Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 11: Vodiry Bearskin. (Zan)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 11: Vodiry Bearskin. (Zan)


"Ý ông là Ecrane. Cậu ta là công tử nhà Coldblood. Một gia tộc buôn bán rất có ảnh hưởng tại Thung Lũng Xanh." Zan đề cập nhưng không đề cập về c·ái c·hết của gia đình Ecrane hay các mối liên quan của Nước Đá và Zaarkill Eldervein.

Xương Xẩu phải mất nhiều ngày than thở với lão Imathuras về việc mấy món sách vở khô khan và vô hồn như thế nào thì lão mới cho phép nó ra ngoài. Và lão cũng đi theo chăm sóc nó nên cũng tự biến mình thành một mặt dây chuyền bằng sắt với một chiếc đầu lâu được đính trên đó. Xương Xẩu không thích có sự lộ liễu nên luôn giấu lão bên trong áo, đề phòng có kẻ nhìn thấy sinh nghi.

"Tiểu thư nhà Forseek trốn chạy? Ha ha, như vậy thì thể nào cũng gây ra ảnh hưởng không nhỏ giữa nhà Forseek và đại gia tộc Aesteraid cho mà xem. Chúng ta có thể lợi dụng việc này để khiến cho nội bộ của Cách Tân Đảng xích mích, cần thiết thì làm một mẻ là được." Imathuras cười, cằm của lão hộp sọ đập cành cạch.

Nhiều ngày trôi qua, cũng đã gần một tuần rồi, dượng và mợ của nó vẫn chưa về. Luosoytae thì không có động tĩnh gì. Mọi thứ cứ như thế mà trôi qua trong bình lặng.

Imathuras hạ thấp giọng, thay vào đó là một lời khen:

Phải chăng một ngày nào đó nó sẽ đối đầu với Ecrane? Người bạn thân nhất của nó?

Nhắc tới bạn bè, nó chợt nhớ tới ba thằng nhóc hội đại gia. Bọn nhóc này đều có gia đình thuộc diện có thế lực trong vùng Thung Lũng Xanh. Thế nên, từ nhỏ đã mang nhiều trọng trách và gánh nặng, chẳng như nó có thể ung dung tự tại chơi đùa. Ratskon là con út của lãnh chúa Bearskin, dù không phải là kẻ được thừa hưởng vùng Thung Lũng Xanh như người anh trưởng Turon Bearskin thì nó vẫn phải cố gắng học hành để sau này có được địa vị trong gia tộc. Thuler là con một của hiệp sĩ Eragan Redtusk, người cái quản hội hiệp sĩ dưới quyền của lãnh chúa Bearskin, nên cũng cần chẳng phải bàn cãi. Aestron có cha là thương buôn chuyên bán vải và hương liệu, ông chú của nó lại là một trong những hội trưởng của hội tuần đêm mà nó thì lại muốn như chú mình nên phải tập luyện võ thuật và kiếm thuật suốt ngày.

"Thằng nhóc lúc nãy là ai thế?" Imathuras hỏi, cái vòng cổ bằng sắt trên cổ nó lập lòe sắc xanh.

Zan tròn to mắt đầy kinh ngạc, nó cảm thấy bị bất ngờ khi biết được rằng người anh trai này của Ratskon lại có liên quan tới Imathuras. Vodiry là người con thứ hai của lãnh chúa Phagan Bearskin, người trị vì Thung Lung Xanh. Nghe nói, anh ta là viên quan bưng rượu và truyền tấu sớ trong cung đình, rất được người trong hoàng tộc tin tưởng và trọng dụng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vậy là ngươi cũng khá đó. Có thể kết bạn được với nó. Gia tộc Coldblood không hề tầm thường đâu, chúng có ảnh hưởng rất sâu rộng đối với sự phát triển của ma thuật và khoa học của Valaderon đấy."

"Hừ, đến lúc đó hẵng tính." Xương Xẩu khoanh tay lại, vẻ mặt giận dỗi.

"Vẫn ổn, thưa ngài và có lẽ hôm nay sẽ về. Suy cho cùng thì họ về trước tôi. Mà họ cũng đi chúng với cả ngài Đại Pháp Sư Zaarkill Eldervein nữa cơ.

"Ê, người đẹp, làm gì mà buồn rầu thế?" Một giọng nói mềm mại như kẹo bông phát ra từ đằng sau lưng nó khi nó sắp về đi vào nhà.

Xương Xẩu biết mình không có khả năng trả thù cho cha mẹ, càng không có khả năng giải quyết vấn đề đó thế nên nó mới phải nhờ tới những quyền năng của Imathuras. Dù biết là hắc ám nhưng Zan đã sẵn sàng lãnh trách nhiệm kể từ khi não nó trở nên thông minh hơn. Nó hiểu các quyền năng hắc ám rất tồi tệ và xấu xa, triệu hồi ma quỷ là một ví dụ điển hình của việc này, nhưng nó biết chỉ cần Imathuras và Luosoytae vẫn còn xem nó quan trọng thì chắc chắn hai lão sẽ không gây thương tổn tới nó.

"Phải, thưa công tử." Zan e ấp.

"Không cứu được? Ông là gì của họ?" Zan bất ngờ, đánh hơi thấy một câu chuyện dài đằng đẵng trong đây.

Thiên Giới mà lão nhắc tới chính là thế giới của các vì sao. Những ngôi sao trên bầu trời vốn dĩ là những tạo vật sống sở hữu những quyền năng cùng sức mạnh tối thượng, vượt xa những gì mà con người vẫn hằng tưởng tượng. Các ngôi sao là những chiến binh cổ đại được các vị thần tạo ra nhằm bảo hộ cho toàn bộ Cửu Đại Giới. Cứ mỗi khi thế giới rơi vào thời đại hỗn loạn, các vì sao từ Thiên Giới sẽ giáng phàm để đưa ra những lời tiên tri, âm thầm dẫn dắt cho các thế lực trên Cửu Đại Giới tiến tới hòa bình.

"Để tiện cho việc nói chuyện, tôi nghĩ chúng ta nên bước lên xe ngựa của tôi." Vodiry kính cẩn nói, cúi người xuống bàn tay chỉa hướng về cỗ xe ngựa xa hoa đang đi tới đằng sau mình.

Xương Xẩu quay mặt lại, nó nhìn thấy một người thanh niên trẻ ăn mặc đẹp đẽ, mái tóc đỏ được cắt ngắn và chải chuốt gọn gàng cùng một miếng kính một mắt ở bên trái. Zan biết người đàn ông này, anh ta chính là một trong hai người anh trai của Ratskon, Vodiry Bearskin. Imathuras chợt nói:

"Thằng nhóc đó là người nhà Coldblood ư?" Imathuras nhảy chổm lên, chợt bật to giọng khiến cho ai cũng quay qua dòm. Zan lúng túng, nó ôm ngực rồi chạy một mạch vào trong một khúc hẻm vì ngại.

"Ha ha, đó là sự thật. Tập làm quen dần đi, bởi sớm muộn gì ngươi cũng sẽ trở thành nữ thôi." Imathuras cười cợt một cách đáng ghét.

Nghĩ tới điều đó, nó lại liên tưởng tới cuộc trò chuyện đêm hôm đó với lão Edda. Số mệnh đã ràng buộc nó với Ecrane ngay từ những ngày còn thơ ấu. Nó nhớ đó là một buổi trưa chiều, nó đi vào rừng mặc cho những điều khuyên ngăn của người lớn về sự nguy hiểm, mục đích chính vẫn là chứng tỏ bản thân mình với ba mẹ rằng nó đã lớn. Giờ nó nghĩ lại, hồi đó nó mới ngốc nghếch làm sao nhưng cũng nhờ vậy mà nó gặp được Ecrane.

"Vậy ra cậu là "Chìa Khóa"." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng vậy." Zan gật đầu, vẻ mong ngóng sốt ruột.

"Dạ, vâng ạ. Và tên chủ thành Ceratt mà ngài đã đưa quỷ tới ám hiện giờ đang lo sốt vó cho con trai của hắn ta. Nghe đồn rằng hắn ta đang ban thưởng rất nhiều vàng cho ai chữa trị được cho thằng con trai lão." Vodiry nói, chỉnh lại gọng kính.

"Cũng đã mười ba năm rồi chúng ta không gặp, Gạo."

"Dạ, thưa chúa tể. Tôi đã thành công trong việc thâm nhập vào trong nội bộ chính trị của hoàng tử Arturia rồi ạ. Hiện giờ, y tin tưởng tôi như anh em ruột thịt vậy." Vodiry chắc nịch, đôi bàn tay khép lại vào một bên vai thể hiện sự kính ngưỡng.

"Phải. Chúng ta cùng đi thôi, Công Chúa!" Imathuras hồ hởi.

"Ông be bé cái mồm lại."

Tự nhiên nó nghĩ tới Ratskon "Ú Ù" nhóc mập thường tâm sự với nó chuyện bị mẹ suốt ngày bắt phải học hành, nên hiếm khi có thời giờ được ra ngoài cùng lũ bạn. Zan thường hay châm chọc cái quyền lợi đầy quý tộc này của Ratskon. Nhưng giờ khi nó cũng được nếm trải, nó thấy đồng cảm với Ú Ù.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 11: Vodiry Bearskin. (Zan)

"Ba má của ngài?" Vodiry ngẫm nghĩ, đôi mắt thoáng hướng lên trần của cỗ xe ngựa.

"Zan, cứ để hắn làm. Hắn đã được dạy dỗ từ nhỏ, ngươi không cho hắn làm thế là làm khó hắn. Ngươi phải biết rằng làm đệ tử của ta là cao quý nhường nào a." Imathuras nhắc nhở. Zan nghe xong thì cũng chỉ có thể để mặc cho anh của Ú Ù cúi người trước mình. Xương Xẩu cảm thấy rằng chuyện này có chút kì cục. Nhưng thông qua chuyện này nó hiểu rằng Imathuras là kẻ thế lực đến nhường nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng mấy ngày gần đây do b·ị b·ắt ở trong phòng mà Zan bị hai bà chị Beaute và Roza quan tâm nó hơn hẳn. Cái này hẳn là do lối hành xử của nó có chút thay đổi, bởi nó vốn là loại con nít hiếu động mà giờ đây ù lì suốt trong phòng thì sao chẳng làm người ta hoài nghi cho được. Chính vì thế mà dạo này hai cô nàng này thường xuyên vào phòng thăm Xương Xẩu để xem xét vấn đề của nó. Nhưng mà thằng nhóc luôn lấy lí do cao cả một chút là do nó đang bận sáng tác thi ca và tiểu thuyết tình yêu cho các bạn nữ đọc, vì thế nên nó càu nhàu hai người đừng có tới quấy phá tâm trạng sáng tác của nó (dĩ nhiên là không thể thiếu vài màn diễn xuất cùng lời thoại văn thơ để thuyết phục hai nàng gái nguy hiểm).

Cả hai ngồi đối diện nhau, Vodiry ra lệnh cho gã xe ngựa phóng ngựa chạy, đám ngựa kêu lên, tiếng bánh xe di chuyển đập lộp cộp xuống đất. Đôi mắt màu tím của Xương Xẩu lấp ló nhìn ra ngoài cửa sổ của xe ngựa vì đây là lần đầu tiên nó có cái vinh dự này. Vodiry chỉnh chiếc kính trên mắt trái nhìn Zan, gã hắng giọng để thằng nhóc để ý rồi nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Dĩ nhiên là thế. Ta là thuộc hạ của chúa tể Imathuras cơ mà. Nếu không có ngài ấy, ta có lẽ đã không ngồi ở đây rồi." Vodiry nói, đôi mắt nhắm nghiền như nhớ lại một quá khứ tăm tối.

"Vậy là Luosoytae đã thực thi đúng với trọng trách của mình." Zan gật gù, thâm tâm bỗng nhiên cảm thấy hỗn loạn. Tên Gul đó không c·hết khiến cho nhóc Zan cảm thấy thở phào nhẹ nhõm bởi nó dù gì cũng chẳng muốn tay mình nhuốm máu, nó chỉ muốn thằng khốn đó nhận được một bài học thích đáng. Nhưng cái điều thằng nhóc lo lắng thì lại liên quan tới gia đình của nó. Nó sợ rằng chủ thành Ceratt sẽ vô tình đổ tội danh này lên đầu dượng và mợ của nó. Suy cho cùng thì vụ việc Gul bị ám cũng xảy ra sau lần quán rượu bị phá.

"Tôi nhớ là có thấy một cặp vợ chồng cùng một cô gái. Một người tuổi trung niên có mái tóc màu đỏ đi cùng, một người phụ nữ tóc đen và một cô gái xinh đẹp trong độ chừng mười tám tới hai mươi." Vodiry tường trình.

"Bọn họ vẫn ổn chứ?" Zan đứng dậy, vứt bỏ hết tất cả sự dè dặt.

"Ngươi biết thân biết phận thì tốt." Imathuras đắc chí, nhảy ra khỏi áo của Zan hóa lại thành hình chiếc hộp sọ. " Và Zanratha Sorrow cũng là đệ tử của ta, cũng sẽ là Chúa Tể Hắc Ám đời kế tiếp nên ngươi cũng cần phải tôn trọng nó."

"Biết việc trong đó? Vậy là ngài đã đến đó, thế ngài có thấy dượng và mợ của tôi không?" Zan lo lắng hỏi.

Cả buổi sáng, Zan đi loanh quanh thăm thú chợ và các cửa tiệm bánh ngọt, chủ yếu tìm bạn bè của nó là chính chứ ăn đồ ăn vẫn chỉ là phụ. Vô tình gặp được Ecrane và Flamingrose. Nó trò chuyện với cả hai đến khi tới nhà trưởng làng Nước Đá biết về chuyện nó triệu hồi quỷ bởi nó biết nhóc to xác là một kẻ rất căm ghét lũ pháp sư hắc ám mà nó thì đã đặt một bước chân lên con đường này. Nó buộc lòng chỉ có thể giấu hết tất cả mọi người việc này.

"Cái đó tôi cũng biết." Zan gật gù, rồi chợt nhớ lại một chút về vài cái tên dòng tộc Coldblood trong một số quyển sách mà nó đã đọc từ Imathuras. Xem xét lại, từ trước tới giờ nó luôn thấy Ecrane là kẻ rất thông minh nhưng do thiếu hiểu biết nó chẳng nghĩ ngợi nhiều về huyết thống đặc thù của cậu chàng, chỉ nghĩ rằng Nước Đá thông minh là do đọc nhiều sách và đi ra ngoài cùng Zaarkill mà thôi.

Tuy nhiên, sau khi đã hoàn thành nguyện vọng, Zan bị lão Imathuras bắt học tới bù đầu, bức tai mà chẳng được ngừng nghỉ lấy buổi nào. Mấy ngày đầu, thằng nhóc còn thấy hứng thú với mấy điều mới lạ, vì đây là những kiến thức chuyên sâu. Nhưng sau vài bữa bị ép phải cần cù, chăm chỉ, thằng nhóc bắt đầu cảm thấy chán nản tột độ. Đối với một đứa thường xuyên ra ngoài đi chơi và la cà như nó, việc bị ép ngồi một chỗ ru rú đọc sách chẳng khác gì một cực hình.

"Chủ thành Ceratt? Vậy là công tử có đến gặp lão ta ư? Tên Gul đó có còn sống không?" Zan bất ngờ hỏi.

"A, công tử không cần làm như vậy đâu." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Dĩ nhiên là hắn còn sống rồi, thưa ngài Sorrow. Nhưng da dẻ tím tái, suốt ngày ói mửa, sùi bọt mép, chửi rủa và quậy phá khắp biệt thự của chủ thành." Vodiry gợi nhớ.

Tại sao anh ta lại ở đây? Anh ta có liên quan gì đến nó và những chuyện này? Zan thầm nghĩ.

"Nhưng mà tính ra ông cũng có học trò khác ngoài tôi ư?" Zan hỏi, sự tò mò kêu réo bên trong thâm tâm nó. Một tồn tại như Imathuras có lẽ nguy hiểm hơn những gì nó nghĩ nhiều, nó còn nhớ lão cũng đề cập rằng lão có thuộc hạ tại Vel nên Zan cảm thấy rằng mình phải cẩn thận hơn trong việc hành xử với lão.

"Dạ, thưa chúa tể. Hoàng tử Coxaros và đại tướng quân Cronos Hawkeye đang chuẩn bị để trở về từ chiến trường phương tây ạ. Và tôi cũng nhận được tin rằng cô con gái của nhà Forseek đã trốn chạy khỏi việc đính ước của gia tộc." Vodiry cười nói.

"Dạ, thưa chúa tể." Vodiry gật đầu, cũng cúi người lại trước Zan. Xương Xấu thấy thế vẫy tay từ chối:

Sau một hồi cẩn thận nhìn quanh khung cảnh hỗn loạn, đôi chân thằng nhóc nhanh nhẩu bước lên xe ngựa để tránh những cặp mắt hiếu kì. Thằng nhóc vốn đã là đứa gan lì và đã quen với việc chơi với đám nhóc tì gia thế hơn người như Ratskon hay Ecrane nên nó chẳng ngần ngại gì. Bước vào trong, không khí mát rượi khác hẳn với cái ánh nắng chói chang bên ngoài, Xương Xẩu đế ý có một viên đá màu xanh lam nhạt đặt bên trong một chiếc gạt, gần kệ để tay kế bên cửa sổ. Sờ tay lên đó thì thấy được hơi mát lạnh tỏa ra. Bên trong có mùi một hương bạc hà dịu nhẹ khiến mũi thằng nhóc cảm thấy buồng phổi của mình mát lạnh lạ thường. Đặt mông lên chiếc ghế ngồi bằng da thuộc khiến cho Zan cảm thấy êm ái, dễ chịu, khác hẳn với mấy cái ghế gỗ trong nhà.

"Thời điểm đó ta đang phải giúp một đồ đệ của mình chống lại các phe của Hội Đồng Tối Cao trong cuộc n·ội c·hiến tại Thiên Giới. Ta đã không để ý đến rằng các kẻ thù khác của mình lại có bước đi liều lĩnh và khôn ngoan như vậy. Sở dĩ bọn họ bị liên lụy cũng vì bọn họ có liên quan tới các thủ hạ của ta bên trong nội bộ Nam Đế Chế." Imathuras nói liến thoắng, giọng mang chút tiếc nuối.

"Dĩ nhiên là có, Công Chúa ạ! Ta có nhiều đồ đệ lắm nhưng chúng ta sẽ đi gặp thuộc hạ của ta trước." Imathuras ghẹo, ánh sáng màu xanh lấp ló trong ngực của Zan như đang phát ra những tiếng cười.

"Vâng, thưa chúa tể!" Người đàn ông trả lời lại với khuôn mặt thể hiện nét kính ngưỡng.

Zan bất ngờ trước hành động của Vodiry, trán đổ mồ hôi hột, đôi mắt nó nhìn láo liêng chung quanh con đường này để xem có cặp mắt nào đang đế ý mình không, vì hành động mà Vodiry vừa mới thực hiện có thể làm cho người khác hiểu lầm nó. Trong giới quý tộc, thường thì chỉ có người cùng đẳng cấp mới đi chung xe ngựa với nhau, còn nếu muốn người có địa vị hơn mình ngồi lên thì người quý tộc đó phải cúi người và chào. Còn cái chuyện mà người bình thường như nó mà được mời lên xe ngựa để ngồi thì dường như không bao giờ xảy ra. Nếu ai đó nhìn thấy việc này thì sẽ không hay cho thằng nhóc.

Cái sự thật mà nó vẫn luôn hiếu kì về cuộc đời mình chắc chắn là được nắm giữ bởi vị Đại Pháp Sư đó.

"Phức tạp quá nhỉ?" Zan thì nghe xong cũng chẳng hiểu vấn đề lão đang nói là gì nhưng biết rõ được vài cái tên trong này bởi nó từng đọc trong những quyển sử sách mà Imathuras đã đem cho nó đọc.

"Thuộc hạ của ông?" Xương Xẩu hỏi, đôi mắt nó trở nên sắc bén.

Ngoại trừ Ratskon, nó hiếm khi gặp những người con khác của lãnh chúa Bearskin. Nó nghe Ratskon kể bọn họ đều là những người có có nhiều quyền lực trong chốn cung đình và có chút đáng sợ, thế nên Zan cũng có hơi nghi ngại khi tiếp xúc với bọn họ. Dù Ratskon, Thuler, Aestron đều có xuất thân không tầm thường nhưng suy cho cùng vẫn là con nít và Zan cũng đã quen với chúng từ khi còn nhỏ nên chẳng cần khách sáo. Còn Vodiry thì khác, anh ta tỏa ra một thứ khí sặc mùi quý tộc và lạnh lùng khiến cho Xương Xẩu có chút dè dặt.

Zan đi ra ngoài chợ, khuôn mặt nó đăm chiêu, suy nghĩ về những gì mình đang làm. Nó thực sự không biết bản thân mình đang làm gì nữa. Chuyện Jana, Gul, Imathuras, Ecrane, Edda cứ quay vòng vòng trong đầu nó như một mớ bòng bong. Đầu óc mở mang khiến cho nó cảm thấy thế giới này rộng lớn hơn và bỗng nhiên nó cũng thấy cuộc đời của mình phức tạp hơn. Ít nhất, theo nó thì cuộc đời của nó vốn dĩ đã không còn như trước nữa.

"Và chuyện ta căn dặn ngươi đã làm tới đâu rồi."

"Vậy là công tử, ngài cũng biết ư?" Zan nhỏ nhẹ.

Đi quanh khúc chợ, nó thấy Ecrane và Edda cùng rượt đuổi nhau, cả hai đều chạy qua trước mắt nó nhưng bọn họ còn chẳng màn để ý gì đến nó mà lão hộp sọ cũng khuyên nó rằng nên giả vờ không quan tâm thì tốt hơn. Zan cũng hiểu, tốt nhất là nó không nên để mình bị liên lụy, cũng chỉ có thể tiếp tục mỉm cười và chơi trong chợ, ngoảnh mặt làm ngơ như bao đứa con nít khác trong làng Vel. Nhưng trong thâm tâm nó bất chợt lay động, nó cảm thấy rằng cuộc đời mình đang rẽ sang một chiều hướng khác.

"Có thể thôi gọi tôi là Công Chúa được không?" Zan bực mình, bản mặt nó câu có khi cứ bị gọi là phái nữ mãi.

"Ha ha, thế triều đình phương Nam có tin tức gì không? Phái Cách Tân Đảng nữa?" Imathuras nói, ngọn lửa trong hai hốc mắt bập bùng.

Hôm nay, nó ra ngoài cũng không thấy tụi nó nên chắc đoán ngầm là tụi nó bận rộn hết cả rồi. Zan thở dài, lủi thủi một mình đi qua những khúc chợ hỗn loạn, người người bàn tán xôn xao về vụ rượt đuổi ban nãy, kẻ này suy luận, kẻ kia đoán lung tung. Cảm thấy hôm nay có chút buồn chán, nó thở dài rồi quyết định đi về nhà.

"Đúng vậy! Nhưng gia tộc Coldblood đã bị tiêu diệt rồi, bởi đám Tử Thần Giáo. Ta thấy tiếc hùi hụi khi không cứu được họ." Imathuras nói với giọng buồn bã.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 11: Vodiry Bearskin. (Zan)