Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 155: Thầy Mười về cõi chung yên, Khép lại bi kịch đoàn viên Dao - Phàm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Thầy Mười về cõi chung yên, Khép lại bi kịch đoàn viên Dao - Phàm


Phía bên kia, mấy huynh đệ Ngộ Không cũng lao tới đỡ lấy Đường Tăng đang phun máu phè phè. Người thì đỡ Đường Tăng nằm lên Ngộ Đạo Tử Liên, kẻ thì lấy Lục Diệp Thần Phiến quạt cho thầy,… với tâm thái vô cùng lo lắng.

Kể từ dạo ấy, hai đứa dính nhau như sam, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, chuyện gì tới cũng tới. Chuyện là hai người thân cận lâu ngày, Bích Dao dần dần nhớ ra được Quỷ Lệ, thế là đêm hôm gió mát trăng thanh, Bích Dao đã… (Anh nhắc em! Bỏ suy nghĩ đó đi!)

“Ai nha! Đúng là ngu ngốc mà, ngươi muốn c·hết chung với nàng sao?”

Nhưng cũng nhờ vậy, Đường Tăng cũng không cần lo lắng về việc phong ấn một bộ phận trí nhớ của nàng. Khi mà những ký ức vụn vặt của vô số mảnh vỡ hồn phách đã diễn hóa thành vô vàn sự vật, nếu cùng ồ ạt tràn về thì cái đầu nhỏ của nàng sẽ nổ tung như quả dưa hấu buộc đầy dây chun.

Tiểu ma nữ Bích Dao đang véo tai Bát Giới, vặt lông Ngộ Không, nhổ râu Sa Tăng, bắt Ngao Liệt và Hổ, Lộc, Dương diễn trò cho nàng xem, nghe Đường Tăng gọi liền hớn hở chạy đến, ngắm nghía Quỷ Lệ một hồi, làm cho “ma đầu” một thời Huyết Công Tử – Quỷ Lệ cũng hồi hộp không thôi.

“Ngươi là ai? Ta không biết ngươi, ngươi đi ra đi!”

Ngao Liệt cầm Vô Lượng Ngọc Bình dưới đất lên, chần chừ một chút rồi ngỏ ý:

Sự thật thì Trương Tiểu Phàm chính là Huyền Đô Đại Pháp Sư, đồ đệ của Thái Thanh Thánh Nhân. Sau phong thần lượng kiếp, đã cùng Lão Tử – Bản Ngã Thi của Thái Thanh Thánh Nhân hạ phàm, truyền bá “Lão Giáo” nhằm gây cản trở Phật Môn đông tiến.

Theo tiếng cười hạnh phúc của hai người, 5 thầy trò Đường Tăng ở phía xa xa ngóng nhìn cả hai trên đỉnh núi cũng nhẹ nhàng mỉm cười mãn nguyện. Biết mọi chuyện ở đây đã xong, thầy trò xoay lưng lại, tiếp tục lên đường không một lời từ biệt. Bởi vì không ai thích một buổi tiệc tàn…

Sư phụ bọn hắn là như vậy đấy, đối với người thân, đối với đồ đệ thì không tiếc gì cả, nhưng đối với bản thân thì lại “kẹt sỉ” vô cùng, âu cũng do lo xa những chuyện bất trắc đột ngột xảy đến. Đại kiếp mà, đâu ai biết trước được cụ thể tương lai sẽ có chuyện gì xảy ra.

Vài ngày trôi qua, theo như đã thấy và Đường Tăng giải thích, bởi vì thiếu sót ở bước cuối, nên Bích Dao đã không được hồi phục ở trạng thái tốt nhất. Thay vào đó, nàng sẽ bị mất trí nhớ tạm thời, e là phải tốn một quãng thời gian mới phục hồi lại từ từ được.

Quả nhiên như Thầy Mười Khó dự đoán, sau khi Quỷ Lệ chắn cho Bích Dao, tia Xích Lôi trên kia lại càng cuồng bạo hơn, màu càng ngày càng sẫm hơn, tới khi sắp đánh xuống, nó đã gần hoá thành màu như máu đông đặc rồi.

Quỷ Lệ:…!!!?????

Quỷ Lệ là Chuẩn Thánh nên hồi phục nhanh nhất, lúc này hắn cũng đã lấy lại được chút sức lực, với sự linh mẫn của mình hắn rất nhanh cũng nhận ra điểm đến của tia Xích Lôi cuối cùng. Không chần chừ gì nữa, Quỷ Lệ lê lếch thân thể cháy đen liều mạng chạy tới chỗ Bích Dao, lấy thân mình chắn trước người nàng.

Bây giờ thì hay rồi, Thầy Mười Khó ở trung tâm v·ụ n·ổ, không bị nổ thành từng mảnh linh thể nhỏ mới lạ. Điều đó cũng gián tiếp nói lên rằng, tu vi hai cảnh giới của Đường Tăng đã hồi quy thiên địa hết rồi.

Vào cái thời đại gần như suy tàn của giới tu hành ấy, năm cuốn Thiên Thư ra đời, dấy lên một cơn sóng ngầm khủng kh·iếp, bất kỳ thế lực nào cũng muốn có được, còn Phật Môn muốn đông tiến cũng gian nan. Đại chiến nổ ra, Thanh Vân Tử mặc dù có Tru Tiên Kiếm nơi tay, nhưng vẫn không tránh được kẻ địch đông và “ám tiễn” nên chỉ giữ được Thanh Vân Môn không huỷ, còn hắn thì bỏ mình hoá đạo. Năm cuốn Thiên Thư cũng lần lượt rơi vào tay những thế lực khác nhau.

“Đừng con ơi! Nhà mình còn có mấy giọt thôi, phải mất mấy trăm năm, Vô Lượng Ngọc Bình mới sinh sôi ra thêm một giọt thần thuỷ, ta phải biết chắt chiu chứ. Lần trước, ta lỡ chơi lớn với Trấn Nguyên Đại Tiên, tiêu hao cũng kha khá. Lần này coi như bần tăng tự ‘trừ lương’ đi. Với lại, dăm ba cái khụ… khụ… v·ết t·hương nhỏ nhặt này vài hôm là khụ… khụ… hết ấy mà!”


Bây giờ có muốn làm gì cũng không kịp nữa rồi, Thầy Mười Khó với khuôn mặt khắc khổ nhân đôi, chỉ có thể nhịn đau vừa xoay compa, vừa dẫn dắt lôi cầu dưới chân chạy về phía hai người. Trong khi đó, Đường Tăng cũng lấy Vô Lượng Ngọc Bình ra, vẩy một ít Tam Quang Thần Thuỷ (thánh vật chữa thương, hiếm có khó tìm) lên mọi người.

“Nhưng ngươi cũng đừng lo quá, chỉ cần ngươi chú tâm săn sóc, thường xuyên gợi nhớ lại những chuyện cũ cho nàng thì nàng sẽ từ từ nhớ lại hết thôi!”

Mặc dầu vậy, năm cuốn Thiên Thư là tinh tuý trong tinh tuý, nên hầu như không có ai lĩnh hội được hoàn toàn nghĩa lý chí cao trong đó, chỉ có thể nương theo đó mà sáng chế ra một chút pháp môn trấn phái phù hợp với môn phái của mình. Phù Dung sớm nở tối tàn, chuyện về 5 cuốn Thiên Thư cũng lắng lại từ dạo đó, cho đến khi Trương Tiểu Phàm ra đời.

Cũng đúng thôi, vì mục đích cuối cùng của sự kiện này là để nghịch thiên cải mệnh cho Bích Dao, nên chính vì lẽ đó tia Lôi Phạt cuối cùng chính là dành cho nàng mới phải. Vượt qua được thì nàng mới có thể chính thức “sống lại”. Tuy nhiên, nghịch lý ở đây là hiện tại nàng còn chưa tỉnh, thì lấy cái gì để chống đỡ Lôi Phạt đây?

“Ta nhớ ra chàng rồi! Trương Tiểu Phàm khù khờ ngốc nghếch!”

Đường trưởng lão giơ ngón tay cái lên, đáp:

“Haizzz! Tình huống này của nàng, coi như họa phúc tương hề đi!”

Sư huynh đệ Hổ Lực:…!!!????? (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng như chuyện ngày hôm nay, vốn dĩ huynh đệ hắn cũng cho rằng Đường Tăng có bài tẩy, nên không có lo lắng mấy, nhưng không ngờ, bài tẩy của sư phụ lại phải đánh đổi lớn như thế này. Phải biết sư phụ rất chăm chỉ mới tích luỹ được tu vi đó, bây giờ lại phải tu luyện lại, cũng may là không phải luyện lại từ đầu, không thì huynh đệ bọn hắn tự trách đến c·hết mất.

Bên cạnh đó, bởi vì việc thu thập hồn phách của nàng, “vá” hồn phách của nàng lại, đều là do Đường Tăng và Thầy Mười Khó làm, thậm chí Thầy Mười Khó còn hi sinh chính mình để nàng được sống dậy. Nên những mảnh vụn linh hồn của nàng sẽ cảm thấy Đường Tăng thân thiết nhất, coi như người đã tái sinh lại nàng lần 2 cũng không ngoa. Chính những ảnh hưởng đó, đã khiến ký ức và ý thức nàng bị chệch hướng, tự thân ám chỉ rằng Đường Tăng là phụ thân nàng.

Đường trưởng lão nghe vậy, cũng chỉ đành thở dài một hơi, xoa xoa đầu Bích Dao để trấn an nàng rồi nói với Quỷ Lệ:

Phía bên này, Đường Tăng phun ra một cột máu cao 2 thước, vô lực nằm lăn ra đất, báo hiệu xấu về trạng huống của Thầy Mười Khó. Thật ra cũng không cần úp úp mở mở gì, bởi vì sau v·ụ n·ổ vừa rồi thì Thầy Mười Khó tan thành mây khói mất rồi.

Trong cơn vui sướng tột độ khi nàng thơ mở mắt, Quỷ Lệ hớn hở mong chờ phản ứng đầu tiên của nàng. Tuy nhiên, sau khi tỉnh lại nàng lại có vẻ nghi hoặc, đưa ra câu hỏi như đã thấy và làm một chiêu lý ngư đã đỉnh, đứng phắt dậy, đạp Quỷ Lệ té nhào ra đất, trong sự ngỡ ngàng của hắn.

Vốn dĩ Đường Tăng còn dự tính, nếu cản phá tất cả lôi đình, cho dù như thế nào, miễn là Thầy Mười Khó không bị sét đánh thành bột mịn thì Đường trưởng lão vẫn có cơ hội thu hồi lại chút tu vi, cho dù là có thể không nhiều do tiêu hao quá độ, nhưng chắt chiu được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Lúc đó, cho Thầy Mười Khó phân giải ra bù đắp linh tính cho Bích Dao, để nàng sớm ngày thức tỉnh.

Thay vì khoá vào mục tiêu ở giữa trận địa như trước, tia Lôi Phạt cuối cùng này lại khoá thẳng vào… Bích Dao. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ưm! Nhìn kỹ cũng đẹp trai lắm, không biết sao càng nhìn càng thấy ưa thích! Phụ thân! Ngài tặng hắn làm lang quân cho con thật sao?”

“Thánh Tăng! Nàng… nàng bị làm sao vậy?”

“Oành!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường Tăng hơi choáng váng một xíu, sau đó thúc đẩy đầu óc nhanh chóng làm việc, cuối cùng cũng hiểu là chuyện gì xảy ra. Có lẽ, đây chính là chút thiếu sót như trong dự tính.

“Phụ thân! Oa! Ai đã làm phụ thân ra nông nỗi này, là tên tiểu tử kia có đúng không? Người nói cho Bích Dao đi, Bích Dao sẽ cho hắn biết tay!”

Sau đó, thầy trò về núi, đổi tên núi thành Võ Đang, Trương Tiểu Phàm đổi pháp hiệu là Trương Tam Phong, sáng lập nên phái Tiêu Dao. Tiêu Dao phái đề cao hoà hợp giáo pháp, gạn lọc những cái hay, những tinh tuý của bách gia về một mối. Lấy đó làm cơ sở, Trương Tam Phong sáng tạo ra Vô Tướng Công, cùng Vô Cực Quyền, để các môn hạ tự do theo đuổi các con đường khác nhau (Xiển, Tiệt, Phật,…) đều có thể phát huy tối đa uy năng của mỗi giáo pháp, mà không cần tu luyện lại từ đầu.

“Phụt!”

Sư huynh đệ Ngộ Không:…!!!!!????

“Con gái! Lại đây xem tiểu tử này có đẹp trai không? Nếu thấy thích thì ta ban hắn làm lang quân cho con đấy!”

“Thật mà! Tin chuẩn luôn đấy!”

Tuy nhiên, không ai nhớ rõ sau sự kiện rời khỏi Hàm Cốc quan hướng về Tây phương, vì sao Lão Tử lại đột ngột “bốc hơi” khỏi Tam Giới, bỏ lại Huyền Đô Đại Pháp Sư hoang mang vô cùng và cuốn Lão Tử Kinh còn dang dở.

Một v·ụ n·ổ lớn xảy ra, bụi đất mù mịt không thấy được khung cảnh bên trong, không biết người bên trong còn sống hay đ·ã c·hết. Bụi mù tản đi, mọi người đã được Tam Quang Thần Thuỷ chữa lành, bị v·ụ n·ổ chấn tỉnh, cũng cố căng mắt ra xem, thì thấy bên trong chỉ còn Quỷ Lệ đang ôm Bích Dao vào lòng. Còn Thầy Mười Khó, không ai thấy bóng dáng hắn đâu cả.

Sau nụ hôn đó, tà khí, sát khí, kiếp khí trên người Quỷ Lệ bị xua tan đi hết như băng tuyết gặp nắng hạ, trả lại một Trương Tiểu Phàm chất phác, ôn hoà. Vui sướng không gì tả xiết, Tiểu Phàm ôm Bích Dao lên xoay một vòng đầy phấn khích.

Đang lúc mấy huynh đệ Ngộ Không tự trách không thôi, còn huynh đệ Hổ Lực dìu Quỷ Lệ đứng dậy, thì Bích Dao nhào tới, ôm lấy cánh tay của Đường Tăng thút thít hỏi.

Trên trời, Lôi Phạt tản đi, trả lại không khí tươi mát, quang cảnh trong lành đầu xuân. Không biết từ đâu, có những hạt nhỏ lấp lánh rơi như những vì tinh tú lạc xuống phàm trần, rơi xuống người Quỷ Lệ và Bích Dao. Hạt nhỏ rơi vào tới đâu, v·ết t·hương trên người Quỷ Lệ lành lại tới đó, trong khi những hạt lấm tấm này rơi lên người Bích Dao thì mi mắt nàng bắt đầu giật giật, báo hiệu nàng có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào.

Chương 155: Thầy Mười về cõi chung yên, Khép lại bi kịch đoàn viên Dao - Phàm

Sau ngày hôm đó, Trương Tiểu Phàm mang theo ba tên đồ đệ Hổ Lực (Phổ Hoằng Thiền Sư chuyển thế) Lộc Lực (Đạo Huyền Chân Nhân chuyển thế) Dương Lực (Quỷ Vương Vạn Nhân Lãng chuyển thế) về Xa Trì quốc, khuyên Quốc Vương bãi bỏ chính sách hà khắc với hòa thượng. Nói thật là khi được Đường Tăng cho biết thân phận của 3 tên đồ đệ trước khi chuyển thế, Tiểu Phàm cũng ngỡ ngàng không thôi, nói thầm nhân quả định số đúng là huyền diệu (thực ra suýt nữa là đã có lẩu dê ăn rồi).

“Sư phụ! Hay là con lấy Vô Lượng Ngọc Bình, lại nhỏ ra một giọt Tam Quang Thần Thuỷ cho thầy…”

Chốc sau, cặp đôi hạnh phúc dường như mới cảm ứng được điều gì, đồng khấu bái về hướng Đường Tăng đã rời đi. Riêng Tiểu Phàm, hắn vẫn không thể nào quên được những dặn dò của Đường Tăng – người sư phụ hắn đã từng bất kính hôm trước, cũng như sự thật về thân thế của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thầy Mười Khó hoảng loạn suýt không khống chế tốt lôi cầu dưới chân, gầm thét.

Quỷ Lệ được ba huynh đệ Hổ Lực dìu tới hỏi.

Bích Dao trộm hôn lên má Quỷ Lệ, nghịch ngợm nói:

“Bịch!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường Tăng mặc dù đã suy yếu tới cực điểm, nhưng nghe Ngao Liệt nói, cũng phải cố rướn người lên mà giải thích một tràng, khuyên đồ đệ đừng lo. Bốn huynh đệ Ngộ Không nghe vậy, cũng chỉ đành nhìn nhau thở dài, từ bỏ ý đồ.

Đường Tăng:… Cái quỷ gì? Bích Dao là con gái ta? Chẳng lẽ ta nhớ nhầm, ta là Vạn Nhân Lãng chứ không phải Phổ Trí? Không đúng! Nếu ta là Vạn Nhân Lãng chuyển thế thì Dương Lực lại là kẻ nào luân hồi?

Nhưng trong cái rủi có cái may, những mảnh linh thể vụn vặt của Thầy Mười Khó còn sót lại, tạo thành “cơn mưa tinh tú” như đã thấy, cũng đủ để thúc đẩy Bích Dao tỉnh lại sớm. Tuy nhiên, lại nhưng một lần nữa, trong cái may lại có cái rủi, đó chính là số linh thể đó sẽ không đủ để Bích Dao tỉnh lại trong trạng thái toàn thịnh, tức là sẽ có chút thiếu sót nào đó.

Bởi vì từ nãy giờ Thầy Mười Khó đã cản được 8 tia Xích Lôi, ở dưới chân là tia Xích Lôi thứ 9, còn tia sắp đánh xuống là tia thứ 10. Theo như kế hoạch cũ, thì chỉ cần để tia thứ 9 và thứ 10 triệt tiêu nhau nữa là xong. Nhưng không ngờ tia thứ 10 lại chuyển ngoặt, quay sang đánh Bích Dao.

Mấy năm sau, Bích Dao cùng Tiểu Phàm sinh ra một đứa con trai đặt tên là Trương Vô Cực, lại sinh giờ thìn, ngày thìn, tháng thìn, năm thìn, tên ở nhà còn gọi hắn là A Long. A Long có thần thông thiên phú là chiêu xoay compa vô cùng bá đạo. Lại thêm pháp bảo của mụ Bạch Tuộc là tám quả Bát Túc Thuỷ Cầu (đã được Đường Tăng luyện chế lại và lưu lại) A Long như rồng mọc thêm vuốt. Sau này, hắn còn từ đó mà sáng tạo ra hai môn thần thông là Đấu Chuyển Tinh Di và Càn Khôn Đại Na Di vô cùng lợi hại.

Đường Tăng nói với Quỷ Lệ.

Giữa tình hình đó, Huyền Đô đã kế thừa ý chí của Lão Tử, mang theo Tru Tiên Kiếm, thay thân đổi phận, tự xưng là Thanh Vân Tử, sáng lập Thanh Vân Môn. Hắn dựa trên cuốn Lão Tử Kinh chưa hoàn thành, kết hợp với những kiến thức, kinh nghiệm và trải nghiệm của bản thân, tổng hợp lại thành 5 cuốn Thiên Thư, là tập hợp tinh hoa của các lưu phái: Nhân – Xiển – Tiệt – Phật – Ma.

Đoạn, Đường Tăng lại quay sang nói với Bích Dao:

Quỷ Lệ nghe vậy cũng thở dài gật đầu, tỏ ý đã minh bạch.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Thầy Mười về cõi chung yên, Khép lại bi kịch đoàn viên Dao - Phàm