Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 178: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng cá nhân

Chương 178: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng cá nhân


Akira thở hổn hển sau khi Genju biến mất, ông ấy có lẽ đã đi tìm King.

Trận chiến vừa rồi nằm ngoài khả năng quan sát của Akira, bản thân cậu còn chẳng kịp nhìn thấy hay hiểu được điều gì.

Đẳng cấp của cả hai người bọn họ vượt quá hiểu biết của Akira, cậu đã từng nghĩ họ rất mạnh nhưng sự thật còn vượt xa ra khỏi suy tính của cậu.

Genju thì quá thiện chiến và mang trong mình kỹ năng bậc thầy, còn King thì lại quá mạnh và khỏe một cách lố bịch. Akira đã nhìn thấy Genju chém nát lá chắn của King nhưng có vẻ King chẳng bị một v·ết t·hương nào ngoại trừ việc mất đi lá chắn cả.

Genju đã sử dụng rất nhiều kiếm kỹ mà Akira chưa từng biết đến, Hanakii cũng là một kiếm sĩ mạnh đối với Akira nhưng dường như Genju không thể đặt lên bàn cân để so sánh được điều gì.

Ông ấy dùng thanh kiếm như thể đó là một phần của cơ thể của mình và dễ dàng đỡ đòn cũng như t·ấn c·ông vào một King to lớn và gần như có sức mạnh vượt trội hơn ông ấy.

Cậu gần như không thể thấy Genju đã chém như thế nào nhưng bản thân Akira đã chắc chắn Genju đã chém không ít hơn trăm nhát vào King chỉ trong hai hoặc ba giây ngắn ngủi.

Bản thân Akira cũng có thể làm điều tương tự, nhưng chỉ trong trường hợp cậu sử dụng toàn lực và sở hữu v·ũ k·hí phù hợp nhất.

Chính vì điều đó, phần nào trong thâm tâm Akira đã đặt mình lại gần với Genju hơn, cậu tin rằng mình sẽ bắt kịp ông ấy trong tương lai.

Dừng dòng suy nghĩ của bản thân lại và nhìn về Yumeko đang loay hoay với Lurion Tetsa - giờ đã trở thành một cái cây vô hại, Akira ngao ngán thở dài.

“Muội không thể dứt điểm nó được đâu.”

“Sao chứ?”

“Vì nhiệm vụ của ta là tiêu diệt nó nhưng không được gây những v·ết t·hương khiến nó đổ máu, vì thế nên chúng ta phải chờ đến khi nó hóa thành cây hoàn toàn rồi mới tiêu diệt!”

Yumeko khẽ “Ừm” rồi im lặng ngồi xuống quan sát Lurion Tetsa đang dần hoá cây.

Nhưng có gì đó rất lạ đang diễn ra, quá trình thực vật hoá của Lurion Tetsa đã gần như dừng lại. Nó đang nhìn thẳng vào Akira một cách khát máu.

Akira nổi da gà và rùng mình, cảm giác chẳng khác gì khi cậu vừa đến đây và được diện kiến Lurion Tetsa hoàn chỉnh.

“Nó đang làm gì thế?”

Yumeko hỏi nhỏ, nàng nói nhỏ đến mức Akira chỉ nghe được những âm thanh lí nhí.

Hơi thở của Yumeko đang trở nên gấp rút, Akira nhận thấy điều đó và cậu âm thầm đưa tay vào thanh kiếm mình đang đeo bên hông.

Có gì đó rất kỳ lạ đang diễn ra, mặc dù bản thân Akira cũng không biết phải giải thích cảm giác hiện tại của mình là như thế nào nhưng dường như đã có gì đó can thiệp vào tâm trí của cậu.

Cụ thể là tầm mắt của Akira hiện tại đang dần tối sầm lại, Yumeko chỉ đang cách chỗ của cậu chưa đầy hai mét nhưng dường như Akira đã không còn nhìn rõ diện mạo của nàng nữa.

“Sao thế nà-”

Akira ngã xuống, cậu chống một tay xuống đất để chịu lực cho cơ thể mình khỏi ngã. Nhưng sức lực của cậu dường như đang biến đi một cách nhanh chóng. Cơn buồn ngủ đã ập tới từ vài giây trước khiến sự tỉnh táo của Akira dần dần yếu dần đi.

“Ca ca!!”

Yumeko gọi lớn, Akira nghe rõ từng từ ngữ mà nàng đang kêu gọi cậu, nhưng dường như cơ thể không còn chút sức lực nào không cho phép Akira lên tiếng đáp trả.

Có gì đó đang diễn ra, có thể là một cuộc chiến. Nhưng Akira đã hoàn toàn mất đi nhận thức của bản thân. Cậu chỉ thấy được một màu đen và chẳng còn có thể nghe được âm thanh nào nữa.

Akira mơ hồ nhìn về phía con đường màu đen đang hiện ra trước mặt cậu.

Bản thân Akira cũng chẳng thể hiểu bản thân đang ở đâu và đang làm gì, chỉ là có gì đó thôi thúc cậu bước đi.

Cơ thể này không còn thuộc quyền điều khiển của Akira nữa. Nó chỉ giống như là một bộ phim điện ảnh mà nhân vật chính là Akira vậy.

Cậu đang mơ, các bước chân bắt đầu nặng dần và Akira khẽ nhìn thấy một viễn cảnh nhỏ ở phía cuối con đường đen kia.

Đó là một chiến trường đẫm máu với các xác c·hết nằm la liệt khắp nơi, các cây thánh giá được đóng chặt vào đất nằm ở mọi nơi quanh những cái xác. Và ngạc nhiên hơn là Akira nhận ra những cái xác đó đều mang đồng phục của sinh viên học viện.

Có tiếng động của vật thể gì đó di chuyển phía sau, Akira quay người lại để quan sát dù cho thực sự bản thân cậu vẫn còn đang mơ hồ.

Có rất nhiều người đang đứng ở trước mắt Akira, tổng cộng là mười hai người. Nhưng tất cả đều đang đứng ngược sáng và được màn đêm che chắn nên Akira chẳng thể nào nhìn thấy được diện mạo của ai cả.

Một trong số họ là một kẻ mang sáu cánh tay với mỗi loại vụ khí trên từng cánh tay của mình, hắn mang một phong thái cao ngạo và toả ra nguồn năng lượng đáng sợ.

Akira vẫn đang đứng im lặng nhìn bọn họ, ngoại trừ kẻ có sáu tay và một kẻ mang vóc dáng quá to lớn như một ma thú thì mười kẻ còn lại có bề ngoài khá giống với những sinh viên bình thường nên Akira không mấy ấn tượng về chúng.

“Sẽ có rất nhiều niềm vui”

“Ngài ấy đã đi quá lâu!!”

“Tôi g·iết ngài ấy nhé? Đùa thôi!”

“Mây đang không ủng hộ chúng ta”

“Sao lại có thể yếu mềm như thế được? Như thể cô ta là một cánh hoa héo”

“Máu của kẻ kia đã ngừng chảy”

“...”

Bọn chúng gần như đang nói chuyện với nhau mặc dù câu văn của chúng rất riêng biệt và thậm chí bọn chúng chẳng hề di chuyển mặt về phía nhau dù là đang trò chuyện.

Akira đột nhiên có cảm giác khó thở, cậu gục đầu mình xuống và đưa tay ôm ngực.

“Chào mừng-”

“-Ngài”

“-Đã”

“-Trở lại”

“Chủ nhân!”

“Tennakii!”

Akira cắn chặt răng, cậu có cảm giác buồn nôn và chóng mặt. Bản năng kêu gào bên trong cậu.

Cậu ngước mắt mình về phía mười hai kẻ kì lạ kia sau khi nghe chúng lảm nhảm về ai đó, nhưng cả mười hai bọn chúng đều đang quỳ gối về phía Akira.

KHÔNG!!!

Bọn chúng đang quỳ gối về hướng ở phía sau Akira.

Bản năng của cậu vẫn đang kêu gào, dù cho Akira biết rõ đây là một giấc mơ nhưng cậu vẫn không thể kiểm soát được nỗi sợ của mình.

Akira dùng toàn bộ phần sức lực còn lại để nhìn về sau lưng mình, một thứ gì đó đã hiện hữu trong tầm mắt của Akira.

Một bóng hình nam sinh với thanh trường kiếm dài hơn hai mét trên tay và mang đầy những v·ết m·áu trên đó, hắn bước đi nhẹ nhàng về phía của Akira.

Akira như c·hết lặng khi cậu nhìn vào gương mặt của kẻ đó, hắn ta hoàn toàn là một người mà cậu biết.

“Hanakii?”

Akira hỏi chính mình, vì hiện tại cơ thể kia dường như đang hoạt động độc lập với tâm trí cậu.

Hắn ta dừng lại ngay vị trí mà Akira đang đứng, nói đúng hơn là cậu đang phải khuỵu một chân xuống và dùng tay ôm ngực.

Chỉ ở thời điểm này Akira mới có thể quan sát kĩ càng kẻ đối diện mình.

Hắn có một mái tóc màu đen huyền nhưng lại có phần đỏ ở đuôi tóc, Akira cho rằng đó là máu của những cái xác kia bám vào. Hắn còn có một đôi mắt đỏ mang màu căm phẫn đặc trưng của tộc Eilrine, hắn nhìn về phía mười hai kẻ đang quỳ gối tôn kính kia.

Akira thấy rõ hắn ta đang mặc một bộ quân phục chuyên dụng của quân lính dưới trướng Thượng Long Đoàn - Đại Yêu Tộc. Ở phần tay phải của hắn có gắn một loạt các thiết bị chiến đấu tiên tiến, một cánh tay mang màu sắc huỷ diệt.

Trên lưng hắn đang đeo một khẩu pháo ngắn với cỡ nòng to, nhưng Akira không thể tính toán chuẩn xác mức sát thương mà khẩu pháo có thể làm được.

Tên này mang một khí thế kiêu ngạo và tanh lên một mùi máu tươi. Hắn tiếp tục bước đi về phía của mười hai kẻ kia.

Akira chợt nhìn thấy ở tay phải của hắn đang cầm một mẩu giấy gì đó, nhưng nó quá nhỏ và khoảng cách là quá xa để cậu có thể nhìn thấy được điều gì.

Cơn đau đã biến mất và Akira đứng bật dậy.

Cậu dự định sẽ tiến về phía mà tên kia đi, dù cho dường như bọn chúng chẳng thể nhìn thấy cậu.

Nhưng ở tay phải của Akira bỗng có một cảm giác lạnh, ngay sau đó là cơn đau điếng đến tận xương tuỷ và một cảm giác nóng khó tả.

Akira giật mình ôm lấy cánh tay phải của mình, nó đã bị cắt đứt đi từ phần khuỷu tay.

Nước mắt cậu chảy ra cùng với dòng máu nơi cánh tay.

Akira nhìn sang xung quanh và thấy Yumeko đang chiến đấu với một cái cây to.

Đó chính là cái cây mà Lurion Tetsa đã biến thành trước đó, nó đang dùng tám nhánh cây của mình để chiến đấu với Yumeko và hai trong số chúng đã dính máu.

Akira dùng một ma pháp cấp cao để cầm máu ở cánh tay phải, cậu thở dốc và chật vật đứng dậy.

Tay trái không phải là tay thuận của Akira, nhưng hiện tại cậu không còn cách nào khác.

Cầm lấy thanh kiếm của mình lên, Akira điều chỉnh lại nhịp thở và nhanh chóng xông vào cuộc chiến mà Yumeko đang thất thế rõ rệt.


Yumeko thở với nhịp độ cao sau khi thấy một cảnh tượng khó tin.

Akira vừa mới b·ất t·ỉnh và con ma thú kia đã bắt đầu cử động cơ thể của nó, một sức ép vô hình đang được đặt nặng lên trên cơ thể nhỏ bé của Yumeko. Điều đó làm nàng dần mất đi sự bình tĩnh.

“Nó di chuyển?”

Yumeko nắm chặt chuôi của thanh kiếm trên tay mình, nàng không muốn bản thân mất đi sự cảnh giác chỉ vì mục tiêu hiện tại chỉ là một cái cây.

Lurion Tetsa đã gần như biến thành một hình dạng khác, so với lúc ban đầu thì hiện tại nó có vẻ “dễ thương” hơn rất nhiều.

Nhưng không khí xung quanh nó vẫn có cái gì đó rất ghê rợn, Yumeko dùng thân mình đứng lên trước để che cho một Akira đã mất đi khả năng chiến đấu.

“Ca ca!!! Mau tỉnh lại!!!”

Yumeko gào lên, nàng đã mất đi hoàn toàn sự bình tĩnh lúc này.

Thanh kiếm ngắn ở tay Yumeko vẫn đang được rót mana vào để có thể tăng thêm các hiệu ứng chiến đấu. Nhưng thể lực của nàng đang dần tụt không phanh trước cả khi trận chiến bắt đầu.

Yumeko tháo nhẹ chuôi của thanh kiếm ra, nàng không muốn có một khởi đầu khó khăn.

Lurion Tetsa đang mọc ra thêm nhiều cái nhánh khác, trong chúng tương tự những cái tay ban nãy của nó, nhưng lại khác ở chỗ hiện tại chúng có vẻ mềm mại và di chuyển linh hoạt hơn.

Cái đầu của nó vẫn chỉ là một cái đầu chim trắng, nhưng hiện tại con mắt đỏ đã biến mất. Yumeko hạ thấp trọng tâm cơ thể xuống, chỉ cần thêm vài giây nữa là nàng đã sẵn sàng chiến đấu.

Nhưng có cái gì đó đang bay tới giữa mặt Yumeko với tốc độ không tưởng, cơ thể nàng phản xạ ngay lập tức và lách người sang một bên.

Đó là một cái tay của Lurion Tetsa đã tung ra đòn trực diện vào Yumeko, nhưng nàng cũng đã kịp thời hoàn thành quá trình chuẩn bị.

Thanh kiếm tỏa ra một hào quang màu vàng nhẹ, Yumeko dùng chân phải để lấy đà và phóng người về trước để có thể tiếp cận. Thanh kiếm của nàng vẫn đang ở thế thủ, và giờ nó đã được Yumeko dùng để thực hiện một đòn chém ngang.

Đòn t·ấn c·ông trực diện của Yumeko hoàn toàn chuẩn xác vào người của Lurion Tetsa. Chỉ ngoại trừ một chuyện.

“C-Cái?”

Lurion Tetsa đã dùng một nhánh khác trên cơ thể để hứng đòn t·ấn c·ông của Yumeko, và nó ngay lập tức gãy vụn.

Bản thân vừa thực hiện một đòn t·ấn c·ông nhanh không cho phép cơ thể của Yumeko phản ứng ngay lập tức để né đòn ở tầm gần như thế này.

Và nàng đã dính một đòn tầm gần, nhưng chỉ trúng một bên đùi của Yumeko, máu ứa ra và bước di chuyển của nàng chậm dần nhưng không ngừng lại.

“Nó…”

Bản thân Yumeko cảm giác bản thân cô quá ngây thơ khi cho rằng Lurion Tetsa sẽ bất ngờ trước đòn t·ấn c·ông trực diện, nhưng nó đã chuẩn bị sẵn. Điều đó khiến Yumeko suýt phải trả giá đắt.

Thanh kiếm vẫn đang nằm trong tay của Yumeko được chĩa vào Lurion Tetsa một lần nữa, lần này nàng không dùng thế rút kiếm để t·ấn c·ông Lurion Tetsa được nữa. Điều tương tự sẽ được lặp lại nếu không có những kế sách t·ấn c·ông mới.

Chân của nàng hiện tại đang b·ị t·hương, nhưng do đó chỉ là v·ết t·hương ngoài da nên Yumeko gần như bỏ qua và cô tập trung ánh mắt của mình vào Lurion Tetsa hết sức có thể.

“Thứ này đang liên tục hút lấy mana của mình?”

Yumeko hỏi nhỏ, nhưng hiện tại chỉ còn một mình nàng ở đây, vì thế Yumeko phải giữ cho bản thân tỉnh táo. Bởi các Thượng Long đã đi đâu mất từ vài giây trước nên Yumeko không thể để tình hình này vượt quá tầm kiểm soát hơn được nữa. Nàng chẳng thể liên lạc được với bất kỳ vị Thượng Long nào, và bất đắc dĩ Akira đã trở thành một gánh nặng khi Yumeko vừa phải chiến đấu vừa phải bảo vệ ca ca mình.

Lurion Tetsa di chuyển cơ thể nặng nề của nó về hướng ngược với Yumeko, không phải là để t·ấn c·ông.

Yumeko phóng nhanh chân mình và dùng tiếp một đường chém ngang, thẳng vào cơ thể con Monster.

Nó không né khỏi đường kiếm và thậm chí nó còn chẳng phòng thủ, vì thế mà một v·ết t·hương dài được tạo ra ngay thân của Lurion Tetsa. Yumeko hãm đà lại và trượt qua một hướng khác để tránh việc bị phản công nhanh. Nhưng Lurion Tetsa vẫn đang di chuyển và hoàn toàn bỏ mặt Yumeko sang một bên, nó đang xem thường nàng một cách rõ ràng.

Lòng tự trọng của Yumeko bị chạm đến, nàng ngay lập tức t·ấn c·ông mà không suy nghĩ về kế hoạch tác chiến hay quan sát tình hình.

[Nhật Luân Kiếm Pháp: Trảm Thiên]

Và thứ mà Yumeko đã lựa chọn, hai đạo kiếm khí hướng thẳng vào đầu của Lurion Tetsa.

“Á….!”

Nhưng Yumeko bị va phải thứ gì đó, cú v·a c·hạm khiến cơ thể nàng nhận một cơn đau ngay lập tức và văng xa đi một đoạn dài. Trượt dài trên mặt đất.

Đầu gối của Yumeko chảy máu và thanh kiếm bị tuột ra khỏi tay, đầu ngón tay của Yumeko đang tạm thời bị mất cảm giác. Mái tóc nàng rũ ra và che đi một phần tầm nhìn, nhưng Lurion Tetsa vẫn không hề t·ấn c·ông dù nàng đang trong trạng thái rất tồi tệ.

“Đ-Đau… Có gì đó”

Yumeko quan sát xung quanh, thanh kiếm đang nằm trên một khoảng trống cách đó không xa. Nhưng Lurion Tetsa vẫn đang đứng im khiến Yumeko cảm giác lo lắng khi không có v·ũ k·hí trong tay.

“Nó làm gì vậy chứ?”

Mắt Yumeko đau nói, đầu nàng cũng bỗng nhiên phát ra một cơn đau dữ dội. Dù rằng nó trôi qua rất nhanh, nhưng hệ quả vẫn khiến Yumeko bị choáng trong vài giây.

Ánh mắt hướng về Akira vẫn đang b·ất t·ỉnh, có gì đó vừa xảy ra.

Yumeko bước đến chỗ thanh kiếm và nhặt nó lên, một cảm giác lạnh gáy ngay lập tức khiến Yumeko quay người về phía sau.

Lurion Tetsa nguyên bản đang đứng ngay sau nàng, nó đã hoàn toàn trở về hình dạng ban đầu.

Yumeko điều chỉnh lại nhịp tim của mình và cô dùng kiếm chỉ thẳng vào Lurion Tetsa.

[Nhật Luân Kiếm Pháp: Trảm Đạo]

Là một đòn t·ấn c·ông tầng hai của Nhật Luân Kiếm Pháp, thứ này vừa có khả năng t·ấn c·ông vừa có khả năng phòng thủ khi nó làm một đòn đâm và tạo ra màn chắn nguyên tố Hoả bao trọn một khu vực nhỏ.

Nhưng thay vì đỡ, nó hứng chịu toàn bộ và ngã xuống, biến trở lại thành một cái cây.

Như nhận ra điều gì đó, Yumeko nắm chặt thanh kiếm và phóng nó thẳng về phía Akira đang nằm.

Nàng nhắm thẳng vào tay phải của cậu.

Máu phụt ra nhanh chóng và cánh tay phải của Akira bị cắt đứt lìa.

Tuy nhiên cậu vẫn đang b·ất t·ỉnh, Yumeko dùng ma pháp thu lại thanh kiếm đang dính máu và thủ thế, hướng vào Lurion Tetsa vẫn đang là đối thủ của nàng từ đầu đến giờ.

Nó đã kịp mọc ra tất cả sáu cánh tay gỗ, nhưng Yumeko đã cắt đứt đi một liên kết mà Lurion Tetsa dùng lên Akira với mục đích là hút đi sự sống của cậu.

Hai nhánh đằng sau Lurion Tetsa đang rỉ máu là minh chứng và cũng giải thích lý do tại sao nó cố dụ Yumeko ra xa Akira.

Dù phải cắt đứt cánh tay phải của Akira nhưng nếu họ giải quyết xong con ma thú này sớm thì vẫn có thể khôi phục lại nó cho cậu ta.

Yumeko khẽ tặc lưỡi, giờ thì cô phải đánh với con ma thú này mà thiếu đi Akira, mặc dù cậu ta có thể sẽ tỉnh lại ngay nhưng do đã mất đi tay phải thì có lẽ khả năng chiến đấu sẽ buộc phải xuống thấp.

Nếu từ đầu mà người dính ma pháp huyễn cảnh của Lurion Tetsa là nàng thì Yumeko tin chắc chắn Akira ca ca có thể giải quyết được con ma thú này, hoặc ít nhất là câu đủ thời gian để nàng tỉnh lại. Dù cho có vượt trội hai cấp độ thì với tình trạng chỉ còn một hơi thở kia, con ma thú sẽ không chống lại được sức công kích của Akira.

“Đây là lần đầu nhỉ?”

Yumeko tự hỏi bản thân, nàng tin rằng mình sẽ vượt qua chuyện này một cách yên ổn.

Và tay Yumeko nắm chặt, thanh kiếm hướng về Lurion Tetsa.

[Nhật Luân Kiếm Pháp: Nhật Thực Đỏ]

Yumeko phát động tuyệt kỹ của mình, đây là kỹ năng do chính cô sáng tạo và chỉ dành riêng cho cô.

Tuy rằng Yumeko chỉ có thể sáng tạo ra một kỹ năng nhỏ nằm ở trong [Nhật Luân Kiếm Pháp] rộng lớn, nhưng cô vẫn luôn tự hào mình sở hữu một sức mạnh to lớn.

[Nhật Luân Kiếm Pháp là một bộ công pháp gồm rất nhiều nhánh các tuyệt kỹ nhỏ khác, và Yumeko không phải là người duy nhất học được các kỹ năng thuộc [Nhật Luân Kiếm Pháp, chỉ là cô là người duy nhất dám thử sáng tạo một kỹ năng mới.

[Nhật Luân Kiếm Pháp: Nhật Thực Đỏ] tạo ra cho Yumeko một loạt các lưỡi kiếm nhỏ bay theo thanh kiếm chính của nàng.

Khi sử dụng kỹ năng này lên thì mana của Yumeko sẽ tụt dần theo thời gian, nhưng bù lại nàng sẽ có khả năng t·ấn c·ông đa mục tiêu gần như là cùng lúc, và hoàn toàn kiểm soát được sẽ nhắm vào nơi đâu. Khác hẳn với Trảm thiên.

Lao thẳng về phía trước và tung ra hàng loạt nhát chém mạnh mẽ, Yumeko tạo ra một xung chấn mạnh khiến cho một tiếng động lớn như tiếng pháo hoa vang lên.

Oành!!!

Chương 178: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng cá nhân