Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Nguyên Chấn Thế
Unknown
Chương 158: Xét xử Phục Hy
Èo! Èo! Èo!
“Này hắc tinh! Ngươi có biết nếu ta viết tên mình lật ngược thì sẽ thành một món ăn không?”
Hirio vung tay trong không gian hỗn độn, anh cười cười và sau đó là hành động ngả người nằm dài.
“Bao lâu rồi nhỉ? Năm năm? Nơi đây có dòng chảy thời gian thật khó để nhận định.”
Sau khi được Hanakii hướng dẫn kỹ càng và đến một khu vực cực kỳ an toàn để hấp thu chuyển hóa exp, anh tiến vào trạng thái vô thức và đã đưa linh hồn mình vào tâm niệm để quan sát quá trình Hỗn Độn Chân Tâm hấp thu exp.
“Thật nhàm chán.”
Anh nói, quá trình này thật sự rất chán, nó khô khan và chẳng có bất cứ thứ gì để làm cả. Đặc biệt là với một người sở hữu thứ có thể tự động hấp thu và chuyển hóa exp cho bản thân như anh, chỉ đơn giản là ngồi đây là xem mọi thứ hoạt động.
“Bảng trạng thái hệ thống.”
[Không thể kết nối]
“Haizzz.”
Thời gian qua thì Hirio chưa từng có thể kích hoạt lại hệ thống, như thể bị ai đó khoá lại vậy. Nhưng anh vẫn sử dụng được bảng trạng thái của bán nhân Eilrine, chỉ là toàn bộ điểm tích lũy và tài sản nằm trong không gian của hệ thống vẫn không thể sử dụng.
Cơ thể cảm giác như thể vừa được tăng sức mạnh, Hirio nhìn lại hắc tinh và thấy nó đã to hơn chút ít, dường như anh vừa đột phá thêm một cấp tinh.
“Theo như trước đó Lauriel nói thì tám năm sau sẽ mở tuyển sinh của Học viện gì gì ấy, nhưng hiện tại mình đang ở quốc gia nào thì cũng chẳng thể biết được.”
Hirio từng tìm hiểu sơ bộ về Eilrine, cơ bản thì nơi đây không phải một thể duy nhất. Có sáu quốc gia tạo thành lục địa Eilrine, và dường như mỗi quốc gia sẽ có những hệ thống quản lý riêng. Tất cả họ đều dưới quyền quản lý của Đại Yêu Tộc.
“Nhức đầu thật, mình ghét môn Lịch Sử.”
…
“Báo cáo! Không động tĩnh!”
“Nhận được!”
Giữa không gian bình lặng của bầu trời có hai nguồn năng lượng cực nhỏ di chuyển len lỏi qua các tầng mây. Một trong số chúng hóa thành dáng người nhỏ với cơ thể bao phủ bởi làn khói trắng cùng các lớp ma pháp liên tục thay đổi không ngừng.
Hắn là lão ngũ, một trong bảy Sát Thủ tinh anh nhất của chiến dịch lần này. Bọn hắn đang thực hiện nhiệm vụ theo dõi và sau khi có đủ bằng chứng xác định đối tượng là Fairyn Lauriel sẽ tiến hành bắt giữ, đây không phải là một nhiệm vụ công khai nhưng cũng cần phải thận trọng thực hiện đúng từng bước một.
Bởi vì cuộc tranh đấu giữa những kẻ lãnh đạo tối cao nhất Eilrine là một cuộc chiến không dành cho kẻ yếu, dù cho tất cả bọn hắn đều có thực lực Level 10 [Cực hạn] thì vẫn như cũ không đáng nhắc đến. Trước mặt những thành viên cấp cao của Đại Yêu Tộc, ngươi suy cho cùng cũng chỉ là sâu kiến.
“Không có động tĩnh!”
“Nhận được!”
Lão ngũ di chuyển năng lượng, hắn và đồng bọn phải luôn luôn giữ liên lạc và truyền thông tin mỗi giây cho nhau. Nếu chỉ một khoảnh khắc cực ngắn mà thông tin bị chậm trễ hoặc nhanh hơn một giây thì ngay lập tức bọn hắn sẽ phân tán đội hình và rút lui trở về, thông tin về sự cố sẽ ngay lập tức truyền thẳng về các quản lý cấp cao hơn để chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.
“Bọn chúng trông thật đáng ngờ.”
Hắn nghĩ thầm trong đầu, nhưng cũng không dự định nói ra. Cả ba kẻ này đều đã ngồi thiền hấp thu exp trong suốt bốn năm không hề có động tĩnh, nhìn kiểu gì cũng thấy đây giống như kế sách trì hoãn thời gian vậy. Nhưng nếu thật sự đây là kế hoạch trì hoãn thời gian thì bọn chúng định làm gì?
Và nếu nói đây là kế hoạch của bọn chúng để đối phó với nhóm Sát Thủ Level 10 [Cực hạn] thì bọn chúng đã tìm thấy cả bảy người lão ngũ như thế nào?
“Không có động tĩnh!”
“Nhận được!”
Level 10 [Cực hạn] là giới hạn cao nhất, không xét về những kẻ sinh ra với số phận vượt trội thì đây chính là trần nhà của Eilrine, về cơ bản là không có thứ gì đủ sức uy h·i·ế·p bọn hắn ngay lập tức.
Nếu bất kỳ ai có thực lực trên Level 10 ra tay, các vị Nguyên lão cùng rất nhiều kẻ mạnh khác sẽ ngay lập tức cảm nhận được. Và đó là hành động không khôn ngoan.
“Không có động tĩnh!”
“Nhận được!”
Bỗng một giọng nói nữ giới vang lên bên tai lão ngũ, hắn ngay lập tức biến mất tại chỗ và cơ thể tan thành vô vàn mảnh bụi.
[Công Lực: Sát]
Bóng trắng thu tay lại và biến mất.
[Nguyệt Thần Kiếm: Đa Nguyệt Trọng]
Bảy bóng trắng xuất hiện dưới đất và bước đi về phí Hanna, tất cả đi thẳng vào cơ thể cô và trên tay Hanna xuất hiện bảy giọt máu đã bị phong ấn lại.
“Vẫn bị phát hiện rồi sao?”
Hanna nói, cô nghiến răng và giữa ngực tràn ra cảm giác đau nhói.
Sử dụng cùng lúc toàn bộ sức mạnh khiến Hanna có chút quá tải, cô bỏ bảy giọt máu kia vào một chiếc hộp vuông nhỏ cất vào Không gian lưu trữ.
Bảy kẻ Sát Thủ cấp cao bị g·i·ế·t ngay lập tức mà không có khả năng phản ứng, nhưng giữa bọn chúng lại có liên kết và khi tất cả bị diệt cùng lúc sẽ có thông tin được đưa về. Hanna đã không tính đến chuyện này, hoặc nói một cách thẳng thừng thì cô đã có chút căng thẳng dẫn đến quên đi dặn dò của Hanakii rằng giải quyết trong bảy giây.
“Không sao đâu, chỉ cần giải quyết phiền toái này thì lão già kia sẽ tự lo được phần còn lại.”
Hanakii bỗng lên tiếng, cậu vứt bỏ toàn bộ đống thiết bị đắt tiền và tiêu huỷ toàn bộ.
“Mong là vậy.”
“Giờ thì còn lại ba năm cho đến khi học viện chiêu sinh, chị có muốn huấn luyện thằng đệ tử yêu dấu kia không?”
Hanakii cười nói, cậu đã lãng phí gần năm năm cho việc này và hiện tại chỉ cách ngày chiêu sinh khoảng ba năm thời gian. Tuy vẫn đủ để Hanakii thực hiện vài việc cá nhân, nhưng yêu cầu vẫn là Hanna phải đem mớ phiền phức này đi.
“Sắp tới thì không, chuẩn bị đến phiên tòa xét xử Phục Hy nên chị không có thời gian rảnh.”
Hanna nói.
“Khi nào?”
“Hẳn là cuối năm nay.” - Hanna.
“Phục Hy sẽ ổn chứ?” - Hanakii có chút lo lắng hỏi.
“Có Irena tham gia nữa, cần thiết thì chị sẽ nhờ thêm Tomori. Ổn thôi, nhóc con không cần lo bị góa vợ đâu.”
Hanna cười nói và vỗ vỗ vai Hanakii, cô biến thành ngọn lửa hồng và tan biến.
“Thôi thì, mong chị đừng quậy banh phiên tòa là được.”
…
Tại nơi toà án tối cao đang diễn ra, Hanna với gương mặt hoàn toàn buồn ngủ cùng điệu ngáp dài trông chẳng nữ tính chút nào đang liên tục khiến các bồi thẩm đoàn cùng chánh án có phần khó chịu.
Có vẻ việc phải lên đây quá sớm và chờ đợi một loạt các thủ tục xét xử đã khiến cho cô có cảm giác chán nản đến cực độ.
Hoặc chỉ đơn giản là thái độ của cô đã như vậy từ đầu.
Hanna thở dài trong lòng và có chút khó chịu, ngay trước đó không lâu thì cô đã không tham gia vài lần do bận việc và do đây là lần xét xử cuối cùng, cũng là do đã trót hứa với em trai Hanakii là sẽ bảo đảm Phục Hy yên ổn tránh thoát nên cô phải tốn công tốn sức ngồi tại đây suốt cả ngày dài.
Cơn thèm rượu khiến cơ thể Hanna khó chịu hơn bao giờ hết, và hiện tại cô có cảm giác bực mình khó tả.
“Trấn Thiên Tiên Tử! Yêu cầu cô hợp tác cùng chánh án để vụ xét xử có thể diễn ra một cách nhanh chóng và chính xác nhất.”
“Lảm nhảm.”
Đây chính là buổi xét xử cuối cùng cho vụ án của Phục Hy, kể từ khi vụ án bắt đầu cho đến nay thì nó vẫn là một bí mật chỉ được thông tin nội bộ Tiên Tử Đoàn cùng hội đồng tối cao Đại Yêu Tộc.
Và lúc này đây thì cuộc xét xử đã tiến đến hồi cao trào.
Cộp!
Bồi thẩm đoàn tạo tín hiệu im lặng và mọi người bắt đầu trật tự hơn hẳn.
"Chúng ta có đầy đủ bằng chứng để cấu thành tội trạng của Thủy Hoa Tiên Tử, hiện giờ thì mời luật sư bên bị cáo tiến hành các thủ tục cần thiết."
Phục Hy khoác trên mình bộ áo lông dày, đôi mắt có chút mỏi mệt và hai tay đang nắm chặt vào nhau. Nàng hoàn toàn không có chút ký ức nào về tội lỗi mình đã phạm phải hay nói đúng hơn, nàng chẳng biết gì về việc này cả.
"Mời bồi thẩm đoàn nêu rõ bằng chứng bên ngài, chúng tôi cần dựa vào đó để có thể đưa ra điểm bất cập mà phản đối."
Giọng nói đanh thép vang vọng, một dáng người mảnh khảnh đứng thẳng lưng và có đầy đủ tự tin trước toàn bộ tòa án nơi đây.
"Đây."
Thẩm phán gật đầu và một màn hình lớn được tạo ra bằng ma thuật xuất hiện giữa không gian, trong đó ghi lại rất rõ ràng cảnh tượng Phục Hy đứng giữa bầu trời và đồ sát toàn bộ sinh linh Tôn gia.
"Cái này… cũng có chút khó nói, không lẽ các vị chỉ dựa vào đoạn hình ảnh mơ hồ này mà định tội cho thân chủ tôi?"
"Đương nhiên là không, nhưng tất cả hãy cảm nhận thật kỹ dòng chảy mana phát ra khi Thủy Hoa Tiên Tử sử dụng kỹ năng của mình. Đó là thứ không thể làm giả được."
Mọi người đều đồng loạt nhắm mắt cảm nhận dòng chảy mana phát ra từ đoạn ghi hình kia, hoàn toàn trùng khớp với dòng chảy mana của Phục Hy vào thời điểm hiện tại.
"Dòng chảy mana là cách gọi của việc mana lưu thông trong cơ thể, và nó là thứ độc nhất của mỗi cá nhân. Giống như vân tay của con người, dòng chảy mana của mỗi người là hoàn toàn khác nhau."
"Nói cách khác, đây chính là bằng chứng chính xác nhất để cấu thành tội danh cho nàng. Còn ai phản đối?"
Mọi người đồng loạt im lặng, Phục Hy cúi đầu sâu và nàng hoàn toàn không biết bản thân cần làm gì để chứng minh mình vô tội khi đã có một bằng chứng cụ thể đến mức này, và nàng cũng có chút cảm giác quen thuộc khi thấy đoạn ghi hình kia. Cảm giác như thể nàng đã thực sự làm chuyện này vậy.
"Tụi bây bị ngu à?"
Giọng nói có chút chua chát vang lên, Hanna gác chân lên bàn và khoanh hai tay trước ngực, thái độ của cô hoàn toàn chẳng để thẩm phán cùng bồi thẩm đoàn trong mắt.
"Trấn Thiên Tiên Tử xin hãy tôn trọng luật pháp Eilrine, dù cho cô có là Đội trưởng Đại đội ba Thiết Lâm Quân thì cũng không có quyền nhục mạ các thành viên thực hiện pháp luật!"
"Pháp luật? Lũ các người cứ nói mẹ lý do là muốn biết cách Phục Hy xuyên qua màn sương đi. Lắm lời!"
Gương mặt các thành viên chấp pháp nhăn lại như thể bị nói trúng tim đen, họ nhìn nhau và đồng thời lên cơn tức giận.
"Tiên Tử Đoàn chưa đủ quyền hạn nhúng mũi vào toà án tối cao của Đại Yêu Tộc, chúng tôi có quyền yêu cầu các vị rút khỏi đây."
"Thử bà coi?"
Ầm!
Trọng kiếm cắm mạnh vào sàn nhà và Hanna liếc mắt một vòng, cô hừ mạnh và không khí bắt đầu nóng dần lên. Mồ hôi chảy ròng sau lưng các vị chánh án và rất nhiều thành viên khác đang có chút bối rối.
"Đừng nghĩ chúng ta đần độn như thế, các ngươi cố gắng bắt giữ Phục Hy vì cơ bản cũng chỉ để có thể ép cung và lấy bí mật về cách vượt qua màn sương bao quanh Eilrine mà thôi, làm gì có thứ gọi là đại diện cho sinh linh vô tội chứ. Rặc một lũ khốn nạn!"
"Ngông cuồng!"
Đội hộ vệ ngay lập tức triển khai đội hình và chĩa thương vào Hanna, bọn họ đều là quân tinh nhuệ có đầy đủ vũ trang và đều đạt đỉnh Level 10, hoàn toàn tràn đầy sức chiến đấu.
"Tòa án tối cao không phải là nơi để cô lộng hành, vệ quân nhanh chóng bắt giữ Trấn Thiên Tiên Tử chờ ngày định tội!"
Thẩm phán hét lớn và nghiến chặt răng, hắn không cần một kẻ phá bĩnh chẳng coi ai ra gì cứ ở đây tác quái.
Không khí căng thẳng đến đỉnh điểm, vệ quân có chút chần chờ chưa dám lao vào, bởi họ hoàn toàn hiểu rõ Tiên Tử thuộc Tiên Tử Đoàn sở hữu danh hiệu là cỡ nào mạnh mẽ và quyền lực. Họ chưa chắc có thể trấn áp cô.
"Cảm giác như, ta đến hơi trễ nhỉ?"
Giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào như tiếng chuông ngân vang, một cỗ xe lăn sáng bạc chậm rãi tiến vào phòng xét xử và mọi hô hấp gần như dừng lại. Chỉ riêng Hanna vẫn đang nhếch mép cười rất rõ ràng, cô biết rõ ai vừa vào phòng và cũng rất nhanh cất gọn đại kiếm vào không gian lưu trữ.
“Cô là… Irena! Khúc Linh Tiên Tử!”
Thẩm phán run rẩy hai tay và đôi mắt vô thức hướng về phía bồi thẩm đoàn, ông cố giữ bản thân bình tĩnh và không biểu hiện sự sợ hãi ra ngoài.
Irena là một trong những người có sức ảnh hưởng lớn nhất vào lúc này, nàng có các mối quan hệ công khai với rất nhiều cá nhân đứng đầu và một trong những liên kết đó là sư phụ của nàng - Tứ Thượng Long Angell.
Thượng Long Đoàn là thế lực chấn nhiếp hoàn toàn Eilrine và mỗi cá nhân đều có sức mạnh vượt qua giới hạn của sinh vật sống, họ cũng chẳng hề bị cái gọi là luật pháp Eilrine gò bó lại, vì thế nên chẳng có kẻ ngu ngốc nào lại muốn gây sự với họ cả.
“Đây là cuộc xét xử được ban lệnh từ Đại Yêu Tộc, và Tiên Tử Đoàn chỉ là những hành pháp cần thiết cho cuộc xét xử, các vị có lẽ đang hiểu nhầm quyền hạn của bản thân quá mức thì phải?”
Irena được biết đến là một người thân quen với Phục Hy, và nàng đang giữ chức Phó tư lệnh Tiên Tử Đoàn, Đội trưởng Pháp Sư đoàn, Top 7 Chức nghiệp Pháp Sư Thượng Viện Thiên Môn. Tổng trưởng bộ ma thuật Thiên đảo Tengokan cùng Phó tướng Thiên pháp sư lục địa Eilrine. Hoàn toàn là một người đủ khả năng tác động đến tòa án tối cao mặc cho kẻ đứng sau là thành viên thuộc Đại Yêu Tộc.
“Không vấn đề, dù sao thì Irena tôi cũng chẳng đến để gây sự gì cả… Chỉ là tham gia mà thôi.”
“Thẩm phán?”
Mọi người đều nhìn về phía ông, hai mắt rưng rưng cùng một hơi hít thở sâu khiến tinh thần phấn chấn hơn hẳn, thẩm phán gõ mạnh búa xuống bàn và lớn tiếng.
“Xét xử tiếp tục, xác nhận rõ ràng tội danh của Thuỷ Hoa Tiên Tử là cố ý phá hoại màn sương bảo vệ lãnh thổ Eilrine và tàn sát hơn ngàn sinh mạng vô tội tại Nhân giới! Tuyên án 800 năm tù giam và tước đi danh hiệu Thuỷ Hoa Tiên Tử!”
“Hả?”
“C-Cái gì?”
Căn phòng như bừng tỉnh bởi lời tuyên bố cực kỳ chắc nịch của thẩm phán, ngay cả Hanna cũng có chút cau mày và duy nhất Irena vẫn đang hoàn toàn bình tĩnh như chẳng có gì xảy ra.
“Tước bỏ danh hiệu? Từ khi nào mà chánh án đã có thứ quyền hạn này vậy?”
Một kẻ bên lề nói với vào, rất nhiều người khác cũng đồng tình với ý kiến trên.
Danh hiệu là thứ cao quý nhất Eilrine, để trở thành một thành viên thuộc vào Tiên Tử Đoàn đã gần như là chuyện cực khó, nói chi đến việc trở thành Tiên Tử được ban Danh hiệu cá nhân.
Và người ban Danh hiệu là thành viên cấp cao của Hội đồng tối cao Đại Yêu Tộc hoặc ít nhất là Thượng Long Đoàn, vì thế nên việc tước bỏ danh hiệu của bất kỳ ai cũng là một chuyện cực kỳ rắc rối và dường như chưa có tiền lệ.
"Đây là phán quyết cuối cùng, mong Tiên Tử chấp hành đúng và đủ."
Thẩm phán gõ mạnh đầu búa, Hanna siết chặt nắm tay và Phục Hy vẫn trầm mặc như cũ. Irena thì lại suy tư gì đó và bỗng cất lời.
"A! Nếu như hình phạt là tước bỏ danh hiệu thì đáng lẽ ra nơi đây cần sự có mặt của người đã ban tặng danh hiệu cho Phục Hy sao? Ai đã ban tặng danh hiệu cho em vậy Phục Hy?"
Irena hỏi lớn và nhìn thẳng về phía Phục Hy.
"D-Dạ… là Tứ Thượng Long Angell."
Mọi người chấn kinh và vô số ánh mắt đổ dồn về thẩm phán, có thể thấy rõ mồ hôi trên trán ông đang đổ ngày càng nhiều.
Đây là vụ án được xét xử bí mật, và do động cơ của Đại Yêu Tộc thật sự là muốn biết cách Phục Hy đã sử dụng để xuyên qua màn sương nên họ cần hạn chế việc những cao tầng khác biết chuyện này.
Nhất là Thượng Long Đoàn, nhưng nếu Irena đã đến đây thì chẳng phải cũng lộ rõ rằng Tứ Thượng Long đã biết chuyện này hay sao?
Thẩm phán run run hai tay, ông giữ bình tĩnh và nói lớn.
"Đó là việc tốn rất nhiều công sức cùng ngân sách, vì thế nên có thể bãi bỏ hình phạt tước danh hiệu mà chỉ xác nhận hình phạt 800 năm tù giam."
"Vẫn chưa thể kết án vội vã như vậy đâu quan toà, ngài đang đói bụng sao?"
Irena cười mỉm và không khí trầm lắng thấy rõ, một cỗ mana mang theo tiếng rít đặc trưng của sóng âm làm vài người vô thức bịt tai lại.
"Khúc Linh Tiên Tử! Cô đang công khai chống đối tòa án tối cao?"