Tạo Thần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Tạo Thần
Hmm hmm hmm hmm
Không đúng, nếu không thích giọng hát của mình chắc chắn anh Dương đã sớm rời đi, cũng không thường xuyên xem mình trực tiếp lại càng không vì mình mà lãng phí nhiều tiền.
Thương anh em lội sông sâu
Nguyễn Tử Dương trước kia từng tiêu không ít tiền trên KL, ngay cả danh hiệu cao quý nhất là vương giả hắn cũng có, vì vậy chỉ cần đi đến đâu cũng sẽ được mọi người chào đón.
Hôn em ôm em sao nát chênh vênh
…
Không mấy phút, Nguyễn Tử Dương tìm thấy một người dẫn chương trình quen thuộc.
Nói đùa tiền của người này hắn có gan dám cầm sao, chỉ nhìn khí chất của hắn liền biết không phải người đơn giản, bọn họ đều là người bình thường làm sao có gan trêu chọc hạng người như vậy.
Hôn em ôm em cho nát chênh vênh
Nói xong, liền nhanh chóng mang theo mọi người rời đi, bộ dáng vội vàng dường như rất sợ Nguyễn Tử Dương gọi lại.
Sau đó hắn tùy tiện đưa ra một ít lễ vật. vừa thấy 10 quả t·ên l·ửa bay trên màn hình, An Ngọc Dao nụ cười trên môi càng đậm, hai mắt híp thành hình lưỡi liềm.
Cô bé trên mặt treo lên hai từ nghi hoặc, khẽ nghiêng đầu: “Bà ơi con không hiểu.”
Thương tôi thương phận long đong (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bà ơi, người vừa nãy có phải người xấu không?”
Đây là… Điện thoại của mình bị hack rồi?
Cô bé suy nghĩ một hồi, cả hai hàng lông mày nhíu lại, rất có phong phạm của người trưởng thành nhưng gương mặt vì quá non nớt nên lộ ra thập phần khôi hài.
Nghề live stream càng ngày càng phát triển vì vậy ứng dụng theo đó đã trở nên thịnh hành.
Thương em anh trèo non cao
Hôn em ôm em cho nát chênh vênh (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn xem đám người rời đi, bà lão khẽ thở phào nhẹ nhõm, vừa muốn quay sang cảm ơn Nguyễn Tử Dương thì không biết hắn đã rời đi từ khi nào.
Đợi một hồi cũng không thấy An Tử Dương trả lời, cô có hơi lo lắng, hai hàng lông mày nhíu lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy con nói xem, cậu ta là người xấu hay người tốt.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa dứt lời, An Ngọc Dao mở bài hát, giai điệu cất lên, cô ngâm nga một hồi rồi bắt đầu cất tiếng.
“Gần đây có việc bận, không có thời gian lên mạng.”
Yêu trăng ba mươi quên mình
Chương 2: Tạo Thần
Người thanh niên sắc mặt tái nhợt, còn đang ngây người vì sợ hãi thì một người bên cạnh đã nhanh chóng đi lên.
Hắn mở vòi, đứng dưới vòi hoa sen mặc cho dòng nước lạnh chảy trên người.
“Lão đại cầu ôm đùi.”
Trên đường đi cô bé một mực im lặng, bộ dáng tựa hồ suy nghĩ chuyện gì đó, cuối cùng bản tính tò mò vẫn chiến thắng, đối với bà lão mở miệng hỏi.
Bà lão nhoẻn miệng cười, đưa tay xoa lên đầu cô, mặc dù so với những đứa trẻ khác cô đã trưởng thành hơn rất nhiều nhưng vẫn là quá nhỏ.
Mua mưa thâu mây tan mệnh bạc
Thương em thương tình đa mang
Mua mưa thâu mây tan mệnh bạc
Cô gái ước chừng hai mươi tuổi, bộ dáng vô cùng tinh xảo, đặc biệt đôi mắt to tròn lúc này vì bày ra nũng nịu mà phá lệ xinh đẹp, ngay cả Nguyễn Tử Dương cũng không thể thừa nhận cô gái này thật sự rất dễ làm lay động lòng người.
Về đến nhà, Nguyễn Tử Dương theo thói quen kiểm tra điện thoại, hơn một trăm tin nhắn chuyển đến, hắn tốn không ít thời gian mới đem tất cả phản hồi.
Đến khi còn tin nhắn cuối cùng, hắn không khỏi nghi ngờ.
Nguyễn Tử Dương thanh âm trầm thấp cất lên, hắn mặc dù không nhận mình là người tốt nhưng chuyện này ngay cả hắn cũng cảm thấy không vừa mắt.
“Vậy ngày hôm nay em sẽ hát bài chênh vênh.”
Kỹ thuật của cô không phải rất tốt nhưng giọng hát lại rất mê người, Nguyễn Tử Dương những lúc nhàn rỗi lại ghé vào phòng của cô, nghe cô hát cũng khiến tâm tình dễ chịu hơn rất nhiều.
An Ngọc Dao nhìn xem kênh chat liên tục buông ra những lời khen ngợi, cô không khỏi có chút đắc ý, hướng về Nguyễn Tử Dương cười nói.
“Mặc dù anh ấy có chút đáng sợ nhưng bộ dáng lại đẹp mắt, nói chuyện cũng rất ôn nhu con nghĩ chắc hẳn anh ấy không phải người xấu.”
Trôi hương trôi hoa tan phận ngọc
“Anh Dương, em hát được không?”
… (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn Tử Dương nhấc lên điện thoại, tuỳ ý tiến vào một cái ứng dụng live stream.
“Con chỉ cần biết cậu ta tuy không phải người tốt nhưng chắc chắn không phải người xấu.”
“Một đêm kiếm được hai mươi triệu, Ngọc Dao lần này kiếm lời rồi.”
Thương tâm
KL là một trong những nền tảng phát sóng trực tiếp được ưa chuộng nhất, trong đó số lượng người dẫn chương trình vẫn không ít.
Người thanh niên mạnh mẽ lấy hết sức lực gạt tay của Nguyễn Tử Dương ra một bên, nổi giận đùng đùng xông thẳng về phía trước, hung hăng nắm cổ áo của hắn kéo xuống.
Xảy ra chuyện vừa rồi, tâm tình ăn uống cũng không còn hai người nhanh chóng thanh toán rồi cùng nhau trở về.
Nguyễn Tử Dương vẫn bày ra bộ dáng lạnh nhạt, hất tay một cái, sau đó cẩn thận chỉnh lại cổ áo, ngữ khí nhàn nhạt không mang theo cảm xúc.
Còn chần chừ chi hỡi anh
Đang lúc còn lâm vào suy nghĩ, trên màn hình lại bất ngờ xuất hiện một màn t·ên l·ửa dày đặc.
Ừ tình là điên khát say
“Tiền của anh sao bọn tôi không dám nhận, chuyện này vốn ban đầu cậu ta không đúng, mọi người không cần thiết phải xung đột.”
Trôi hương trôi hoa tan phận ngọc
Thương anh em lội sông sâu
Nguyễn Tử Dương có hơi động tâm, nhưng chỉ xem là hình thức l·ừa đ·ảo mới, trực tiếp đem toàn bộ tin nhắn xóa bỏ rồi thoát bỏ quần áo đi về phía nhà tắm.
Bà lão có hơi bất ngờ trước câu hỏi của cô, nhưng vẫn kiên nhẫn mở miệng.
“Ở đây có 2 triệu, tôi trả cho cô bé, cậu bỏ qua cho họ đi.”
Bà lão cười một tiếng, ánh mắt hướng về phía xa, nhẹ giọng đáp: “Trên đời vốn không có người xấu hay tốt, chỉ có người ích kỷ, bề ngoài một người không thể nói lên điều gì, con hãy dùng tâm đi cảm nhận.”
Nguyễn Tử Dương đưa tay sờ lên hình xăm trên người, sắc mặt thoáng trở nên thâm trầm, sau đó nhìn đến gương mặt quen thuộc trong gương, vẫn là khuôn mặt của hắn nhưng đôi khi lại cảm thấy vô cùng xa lạ.
Vừa muốn lên tiếng mắng chửi thì nhìn đến hình xăm trước người hắn, tức khắc lời nói liền nghẹn lại.
“Một quả t·ên l·ửa có giá hơn hai triệu, vừa ra tay liền ném đi hai mươi triệu, lão đại quả thật không phải hư danh.”
Không chỉ An Ngọc Dao mà ngay cả những người xem đều kh·iếp sợ.
Thế giới này rất rộng lớn, cần phải từ từ đi tìm hiểu.
Ròng rã 99 quả t·ên l·ửa, tổn thất đến hơn hai trăm triệu, An Ngọc Dao thần sắc không giấu được vui mừng, vừa muốn cảm ơn An Tử Dương thì chỉ trông thấy bỏ lại hai chữ ‘Không tệ’ rồi trực tiếp rời mạng.
Vừa tiến vào phòng đã nghe thấy thanh âm vui mừng cất lên.
Hôn em ôm em sao nát chênh vênh
“Hoan nghênh Lạc Tiếu Dương tiến vào phòng, rất lâu không thấy anh ghé qua em còn tưởng anh quên em rồi đây.”
Ừ tình là điên khát say
Còn chần chừ chi hỡi anh
Hắn âm thầm vuốt mồ hôi lạnh, trong lòng âm thầm phỉ nhổ.
Nhìn xem người đàn ông cao lớn trước mặt, hắn có hơi chột dạ, nhưng nhiều người vây xem hắn cũng không muốn ném đi mặt mũi.
Thương em anh trèo non cao
Không lẽ anh Dương không thích bài này? Hay là không thích giọng hát của mình?
Yêu tan mong manh tan nhật nguyệt
Giội nước lạnh hồi lâu, đầu óc cũng thanh tỉnh hơn không ít, Nguyễn Tử Dương mặc mỗi chiếc quần đùi đi ra ngoài ban công phòng khách, châm lên một điếu thuốc rồi rít vài hơi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.