Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18. Tìm được nơi cắm trại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18. Tìm được nơi cắm trại


“Mọi người mọi người. Tụi này tìm được một nơi tuyệt vời lắm luôn!”

1 đèn pin

Hai mươi người đồng lòng làm việc, chỉ trong thoáng chốc một khu vực đốt lửa đã hình thành. Tận dụng những chiếc sơ dừa, dùng diêm đốt lên một điểm đã bắt đầu bóc cháy, đặt vào phía dưới những cành cây kiếm được về, từ đó ngọn lửa dần dần lớn lên.

Đi thêm một khoảng nữa thì mọi người đều bắt đầu nghe đến tiếng thác đổ ấy, cả đám cũng có thêm động lực mà di chuyển nhanh hơn. Không lâu đâu, sau khi vọt qua một mảnh rừng cây cao lớn cùng đám cây cỏ xen kẽ tầng thấp um tùm, thì mở ra sau màn rào chắn là một khoảng đất trống rộng lớn.

Mỗi khi nhìn lên trên màn hình chỉ vỏn vẹn hiển thị mỗi bảng nhiệm vụ cùng cái biểu tượng [Bỏ cuộc] màu đỏ kia, Lê Phong Thiên lại cảm nhận việc phân biệt đối xử theo mức Rank ở nơi này đáng sợ như thế nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lê Phong Thiên nói đúng đấy, mọi người không cần lo lắng quá đâu. Cứ cố gắng đã này, tớ tin mọi thứ đều sẽ tốt lên thôi.”

1 bộ đồ thể d·ụ·c

1 túi ngủ

Thu dọn hoàn tất. Mọi người đi theo nhóm của Trần Hạo Nhiên nhanh chóng tiếng về nơi có thể làm khu trại. Bây giờ đã là hơn 4h gần 5h chiều, trong chốc lát thôi trời sẽ tối ngay mà thôi, ngày hôm nay chắc chắn là sẽ không dựng nổi lều rồi, chỉ mong ít nhất có chỗ thoải mái nằm ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

1 chiếc xẻng gấp gọn]

Khu vực thác nước cùng hồ kia thì không cần tới gần làm gì, khoảng trống gần bìa rừng sẽ thích hợp hơn nếu cân nhắc sự nắng nóng của ngày mai. Trời đã tối hẳn rồi nên là, tất cả mọi người cũng nhanh chóng thu lại tâm tình mà sắp xếp khu vực trại.

Lần này Lê Phong Thiên quyết định mở miệng trấn an cô nàng. Nếu đã không bỏ cuộc thì hắn sẽ phải sống sót chung với những con người ở đây suốt tận một tháng. Nói nhiều không nhiều, nói ít thì cũng chẳng ít, rốt cuộc thì bọn họ còn phải tìm hiểu thêm về nhiệm vụ cũng như phòng tránh đối thủ.

Cô nàng nhút nhát như những gì vừa nói vậy.

“Chỉ mong mọi thứ đều tốt đẹp ha…”

Bây giờ mọi người quyết định sẽ dùng bên này cắm trại nên Hoàng Kiên Cường đã bảo mọi người bắt đầu thanh lý mở ra một con đường để di chuyển tốt hơn. Trước mắt chưa biết mọi thứ sẽ như thế nào, nên là có một con đường ổn định từ chỗ ở ra bờ biển vẫn là nên làm.

. . .

Nên là sau khi nghỉ ngơi giới thiệu, cả đám liền tất bật hành động ngay, chứ thực sự với ngần ấy đồ dùng bọn họ chẳng đủ sống qua ngày thứ 3 chứ nói gì 30 ngày.

“Chắc chắn 100% đảm bảo không khiến mọi người thất vọng, thậm chí còn ngạc nhiên nữa đấy. Nhanh thu dọn đồ đạc, chúng ta chuyển hết qua bên kia luôn đi.”

Hắn đang phân vân, nên làm thế nào bây giờ? (đọc tại Qidian-VP.com)

[Balo sinh tồn:

“A, tớ nghe thấy tiếng nước. Mọi người có nghe được không?”

Mọi người đang ngồi vây quanh chờ đội cuối cùng của Trần Hạo Nhiên trở về thì nghe thấy giọng của cậu ta vang lên. Sau đó là thân hình cao cao nhảy sáo từng bước ló ra khỏi khu rừng chạy về phía bọn họ.

Hơn 4h chiều, bầu trời vẫn còn nắng cháy. Bên bờ biển sóng đang rạt rào vỗ vào bờ từng hồi từng hồi kia, dần dần xuất hiện bóng người từ khu rừng đi ra và tụ họp lại.

Hoàng Kiên Cường đi đầu lên tiếng. Bọn họ đã đi suốt hơn một giờ đồng hồ nhưng cũng chẳng đi được xa lắm, nãy giờ chủ yếu vẫn là phát đám cây cối chằng chịt ven đường để tạo ra một con đường nhỏ tiến lên.

“Dừng lại nghỉ ngơi một chút nhỉ?”

Là giọng của một một trong ba cô gái. Dáng người đầy đặn, chiều cao cũng lý tưởng, đảm bảo cao gần 1m65, nhưng cô nàng chỉ vừa mới hơn 12 tuổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thật không. Có thể làm nơi cắm trại cho tất cả mọi người chứ?”

Tất nhiên trong trường hợp này thì sẽ chẳng nói dối làm gì. Những người còn lại mừng rỡ bắt đầu thu dọn hết tất cả các đồ dùng có thể sử dụng.

Tính cách dù chỉ ở chung mấy giờ đồng hồ thôi cũng có thể hiểu ít phần, vì suốt đường đi đã luôn hét lên và run lẩy bẩy mỗi khi có thứ gì chạm vào người, dù đó chỉ là cành cây chiếc lá.

Ánh lửa không ngừng bốc lên, chiếu rọi từng khuôn mặt của những thiếu nam thiếu nữ như đang tiếp thêm từng tia hy vọng cho những ngày chiến đấu gian khổ sắp tới. Ít nhất là bọn họ đã rất may mắn khi không phải ngủ lăn lốc ngoài bờ biển ngay ngày đầu tiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

4 gói lương khô thông thường

Vừa đi vừa dọn dẹp, cả đoàn người đi ròng rã gần 2 giờ đồng hồ. Đến khi mặt trời kia đã hoàn toàn khuất sau hàng cây, mặt trăng lên cao, Trần Hạo Nhiên mới vui vẻ bảo rằng đã gần đến nơi rồi.

Nghe thì có vẻ nhóm đi về bên trái đã tìm được một nơi tốt cho việc cắm trại cho mọi người. Thực ra nãy giờ những người ở đây còn đang thở dài lo lắng vì đi suốt cả buổi nhưng chẳng thể tìm được một nơi nào ổn để đặt chân cả, chỉ toàn cây và cây.

Theo đó, điều đầu tiên cần làm là vào rừng tìm một nơi cư trú hoàn hảo cho những ngày sắp tới, ít nhất là phải có nguồn nước sạch. Sau đó chính là việc thu thập vật liệu dựng trại, dựng lều ở tạm thời, không thể phó mặc cho sự may mắn là trời sẽ không mưa được.

Hết!

Nói vậy thôi chứ cũng chẳng có gì nhiều, thậm chí là chẳng đáng là bao cả. Chỉ có những sợi dây leo mà bọn họ chặt mang về, mong là sẽ có ích trong tương lai, sau đó chỉ là vài trái dừa cùng những chiếc vỏ dừa khô.

Có thể nói, tìm được một khu vực như thế này còn tốt hơn những gì mà Lê Phong Thiên có thể tưởng tượng được. Có nước, có đất trống, có cả rừng cây cùng thực vật và nếu may mắn sẽ có cá tôm trong suối. Hoàn hảo!

1 dao gọt trái cây

Đối với tình hình hiện tại, ai cũng có thể nhận ra là bọn họ đang gặp phải rất nhiều khó khăn, nên mấy lúc này mọi người có vẻ hợp tác đồng lòng hơn hẳn. Lúc đầu, hắn còn nghĩ sẽ gặp một số phiền phức khi muốn mọi người đoàn kết làm việc nữa chứ.

2 chai nước 500ml

Trước tiên là phải có lửa cái đã, ngoại trừ việc cung cấp ánh sáng cùng sưởi ấm, lửa còn giúp xua đuổi thú rừng nếu đảo này hoang dã đến mức đó. Hoàng Kiên Cường nhanh chóng nhờ mọi người giúp đỡ, hai nam đào một hố nho nhỏ ở giữa, những cậu con trai còn lại thì ra bờ suối vác những viên đá cuội đủ lớn về sắp thành một vòng tròn nhỏ quanh hố, trong khi đó nữ đi nhặt cành cây, lá cỏ có thể đốt cháy mang về.

Vậy là một đoàn hai mươi người nối đuôi nhau đi vào khu rừng bên trái. Có một con đường nho nhỏ do đội đi trước đã phát ra rồi, nhưng mà vì lúc nãy tranh thủ đi nhanh để tìm kiếm nên chỉ dọn dẹp sơ qua mà thôi.

“Thế nào! Tuyệt vời lắm phải không?”

Trước khi đặt chân xuống bãi biển, bọn họ được phát cho mỗi người một chiếc ba lô căng phồng và một mảnh giấy. Trên đó viết những vật dụng được phát.

Niềm hy vọng cuối cùng của bọn họ, những người về trễ, đã mang về một tin đang mừng hơn cả trúng số nữa. Đám người đồng loạt đứng dậy nhìn về phía năm người kia.

Dòng thác khiến cho phía dưới hình thành một hồ nước rộng lớn và một dòng suối chảy dài xuôi theo đó hướng về phía tây. Chung quanh khu vực hồ là một khoảng đất trống và nhiều đá sỏi, có lẽ trước đó nguyên khu vực này đều là một dòng sông lớn nhưng sau đó cạn lại nên chừa ra một vùng đất rộng như vậy, sau đó mới là khu rừng mà bọn họ vừa vượt qua.

Một cô gái trong nhóm đột nhiên lên tiếng, nếu Lê Phong Thiên nhớ không nhầm thì cô nàng tên là Phạm Hinh Nhi, là một người nhìn qua sẽ khiến người khác cảm nhận được sự hiền dịu toát ra từ gương mặt hay cười ấy.

Càng đi sâu vào khu rừng, những làn cây xen kẽ chằng chịt lại càng khiến đội ngũ khó tiến về phía trước hơn. Bị bao vây bởi toàn cây là cây càng khiến bọn họ có cảm giác áp bách như đang bị nhốt lại vậy.

Thậm chí còn chẳng có lều luôn cơ. Đám người kia tính để bọn này ngủ màn trời chiếu đất hay gì, nếu có một cơn mưa bớt chợt xuất hiện thì cũng đủ khiến toàn bộ kết thúc.

“Này. Các cậu có nghĩ bọn mình đã bị bỏ lại luôn không?”

“Đúng vậy. Chúng ta ít nhất có thể sắp xếp dựng trại ở đây được.”

“Không đến mức đó đâu. Những người kia cũng chẳng rảnh rỗi đến như vậy.”

Sau khi trải qua khu rừng um tùm và tăm tối kia, một khu vực thoáng đãng như vậy khiến cho sự bí bách trong lòng của mọi người được giải phóng. Ai nấy đều mang nụ cười hào hứng đi khám phá ngó nhìn xung quanh.

Mấy lúc như thế này càng dễ bất an hơn, có lẽ nhận thấy điều đó, sau khi đi ngang một khu vực thoáng đãng gồm nhiều cây cao, Hoàng Kiên Cường đã ra hiệu mọi người dừng lại.

1 hộp diêm

Năm người bọn họ tìm kiếm thứ gì đó có thể lót xuống để ngồi, không có liền dứt khoát ngồi bệt xuống đất, dù sao cũng thành người rừng cả rồi. Quần áo lấm lem, khuôn mặt rũ rượi, thậm chí có vài mảnh lá vướng trên đầu, nhìn qua ai nấy đều chật vật mệt mỏi.

Có lẽ sự thôi thúc của việc mong muốn lên Rank cao hơn, và không muốn bỏ cuộc rồi rớt xuống Rank F làm đáy xã hội kia khiến mọi người có thêm động lực.

Mong là mọi thứ sẽ tốt lên như những gì cậu ta nói. Lê Phong Thiên ngửa đầu lên nhìn bầu trời lấp ló sau từng kẽ lá kia. Ánh nắng thật đẹp, mỗi khi gió đưa cây ngả, từng tia nắng như đang nhảy múa giữa những làn cây.

Thằng này an ủi thì không có tác dụng hay gì???

Trần Hạo Nhiên nhảy vọt ra khỏi khu rừng rồi dang tay quay lại với mọi người khoe khoang. Từ xa có thể thấy sau lưng cậu ta là một thác nước cũng không cao lắm đổ từ trên một vách núi xuống.

Ngay tại một nơi khỉ ho gà gáy này, bọn họ, những đứa trẻ vừa mới mười mấy tuổi, có vài người chỉ vừa đủ 12 tuổi thôi, đã phải đang chật vật hành động mà vẫn chưa rõ mục tiêu cụ thể nào.

Thật tốt khi trong nhóm có người có thể ấm áp làm trụ cột tinh thần như vậy. Sau khi nghe lời khẳng định của Hoàng Kiên Cường, Lý Thu Thủy thở phào an tâm, ánh mắt cũng đỡ lo âu hơn phần nào.

“Nơi này tuyệt vời quá đi.”

Có vẻ cô nàng có một đôi tai khá thính, bởi vì khu rừng dần vào đêm cũng là lúc mà tiếng của đám côn trùng bắt đầu rộn ràng ồn ào cả lên. Tiếng nước mà cô ấy nghe thấy là một thác nước, hắn có thể nhận thấy được tiếng vang của dòng nước đổ xuống phía trước cách đây không xa.

Đúng vậy a, còn có cả địch nhân là những người thuộc 2-C nữa. Nếu so sánh tương quan lực lượng thì ngoài số lượng ngang nhau ra bọn họ hoàn toàn thua thiệt về mọi mặt. Nếu cũng như việc phân biệt đối xử thông tin cung cấp, thì có thể có cả khác biệt về những vật dụng sinh tồn giữa các mức Rank.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18. Tìm được nơi cắm trại