Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 72: Tu luyện Tản Viên Thánh Kình

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72: Tu luyện Tản Viên Thánh Kình


Lúc nãy thằng nhóc tu luyện, Phan Quân có cảm nhận được luồng sóng tinh thần lực nhỏ bé. Tam thiếu gia Mặc gia đã để lộ sơ hở.

Đương định tránh né thì, "Đứng im." Tam thiếu gia Mặc gia bị tiếng nói trấn trụ.

Sau đó, Mặc Tân thấy được cái tên võ giả dẫn đường đã bị một chém c·hết ngay tại chỗ.

Vừa khống chế cơ thể chậm rãi làm ra động tác tiếp theo, vừa thủ tâm thần gánh chịu cơn đau.

"Đây cũng là mục đích ta tìm đến ngài hôm nay." Mặc Tân bình phục tâm trạng. Đây cũng là một loại tu thân dưỡng tính.

Bản thiếu hiện tại tổng cộng có ba trăm bốn mươi sáu thức. Muốn luyện thành Tản kình lực chỉ cần luyện được mười hai thức. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phan Quân hào khí, không có thu hồi cái danh đệ tử dự bị của hắn.

"Hoặc là ta quá ngu dốt hoặc là ngài lừa dối ta." Mặc Tân vẻ mặt bình thản đáp lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đưa tay chậm rãi qua đầu, nhưng chưa chờ hắn làm ra động tác tiếp theo. Một cơn đau chợt ập tới.

Động tác đầu tiên của thức thứ nhất.

Mặc Tân vừa bước vào phòng, liền thấy Phan Quân vung tay chém về phía mình, các giác quan của hắn điên cuồng cảnh báo.

Các thức trong chiến kỹ đều phải luyện thật chậm, từ đó cảm nhận được hết thảy các thay đổi chi tiết nhất trên cơ thể.

"Luyện đến đâu rồi?" Lực cấp võ giả rót cho hắn một chén trà, sẵn tiện hỏi luôn tiến trình luyện công.

Theo chân một tên võ giả làm tại đây, đi đến một căn phòng ở tầng bốn của tòa lầu các.

Hắn quá hoảng sợ, không kịp mở miệng xin tha. Liền bị nhát chém nội khí, phá hủy hết thảy n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong cơ thể.

Mặc Tân chỉ cười chào hỏi xã giao với họ, không coi điều đó là thật. Cái bọn hắn quan tâm chính là Lực cấp võ giả, hắn chỉ là công cụ cầu nối mà thôi.

Nhị ca Cơ Thành Trung chính là sơ giai đệ tử ngoại môn, tương lai hắn có khả năng đột phá bình cảnh trở thành Linh cấp võ giả.

Tin tức hắn trở thành đệ tử dự bị của Phan Quân đã rộng truyền khắp nơi, hầu hết ai cũng biết hắn lọt mặt xanh của vị cường giả này.

Là do tên nhóc tự tin chính mình có thể luyện được {Tản Viên Thánh Kình} hay là đã bỏ cuộc từ lâu.

Với cả nếu Mặc Tân thực sự là Bán Bộ Võ Tôn, bị hắn chửi ngu đã không nhịn được mà cho hắn thành tro bụi rồi.

"Đa tạ đại nhân." Hắn khom mình, tạ lễ rồi cũng ngồi xuống.

Nếu hắn có thiên phú, Thất Tinh các không ngại nhận làm đệ tử ngoại môn.

Cuối cùng tên tiểu tử ngươi cũng chịu đến tìm ta. Phan Quân thì thầm trong lòng.

Bên trong các, mọi người ai cũng vẻ mặt niềm nở chào hỏi hắn, có người còn trực tiếp nịnh nọt, muốn nhận hắn làm chủ.

Thằng nhóc này lấy đâu ra lượng tinh thần lực khổng lồ như thế chứ. Đã vượt qua Cương cấp võ giả mấy lần rồi.

Dần dần hắn cảm nhận được cơ thể mình có một tí sự thay đổi nhỏ nhoi, hắn mừng rỡ, quả nhiên tự tu luyện cùng với có người chỉ đạo là hoàn toàn khác.

Khuôn mặt của Mặc Tân càng ngày càng khổ sở, dừng càng lâu, nỗi đau càng tăng lên.

Hắn bị đoạt xá?? Vậy là chỉ có Bán Bộ Võ Tôn mới làm được việc này thôi.

"Hahaahha, lần đầu tiên ta thấy có người nhận mình bị ngu." Phan Quân phì cười, người đàn ông trung niên không chút để ý đến mặt mũi.

Đây cũng là mục đích của hắn khi xung phong dẫn đường cho Mặc Tân, lỡ Lực cấp võ giả thấy mình không tồi, cũng muốn nhận mình làm đệ tử thì sao.

Càng hiểu rõ, Mặc Tân càng muốn cho mình một cái tát. Đương không làm tốn thời gian một tháng.

Muốn luyện được môn chiến kỹ này, cũng đơn giản thôi. Đó là một chữ 'chậm'.

Tạo điều kiện để khám phá ra sức mạnh tiềm ẩn của cơ thể.

Đệ tử ngoại môn của các cũng phân chia đẳng cấp. Chưa vào Linh cấp là sơ giai đệ tử ngoại môn, nhập Linh cấp thì là trung giai đệ tử ngoại môn, Linh cấp hậu kỳ và đỉnh phong thì là cao giai đệ tử ngoại môn.

Hắn bắt đầu hỏi những câu từ, ý nghĩa, động tác mà hắn không hiểu bên trong chiến kỹ {Tản Viên Thánh Kình}. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đó không còn là nỗi đau thể chất, nó còn đánh thẳng vào linh hồn. Nhờ có môn chiến kỹ này rèn luyện, linh hồn lực của Phan Quân rất mạnh, đã có thể sánh ngang với Lực cấp đỉnh phong.

Môn chiến kỹ quái quỷ gì thế này, ngay cả định lực của một vị cựu Chuẩn Đế cường giả cũng có thể đánh tan.

Có hành động mới có khác biệt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cắn răng, chầm chậm giơ tay làm ra động tác tiếp theo, vững vàng trọng tâm, vững chắc cơ thể để không làm sai động tác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên nhóc con này, lại có thể kiên trì đến gần xong thức thứ nhất, đã có nghị lực hơn người.

Tuy nhiên biết mình không thể chạy được, hắn vẫn sẽ cứ chạy. Phải có cố gắng thì may mắn mới đến với mình, còn ngồi im thì sẽ chẳng có điều gì xảy ra cả.

Phan Quân đã chờ hắn từ lúc nào. Người thiếu niên vừa bước chân vào phố võ giả, hắn đã nhận ra ý đồ của Mặc Tân.

"Thưa ngài, ta chẳng luyện được gì cả." Mặc Tân mặt mày khó coi. Bản thân hắn không có chút tị hiềm ám chỉ ngươi lừa phỉnh ta.

Cả người Mặc Tân đang đỏ lên, trên thân thể toát ra một số khói trắng.

Tuy hắn chỉ là đệ tử nội môn, nhưng đệ tử hạch tâm đã có một vị trí quyết định giữ cho hắn.

Không những rèn ý chí, còn rèn tinh thần lực. Đây là một môn chiến kỹ kinh khủng. Nhờ có nó Phan Quân vượt cấp g·iết địch nhiều như uống nước.

Thất Tinh các có đôi khi thuê một số bản địa võ giả để làm các việc tay chân khác, tương tự với đệ tử tạp dịch.

Mà hắn đứng dậy, tam thiếu gia bắt đầu luyện tập {Tản Viên Thánh Kình} ở trong phòng.

"Hahaha. Ngồi đi." Lực cấp cường giả ra hiệu cho hắn ngồi xuống. Vẫn không quên cười nhạo lời Mặc Tân nói.

Không giống như những lần trước, lần này chỉ giơ tay lên hắn làm rất chậm. Trong miệng không ngừng lẩm nhẩm khẩu quyết.

Phan Quân chăm chú nhìn xem hắn, nếu tên tiểu tử này không chịu nổi, hắn sẽ kịp thời ra tay cứu chữa.

Phan Quân cũng thấy được sự thay đổi trên mặt hắn, nhưng cũng không có thu liễm nụ cười, thậm chí nụ cười càng sâu. Lúc này mới giống một vị thiếu niên.

Sau khi đã hỏi hết ra những chỗ mình chưa lý giải được. Hắn không thèm để ý đến vị sư phụ không chính thức nữa.

Một tháng này, nhờ không ngừng nghỉ luyện tập các chiêu thức trong {Tản Viên Thánh Kình} hắn đã nhớ như in hết thảy trong đầu.

"Giữ vững. Đây chính là lý do ta nói ngươi muốn luyện môn chiến kỹ này phải cần có nghị lực." Phan Quân bình thản nhìn xem người thiếu niên.

Chương 72: Tu luyện Tản Viên Thánh Kình

Đó cũng là lý do hắn thoải mái cầm ra mấy tấm ngoại môn lệnh bài, tự tiện giao cho Lâm Khủng Tự. Không phải ai cũng có đặc quyền đó.

Chưa chắc đã trở thành chính thức đệ tử, nhưng cứ lôi kéo làm quen trước đã, ai mà biết được.

Nhưng có vẻ như hắn đã tới giới hạn. Cái gì?? Nỗi đau đã có chút vượt qua sức chịu đựng của hắn.

Mặt mày tam thiếu gia Mặc gia trở nên vô cùng dữ tợn, nhưng hắn không chịu thua vẫn cố gắng muốn hoàn thành được thức thứ nhất.

Nhát chém nội khí lướt qua người hắn, bay ra ngoài cửa.

Hồn cấp tinh thần lực vận dụng đến tối đa để tâm trí của hắn không bị cơn đau đánh gục.

Lần đầu tiên tu luyện, chính mình chỉ giơ tay lên thôi là đã đau đến muốn ngất đi. Không chịu được nên phải dừng lại gấp.

Y như chứng thực lời nói từ vị Lực cấp cường giả.

"Ngươi vẫn còn thời gian hai tháng, thời gian chưa hết, ta sẽ không vội từ bỏ ngươi. Nào! Chỗ nào không hiểu có thể trực tiếp hỏi ta."

"Vẫn không thể hoàn thành thức thứ nhất, nhưng cố gắng là có thật, nghị lực cũng không tầm thường." Phan Quân hơi cười, đánh giá tam thiếu gia.

Rốt cục, bước chân của Mặc Tân cũng đi tới phân bộ của Thất Tinh các tại Thạch Sơn trấn.

Hắn hơi kinh nghi nhìn về phía vị sư phụ không chính thức của mình.

Phan Quân không ngăn cản hắn. Bản thân người đàn ông cũng muốn xem thử nghị lực của tên tiểu tử này đến mức nào.

"Tinh thần lực của hắn cũng không tầm thường." Nói đến đây ánh mắt của Phan Quân hơi lấp lóe.

Mặc Tân nghe được vậy, mặt mày có chút đen.

"Ngươi nghĩ ta đùa giỡn ngươi?!" Phan Quân nhìn kỹ người thiếu niên trước mặt.

"Tuy chưa chắc ta sẽ tránh được hoàn toàn sự công kích của ngài, nhưng ta vẫn muốn cược vài phần trăm rằng ngài sẽ đánh trượt." Mặc Tân sẽ không từ bỏ bất kỳ cơ hội nào.

Ta chính là Chuẩn Đế cường giả, sao có thể thua một môn chiến kỹ. Mặc Tân hai mắt trắng dã, gầm thét trong lòng.

"A." Cơn đau đến quá bất chợt, Mặc Tân không nhịn được la ra một tiếng.

Không, không phải đoạt xá, tiểu tử này không có ý hồn. Phan Quân vuốt cằm, 'hẳn là thiên phú bẩm sinh.'

Nhưng nào như hắn mong muốn. Từ trong phòng, một luồng nội khí cường đại chém ra, khí thế kinh khủng, tốc độ chớp nhoáng, gào thét tới trước mặt tên võ giả xấu số.

Mặc Tân hít một hơi thật sâu, mở cửa vào trong. Tên võ giả dẫn hắn theo, cố gắng nhìn vào phía bên trong.

"Ngươi nghĩ mình có thể tránh được đòn sát thủ của ta??" Phan Quân không hiểu nói ra. Mặc Tân bất quá chỉ là Thạch cấp tầng 3, vậy mà có thể bảo trì tỉnh táo trước đòn t·ấn c·ông hắn, đồng thời thực hiện động tác tránh né.

"Cho dù ngươi có dừng lại ở một động tác, nỗi đau cũng sẽ không biến mất. Hoặc là luyện một mạch, hoàn thành mười hai thức, hoặc là bỏ cuộc."

Bởi vì sự ngu ngốc của mình mà tên võ giả phải trả giá bằng cả mạng sống.

Một lát sau, Mặc Tân ngất đi, hắn được Phan Quân đỡ, cho nằm trên sàn. Vì ở đây không giường, chỉ có bàn ghế và một số tủ sách mà thôi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72: Tu luyện Tản Viên Thánh Kình