Đầu Tam đi tới ngồi xuống, khẩn trương nói: “Chúng ta sở dĩ tới đây trễ là vì thăm dò được một chuyện a, nghe nói n·ội c·hiến bên kia cực kỳ gay gắt. Hai vị Trúc Cơ kỳ vậy mà bị Tam Trưởng Lão đ·ánh c·hết tại chỗ, cái này dẫn nên hàng loạt căm phẫn không thể tưởng.”
Đầu Tứ cười nói: “Nhân tộc càng điên cuồng càng tốt, chúng ta có thể lợi dụng giờ phút này làm những thứ chưa từng dám thử. Lão Đại ngươi không phải rất cay mắt con Hắc Điểu kia ?”
Đầu Nhất trầm ngâm: “Nhân tộc bên này càng điên cuồng cũng không hẳn là một ý tốt, cái này rất nguy hiểm. Cường giả ở Đại Đế Đô có thể bị kinh động, Triều Đình không thể trêu chọc !”
“Về phần con Hắc Điểu kia, có thể thu phục thì thu phục thậm chí để nó thành Đầu Ngũ. Không những có hại mà chúng ta sẽ càng như hổ mọc thêm cánh, xem như toàn bộ hoang lâm nơi này đều thuộc về phe phái chúng ta đi.”
Tử Âm Xà Đầu Nhị nhìn chằm chằm Đầu Tứ: “Lão Tứ, ngươi có vẻ không đúng a ! Làm sao ngày hôm nay trở nên vui vẻ như vậy ?”
Đầu Tam thở dài: “Lão già này không biết có phải lắng động đủ lâu hay không, vậy mà đi sau mà tới trước. Ta bây giờ trong bốn tên các ngươi lại là yếu nhất một cái, chết tiệt !”
Đầu Nhất cười lớn: “Lão Tứ tuy đứng thứ tư, tấn thăng thành Yêu Quái trễ nhất nhưng tuổi tác cực kỳ lâu dài. Năm đó ta mới Yêu Tinh sơ kỳ thì hắn đã là Yêu Tinh thượng kỳ đây, quả thật lắng động đã rất lâu.”
Tử Âm Xà không có tâm tư đùa giỡn, đem câu chuyện hỏi về Hắc Điểu: “Lão Tam ngươi dù sao cũng là Yêu Quái thượng kỳ đi, làm sao để sảy con mồi như vậy được. Mà lại tại sao nó lại xuống dưới này, thông thường đều đi thành bầy a !”
Hắc Điểu sở dĩ làm cho Tứ Đầu kiêng kị, không chỉ vì lợi thế trên không, càng là vì số lượng Tinh Điểu rất lớn. Mỗi một lần nó xuất động đều đem theo một đàn Tinh Điểu, dù cho phe phái Tứ Đầu thì số lượng Yêu Tinh cũng vô cùng khan hiếm.
Đầu Tam cả giận: “Nhị ca ngươi làm sao trách ta ! Đừng nói là ta, sợ là các ngươi cũng không nghĩ đến nó dám đi một mình đi. Ta cũng phải cẩn thận quan sát phòng bị, ai biết khi nào một đàn Tinh Điểu tập kích. Một khi bị bao vây đừng nói là ta, ngay cả Đại ca sợ cũng phải không có kết cục tốt !”
Đầu Nhất can ngăn: “Đừng lớn tiếng, không có vấn đề gì là tốt. Chúng ta bây giờ phải đoàn kết, Cửu U Tông sắp di dời tới, còn Nhân tộc chiến loạn. May mắn có mảnh đất này cắm dùi nếu không e rằng chúng ta không biết về đâu.”
“Thời thế như vậy, đem hòa khí đẩy cao đừng vì những chuyện không đâu gây tranh cãi. Lão Nhị cũng là vì nôn nóng, lão Tam ngươi chớ nóng giận.”
Đầu Tam hừ lạnh, Đầu Tứ cười nói: “Đều là người một nhà, quả thật không nên cãi nhau. Nhân tộc một lũ ngu xuẩn luôn tự mất đoàn kết, chúng ta Yêu tộc đừng nên học theo a.”
“Lần này họp mặt ta có một ý tứ muốn thông cáo cho chư vị, theo lời lão Tam miêu tả ta đã nghĩ đến một khả năng. Cái này có thể liên quan đến Hắc Điểu vì sao hạ sơn !”
Đầu Nhị ánh mắt chờ mong, hỏi: “Không hổ là thuộc về lãnh địa của ngươi, có phát hiện gì tại nơi chân núi Thiên Ma Lĩnh ?”
Đầu Tứ gật đầu, đem một sợi lông thiết màu đen lấy ra: “Cái này là lông thiết của Hắc Điểu, tin tưởng các vị đều nếm qua uy lực của nó đi. Mặc dù con Hắc Điểu này là Yêu Quái nhưng chỉ có thể dùng đến một thức thuật như vậy, tuy nhiên thức thuật bắn lông này có mạnh yếu khác nhau. Ta từng cùng nó đấu qua nhiều lần nhất trong chúng ta, nếu để nó tập trung lông vũ sẽ trở nên cực kỳ cứng cáp.”
Đầu Tứ đưa lông thiết cho ba vị Đầu lĩnh khác, quả nhiên phiến lông thiết này tương đối cứng mà thôi, không phải ở cấp độ cao nhất cực cứng cáp.
Đầu Tam gãi đầu: “Có thể nói rõ chút sao, ta chưa hiểu được a !”
Đầu Tứ nghiêm nghị đạo: “Nếu như đổi lại ngươi là Hắc Điểu, ngươi gặp phải kình địch là Tứ Đầu. Vậy ngươi chắc chắn dồn hết uy lực đi công kích sao ?”
Đầu Nhị ánh mắt tỏa sáng: “Hắc Điểu thông thường nếu muốn bắn ra lông thiết ở cấp mạnh nhất, là cần thời gian tập trung mục tiêu. Nhưng sợi lông thiết này không đủ cứng, nói cách khác nó không hề tập trung khi đánh với lão Tam.”
Đầu Tứ gật đầu: “Đúng vậy, nó bị phân tâm, nói rõ nó hạ sơn là có thứ quan trọng hơn cả việc đối phó chúng ta. Tại hoang lâm này, cái gì để nó bận tâm như vậy ?”
Đầu Nhất kinh ngạc: “Đạt đến cảnh giới Yêu Quái chúng ta hầu như có đủ thân phận, địa vị, quyền lực. Chỉ có một thứ, để cho chúng ta không ngừng khao khát, đó là phải tăng cường tu vi !”
Đầu Tứ gật đầu: “Ta phán đoán rằng con Hắc Điểu kia hẳn là đang tìm kiếm thứ gì đó, liên quan đến chuyện này. Bởi vì theo ta quan sát, nó một mực đóng tổ tại trên mỏm đá ngay đỉnh Thiên Ma Lĩnh, tự vô duyên vô cớ hạ sơn liều lĩnh như vậy hẳn là có liên quan đến bảo vật bên trong kết giới kia ?”
Đầu Nhất ngợi khen: “Lão Tứ không hổ là già dặn nhất trong chúng ta, ngươi trí tuệ phi phàm e rằng Cửu U tộc cũng phải kiêng kị rất nhiều.”
Đầu Tứ mỉm cười: “Lão Đại quá lời, ta chỉ là một đầu hổ già, không dám tranh tiếng.”
Không ai để ý tại sâu trong ánh mắt của Đầu Tứ, có một tia giấu diếm. Nó sợ sẽ để tam Đầu khác phát hiện, bởi vì tại vài ngày trước trong đêm trăng đó, trước cả khi Hắc Điểu hạ sơn. Một đạo cực kỳ khủng khiếp khí tràng vội xuống chân núi Thiên Ma Lĩnh, theo đó là mấy chục con Tinh Điểu rơi xuống từ trên không.
Rốt cuộc là có chuyện gì, nó tin tưởng không phải Hắc Điểu làm, khí tràng kia thật sự quá khủng khiếp. Nó đến từ sự sợ hãi sâu trong tâm khảm, giống như ấn định sẵn bên trong ký ức của huyết mạch, tại nơi hoang lâm này cái gì có thể khiến điều đó xảy ra ?
Nó trí tuệ cực cao, nói là đứng đầu trong Tứ Đầu cũng không ngoa. Nó hồ nghi, trong kết giới căn bản không có chí bảo tăng tu vi, mà đang giấu diếm một tồn tại kinh khủng. Khí tràng kia chắc chắn từ thứ đó mà bộc phát ra.
Nó bắt đầu chờ mong, nó sinh ra ý chí muốn thần phục trước thứ đó. Giờ này phút này nó ở đây, căn bản không vì cái gì tăng tu vi, bởi vì nó tin tưởng nếu như thứ kia là Yêu tộc một chủng loại nào đó. Nếu nó đi theo chắc chắn tiền đồ vô lượng !
Thậm chí, bán đứng cả ba Đầu lĩnh khác cũng không sao !
Tứ Đầu, căn bản không có cùng huyết thống, chỉ là bởi vì liên kết để cùng trị vì nơi hoang lâm này. Động vào lợi ích, sợ rằng không còn như xưa.
. . .
Một ngày tương đối bình thường cứ như vậy trôi qua, Trương Thượng không bao giờ để quên nhiệm vụ hằng ngày, cực lực cày exp tu vi để tăng cấp. Đã là 219 điểm tu vi exp, nếu như đạt đến 300 điểm hắn liền có thể tấn thăng thành Yêu Tinh.
Đây đã là cực hạn ăn gian, đừng nhìn hắn thong thả như vậy mà nghĩ con đường tu luyện dễ dàng. Tứ Đầu là bằng chứng sống, thông thường đều cần mấy trăm năm mới tấn thăng được thành Yêu Quái, ngay cả Hắc Điểu cũng cần 400 năm hơn, trừ khi là thiên tài tu luyện mới có thể trong trăm năm có đại thành tựu.
Thiên tài, sớm bị các đại thế lực thâu tóm, hiếm khi thấy được !
Sau lần trước bị Đầu Tam tập kích, Trương Thượng cùng Hắc Điểu không còn chủ quan, tại trong đêm tiềm hành đi về phía Bạch Tuyết Sơn Trang.
Mục tiêu của hắn không chỉ có một trúc lâm thiền tự, mà còn có tòa truyền tống trận pháp bí ẩn kia.
“Chỉ tiếc không thể kéo ngoại vật vào Đại Linh Hải, nếu không sẽ thật tiện lợi a. Có thể đem bầy con của Tiểu Hắc vận chuyển dễ dàng a.”
Cửu U tộc sớm vì nội loạn đầu tắt mặt tối, ngay cả đề phòng cũng trở nên lỏng lẽo. Nhưng tuyệt đối hai người bọn hắn không ngây thơ tới mức cứ như vậy xâm nhập đi vào, đặc biệt là khi có tồn tại như Tam Trưởng Lão tọa trấn, ngang nhiên đi vào một khi để yêu khí tràn ra chắc chắn là phải chết.
Trương Thượng cùng Hắc Điểu dừng tại không xa trước đại phủ Bạch Tuyết Sơn Trang, bởi vì không dám đánh cỏ động rắn, Trương Thượng nắm trong tay hắc lệnh bài lại khoác lên Tàng Linh Mão, Hắc Tâm Bào tiềm hành một mình vào trong đại phủ.
Trúc lâm thiền tự là tại bên trong !
U Linh Ngoa để hắn như u linh lướt tại trong đêm, dù là Tứ Đầu sợ rằng cũng khó phát giác. Nhưng Trúc Cơ kỳ trở lên chắc chắn nhận ra được, cái này để hắn không dám khinh suất, cực lực cẩn thận.
Đại phủ cực kỳ xa hoa tráng lệ, không khác nào một tòa hoang lâm khác, ở đây sợ là hắn đi cả ngày cũng không xuể. Cho nên chỉ có thể đánh bậy đánh bạ đi tìm, mong rằng có thể đến trúc lâm thiền tự.
Nếu như hắn thật đi vào, chắc chắn hoàn thành nhiệm vụ tuần đầu tiên, đem bản thân tấn thành Yêu Tinh. Cái này khiến hắn kích động không thôi !
Từng đoàn binh sĩ đi tuần, cực kỳ nghiêm ngặt. Nếu không phải hắn có đủ trang bị che giấu sợ rằng sớm bị phát giác, thỉnh thoảng một vài câu nói truyền vào tai hắn:
“Ngươi nghe gì sao, nghe nói ngày mai cao thủ bên Đại Đế Đô sẽ đến. Đám người bạo loạn lần này thảm, ta nghe nói Đại Đế Đô cũng từng xảy ra từng trạng tương tự thế nhưng toàn bộ bị thanh lý không còn một mảnh.”
“Cái gì, thanh lý ? Ý ngươi là ?”
Một tên dược đồng liếc nhìn xung quanh một cái, mới đưa ngón cái kéo ngang cổ. Tên thị nữ bên cạnh sợ hãi không kiềm được nước mắt: “Như vậy sẽ chết bao nhiêu mạng đây ? Tại sao cớ sự lại như vậy a !”
Dược đồng thở dài: “Âu cũng là ý trời, chúng ta hay là tự lo cho thân mình, có đau lòng cũng không thể thay đổi được.”
. . .
Có đồng cảm, có cay nghiệt, nhưng chung quy không do bọn hắn định đoạt. Tại một thế giới cường giả vi tôn, không có thực lực căn bản không có tiếng nói, hiện thực như vậy để Trương Thượng càng cố gắng tu luyện để một ngày hắn đủ tư cách quyết định mọi thứ.
______
Kết chương 15.
Một hồi máu tanh sắp diễn ra, haizzzz
Tác giả: manhgamee
0