Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 58: Bạch Địa Cương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58: Bạch Địa Cương


Bạch Nghi cũng nhe răng cười với hắn. Nụ cười có chút tăng động, hắn đã có thể cảm nhận được luồng khí nóng trong môi trường.

Bạch Sảng cười nói giải vây giúp hắn.

Con gái người ta cảm thấy bị x·âm p·hạm, nổi đóa cũng là bình thường.

Cảm nhận được mình không làm ra hành vi ngu dại như lúc nãy, liền thả lỏng tâm thần.

Bạch Địa Cương chỉ vào một tên thiếu niên cao lớn, khuôn mặt thanh tú nhưng cặp lông mày lại toát lên vẻ cao ngạo.

Ông lão thấy hắn vẻ mặt thực lòng cũng rất vui sướng, không nhận một thằng cháu bất hiếu.

Thế giới pháp trị có thể có đúng sai rõ ràng. Nhưng thế giới này đa phần là lợi ta lợi người.

Mặc Tân thấy thế vội vàng, cũng khom người chắp tay:

Hắn chính là người đã nhắc nhở Bạch Lân coi chừng Mặc Lương. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Dạ thưa ngài, phải ạ." Mặc Tân hơi khó xử, tại vì hắn không biết xưng hô như nào cho phải.

"Hắn nói đúng đó, nhạc phụ ngài đừng làm như vậy." Mặc Kiên cũng vội nhảy ra, ngăn lại hành động của hắn.

Còn Bạch Khả Khanh và Bạch Nghi lại châu đầu ghé tai nói cái gì đó.

Hai tay nàng quấn băng vải rất dày, một tay chỉ thẳng mặt hắn.

Nghe vậy Bạch Địa Cương vui mừng, vuốt râu: "Cháu ngoan. Lần đầu gặp mặt, ông ngoại không có thứ gì tặng ngươi. Hay là lát nữa ngươi tới Bạch gia, ta tự thân rèn cho ngươi một bộ áo giáp. Như thế nào?"

Nhanh nhận trưởng bối, ngươi phải biết người đứng trước mặt ngươi, thế nhưng là Linh cấp võ giả, còn là trung kỳ Linh cấp cường giả.

"Hahaha, Mặc Tân đừng để ý đến nàng ta. Khả Khanh vốn nổi tiếng lạnh nhạt."

Xưa giờ Mặc Kiên luôn đứng sau hắn một bước chân.

"Hừ, ngươi là cái thá gì mà biến gia chủ của chúng ta thành ông ngoại ngươi??!"

Bất quá, "Bạch cô nương, cho ta xin lỗi việc lúc nãy. Là ta không đúng."

Dù cho mặc một bộ y phục rộng rãi vẫn không che được thân hình bốc lửa đó.

"Việc của nhà ngươi và Hồng gia đã giải quyết ổn thỏa chưa?" Bạch Địa Cương hỏi Mặc Kiên, trong khi vẫn nhìn mấy đứa nhỏ nói chuyện.

Mặc Kiên vỗ vai Mặc Tân: "Tân nhi đây chính là gia chủ của Bạch gia, cha của tam di nương ngươi, ông ngoại của Mặc Lương. Tên hắn là Bạch Địa Cương." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng ta quả thật rất đẹp, nhưng còn chưa đến mức làm mình ngu người như lúc nãy chứ.

"Nhìn ở đâu đó?" Nàng ta dùng tay chọt trán hắn, đẩy hắn té ngồi trên mặt đất.

Bạch Khả Khanh không thèm nhìn hắn một cái.

"Đây là Bạch Lân. Tuy hắn giễu cợt ngươi, nhưng thực ra tính hắn không xấu, chỉ là hơi nhiều chuyện."

Thực lực của Hồng Minh đã có thể xếp thứ mười trong toàn bộ thế hệ trẻ của trấn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Khả Khanh, vô lễ." Bạch Địa Cương trừng nàng ta.

"Đây là Bạch Sảng. Ngươi đừng nhìn hắn lùn tịt, nhưng thực lực của hắn chỉ thua mỗi Khả Khanh."

Nàng ta sỡ hữu một mái tóc đèn tuyền ngang vai. Tô điểm cho khuôn mặt diễm lệ nhưng không thiếu anh khí.

Mặc Tân lại đưa ánh mắt ngắm nhìn nàng ta.

Bạch gia chủ, Bạch Địa Cương ánh mắt như một thanh kiếm, quan sát người thiếu niên có ba phần giống với cháu mình. Sau một hồi, hắn nở nụ cười: "Ngươi, chính là Mặc Tân?"

Mặc Tân hiểu ý, khom người hành lễ hô: "Gặp qua ông ngoại, mong ông ngoại sau này có gì chiếu cố con."

Mặc Tân nghiêm túc chắp tay, ăn năn hối lỗi. Hi vọng được người đẹp tha thứ.

Bạch Khả Khanh hừ một tiếng, lui về sau lưng ông lão.

Mặc Lương cũng cực kỳ nổi danh, dám đánh nhau với Thạch cấp tầng 7 đỉnh phong.

"Ngươi khỏe, ta tên là Mặc Tân." Tam thiếu gia cũng lấy nụ cười đón tiếp, nắm tay hắn.

Khoéo miệng hắn cười mỉm, đưa tay ra: "Chào ngươi, ta tên Bạch Sảng."

Mặc Tân chợt hoàn hồn, lắc đầu không rõ.

Hắn cười cười: "Đến đây, ta giới thiệu cho ngươi thế hệ trẻ xuất sắc nhất của Bạch gia chúng ta. Bọn nó đều dưới hai mươi tuổi."

Thân thể hoàn toàn phù hợp với công pháp, khiến đặc tính của linh khí được chứa đựng bên trong huyệt đạo bắt đầu biến đổi theo loại công pháp mà võ giả tu luyện.

"Thiên tài cái gì? Ta cá chắc hắn chỉ là may mắn thôi."

Chương 58: Bạch Địa Cương

Nên khi Bạch Địa Cương không đòi hỏi cái gì, tặng hắn một món quà, hắn vô cùng biết ơn người ông ngoại này.

Lần này không có ai cản trở hắn, hắn hô ra rất thuận lợi.

Vẻ mặt tươi cười vỗ vai Mặc Tân: "Đừng trách cô nương người ta. Do chính ngươi gây ra."

Mặc Kiên đỡ hắn đứng dậy.

"Nhà ngươi nhận được cơ duyên gì lớn à?" Bạch Địa Cương ánh mắt lấp lóe hỏi thẳng.

Từ lúc xuyên qua thế giới này, hắn thấy quá nhiều, ngươi lừa ta gạt.

Chính là một thiếu nữ có khuôn mặt xinh xắn, khí chất nóng nảy, trông không khác gì một tòa núi lửa nhỏ, lúc nãy cũng sẽ nổ tung.

Khi nghe đến cái tên này, trong đống ký ức phủ bụi của mình, hắn nhớ đến cái gì đó.

Nếu là nước sẽ làm cho môi trường khá ẩm ướt…

Hắn cũng không biết làm như vậy có hoàn toàn đúng không? (đọc tại Qidian-VP.com)

"Haha, cho dù là thiếu niên thiên tài cũng không chịu được vẻ đẹp của Khả Khanh."

Không những đánh ngang tài ngang sức với Hồng Minh. Mà còn có thể làm cho người ta b·ị t·hương nặng.

Bởi vì khi trở thành võ giả, thị giác sẽ được cường hóa rất nhiều.

Hai vị cô nương mới lớn này thậm chí còn dùng ra ngôn ngữ kí hiệu.

Mắt của võ giả không khác gì một cái kính hiển vi có thể thu phóng độ soi tùy ý, soi ra từng cử chỉ dù cho là nhỏ nhất trên cơ mặt của ngươi.

Có vẻ như Bạch Nghi mới cải tạo kinh mạch tức thì, nên chưa thể kiểm soát được dòng linh khí đó.

Tương tự với các loại đặc tính khác, nếu là băng sẽ làm cho môi trường lạnh đi.

Với Bạch gia là hỏa loại linh khí, vì thế khi bọn họ động thủ sẽ khiến môi trường xung quanh nóng lên.

Đẩy ngã chứ không đánh đã là rất nhân từ.

"Ê, nói nhỏ. Hắn thế nhưng là ca ca của Mặc Lương. Coi chừng hắn đánh ngươi vì xúc phạm ca ca hắn."

Mặc Kiên cũng không có ý trách móc Bạch Khả Khanh.

Vẻ mặt kiên quyết không cho phép ai nghe lõm chủ đề mà mình đang nói chuyện.

Quan trọng là họ có nhắc nhở khi bạn làm sai hay không? Có người chỉ nhìn rồi xa lánh chứ không nói gì.

Cảm nhận được thiện ý từ người ông lão, Mặc Tân ngượng ngùng gãi đầu, hô: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không có, chỉ là ta hơi vui vì không những giữ vững được địa bàn, mà còn lấy được một bút tài phú lớn nữa."

Mặc Tân gật đầu cười với nàng.

"Cảm ơn cha đã quan tâm, ta đã giải quyết ổn thỏa chỉ có điều tiền cược quá lớn. Trong thời gian ngắn Hồng gia chưa thể gom góp đủ. Dù sao chỉ tính riêng một trăm vạn lượng bạc cũng không phải là ít. Chứ nói chi đến một viên linh thạch và mấy kiện trăm rèn, nghìn rèn binh khí."

Mặc Kiên đứng thua ông lão nửa bước chân nói ra.

Chỉ là giờ phút này thiếu nữ vẻ mặt tức tối chuyển sang tức giận:

Người lớn chính là như vậy, họ sẽ đánh giá từng hành động của ngươi dù là nhỏ nhất.

Mặc Tân khống chế tâm tình đưa mắt nhìn mỹ nhân.

"Còn đứa nhỏ này tên là Bạch Nghi, là cháu nội ta. Là anh em họ với Mặc Lương."

Nhưng theo lễ nghĩa thì hoàn toàn đúng.

Từ đó có thể đọc vị người đối diện. Cực kỳ nguy hiểm, đặc biệt là đối với một vị Linh cấp võ giả như Bạch Địa Cương.

Thế hệ trẻ này chỉ lấy những người có tuổi dưới hai mươi tuổi thôi.

Đập vào mặt hắn chính là một cô nương thân hình có phần nở nang.

Cái quái gì? Ta bị sắc đẹp mê hoặc ư?

Bạch Địa Cương cũng nhận ra sự khó xử trên mặt hắn, trên khuôn mặt già nua toát ra một nụ cười hiền từ.

Sau hôm đó, không chỉ Mặc Tân nổi tiếng.

Bàn tay của ông lão lại chỉ một tên thiếu niên thấp lùn, ngoại hình đoan chính.

Xưng hô cũng là một môn học vấn cao thâm. Đối người nhà, phải hô cho thân mật. Đối với người thân, phải hô sao cho có tình nghĩa. Đới với người ngoài, phải hô sao cho có sự tôn trọng với người ta.

Mặc Tân gật gật đầu, chắc hẳn lúc nãy mình mãi chăm chú nhìn cơ thể người ta.

Mặc Kiên trong lòng giật mình không nhẹ, nhưng ngoài mặt bình thản:

"Ông ng-."

Bạch Địa Cương thấy cảnh này rất hài lòng. Ít nhất tấm lòng của Mặc Tân không hạn hẹp.

Đến 'cảnh giới' của Mặc Kiên thì đã làm được khống chế cơ mặt đến mức xuất thần rồi.

"Tân nhi, mau gọi ông ngoại." Mặc Kiên nháy mắt ra hiệu hắn.

Không chờ hắn gọi xong, thì một âm thanh thanh thoát vang lên cắt lời hắn.

"Hahaha, không cần phải câu nệ. Đã ngươi là huynh đệ với A Lương. Không ngại có thể gọi ta một tiếng ông ngoại."

"Tạ ơn, ông ngoại." Mặc Tân mừng rỡ, vui vẻ nhận lòng tốt của Bạch Địa Cương.

Thạch cấp hậu kỳ võ giả, cơ bản đã cải tạo kinh mạch hoàn thiện.

"Đúng vậy, ngoài tu luyện ra ta chưa thấy nàng ta quá có hứng thú với thứ gì!!"

Cả ba đứa con trai đánh thành một đội, nói chuyện rôm rả.

Mặc Tân đưa đồng tử nhìn xem thiếu nữ.

Ông lão giới thiệu cháu gái của hắn cho Mặc Tân.

Bạch Lân hai tay gác sau cổ, vẻ mặt thản niên nói ra.

Vậy mà hôm nay đứng chỉ có nửa bước chân.

"Bạch gia chủ không thể được. Suy cho cùng là lỗi của ta. Phải là ta xin lỗi mới phải."

Nên lưu ý phải cẩn thận khi đi chung với người có địa vị lớn hơn mình mà không phải người thân.

Một thiếu nữ khí vũ hiên ngang, vẻ mặt tức tối nhìn xem hắn.

Lúc nãy bản thân Mặc Tân đã cảm nhận được, thực lực của nàng đã là Thạch cấp tầng 8.

Tuy hắn cũng nằm liệt giường, nhưng đã rất ghê gớm.

Đây là điều đầu tiên phải thành thạo. Một vị gia chủ giỏi là một vị gia chủ không để lộ cơ mật của nhà mình.

Một tay đủ để đánh hắn thành bánh thịt.

"Và cuối cùng, ngươi cũng biết nàng. Là thế hệ trẻ có thực lực mạnh nhất của Bạch gia chúng ta. Thực lựa đạt tới Thạch cấp tầng 8, Bạch Khả Khanh."

"Sợ cái gì, không phải chỉ có hắn là Thạch cấp tầng 7." Thiếu niên tuy miệng nói thế, nhưng hắn hơi đổ mồ hôi hột.

"Hahaha. Mặc Tân, thay mặt mấy đứa nhỏ. Lão phu xin lỗi ngươi." Bạch Địa Cương chắp tay xin lỗi hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58: Bạch Địa Cương