0
Một bên khác, tại Trương Thượng đi vào sơn trang Hắc Điểu tuyệt không dám nửa bước dừng lại nơi này bởi vì theo phân chia địa vực đây là lãnh địa của một trong Tứ Đầu, Đầu thứ tư Tỳ Tri Hổ.
Trong quá khứ Tỳ Tri Hổ chính là Đầu có tu vi yếu nhất trong Tứ Đầu, nhưng cực kỳ gian xảo so với Đầu Tam hay Đầu Nhị càng khó chơi. Hắc Điểu cùng Tỳ Tri Hổ cùng chung địa bàn, khó tránh v·a c·hạm, đánh qua đâu chỉ vài lần.
Nhưng lần này thì khác, ở đây nó cảm nhận sâu sắc được hiểm nguy, là một loại linh cảm cực xấu. Nói cho nó một khi đụng độ Tỳ Tri Hổ hẳn phải c·hết không nghi ngờ.
Hắc Điểu cũng không biết, Đầu Tứ đã không phải tu vi như xưa, sớm siêu việt lúc trước trở thành Yêu Quái thượng kỳ đỉnh phong !
Nói cách khác, Đầu Tứ dường như gần ngang hàng với Đầu Nhất cùng Đầu Nhị.
Sợ là sợ nhưng tuyệt đối nó không bỏ rơi Trương Thượng, đem bản thân giấu tại một nơi sườn khuất ở sơn lĩnh không xa nhìn về nơi này. Giờ này phút này nó liều một canh bạc, bởi vì nếu như thành công thì bầy Tinh Điểu cùng con nó đều sẽ an toàn.
. . .
Đêm nay, không chỉ động thất Đầu Nhị diễn ra họp mặt, tại Cửu U tộc cũng có một cuộc đại biểu số đông bao quát đầy đủ nhân vật cộm cán, từ Hội Đồng Trưởng Lão cho đến phe phái Cửu Linh đều tề tụ, đem bầu không khí kiềm chế đến cực điểm.
Chủ trì hội nghị là Tam Trưởng Lão cùng Cửu Linh. Về phần Nhị Trưởng Lão sớm không màn đến, không còn quan tâm chính sự.
Cửu Linh nhìn một vòng, gật đầu: “Nhị lão vậy mà không tới, đây không chỉ là vấn đề cá nhân, đây là lợi ích gia tộc a.”
Tam Trưởng Lão lắc đầu: “Nhị lão đầu hẳn là còn để bụng chuyện trước đó. Đổi lại là lão phu cũng không có mặt mũi tới dự, các ngươi đừng lại bàn tán về hắn xem như nể tình những cống hiến trước đây của Nhị lão a.”
Tam Trưởng Lão lên tiếng, không ai dám phản đối. Dù sao hiện tại có thể nói hắn chính là tu vi cao nhất ở đây, ngay cả Trúc Cơ kỳ đều xuống tay thẳng như vậy ai không kiêng kỵ.
Hắn hài lòng, lên giọng: “Ngày mai Đại Đế Đô sẽ cử người đến dọn dẹp bọn chúng, các vị không cần lại lo lắng. Chỉ cần Triều Đình ra tay thì mọi thứ sẽ đâu vào đó, điều các vị nên bận tâm chính là làm thế nào đem sức lực cống hiến khi Cửu U Tông dời đến đây.”
Cửu Linh gật đầu phụ họa: “Cửu U Tông thiên tài nhiều không xuể, ta cũng sẽ tiến tông tu học. Lúc kia mới xem như Cửu U tộc cùng Cửu U Tông gộp hai thành một, ta tin tưởng phụ thân như còn ở đây cũng sẽ vui vẻ với việc này.”
Ngũ Trưởng Lão ho khan, hỏi: “Trang Chủ tài năng hơn người chúng ta đều thấy, nhưng lão phu có chuyện cần hỏi. Nghe nói Tứ tiểu thư cùng Ngũ tiểu thư xuất giá đã lâu, lang quân là con cái đại thế gia tộc, còn là học sĩ trong Cửu U Tông. Lão phu tự hỏi nếu ngài cũng nhập học, bọn hắn luận bối phận thông gia thấp hơn ngươi nhưng luận thân phận học đồ lại cao hơn ngươi, làm sao xưng hô ?”
Cửu Linh mỉm cười: “Đơn giản, trong tông xưng huynh tại gia xưng đệ.”
Tam Trưởng Lão liếc nhìn một tên cận thần đi theo Cửu Linh, tên kia hiểu ý chợt hỏi: “Nếu như Trang Chủ đi tu học, một khi gia tộc có vấn đề làm sao giải quyết a ?”
Cửu Linh lại mỉm cười: “Sử dụng truyền tin quang phù, đem sự việc bẩm tấu ta tự nhiên hồi đáp.”
Tên đó lắc đầu: “Tuyệt đối không nên a, nghe nói Cửu U Tông cực kỳ nghiêm ngặt. Mọi loại truyền tin quang phù đều khó ra vào, nếu như sự việc cấp bách cần chỉ đạo của ngài thì phải làm sao đây ? Ta thiết nghĩ hay là đề cử một vị tạm giữ pháp tắc cho gia tộc, giống như người trông nôm tạm thời mà ngài có thể tin tưởng a.”
Không chỉ hắn, vài cái cận thần của dòng chính, vài vị Trưởng Lão đều a dua ý kiến như vậy. Cửu Linh không khỏi trau mày, bởi vì toàn bộ đều có ý tứ đẩy Tam Trưởng Lão ngồi vào ghế dự bị đó.
Tam Trưởng Lão cười lớn: “Ha hả, các ngươi thiếu một bộ nịnh nọt ta. Ta tuy Kết Đan nhưng tuyệt không đủ bản lĩnh chủ trì gia tộc, cái này phải do dòng chính của Tộc Trưởng đích thân làm, lão phu tuyệt đối không phù hợp a. Luận thích hợp, chỉ có Linh nhi đây !”
Nói, hắn vỗ vai Cửu Linh cười lớn, đem bầu không khí xem rất náo nhiệt.
Cửu Linh lòng như lửa đốt, không nghĩ tới mới vài ngày trôi qua, phe phái của hắn vậy mà có vài cái phản bội đem trung thành bán cho Tam Trưởng Lão.
Tại đại đa số người ủng hộ, hắn trẻ người non dạ, buộc phải lao theo: “Tam lão tài đức vẹn toàn, có lẽ mọi người nói cũng không sai đi. Như ta nhập Cửu U Tông học tập, cũng phiền Tam lão hỗ trợ duy trì tạm thời gia tộc.”
Hai chữ “tạm thời” bị hắn đặc biệt nhấn mạnh !
Cái này để cho Tam Trưởng Lão cười càng thêm lớn, đám nịnh thần không ngớt lời nịnh nọt.
Tại bọn hắn diễn trò mặt trái mặt phải nơi này, Cửu Linh chỉ là một tiểu oa vắt mũi chưa sạch hoàn toàn bị Tam Trưởng Lão quay như chong chóng. Sự thật nếu không phải còn một Kết Đan kỳ Nhị Trưởng Lão trong phủ, e rằng Tam Trưởng Lão đã lập tức kết liễu Cửu Linh, đem quyền lực giành lấy tức thì.
Thái Thượng Trưởng Lão, Tộc Trưởng Cửu U, Đại Trưởng Lão thần bí ? Tất cả đều là huyền ảo với Tam Trưởng Lão, bị hắn xem như một câu cửa miệng, bởi vì những tồn tại đó chưa từng xuất hiện thật lâu về trước.
. . .
Trương Thượng như là u linh, đem tốc độ cùng cẩn trọng đẩy đến đỉnh điểm muốn tại đêm nay tìm được trúc lâm thiền tự. Nhưng thật sự đại phủ này quá lớn, dù hắn đã cố gắng một canh giờ nhưng chưa từng có phát hiện manh mối.
“Chết tiệt, nếu như Tiểu Hắc biết rõ đường đi thì thật tốt. Năm đó nó làm sao đi lạc vào trong ? Nghe nói tòa đại phủ này chỉ có hai tòa đại môn phía bắc và nam, Tiểu Hắc có nói nó đi qua đại môn không lâu liền lạc vào trúc lâm không hay, khi đó nó mới cấp Yêu Thú.”
“Ta mang U Linh Ngoa, tuy là Yêu Thú nhưng tốc độ sớm so với Yêu Tinh. Một canh giờ dùng tốc độ này, tìm cũng không thấy, như vậy hẳn là vì trúc lâm nằm tại đại môn bên kia đi ?”
Hắn hoài nghi, đại môn mà Hắc Điểu đi lạc vào chính là cổng còn lại. Tuy nhiên nơi này cùng đại môn kia cách nhau quá xa, may ra mượn tốc độ Hắc Điểu mới có thể đến được kịp sáng.
“Không được, một đường đi thẳng còn lâu. Hắc Điểu tuyệt đối không thể bay ngang qua chủ phủ, bay đường vòng là đến ngày mai a ! Ngày mai Binh Bộ Triều Đình sẽ đến, sợ là cao thủ càng nhiều càng khó tìm trúc lâm.”
Tại hắn hoang mang, một đạo hắc ảnh thiểm lướt đi qua. Là một Nhân tộc tu sĩ !
Nhân tộc tu sĩ này rất lén lút, hoàn toàn không phát giác được Trương Thượng đứng đó. Hắn từ trong không gian giới chỉ đem một tấm da thú lấy ra, da thú phía trên lạc ấn phức tạp địa đồ. Trương Thượng ánh mắt không khỏi tỏa sáng, bởi vì đây là bản đồ tòa đại phủ này.
Hắc y nhân kia tựa hồ chỉ là Luyện Khí kỳ, cực kỳ cẩn trọng, đem khí tức nội liễm cực điểm dựa theo bản đồ đi đến một địa điểm nào đó. Trương Thượng làm sao bỏ qua cơ hội này, vội vàng đi theo phía sau cốt yếu muốn tìm lối vào trúc lâm.
Hóa ra thứ hắn muốn tiếp cận là một tòa biệt viện, nó cực kỳ tráng lệ, mà tại bên trong Trương Thượng cảm ứng được các khí tức cường đại.
“Kẻ nào !?”
Một đạo sóng tinh thần bùng lên, đem hắc y nhân lẫn Trương Thượng đang tại phía sau đẩy đến thất điên bát đảo lộn ngược mấy vòng. Hắc y nhân miệng phun tinh huyết, nhưng dường như có chuẩn bị từ trước, lập tức lợi dụng tinh huyết đốt lên cấm thuật thiêu đốt sinh mệnh hòng bỏ trốn, một đạo sóng âm lại đánh tới:
“Ngông cuồng ! Ai cho ngươi lá gan vụng trộm đi vào nơi này, có gan đến cũng đừng đi !”
Chỉ thấy từ trong tòa biệt viện kia một đạo chưởng lực đánh ra, đem tên hắc y nhân đang dự tính bỏ trốn đánh cho thần hình câu diệt hóa thành một đống bùn huyết dính trên tường.
Thê thảm !
Trương Thượng lông tơ dựng ngược, da đầu tê dại vì một màn này, đem tốc độ đẩy đến tối đa bỏ trốn. Từng đạo thần thức cực tốc kéo dài ra đuổi theo sát phía sau hắn, không ngừng có tiếng rống giận vang bên tai:
“Làm sao có Yêu Thú ở đây ?”
“Con Yêu Thú này là của hắc y nhân vừa rồi sao ?”
”Một thân đều là bảo, mặc dù là Hoàng phẩm nhưng Yêu Thú mang tam bảo ta còn là lần đầu thấy a!”
Thanh âm của Tam Trưởng Lão hừ lạnh: “Hừ, dù cho ngươi là Yêu Thú gia tộc nào, chủ nhân ngươi là ai, nhưng dám xâm nhập vô tắc vào Cửu U tộc cũng đừng hòng trốn thoát !”
Trương Thượng cắn răng, bởi vì thanh âm của Tam Trưởng Lão đã đánh nát màng nhĩ của hắn, huyết thủy chảy từ hai mang tai như đổ nước. Hắn chỉ biết chạy trốn, mong rằng không chết một cách vô nghĩa, cũng không biết bao lâu vậy mà đi đến một tòa biệt lâu.
Biệt lâu này nằm ở một khu đất trống trải, hắn muốn trốn vào bên trong. Tại tình thế lúc này, mỗi một tế bào đều run rẫy khi từng đạo cường hoành khí tức đang theo sát phía sau hắn, không có sự trợ giúp.
Hệ thống ? Cơ duyên ? Một sự ngẫu nhiên nào đó ?
Hắn biết tất cả đều do bản thân quyết định mới tới một bước này, hắn không hối hận !
Tại chớp mắt sau đó, hắn không nghĩ chỉ vì bản thân mình mà một đám lão già, không chỉ Hội Đồng Trưởng Lão càng có phe phái Cửu Linh đều đến đây, toàn bộ đều muốn giết hắn ?
Tam Trưởng Lão giận dữ: “Nghiệt súc, còn chạy đi đâu ?”
Tại Tam Trưởng Lão một chưởng đánh tới, một đạo nhu kình cách không hóa giải chưởng ấn, đem tiểu hầu tử Trương Thượng cuốn về bên này. Biệt lâu đại môn mở ra, một lão già khú đế bước ra mỉm cười:
“Tam Trưởng Lão bớt giận, đây là nghiệt súc nhà ta, cùng lão nô bầu bạn mới đây chưa hiểu phép tắc. Còn mong ngài lượng thứ cho nó làm bạn cùng ta a !”
. . .
_________
Kết chương 16.
Tác giả: manhgamee