì thưa tiểu thư, bác Andrew dạy tốt thôi.

Vũ Minh biết Uyển Như vào, nhưng cậu không lên tiếng, vẫn chăm chú vào nồi canh chờ nước sôi để đổ trứng vào. Ít phút sau, nồi canh trứng đã hoàn thành, cậu múc canh ra một cái chén nhỏ rồi mang ra cho Uyển Như, một phần ăn đơn giản nhưng đầy đủ đã hoàn thành.

Chương 8: Vườn hoa

- Thay đồ nghỉ ngơi một chút, bật điều hòa liền như vậy dễ bị sốc nhiệt.

- Oa, lạnh!

- Oa, oa, tự nhiên sao tên đó lạ vậy?

Vũ Minh cùng Uyển Như hợp sức đẩy chiếc xe lên, rốt cuộc chiếc xe cũng trở về đúng vị trí, thấy vậy Uyển Như cười một cái, nắng cũng chiếu mạnh, trời rất nóng, nhưng nụ cười cô lại ấm áp, lại đẹp như vậy, Vũ Minh thất thần một chút.

Một tiếng động hết sức buồn cười phát ra từ bụng hai người, Uyển Như mặt đỏ bừng, Vũ Minh cũng hơi hơi lúng túng, nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Vào trong nhà, Uyển Như vớ lấy điều khiển định bật điều hoà nhưng bị Vũ Minh nói:

Uyển Như nhìn một chút Vũ Minh, lúc này thì cậu như là mới tắm, quần áo ướt do bị mồ hôi thấm vào, quần áo bó sát lấy cơ thể làm lộ ra từng khối cơ và đường cong. Mũi hơi nóng, cô vùng ra khỏi tay Vũ Minh rồi bước nhanh vào phòng, trước khi đi chỉ để lại câu cảm ơn lí nhí. Sờ lên mũi mình, thấy có máu dính ở đó, cô ôm mặt đỏ lăn trên giường:

Vũ Minh đang đứng bếp, cậu mặc tạp dề trắng, đứng cạnh bếp lửa, nếu người ngoài ở đây thì sẽ tưởng là một cặp vợ chồng mới cưới.

Xong bữa trưa, Vũ Minh dọn bàn cùng những nồi niêu đã dùng để nấu đồ ăn, Uyển Như nói cô hơi mệt nên đã về phòng ngủ, vì tốn cả buổi sáng để giải quyết bãi chiến trường nên cậu định thức buổi trưa nay để dọn nhà. Đầu tiên là lau nhà, sau đó dọn phòng, rồi kiểm kê nguyên liệu trong tủ để người khác ra ngoài mua, tưới hoa, lau kính,... Một hệ liệt công việc được cậu xử lí từng cái một, mới dọn xong tầng một thì Uyển Như tỉnh dậy, vừa bước ra khỏi phòng, cô đã thấy Vũ Minh đeo tạp dề, tay cầm cây lau nhà bước lên trên lầu, cô hỏi Vũ Minh:

- Vậy thì anh ngồi xuống dùng bữa đi.

- Vào đi, nhớ đi dép trong nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tiểu thư tránh xa một chút, ở đây để tôi được rồi.

- Tiểu thư, giờ cơm tới rồi, vào nhà trước nhỉ?

Vũ Minh trong lòng đau như cắt, nghĩ đến công sức của mình hai tiếng đồng hồ xong nhanh như vậy, cậu càng phiền lòng hơn. Nhìn xuống cô gái bên cạnh, thấy cô cúi đầu im lặng như một đứa trẻ chờ bị mắng, cậu cũng mềm lòng, đành nói:

Uyển Như cũng đỏ mặt đáp ứng:

Mặc kệ cô nàng, cậu đi lên nhà và bắt đầu dọn dẹp, khu nhà này được thiết kế theo kiểu Nhật, chỉ có hai tầng nhưng cả hai tầng đều rất rộng, nền cũng được làm hoàn toàn bằng gỗ nên lau xong thì phải lau bằng khăn khô thêm một lần nữa để tránh ẩm mốc. Khi đang dọn một căn phòng chứa toàn là sách, một tiếng nhạc hấp dẫn cậu, tiếng nhạc du dương nhưng lại đem theo một sự phiền não non nớt, hẳn là người biểu diễn vẫn chưa hoàn toàn hiểu được ca khúc này, bước xuống nhà cảm giác tiếng nhạc đó phát ra từ trong phòng Uyển Như, cậu chợt nhớ mình vẫn chưa dọn phòng của cô nàng, tìm cho mình một cái cớ, cậu gõ cửa rồi lên tiếng:

Nhìn chiếc xe bị lật nằm, Vũ Minh hơi khó xử, chiếc xe khá nặng, cậu không biết có thể nhấc nó lên lại hay không, tìm một góc phù hợp, cậu luồn ngón tay xuống dưới, bắt đầu thử nâng nó lên, chiếc xe từ từ được nhấc lên nhưng chưa đến một nửa, Vũ Minh đã cảm thấy không ổn, mồ hôi làm tay cậu bị trượt ra khỏi nắp của chiếc xe, trong lúc chiếc xe gần trượt ra khỏi tay cậu, đột nhiên lực bỗng giảm bớt, nhìn lại, Uyển Như tới giúp cậu, thấy cậu nhìn mình, cô nói:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Vườn hoa