Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Nguyên Chấn Thế
Unknown
Chương 177: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng cá nhân
King đang cúi người che cho Yumeko, tuy rằng cô không biết ông đang che cho cô khỏi thứ gì.
Ông dùng một ma pháp gì đó giống như lá chắn dạng cầu bọc Yumeko lại và đẩy cô sang một hướng khác.
Ngay sau khi được bọc hoàn toàn trong lá chắn của King, Yumeko hoàn toàn mất đi cơn đau đầu kia.
Tâm trí của cô đã ổn định và ngay lập tức cô xoay người trong quả cầu ma pháp để tìm kiếm King.
Trước mắt cô không phải là một King già yếu như từ lúc cô gặp mặt nữa, ông đã vứt bỏ cây gậy và đứng thẳng người dậy.
Một cơ thể to lớn và chứa đựng sức mạnh kinh khủng.
Yumeko không thể nhận ra King đang làm gì hay đang chiến đấu với thứ gì, ông ấy chỉ như đang đứng đó và chẳng làm gì cả.
“Cái quái… gì?”
Miệng Yumeko lẩm nhẩm, cơn đau vừa rồi và cả những gì đang diễn ra khiến Yumeko không thể hiểu.
King đứng yên đó, nhìn về phía một con quái vật to lớn.
Yumeko khẽ rùng mình, đó chính là một con ma thú canh cửa nằm ở mức độ cực khó.
[Ma thú cấp 6: Lurion Tetsa]
Con ma thú với chiều cao hơn bốn mét và mang vóc dáng giống với một giống chim đã tuyệt chủng được in trong sách vở.
Nó có cái mỏ dài màu trắng cùng với hai hốc mắt đen ngòm, tuy vậy chỉ duy nhất mắt trái của nó sáng lên một màu đỏ rùng rợn.
Hai tay của nó trông như hai que gỗ to và dài ngoằn như của một con bù nhìn bằng gỗ.
Nó mặc xung quanh cơ thể bằng nhiều lớp áo và ngay trên cổ nó là một lớp lông quạ đen tạo thành một phần cổ áo to rộng.
Nó đội một chiếc mũ beret màu đen và có trang trí bằng những sợi vải mục nát, chiếc mũ còn có một ít phần lông trên đỉnh.
Yumeko nín thở trước áp lực mà cả King và con ma thú kia tạo ra.
Lurion Tetsa là loại ma thú được viết trong một giáo trình riêng biệt với những loại ma thú bình thường, nó đã được liệt kê vào hàng quý hiếm từ hàng nghìn năm trước do sức mạnh và khả năng của nó.
Xếp hạng ma thú đã được liệt kê theo mức độ ảnh hưởng của chúng và sức mạnh, cũng như trí tuệ.
Trở lại với hiện tại, Yumeko nín thở quan sát Monster kia và King.
Cả hai đang đứng đối diện nhau và có dấu hiệu của sát khí ở cả hai người.
Tay Yumeko run lên cầm cập, nàng đang dần mất đi sự tỉnh táo.
Lurion Tetsa có khả năng kiểm soát tâm trí của những kẻ yếu ớt về mặt tinh thần, nhưng thậm chí nó không cần phải kiểm soát Yumeko thì cũng có thừa khả năng g·iết nàng. Yumeko hiểu rõ chuyện đó.
Cho dù nàng có liên thủ với Akira để đánh với Lurion Tetsa thì cũng gần như chắc chắn thất bại, trình độ của cả hai không đủ sức để chống lại các ma thuật tinh thần.
Đó là khi xét về cá thể ma thú có cùng cấp độ với cả hai người, thậm chí con ma thú này loại hoàn toàn vượt trội về mặt cấp bậc với nàng.
King vẫn đang im lặng, ông ấy có vẻ sẽ phải chịu một chút ảnh hưởng từ các đợt sóng t·ấn c·ông tinh thần của Lurion Tetsa, Yumeko chợt nghĩ rằng có thể King đã đưa lá chắn mạnh nhất của mình cho nàng nên ông ấy không thể chống lại con ma thú đó.
Nhưng dường Yumeko đã đánh giá sai lầm về sức mạnh của các Thượng Long, hoặc do bản thân chưa từng ra khỏi địa phận Nhật Luân Thành và nhìn thấy các cuộc chiến thật sự. Điều này vô tình hình thành bản tính có phần yếu ớt của nàng, trận chiến tại đấu trường đều có khuôn khổ nhất định và đều được kiểm soát chặt chẽ.
Có thể nói đây là lần đầu tiên Yumeko đối diện với cuộc đời.
King xoay vai của mình, ông bẻ cổ vài cái và tạo ra những tiếng xương giòn.
“Mày ngứa đòn hay gì? Thích tẩm quất lắm à?”
Ông chẳng có dấu hiệu gì là đã bị ảnh hưởng bởi các cuộc t·ấn c·ông tinh thần từ Lurion Tetsa.
“Immm.Lặnggg.Taaa.Khônggg.Tìmmm.Ngườiii.Đóoo.”
Nó đang nói chuyện, một chất giọng kinh tởm và điệu bộ khó khăn.
Yumeko có cảm giác muốn nôn, nàng đang phải chịu một áp lực vô hình từ cả King và con ma thú kia.
Nhưng Yumeko bỗng cảm giác nhẹ đi, nàng đang được che chắn bởi ai đó.
Một chiếc áo Haori màu đen cổ điển và dáng người cao ráo, to lớn. Người ấy mang một sức mạnh ấm áp và nhẹ nhàng, ông ấy đang che chắn cho Yumeko đang bị nhốt bên trong một kết giới nhỏ bé.
Ông ấy mang một phong thái ung dung và dường như chẳng thể hiện một sự lo lắng nào cả.
Mái tóc đen cùng nụ cười nhẹ, ông nhìn vào Yumeko.
“Khổ cho trò quá, lão già kia không biết cách nhẹ nhàng với con gái à?”
Người đàn ông này là Nhất Thượng Long - Genju, cũng đồng thời là người đang giữ danh hiệu [Chiến Binh Tối Thượng].
Ông dùng một tay tháo dỡ các dòng ma pháp của kết giới và kéo Yumeko đứng dậy, sau đó ông nhanh chóng phủi đi một phần bụi bẩn đã bám vào gối của nàng.
“Ngài là...Genju?”
Thật sự điều mà Yumeko đang làm là bất kính khi gọi thẳng tên của Genju, nhưng ông có vẻ chẳng quan tâm.
“Đúng thế, ta có cảm giác mình cần có mặt ở đây để làm vài thứ”
Sau đó ông chỉ ngón tay cái của mình vào Lurion Tetsa đang nằm im bất động đằng kia.
“T-Từ khi nào?”
Yumeko không hề nhận ra được điều đó, nàng hoàn toàn bất ngờ.
“Vài giây thôi, thật ra King có vẻ không cần nhiều thời gian đến vậy để hạ con ma thú đó. Nhưng…”
Genju ngập ngừng vài giây, sau đó ông nói nhỏ với Yumeko.
“Như thế thì Akira và trò sẽ rớt bài kiểm tra này đấy, cả hai đứa!”
Yumeko im lặng trong vài giây, không phải vì cô không hiểu những lời Genju vừa nói, mà vì cô đang phải đưa ra lựa chọn khó khăn cho bản thân mình.
Cô nhớ lại nhiệm vụ của mình.
•Lấy một vật phẩm ẩn từ xác của Lurion Tetsa.
Lúc đó Yumeko hoàn toàn không biết Lurion Tetsa là ma thú như thế nào và nàng đã cho rằng đây là một nhiệm vụ dễ. Bản thân nàng hiện giờ hoàn toàn vô dụng nếu so sánh với con quái vật kia.
Yumeko chưa bao giờ là dạng người thiếu tự tin cả, nhưng hiện tại thì nàng còn chẳng dám nhìn vào chiến trường ngay bên mình.
“Ổn chứ?”
Genju hỏi đoạn, ông phẩy tay với một ma pháp trị liệu tinh thần.
“Hmm… Nếu ta đánh cho nó yếu đến mức hai trò có thể hạ gục thì vẫn ổn nhỉ?”
Genju nhìn về phía sau của Yumeko, nàng đồng thời cũng quay mặt nhìn theo ông.
Đó là Akira đang đứng ngơ ngác nhìn và chiến trận kia, cậu có vẻ đang phải chịu một cú sốc mạnh khi lần đầu thấy những sinh vật mạnh mẽ trên cùng một chiến tuyến.
“Khó tin thật… Bọn con phải đánh nhau với thứ đó sao? Ngài Genju?”
Genju nhún vai, ông ấy đã xác nhận điều đó.
…
Nhìn về phía Genju đang đứng cùng với hai thí sinh được đặc cách khiến King có chút an tâm trong lòng.
“Ít nhất là tụi nó sẽ không bị ảnh hưởng.”
Về mặt cơ bản, King thuộc tộc nhân thú và có khả năng biến dạng thành ma thú hay thậm chí là cả quái vật. Dù rằng những kẻ khác sẽ cần điều kiện để biến thân, nhưng King thì không. Ông là ngoại lệ hiếm hoi với tỷ lệ tương thích cực cao khiến những dạng ma thú mà ông có thể sử dụng đủ nhiều để cho những đối thủ mạnh mẽ nhất cũng phải cắn răng đau đầu.
King sẽ g·iết con Lurion Tetsa ngay tại đây trước khi nó dùng hết khả năng của mình.
Nhưng có gì đó đang ở đây, King quay sang Genju đang đứng ngay sát bên ông. Lão đang quay lưng với Lurion Tetsa và dùng tay để cản King lại.
“Ông làm cái đ*o gì thế?”
“Phải để tụi nhóc làm việc của mình!”
King hiểu câu nói Genju, nhưng ông sẽ không bao giờ đồng tình với điều đó. Việc để tụi nhóc chiến đấu với những thứ vượt quá khả năng sẽ g·iết c·hết chúng, ông chẳng muốn như vậy một chút nào.
“Tụi nó sẽ trượt bài kiểm tra nếu ông hạ con ma thú này đấy, King!”
“Ông cho rằng tụi nó sẽ thắng sao?”
“Không! Nhưng nếu tôi làm cho Lurion Tetsa yếu đến mức ngay cả hai đứa nó cũng dễ dàng tiêu diệt thì sao?”
King im lặng, ông đang ngầm muốn đồng ý, nhưng dường như sự lo lắng của King vẫn còn đó.
Genju đưa tay chỉ ngược về sau, con Lurion Tetsa đã b·ị c·hém đi ba phần tư cơ thể đang nằm yên tại đó như một xác c·hết.
“Gì đây?”
King hỏi.
Genju đã chém Lurion Tetsa từ khi nào? King bỏ qua câu hỏi đó và tiếp tục với lập trường của mình.
“Tôi đã nói là bọn nhóc cần phải đậu bài kiểm tra này để đạt tiêu chuẩn đi đến bài kiểm tra lần tới!”
“Đáng để đánh đổi mạng sống sao?”
Cơ tay của King mọc ra những chùm gai nhỏ, nó dài ra và phản chiếu phần nào đó ánh sáng chiếu vào, những lưỡi dao sắc bén.
“Ông đang giúp cho bọn nó qua bài dễ dàng đó hử? Nếu ngay cả nhiệm vụ này mà bọn chúng còn không thể hoàn thành thì ông tin rằng tụi nó sẽ hoàn thành những nhiệm vụ khó hơn kiểu gì?”
Giọng King đang lấn át tiếng nói của Genju, hiện tại King đang đứng thẳng người nên dường như ông cao gấp đôi Genju và to hơn hẳn ông ấy.
“Tôi sẽ có cách huấn luyện bọn nó sau chuyện này!”
“Thế nghĩa là ông mong chờ vào một tương lai có thể không xảy ra?”
Genju im lặng, ông nhẹ nhàng đưa một tay về sau cầm vào thanh cự kiếm nằm ở hông mình. Còn lại thanh Hắc kiếm đang trên lưng thì Genju tạm bỏ qua, ông sẽ không bao giờ muốn dùng tới nó.
“Tôi nghĩ không thể giải quyết bằng lời nói nữa rồi!”
Genju nắm chặt chuôi kiếm, ông hoàn toàn chưa vào tư thế t·ấn c·ông.
Nhưng King chẳng nói một lời nào, ông dùng tay đấm thẳng vào Genju. Tuy nhiên nắm đấm đầy uy lực của King đã bị Genju dùng sống kiếm đỡ được cùng với một nụ cười nhẹ.
Họ gần như biến mất và lao vào nhau với một tốc độ không tưởng.
King và Genju ra đòn với tốc độ gần như ngang nhau, nhưng trong đòn đánh của King mang sức công phá vượt trội hơn hẳn. Ông gần như sẽ phá huỷ bất cứ thứ gì chỉ bằng nắm đấm của mình.
Nhưng Genju chẳng hề trúng một đòn nào cả, những cú đấm của King uy lực là thế, nhưng Genju chỉ né và đỡ toàn bộ chúng như thể đó chẳng là gì với ông vậy.
“Hmm...Ông bạn không định khô máu đấy chứ, sát khí cao quá rồi đó!”
Genju nói vội, ông đang đỡ đòn đồng thời t·ấn c·ông King với chỉ một tay, nhưng dường như cả hai chẳng thể gây thương tổn cho đối phương chỉ với những đòn đánh cơ bản.
“Đây không phải là chiến trường đâu! Genju!”
King hét lớn, ông đang càng ngày càng to lớn hơn, hiện tại King đã vượt quá 6m chiều cao và các cơ bắp của ông đã bắt đầu được bọc trong một lớp kim loại mỏng.
“Này này…! Ông đừng nói là-”
Genju bị đứt khoảng bởi một đòn đánh từ phía hông của mình, King đã đánh trúng và vùng sườn phải của Genju. Tuy nhiên Genju đã nhanh tay dùng thanh cự kiếm đỡ được cú đánh đó.
Genju thở nhẹ, hiện tại tầm đánh của King vượt quá so với Genju, vì thế ông sẽ phải hứng ít nhất là ba đến bốn đòn mới có thể tiếp cận được King. Nhưng đối với một Kiếm sĩ thì việc chịu sát thương cao như thế trong một thời điểm ngắn gần như sẽ g·iết c·hết họ. Genju nheo mắt.
Trong thâm tâm ông mong rằng King sẽ dừng lại. Bởi vì Genju không thật sự biết cách dừng một cuộc chiến mà không có t·hương v·ong.
King vẫn đang t·ấn c·ông với cường độ nhanh vào Genju, mặc dù ông đã đỡ được gần như toàn bộ nhưng cơ thể Genju vẫn bị ảnh hưởng bởi các làn sóng xung kích do v·a c·hạm.
Bởi vì ông không muốn xảy ra bất hoà quá lớn giữa hai người họ, King là một người tốt. Genju cũng là bạn già quý giá của ông ấy, nhưng đây là cách duy nhất để những chiến binh không có tài ăn nói tâm sự với nhau.
Nhìn từ bên ngoài vào thì cả hai người cứ như thể đang có một trận tử chiến vậy, nhưng sự thật là cả hai chỉ như đang nói chuyện với nhau bằng sức mạnh. Chỉ là một cuộc trò chuyện bình thường giữa những người bạn đã coi nhau là tri kỷ. Vì ông và King đã quen nhau đủ lâu để mối quan hệ có thể bền đến mức không dễ dàng gì bị phá chỉ với những việc vặt vãnh này.
Genju không khỏi đưa ra một hơi thở dài.
Ông nắm chặt bàn tay không cầm kiếm của mình lại, Genju nhẹ nhàng dùng mũi bàn chân tiếp đất sau một cú lộn nhào trên không khi né đòn của King và phóng thẳng trực diện vào người của King.
King phản xạ gần như ngay lập tức và đưa cú đấm phải về phía Genju, nhưng thay vì đỡ như những lần trước. Genju lách người để né và dùng cự kiếm để t·ấn c·ông vào King.
Những nhát chém nhanh và mang tiếng gió rít lên, Genju di chuyển với tốc độ không tưởng xung quanh King. Điều đó cũng vô tình tạo ra nhiều ảo ảnh của chính ông.
King gần như bất động trước những chuyển động kia của Genju.
Ông ấy vẫn có thể di chuyển cơ thể cho đến vài giây trước khi Genju lao vào ông, King đã lãnh trọn vẹn tất cả những nhát chém với độ chính xác gần như tuyệt đối.
King ngã khuỵu, cơ thể to lớn của ông đang từ từ thu nhỏ lại.
Lá chắn bao phủ cả cơ thể của King đã bị Genju phá huỷ trong chưa đầy hai phần nghìn giây với tổng cộng 26 251 345 nhát chém.
Và mỗi nhát chém trong chúng đều là sát thương đi xuyên qua lớp phòng ngự của ông.
King lắc nhẹ cổ của mình, có thể nói rằng ông đã thua trận đấu này. Nhưng King vẫn gần như chưa thực sự sử dụng sức mạnh của mình, và Genju cũng thế.
Cả hai đồng thời bật cười và nhìn vào nhau.
“Ông vẫn khốn nạn như ngày nào nhỉ? Genju!”
“Tay tôi đang b·iểu t·ình đây này, ông vẫn ‘cứng’ phết nhỉ? King!”
Genju phủi phần bụi nơi chân mình, King cũng làm tương tự nhưng lại ở tay phải.
King nhìn vào thanh cự kiếm của Genju, dù cho nó đã được chế tạo rất hoàn mỹ và chắc chắn nhưng hiện tại đã có vài vết nứt mẻ trên thanh kiếm, điều đó cũng phần nào dễ hiểu khi người sử dụng là Genju và người giao chiến với ông ấy lại chính là King.
Bản thân Genju đã cho rằng thanh kiếm sẽ gãy vụng khi ông thực hiện được quá nửa các nhát chém của mình nhưng điều đó đã không xảy ra. Thật may vì ông vẫn giữ được v·ũ k·hí của mình sau trận chiến.
“Ngày nào đó tôi sẽ g·iết được ông!”
King hằn học bỏ đi, ông ấy chẳng có tí gì bực bội hiện lên trên gương mặt.
Genju khẽ mỉm cười trước lời đe dọa đấy, ít nhất đây là lần thứ tám chín trăm gì đấy mà ông bị King đe dọa như thế rồi.
“Thế còn con ma thú này thì sao?”
“Tuỳ ông!”
King đã biến mất sau rậm cây, chỉ còn Genju với Akira và Yumeko cùng với con ma thú đang dần biến thành một cái cây to.
Nó chỉ còn một phần nhỏ cơ thể do Genju đã dùng kiếm để gây ra những v·ết t·hương vĩnh viễn lên nó, Lurion Tetsa hiện tại chỉ còn đủ sức để bỏ trốn. Nhưng nó lại không làm thế.
Phần tay phải và đầu của nó vẫn còn nguyên vẹn, nhưng do đã thay đổi cơ thể trở thành một cái cây nên nó gần như mất đi tính đe dọa và sức mạnh thao túng tinh thần như trước.
“Giờ thì hai trò đủ sức để tự giải quyết rồi chứ?”
Genju nhìn về phía Akira và Yumeko, cả hai vẫn đang bị đứng hình khi quan sát ông và King giao chiến.
“V-Vâng!?! Chắc là được ạ!”
Yumeko lên tiếng thay Akira, có vẻ cậu trai kia vẫn đang vướng bận gì đó trong mắt mình.
Genju chỉ “Hmm” một tiếng nhẹ rồi ông biến mất ngay lập tức, chẳng còn tiếng động hay sự hiện diện nào tồn tại.
Chỉ còn lại Yumeko và Akira vẫn đang đứng đó, con ma thú từ lâu đã không còn là mối hiểm hoạ đáng sợ nữa rồi.