Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Nguyên Chấn Thế
Unknown
Chương 197: Hirio vs Yumeko
“Sao lại là huynh?”
Yumeko cắn môi và lắc đầu, nàng nhìn về phía trước nơi Hirio đang khoanh tay suy tư gì đó.
“Nè! Ta đang nói huynh đó!”
Nàng hét lên, nhưng Hirio lại có vẻ như quá tập trung vào dòng suy nghĩ mà không để ý gì cả.
“À… Không gì, tôi chỉ đang nghĩ chút về chuyện cá nhân thôi.”
Hirio bỗng quay mặt lại, anh xua tay và gật nhẹ đầu.
“Có thể bắt đầu được rồi.”
“Hứ! Xin chỉ giáo!”
Yumeko hừ lạnh, nàng chắp tay và cơ thể vận lên một màu mana vàng cam, sức nóng hoàn toàn hơn hẳn Akira một bật với độ dày càng lúc càng nhiều.
Xoẹt!
Hirio dậm chân và mặt đất nứt vỡ, anh phóng tới gần như cực nhanh đến trước mặt Yumeko với cánh tay đã hướng thẳng vào mặt nàng.
“Huynh dám đánh mặt ta?”
Yumeko nói, nhưng cơ thể nàng hóa thành một màn sáng vàng và từ phía trên cao xuất hiện một loạt vết chém không có mục tiêu bay thẳng xuống.
[Nhật Luân Kiếm Pháp: Trảm Thiên]
Bầu trời giăng kín một loạt đạo kiếm khí màu vàng chói, Hirio lặng im ngẩn nhìn chúng và hai tay trở lại bình thường. Anh hít thở một hơi nhạt, ánh mắt nhìn Yumeko đang lơ lửng trên không trung và mỉm cười.
Dũng giả cảnh giới Level 4 về cơ bản là không thể bay được, mặc dù tại Nhân giới thì chỉ cần Tâm nhân cảnh tương đương Level 3 đã có thể tạm thời phi hành trên trời, có lẽ quy tắc tại Eilrine thật sự hạn chế sinh linh trong đây rất nhiều. Và Yumeko hiện tại cũng không thể tính là đang “bay” mà chỉ là lơ lửng do các luồng mana ngoại lực đang nâng nàng lên cao.
“Màu hồng nhạt…”
Hirio nói, xung quanh anh trở nên hư ảo và cánh tay phải giơ cao về phía Yumeko.
“Sao này mặc váy thì đừng có bay.”
Anh nói, lòng bàn tay bóp chặt lại và một loạt đạo kiếm khí bị đẩy lùi ra khỏi quỹ đạo bay lúc đầu. Nơi Hirio đứng được bảo vệ an toàn khỏi loạt trảm thiên kia.
[Huyễn Trấn Thiên Lực: Trấn]
“Hả!”
Yumeko lóe nhẹ và xuất hiện dưới mặt đất, gương mặt nàng đỏ lên và tay trái nắm lấy tà váy kéo xuống.
“H-Hổn đản!”
“Tôi không biết à, tiểu thư mặc váy ngắn mà cứ thích bay bay làm gì không biết nữa.”
Xoẹt!
Hirio xuất hiện và đấm thẳng, phản ứng cực nhạy từ Yumeko và thanh kanata chặn lại đòn tấn công của Hirio. Cả hai hóa thành bụi trắng khiến cả vùng bị oanh tạc tương đối. Trận đấu hoàn toàn có quy mô cao hơn trận giữa Akira và Hanakii.
Oành!!!
Yumeko dừng cơ thể lại, nàng vung tay và Hirio liên tục nhảy ngược về sau để tránh né kiếm khí.
[Nhật Luân Kiếm Pháp: Trảm Đạo]
Từ trên không xuất hiện một vầng hào quang màu vàng nhạt, vô số kiếm khí bắn xuống như mưa và Hirio vừa di chuyển vừa phá huỷ các đạo kiếm khí kia. Anh lùi cực xa với Yumeko và trên tay xuất hiện một loạt vết rạch, máu đã chảy dài.
“Huynh trâu bò thật… Đồ đáng ghét!”
Yumeko nói, nàng nhìn sang thanh kiếm đã bị nứt vỡ trên tay mình. Cơ thể Hirio cứng như đá và thể chất hoàn toàn vượt trội với Yumeko, nàng vẫn có thể đánh với anh cho đến lúc này mà không thua thiệt hoàn toàn nhờ vào việc hơn một cấp tinh.
Nếu đồng cấp thì Yumeko đã thua từ rất lâu khi trận đấu bắt đầu rồi.
“Hai người này… đáng lẽ phải có chênh lệch đáng kể chứ nhỉ?”
“Không thể đoán mà… không thể đoán mà.”
Hội trường vang lên tiếng bàn luận sôi nổi, Raitengu hạ cốc đường xuống và chống tay nhìn một lượt sân đấu.
“Cơ thể kẻ này đã trải qua ít nhất ba lần trùng tu.”
Ngay lập tức các vị trưởng lão có chút hứng thú, dù Kentsu Gai đã nhận ra trước đó nhưng lão chỉ hứng thú với các thiên tài pháp thuật hơn là một kẻ luyện thể. Dù có là viên ngọc sáng thì lão cũng chẳng quan tâm.
“Các vị yên tâm, ta không hứng thú với kẻ này. Thiên phú cho đến tiềm năng của hắn quá thấp, tuy nhiên môn công pháp bốn tầng kia lại có vẻ rất thú vị.”
Ầm!
Yumeko lộn một vòng và tiếp đất rất nhẹ nhàng, nàng rút một thanh kiếm khác trên tay và Hirio hạ hai tay mình xuống.
“Nếu không tung hết sức thì cô sẽ thua đấy.”
“Ha! Huynh có vẻ hơi ảo tưởng quá nhỉ?”
Lưỡi kiếm bỗng chốc nung nóng màu đỏ rực, Yumeko rất nhẹ nhàng giơ cao thanh kiếm và không khí xung quanh Hirio xuất hiện các dao động rất nhỏ.
“Ồ… Định tung hết bài à?”
Anh nói, trước mặt cũng chậm rãi xuất hiện bốn vòng phép màu xanh lục nằm chồng lên nhau. Hirio thu tay lấy đà và đấm với tốc độ cực nhanh vào chúng.
[Phong Chi Lực: Thuẫn Sát]
“Và tiếp theo…”
Hirio nói, cơ thể anh vận thêm một tầng ngoại lực và cả cánh tay nổi cuồn cuộn gân xanh.
[Huyễn Trấn Thiên Lực: Trấn]
Một đòn năng lượng màu xanh bắn thẳng như tia đ·ạ·n về phía Yumeko, nàng xoay nhanh thanh kiếm trước mặt và tạo ra một vòng bảo hộ trên người mình.
[Nhật Luân Kiếm Pháp: Hợp Nhật]
Oành!!!
Hai chiêu thức va chạm tạo ra một vụ nổ tương đối lớn, Hirio lao thẳng vào giữa vụ nổ kia và Yumeko cũng đồng thời lao đi. Cả hai tiếp tục tung chiêu mà chẳng có bất cứ ai mang theo suy nghĩ sẽ nhường cả.
Yumeko chém mạnh về trước, cánh tay Hirio hóa thành kim loại nhưng vẫn bị rách một vệt dài. Anh sau đó ngay lập tức che chắn thân mình và cơ thể bị Yumeko đá mạnh cho văng thật xa về sau.
“Thật hấp dẫn!”
“Đúng vậy. Cả hai đều cực kỳ mạnh!”
“Tiểu thư nhà Yorima quá xinh đẹp rồi, nàng trông thật kiều diễm.”
“Người tên Hirio đó trông quá đô con nhỉ? Vậy mà hắn nhanh đến khó tin, nhìn lượng cơ bắp đó kìa.”
“Rất ít người thuộc chủng tiên tộc lại lựa chọn con đường luyện thể như anh ta nhỉ? Nhưng rất có tiềm năng.”
“Công pháp luyện thể của thí sinh này hình như có rất nhiều huyền cơ nhỉ? Trông rất kỳ lạ và cũng rất hữu ích.”
“Trận đấu đã đến hồi gay cấn.”
“À… Tiểu thư nhà Yorima nhỉ?”
Hirio cười nói, anh xoa xoa cánh tay mình và cảm giác đau rát kèm theo bỏng rát khiến cơ thể có chút khó chịu.
Đòn đánh của Yumeko kèm thêm năng lượng của thái dương, nó đủ sức khiến anh bị bỏng và các vết thương dường như đau hơn thông thường.
“Huynh giấu cũng rất sâu nhỉ?”
Yumeko rất chậm rãi nói, nàng hạ kiếm và chống nạnh một bên hông.
“Ồ! Tiểu thư có vẻ nghĩ rằng ta đang giấu bài nhỉ?”
“Không phải sao?”
Khán đài hoàn toàn nghe được những lời kia của Yumeko, ngoại trừ việc thắc mắc tại sao nàng lại gọi anh là huynh thì chuyện Hirio vẫn chưa sử dụng hết các con bài của mình cũng rất bất ngờ. Trận chiến của hai người đã diễn ra khá lâu và gần như mana của Yumeko đã nhìn thấy đáy, còn Hirio thì đã cạn từ lâu.
“Hai người này còn quái vật hơn cả những trận trước.”
“Tôi lại thấy họ chỉ là có Level cao hơn mà thôi, trận đấu mang đậm các kỹ năng cùng sự thiên tài phải là trận đầu tiên cơ.”
“Nhìn sơ qua thì thí sinh Hirio đã cạn mana, nhưng do là người luyện thể nên chỉ cần thể lực vẫn còn thì chiến đấu sẽ không có vấn đề gì. Nhưng nếu tiểu thư nhà Yorima sử dụng ma pháp thì sao?”
“Đó sẽ là kết thúc.”
“Tôi vẫn cảm thấy hai người họ chưa thể hiện bản lĩnh thật, chỉ đang dò xét nhau mà thôi.”
Cơ thể Hirio thẳng tắp như một trụ chống trời, anh cao tiệm cận hai mét và cơ bắp cực kỳ cường tráng. Đôi mắt xám tro nhìn quanh khán đài, sau đó rất chậm rãi nhìn về Yumeko.
“Mọi người đều đang suy đoán về thực lực chân chính của cô đấy, tiểu thư à.”
Anh nói, Hirio bỗng liếm nhẹ môi và tiếp tục.
“Riêng cá nhân tôi thì rất rõ ràng tiểu thư “sâu cạn” đến đâu… nhỉ?”
“Gì chứ? Huynh nói vậy nghĩa là sa-”
Yumeko ngơ ngác hỏi, nhưng lập tức mặt nàng trở nên đỏ như gấc và thanh kiếm trên tay phóng thẳng về Hirio.
Anh chụp lấy rất nhẹ nhàng, sau đó Hirio cắm thanh kiếm xuống bên cạnh mình và hai tay giang rộng sang ngang.
“Tiểu thư Yumeko chắc hẳn là hiểu ý của tôi nhỉ?”
“K-Không hiểu! Im ngay!”
[Nhật Luân Kiếm Pháp: Trảm Luân]
Cơ thể Yumeko bộc phát một luồn mana hệ hỏa, không khí trở nên nóng hơn hẳn và thanh kiếm bốc cháy dữ dội.
Nàng bước đi về phía Hirio và mỗi nơi thanh kiếm đi qua đều để lại một vệt lửa cháy tại phía dưới mặt đất.
“Này này…”
Hirio giơ tay lên cao, anh mỉm cười và nhìn nàng. Chẳng hiểu sao việc trêu chọc cô gái nhỏ này cũng rất thú vị.
Mặc dù anh không thích nàng hay có cảm tình gì đặc biệt, chỉ là nàng cũng có nhan sắc và tính cách khá trẻ con. Điều này tương đối dễ thương.
“Có vẻ thí sinh Hirio này đã tìm hiểu về tiểu thư nhà Yorima rất kỹ nhỉ?”
Khán giả bàn luận, dưới sân đấu thì Hirio mỉm cười nói nhỏ.
“Tiểu thư dường như ngày càng “sâu” hơn đấy…”
“...”
Yumeko lao thẳng đến và chém với tốc độ khó tin, không thể nhìn kịp chuyển động kia của nàng và Hirio chỉ chờ có vậy.
[Phong Chi Lực: Hắc Phong]
Anh đập mạnh hai tay vào nhau và giữa lòng bàn tay xuất hiện một quả cầu điên cuồng thôn phệ mọi thứ, các luồng gió chui thẳng vào nó và một hắc tinh được tạo từ gió xuất hiện giữa sân đấu. Thanh kiếm Yumeko ngay lập tức bị cuốn gãy, nàng lách người nhưng hắc phong với tốc độ vượt trội kéo thẳng cánh tay nhỏ nhắn kia lại.
“Thứ gì thế này!”
Nàng bất ngờ, nhưng không thể tránh né bằng Nhật Luân Bộ được nữa. Lực hút từ hắc phong quá lớn và cơ thể Yumeko bay nhanh về phía hắc phong kia, Hirio rất lẹ tay chụp lấy cổ tay nàng và bẻ ngược ra sau lưng.
Yumeko đã bị khóa chặt, Hirio dùng tay còn lại ôm chặt vòng eo nhỏ mềm kia và siết mạnh.
“Một tiên thuật nhỏ nhoi của tại hạ mà thôi.”
Hirio cười nói, nhưng ngay lập tức anh cảm nhận được sống lưng lạnh buốt và phía trên khán đài, Lauriel chống cằm nhìn thẳng Hirio với ánh mắt hoàn toàn lạnh lẽo.
“Cái thằng này…”
Hanakii đứng dựa cột một bên, cậu lắc đầu và nhận ra có hai người đang tiến đến gần chỗ của mình.
“Có vẻ trận đấu sắp kết thúc nhỉ?”
Akira lên tiếng, sau lưng cậu là Liliane vẫn đang khoanh tay nhìn Yumeko, cô im lặng không nói và Akira gật đầu với Hanakii.
“Chào tiên sinh.”
“Nhóc mang tai hoạ đến cho ta đấy à?”
Nói một cách dửng dưng, Hanakii chống cằm và xua tay. Cậu không muốn gặp Liliane vào lúc này chút nào, nhưng có vẻ cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Chỉ khi mọi chuyện không thể cứu vãn được nữa thì việc gặp nhau cũng sẽ là vô nghĩa. Liliane chắc chắn cũng hiểu vấn đề này, cô vẫn đến gặp mặt Hanakii chứng minh rằng chuyện của Yumeko hiện tại vẫn có thể kiểm soát được.
Còn về việc không ai phát hiện ra thì Hanakii chỉ cười khẩy mà thôi, làm gì có loại thủ đoạn nào che giấu được chứ. Dù che được các trưởng bối gia tộc Yorima thì Nhật Luân Thành cao thủ nhiều như mây, ở tại học viện cũng có trưởng lão là thành viên nhà Yorima thì chắc chắn không giấu được, bị lộ thì Hirio cũng không chạy nổi.
“Tai hoạ? Tiên sinh có ý nghĩ kỳ quái thật nhỉ?”
Akira nhún vai nói, Hanakii lập tức hiểu rằng cậu vẫn chưa biết gì. Vậy thì càng dễ giải quyết.
“Sự nỗ lực của muội ấy đã có kết quả, mặc dù có lẽ sẽ là một chiến thắng rất vất vả.”
Akira nói, cậu nhìn sân đấu với ánh mắt nhu tình. Mặc dù Yumeko đang bị khóa chặt lại và gần như sắp thua, nhưng thanh kiếm đỏ rực nằm cách đó khá xa vẫn đang càng ngày càng nóng đỏ hơn.
“Để lại hậu chiêu nhỉ? Cô bé đó cũng không quá đơn thuần như ta tưởng.”
Hanakii hiếm hoi đưa ra lời tán thưởng.
“Tiên sinh quá khen rồi. Muội ấy phải chật vật như vậy thì người bạn này của tiên sinh thực lực quả nhiên không tầm thường.”
“Bạn?”
Liliane bỏ tay khỏi ngực, cô nhìn Hanakii và có chút giật mình.
Khí tức của thanh niên này rất kỳ lạ, dù cô là dũng giả Level 7 [Tứ tinh] thì vẫn có cảm giác rất e dè. Mặc dù với thực lực cách biệt của cả hai thì chỉ cần một ý niệm từ thần thức của cô cũng đủ nghiền nát cậu ta.
Và cơ thể kia cũng chưa đến cực hạn của mình, phương thức của Hanakii và Akira là giống nhau khi đã nén lại cảnh giới của mình và chỉ đột phá khi cơ thể đến cực hạn. Liliane có chút thưởng thức kẻ này hơn hẳn lúc đầu, bởi tài năng kiếm thuật thì Liliane lại không quá đề cao cho lắm.
“Đúng vậy! Hắn là bạn ta, vị tiền bối này hẳn là Băng Luân Nhật Kiếm nổi danh của Nhật Môn nhỉ? Hân hạnh.”
Hanakii chắp tay nhưng không cúi đầu, cậu rất điềm tĩnh và không có cảm giác bối rối hiện hữu trên mặt.
“Lần đầu gặp mặt, thiên tài của đấu trường sinh tử quả nhiên rất có bản sự. Ta đã quan sát trận đấu giữa ngươi và Akira.”
“Tiền bối chê cười rồi, ta không dám nhận hai chữ thiên tài đó đâu.”
Hanakii xua tay nói, cậu mỉm cười và Liliane chỉ nghiêng đầu nhìn xuống phía dưới sân đấu.
“Yumeko có thể thắng, nhưng không phải trận đấu này.”
Liliane nói, phía dưới sân đấu bỗng nổ tung một âm thanh lớn và Yumeko bay ngược ra ngoài với thanh kiếm gãy đôi trên tay.
“Yumeko!”
Giật mình hô to tên nàng, Akira lo lắng nhìn xuống nhưng Yumeko trông khá ổn, chỉ có điều trên tay nàng hiện tại có một vệt máu dài kéo thẳng xuống từ khuỷu cho đến bàn tay.
“Thua rồi.” - Hanakii thản nhiên nói.
“Con bé vẫn chưa đủ chững chạc.”
Liliane nói, cô quay sang nhìn Hanakii một nhịp và rời đi.
“Dù sao cũng chỉ thua lần này bởi người này mà thôi.”
Cô nói với Akira, cậu có chút không hiểu và nhẹ gật đầu với Hanakii, cả hai rời đi rất nhanh.
“Ha… Vậy có nghĩa là không có thương lượng sao.”
Hanakii thở dài nói, cậu nhìn sân đấu và Hirio đã nằm dài dưới đất với chằng chịt vết thương.
“Ngươi nên kết thúc đi, đừng diễn nữa.”
Cậu nói, tại sân đấu mịt mù bụi cát khẽ có chút dao động. Hirio chậm rãi đứng dậy và phủi phủi thân mình. Anh nhìn về phía khán đài và gật đầu.
[Huyễn Trấn Thiên Lực: Trấn]
Bình tĩnh giơ tay phải về Yumeko, anh siết chặt toàn bộ cơ bắp và một bàn tay vô hình lập tức vỗ mạnh xuống vị trí nàng.
Trấn là tầng thứ hai của công pháp sư phụ Hanna đã sáng tạo ra, tuy nó sẽ khiến nhiều người liên tưởng đến tuyệt kỹ tạo nên tên tuổi của Trấn Thiên Tiên Tử - Trấn Thiên. Mặc dù cả hai là khác nhau, và Trấn của Hirio khá yếu, tuy nhiên nếu đồng Level thì anh vẫn có thể dùng tuyệt kỹ này để khóa c·h·ế·t đối phương. Điểm yếu duy nhất là nó quá tốn ngoại lực và không có bao nhiêu sát thương cả.
Nhưng nếu để bị Hirio sử dụng Trấn quá lâu thì thể lực của người dính chiêu cũng sẽ tuột không phanh, đây là một con dao hai lưỡi.
Ai hết thể lực trước là kẻ thất bại.