Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Nguyên Chấn Thế
Unknown
Chương 157: Bảy giây
“Chuột? Lại còn cụ thể là đuôi chuột?”
Hirio xoa cằm suy tư, anh bắt đầu cảm thấy như bản thân mình có phần ngu ngốc khi không thể hiểu những gì Hanakii đang định làm. Ánh mắt vô thức nhìn sang Lauriel và nàng chỉ im lặng gật đầu như thể đã hiểu.
Mình vẫn không hiểu!
Gào thét trong lòng chút ít, Hirio cắn môi và lắc đầu coi như cho qua.
“Đó cũng không phải chuyện tên nhõi ngươi cần quan tâm, hiện tại thì chỉ cần làm theo ta.”
Hanakii đưa ngón tay về trước và vuốt nhẹ lên giữa không trung, một bảng dài có đầy chữ cái và các con số hiện lên.
[Tên: Fairyn Hanakii]
[Tuổi: 1921]
[Chủng tộc: Eilrine lai Fairyn]
[Mật độ Mana: 38%]
[Thuộc tính: Lôi - Kim - Mộc]
[Level: 3][ Nhất tinh ]
[Công pháp: Nguyệt Thần Kiếm Pháp]
[Cảnh giới linh hồn: Sơ cấp]
Hirio trố mắt ngờ nghệch, Hanakii chậm rãi thu tay và nói.
“Ngươi chắc biết dùng cái này chứ nhỉ?”
“À! Là bảng trạng thái!” - Hirio gật đầu đáp.
“Bảng trạng thái của anh có vẻ khá ngắn gọn nhỉ?”
Anh hỏi thêm và nhìn sang Lauriel, nàng lắc đầu.
“Ta thu gọn và lược bớt số thông tin không cần thiết thôi.”
Hanakii búng tay khiến bảng nhỏ rung chuyển, một loạt dòng chữ mới được thêm vào và Hirio có chút không kịp thích ứng.
“Thứ này cũng có thể thêm bớt sao?”
Hanakii chỉ đơn giản trả lời anh bằng ánh mắt bình thản.
“Bảng trạng thái về cơ bản thì trừ những thông tin không thể che giấu, ngươi hoàn toàn có thể ẩn đi toàn bộ những thông tin còn lại. Tuy nhiên chuyện đó khá khó để tránh né việc bị quan chiếu bằng ma pháp, hoặc các loại bí pháp có khả năng nhìn thấu bảng trạng thái thật của ngươi.”
“Đã hiểu.” - Hirio gật đầu.
[Chức nghiệp: Học giả thực tập - Ủy quyền bởi Thượng Viện Thiên Môn nhánh Thuật Sư]
[Quyền Hạn: Tham quan khu chiến lược Level 10]
Hanakii gật gù hài lòng, cậu cũng mã hóa số thông tin đó qua cho hai người họ và trạng thái của họ cũng đã được cập nhật tương tự.
“Hai người bật lên để tôi kiểm tra thử.” - Hanakii.
Hirio ra lệnh trong lòng và chiếc bảng hiện nhanh trước mặt.
[Tên: Hirio]
[Tuổi: 67]
[Chủng tộc: Fairyn lai Elf]
[Mật độ Mana: 28%]
[Thuộc tính: Phong - Mộc]
[Level: 3][ Tam tinh ]
[Công pháp: Không]
[Cảnh giới linh hồn: Trung cấp]
[Chức nghiệp: Học giả thực tập - Ủy quyền bởi Thượng Viện Thiên Môn nhánh Thuật Sư]
[Quyền Hạn: Tham quan khu chiến lược Level 10]
“Tốt. Của ngươi ổn rồi.” - Hanakii liếc nhanh qua một lượt và gật đầu.
[Tên: Fairyn Riel]
[Tuổi: 4945]
[Chủng tộc: Elf lai Fairyn]
[Mật độ Mana: 48%]
[Thuộc tính: Băng]
[Level: 9][ Tam tinh ][ Cao cấp ]
[Công pháp: Nguyệt Thần Kiếm Pháp]
[Cảnh giới linh hồn: Viên mãn]
[Chức nghiệp: Học giả thực tập - Ủy quyền bởi Thượng Viện Thiên Môn nhánh Thuật Sư]
[Quyền Hạn: Tham quan khu chiến lược Level 10]
“Cái này…”
Hanakii im lặng chốc lát, cậu nhìn gương mặt thể hiện sự bình thản của Lauriel và mặt dù đã qua một lớp ngụy trang thì Hanakii vẫn có cảm giác nàng thật sự đang có biểu cảm hoàn toàn đơ cứng.
“Thôi bỏ đi, dù sao công đoạn này cũng chỉ là phòng hờ mà thôi.”
Hanakii lắc lắc tay ra hiệu và bắt đầu dõng dạc nói.
“Được rồi! Bây giờ tôi sẽ giải thích lý do mà tôi dẫn mọi người đến khu chiến lược Level 10 này!”
Cậu đứng thẳng lưng và thao thao bất tuyệt, cả Hirio và Lauriel rất chăm chú nghe Hanakii bắt đầu màn diễn thuyết của mình.
“Vì nơi đây là đấu trường ma vật cấp 10, nên chúng ta không đến vì muốn săn ma thú. Đơn giản mà nhỉ?”
Hirio và Lauriel đồng thời gật đầu.
“Và vì thế, ngươi hiện tại chưa phục dụng thuốc tăng trưởng kinh nghiệm nhưng ta cần nói cho ngươi biết một chuyện khá quan trọng về thứ thuốc này. Nó yêu cầu người sử dụng phải tích đủ lượng kinh nghiệm bản thân hấp thu vào cơ thể trong thời gian nhất định ngay sau khi dùng thuốc, để ví dụ đơn giản khi ngươi dùng thuốc thì cơ thể sẽ ngay lập tức tăng trưởng về các đoạn mạch và mọi tế bào dùng để chứa mana. Điều này là cần thiết nhưng cũng yêu cầu ngươi phải lấp đầy chúng trong thời gian giới hạn, nếu không thì các đoạn huyết mạch, căn nguyên và tế bào trong cơ thể ngươi do bị thuốc nới rộng quá mức sẽ gây ra triệu chứng phì mana. Đây không phải bệnh khó trị, cũng không hẳn là bệnh nhưng sẽ ảnh hưởng đến tốc độ hấp thu mana về sau này. Thuốc càng công hiệu sẽ cần lượng kinh nghiệm càng nhiều trong thời gian càng ngắn.”
Hirio đơ người, anh nhìn sang Lauriel và nàng vẫn đang rất chăm chú lắng nghe như một cô học sinh chăm chỉ.
“Nhưng dù cho thuốc này có thần kỳ đến đâu đi chăng nữa, lượng không gian tăng thêm cho ngươi cũng không đến mức giúp ngươi chứa được exp của ma thú cấp cao hơn hẳn bản thân. Và sẵn tiện thì ta cũng nói cho ngươi một bí mật khá thú vị và có phần đen tối.”
Hanakii nhìn xung quanh, cậu cúi người và nói nhỏ.
“Nếu ngươi g·iết kẻ khác và hấp thu exp của kẻ đó thì vẫn có công hiệu tương đương, nhưng lượng exp hấp thu được lại tối đa 10% và yêu cầu rất nhiều sự tương thích từ nguyên tố mana, công pháp tu luyện, hệ ma thuật và dòng máu chủ,... Cực kỳ nhiều yêu cầu để có thể tiêu thụ exp của những dũng giả khác. Vì thế nên đa phần việc săn ma vật và các loại bí cảnh cùng mana ngoại cảnh là thứ mà ai cũng sẽ lựa chọn để tăng cường Level bản thân. Các bí cảnh sẽ thỉnh thoảng có những khu vực giàu mana tinh khiết để chúng ta hấp thu chuyển thành exp, và một thứ khác cũng có tác dụng tương đương nhưng khá ít được đến là các loại thực vật, tiên thảo hay dược liệu có mana tinh khiết tràn đầy.”
“Ồ~” - Hirio gật gù trước lượng kiến thức khổng lồ và đầu anh có cảm giác như sắp nổ tung.
“Tóm lại là, lần này chúng ta đến đây không phải vì ma thú Level 10. Thứ chúng ta cần quan tâm chính là những loại thực vật sinh sống trong môi trường này, và đương nhiên là các vùng có mật độ mana tinh khiết cao.”
Hanakii nói, nhưng tại một nơi cách đó không xa, một Hanakii khác với vẻ ngoài vẫn như ban đầu đang đeo trên tai một thứ gì đó kỳ lạ.
“Alo! Alo!”
Giọng nói truyền từ thứ thiết bị Hanakii đeo trên tai và cậu khẽ cau mày.
“Nghe thấy rồi, chim béo đừng gọi nữa.”
“Này! Cưng bảo ai béo! Thích ăn đòn nữa hỉ?”
Giọng Hanna lần nữa vang lên.
“Được rồi chị hai, tập trung thời gian vào. Con rối thế thân của em chỉ có thời gian tồn tại rất ngắn, tốt nhất chị nên càng nhanh càng tốt.” - Hanakii vừa lắp ráp một loạt thiết bị như thể bảng điện thử và nói.
“Chán chú em quá, cứ tưởng đã luyện bí pháp đến mức tối đa rồi chứ?” - Hanna bĩu môi.
“Tui mới có được bí pháp chưa đầy một tuần lễ đâu chị hai à! Người bình thường thì cần ít nhất năm năm cho đến hơn hai mươi năm để luyện bí pháp đến mức đó đấy!”
“Biết rồi! Em trai bổn đại gia đương nhiên rất xuất sắc.”
Hanna cười nói.
“Vậy thời gian chúng ta có là bao nhiêu?” - Hanakii hỏi.
“Đổi câu hỏi nhé, em trai cần thời gian bao nhiêu?” - Hanna vô tư nói.
“Câu hỏi đó chị chỉ có thể hỏi trong trường hợp không bị giới hạn thời gian từ trước, hiện tại chẳng phải chị yêu cầu em phải hoàn thành trước khi cuộc họp của Hội đồng Đại Yêu Tộc kết thúc sao? Nghĩa là chỉ còn chưa tới tám năm.” - Hanakii ngừng lại một nhịp và rút ra quyển tập cùng bút mực và ghi chép gì đó trông như một loạt các con số.
“Vậy thì chú em có thời gian khoảng bảy năm để chuẩn bị, và sau khi bắt đầu sẽ không có bất kỳ cơ hội sửa sai nào. Bắt buộc phải thành công.” - Hanna hiếm thấy có chút nghiêm túc nói.
“Chuyện này là do lão già Nhất Thượng Long kia nhờ chị đúng không?” - Hanakii vẫn ghi chép đều đặn nhưng lời nói lại chẳng được Hanna đáp trả.
“Có vẻ em đã đoán đúng.”
Hanakii nói với giọng tự giễu.
“Đây không phải lúc nói về chuyện này.”
Hanna sau một hồi im lặng cũng đã trả lời.
“Làm gì có khái niệm không phải lúc, chỉ là chị không muốn em vì mâu thuẫn trước đó mà không chấp nhận làm công việc này mà thôi. Phải chứ?” - Hanakii nói.
“Biết ngay là chú em vẫn còn thành kiến và khó chịu với cậu Genju, chị đây cũng chẳng muốn nói về chủ đề này chút nào.” - Hanna nói với giọng điệu chán chườm.
“Chị vẫn gọi kẻ đó là cậu à? Tuỳ chị, nhưng đừng nhắc đến danh xưng đó trước mặt em.”
Hanakii vung tay xé tờ giấy đang viết dở và bắt đầu viết một trang khác.
“Bỏ qua chủ đề này đi.” - Hanna.
“Ha… Cứ mỗi lần nhắc đến lão ta là chị lại như thể con người khác, chị mềm yếu và nhu nhược đến khó chịu.” - Hanakii xé thêm một tờ giấy.
“Còn muốn giữ răng mình nằm trong miệng thì nên im lặng đi em trai.” - Hanna nói với giọng uy h·iếp nhưng lại có phần yếu ớt hơn hẳn.
“Được thôi, tùy chị. Nhưng Hanakii này sẽ không bao giờ chấp nhận lão ta, và không bao giờ tha thứ cho việc năm đó lão đã làm.” - Hanakii viết thêm một trang mới và rút trong túi ra một loạt mảnh vỡ kim loại.
“Chuyện năm đó không phải lỗi của cậu.” - Hanna nói với chất giọng buồn.
“Haha, vui đấy. Mẹ cùng cha bị các thành viên Hội đồng Đại Yêu Tộc kết án và t·ruy s·át, ngay cả mẹ nuôi của chị Phục Hy cũng m·ất m·ạng, thằng em chị phải trốn chui trốn nhủi như chuột trong cả ngàn năm để thay đổi danh tính, trong lúc đó chị cũng chẳng phải tương tự em sao. Vậy cái người “cậu” đó của chúng ta - thủ lĩnh Thượng Long Đoàn với sức mạnh vượt giới hạn sinh vật kia đã làm gì?”
“Hanakii.” - Hanna muốn cậu im lặng.
“Không làm gì cả! Lão ta đứng một bên và chẳng hề vươn tay cứu giúp!” - Tuy nói những lời lẽ cay nghiệt như vậy nhưng Hanakii vẫn giữ biểu cảm rất bình thản, cậu tiếp tục viết những dòng số dày đặc lên tờ giấy.
“Một khi hội đồng tối cao đã đưa ra quyết định thì không cá nhân nào có thể thay đổi, cậu cũng chẳng thể làm gì trong tình huống đó.” - Hanna chậm rãi nói.
“Dựa theo lý thuyết thì đó là cách tốt nhất, nếu lão ta quyết định trái lệnh Hội đồng và cứu gia đình chúng ta thì sẽ bị các Nguyên lão phán tội phản bội, dù mạnh mẽ đến đâu cũng không đủ sức chống lại toàn bộ Hội động. Và nếu như lão không tham dự và giữ nguyên chiếc ghế Thượng Long thì có thể âm thầm giúp đỡ chúng ta, hoặc vẫn sẽ đảm bảo bản thân đủ quyền lực để âm thầm can thiệp.” - Hanakii rất bình tĩnh phân tích.
“...” - Hanna im lặng.
“Nhưng dù có phân tích kỹ càng như thế nào đi chăng nữa, dù thời điểm đó thì cách làm đó là phương án tốt nhất. Dù rằng tất cả chúng ta đều biết thứ nào mới là cái tốt nhất, thì liệu khi em rơi vào tình huống tương tự. Chị sẽ đứng im không làm gì sao?” - Hanakii chỉ nói một cách bình thản như thể chuyện không liên quan gì đến mình.
“Nếu người bị nhắm đến là chị, dù có trả giá bằng tất cả mọi thứ. Em cũng sẽ chống lại.” - Hanakii nói tiếp, nhưng lần này giọng cậu lại mang theo cảm xúc rất nặng nề.
Cả hai im lặng sau đó một thời gian tương đối dài, cho đến khi Hanakii hoàn thành tờ giấy cuối cùng và mỉm cười, cậu mở chiếc bảng điện tử lên và bắt đầu nhập các số liệu bản thân đã tính toán trước đó.
“Bảy mảnh vỡ mana, không có hiệu ứng phong bế không gian, không có các tác nhân ngoại lai, môi trường giữ nguyên,...” - Hanakii vừa làm vừa lẩm bẩm nói.
“Có lẽ sẽ mất kha khá thời gian để tính toán chính xác nhất, có lẽ nhanh nhất là bốn năm.” - Hanakii rút ra chiếc bút ngắn và viết thêm một loạt con số mới.
“Ừm.” - Hanna chỉ chậm rãi đáp.
Thế giới Eilrine là một thế giới ma thuật, nhưng điều đó không có nghĩa nơi đây hoàn toàn tập trung vào ma thuật và ai cũng là Pháp Sư. Đại đa số dân cư Eilrine không lựa chọn tăng Level bản thân mà chỉ mong muốn có cuộc sống bình yên thoải mái, và vì không phải ai cũng sở hữu thiên phú cao ngất ngưỡng để có thể tăng đến cấp độ cao nhất, họ tập trung nghiên cứu và cải tiến công nghệ. Tuy rằng kha khá các thiết bị công nghệ đều cần mana dạng lỏng để hoạt động, nhưng bên cạnh đó vẫn còn kha khá loại hoạt động bằng năng lượng điện hoặc các loại nhiên liệu như xăng, dầu,... Và các thiết bị đó có cực kỳ nhiều điểm yếu nếu so sánh với thiết bị mana, nhưng có duy nhất một đặc điểm khiến chúng được Hanakii ưa thích và tin dùng hơn hẳn.
Vì không dùng mana, chúng sẽ trở nên “vô hình” trước khả năng cảm nhận của thần thức và dò xét mana, cơ bản những thiết bị này có thể coi như một loạt các công cụ không có năng lượng. Cậu sử dụng chúng mà không cần lo lắng sẽ bị các dũng giả Level 10 phát hiện, chỉ cần ngụy trang tránh khỏi tầm mắt của họ là được.
“Bảy tên, chúng dường như thiết lập đội hình với hai lớp giá·m s·át chặt chẽ.”
Hanakii nói, cậu cau mày nhẹ và có chút thở dài.
“Phiền phức rồi đây, hai lớp giá·m s·át sẽ tránh tình huống bị g·iết toàn đội ngay lập tức. Chúng vẫn sẽ có thể truyền thông tin trở về và hành động của chúng ta sẽ bị phát giác.”
Hanna suy tư, cô hiện tại đang liên lạc với Hanakii ở một khoảng cách cực xa để tránh bị những kẻ đó phát hiện.
“Lâu nhất là bốn năm, như đã nói, và em sẽ có thông tin chính xác vị trí từng tên.” - Hanakii nói.
“Được.”
Hanakii tiếp tục công cuộc dò xét mana, cậu tuy rằng không muốn làm công việc này nhưng nó lại ảnh hưởng quá nhiều và cũng khá quan trọng. Tuy rằng việc bắt buộc hoàn thành trước cuộc họp Hội đồng là khá gấp rút nhưng cũng nằm trong phạm vi có thể thực hiện được. Một khi chuyện này thành công, thành viên của Hội đồng sẽ không có thứ gì để uy h·iếp Nhất Thượng Long được nữa. Có lẽ cả cậu và Hanna sẽ không thể điều tra ra ai là kẻ đứng sau bảy tên sát thủ này, nhưng chúng chỉ xuất hiện khi Lauriel vừa trở về Eilrine và sau khi cuộc họp bắt đầu. Có thể suy luận đơn giản rằng thành viên nào đó của Hội đồng yếu hơn Nhất Thượng Long và muốn dùng Lauriel để uy h·iếp ông. Hoặc cũng có thể là kẻ đó chỉ hành động để khiến chúng ta nghĩ như vậy.Suy tính của những kẻ đứng đầu Eilrine không hề dễ dàng nhìn thấu đến vậy.
“Về hai người kia, ổn thoả chứ?” - Hanna hỏi dò.
“Ổn, con rối thế thân của em đã cho cả bọn ngồi thiền tập trung hấp thu exp trong một khu vực an toàn rồi. Thời gian có lẽ khoảng bảy, tám năm gì đó mới xong.”
“Những kẻ theo dõi sẽ nghi ngờ.” - Hanna nói.
“Chúng đã nghi ngờ từ thời điểm em xuất hiện rồi.” - Hanakii cười nói.
“Vì thế nên một khi em hoàn thành công việc, chị cần làm tốt việc của mình đi nhé.” - Cậu nói tiếp với giọng như đùa giỡn.
“Đương nhiên, chị có bao nhiêu thời gian.” - Hanna.
Hanakii xoay cây bút trên tay và tính toán một hồi, cậu gõ gõ trên bảng điện tử cùng đôi mắt nhìn về phía bầu trời trong xanh.
“Bảy giây.”
“Hiểu.” - Hanna ngay lập tức đáp trả.