Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 12: Nhóc Thợ Rèn. (Zan)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 12: Nhóc Thợ Rèn. (Zan)


"Ngươi có vẻ áp lực quá nhỉ?" Imathuras nói khẽ, lão rung lắc trong lòng ngực của Zan.

"Nhưng chẳng phải là cũng có công của tớ chứ hả?" Xương Xẩu tươi cười.

Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra vậy nhỉ? Zan nghĩ ngợi, trong lòng nó đang chất chứa nhiều sự lo lắng. Nếu là ngày trước, Xương Xẩu đã không nghĩ ngợi nhiều về mọi thứ như vậy. Thằng nhóc đợi cho không ai chú ý tới mình rồi thở dài một hơi, nó không muốn người lớn nhìn thấy bộ dạng buồn rầu của một đứa con nít, vì sợ gây ảnh hưởng tiêu cực.

Như tự nhiên hiểu ra một lý lẽ trên đời, nuốt cơn giận xuống bụng, Xương Xẩu đưa ra lời tuyên bố:

Fathun là thằng công tử nhà Horseshoe, gia đình giàu có nhất của làng Krym, chuyên buôn bán và cung cấp ngựa cho các quý tộc trên kinh thành. Horseshoe dù chỉ là một gia tộc thương buôn, không có nhiều ảnh hưởng trong giới chính trị nhưng vẫn là một dòng họ được liệt vào hàng danh giá. Tiếc thay, mọi thứ không bao giờ hoàn hảo, Fathun là người thừa kế của dòng họ, nhưng lại là kẻ chỉ thích ăn chơi trác táng, ngày đêm lảng vảng quanh các quán rượu để chơi gái và bài bạc, thỉnh thoảng nó đi cùng với Gul Brand để đi bắt nạt mấy thanh niên khác trong các làng quê hẻo lánh như Vel.

Zan mỉm cười, trong đầu như đã nghĩ ra một kế hoạch thâm sâu rồi tiến tới chỗ Xanre, cậu chàng đang dùng búa gõ vào phần đầu của một lưỡi kiếm chưa hoàn chỉnh nhằm tạo ra phần đầu nhọn. Đôi bàn tay chai sần của Xanre vẫn tiếp tục gõ búa, ánh mắt của nhóc thợ rèn chỉ chú tâm vào công việc chứ chả thèm quan tâm tới cái kẻ nhỏ thó kế bên cạnh. Đôi chân loắt choắt của Zan đi tới kế bên Xanre, nó hỏi:

"Nó là Xanre, cháu trai của Rognary Hammerhand "Chân Sắt" đó." Zan đề cập.

"Ừ. Nhưng chuyện đó là thật sao?" Zan tiếp tục, nuốt ực nước bọt.

"Ngươi tính làm gì?" Imathuras bất ngờ.

"Phải, làm bạn với ông ấy bao nhiêu năm tôi cũng không thể tin được. Ông ấy đã từng cứu mạng tôi trong cuộc chiến mười ba năm trước khỏi lũ pháp sư phương Bắc." Smithe nói, tay gãi cánh tay trái cụt lủn.

"Đế Binh?" Zan thắc mắc. Dẫu cho đã được đọc rất nhiều sách từ lão Imathuras, nhưng thằng nhóc vẫn chưa thấu hết được cái bộ não chứa cả đống tri thức đồ sộ của lão.

"Rognary Hammerhand? Không lẽ là lão già đó là hậu duệ của Ganros Hammerhand, người đã chế tác ra hai thanh Đế Binh huyền thoại. Hy Vọng kiếm và Mộng Tưởng đao." Imathuras lầm bầm.

Zan ngoảnh đi, trở lại công việc phụ quán. Nếu là ngày trước, nó sẽ ở lại và trò chuyện với cả bọn họ, nhưng dạo gần đây nó không có tâm trạng cho những chuyện vặt vãnh. Nó cảm thấy bản thân mình có quá nhiều những mối lo nghĩ. Cách hành xử bất thường của cha mẹ, tình bạn của nó và đám nhóc khác, cuộc đời của nó rồi sẽ đi về đâu nếu bị lộ, hằng hà vô số chuyện khác mà nó chỉ muốn tống hết vào sọt rác cho đỡ nhẹ đầu. Xem ra muốn trở thành ma pháp sư quyền năng nhất thế giới chẳng phải cái chuyện dễ dàng.

"Ngươi muốn thằng nhóc đáng ghét đó ăn đòn chứ?" Imathuras nói, chút ánh sáng màu lục lập lòe giữa ngực.

"Đừng có bảo là ông lại xúi tôi làm gì đó nữa nhé." Zan đảo mắt, một tay bưng khay đã đựng bát dĩa vào trong bếp.

"Mày lại tính làm trò điên gì?" Xanre tròn mắt kinh ngạc.

Zan lấy khay, đặt rượu và thức ăn lên đó rồi quay trở lại việc phục vụ. Nó nở nụ cười tươi tắn, giấu đi những lo âu, coi như mọi thứ đều bình thường.

"Khiến cho sư phụ mình tự hào."

"Đừng mà, anh! Người ta là con chủ quán rượu đó! Vì lễ cưới sắp tới của chúng ta vào lễ Thu Hoạch thì không nên gây sự làm gì!"

"Tớ nghe nói chị của cậu sắp lấy Fathun." Zan đề cập điều mà nó nghe thoáng quá ở quán rượu. Xanre dừng búa lại, ngẩn lên nhìn Zan, nó khịt mũi:

Những làn búa vẫn gõ chan chán xuống tấm thép, đây là công đoạn kéo dài và tạo hình cho lưỡi kiếm, chuẩn bị cho công đoạn kế tiếp là mài bóng. Là một trong những công đoạn cực kỳ quan trọng trong quá trình làm kiếm, bởi nó chính quá trình giúp hình thành lên hình dạng cho lưỡi kiếm, chỉ những thợ rèn rất giỏi tay nghề mới làm nổi.

Smoi và Smithe, đều là những người bạn rượu của ông Edda. Họ đều là bạn thân chí cốt của ông Edda và cha của Jana, đặc biệt là ông Smithe, Edda và cha của Jana đều đã tham gia vào cuộc chiến xảy ra giữa Nam Đế Chế và ba đại quốc diễn ra vào mười ba năm trước.

"Đang chế lưỡi kiếm à?"

Xương Xẩu chưa rời đi mà đứng tại chỗ, nó có thói quen đi qua đây để ngắm nhìn Xanre và những người thợ làm việc. Thỉnh thoảng nó cũng từng mơ về việc trở thành một thợ rèn để tạo ra những thanh kiếm tuyệt hảo nhất, nhưng mỗi lần nghĩ tới cái tánh lười biếng và ngốc nghếch của bản thân mình thì nó lại chỉ muốn quay lại làm nhóc bưng rượu.

Zan thầm nghĩ, trên tay đang vừa cầm khay đồ ăn và rượu đưa đến cho đám thanh niên quậy phá tới từ làng Krym. Zan thở dài nhưng vẫn cũng chỉ câm lặng mà phục vụ cho chúng vì bọn chúng là khách quen của quán. Fathun Horseshoe và đám bạn của gã tán chuyện cười đùa, xương gà và vụn bánh mì ăn dở vươn vãi ra hết cả càn, mùi thuốc lá phì phèo chìm ngập trong không gian bàn ăn khiến Zan cảm thấy ngao ngán khi nhìn thấy.

Mợ Erosa chợt đưa vài đồng xu cho nó rồi dặn:

Đó là cuộc chiến có nhiều phần kì quặc, xuất phát vẫn là từ một lời tiên tri gì đó về một nhân vật vĩ đại xuất hiện ở phương Nam sẽ trỗi dậy và tạo ra một cuộc đại chiến để thống nhất Valaderon, khôi phục lại thời kì của Đế Chế Thống Nhất.

Kế bên Fathun là con nhỏ Anna Hammerhand. Ả là đứa cháu gái đầu lòng của lão thợ rèn Rogery Hammerhand, một con nhỏ mà Zan cũng chẳng ưa thích nổi. Cũng như Fathun là một thanh niên chẳng ra gì.

"Vậy thì làm luôn nhé. Chúng ta có thể lợi dụng được chuyện người chị Anna và ông nó. Dĩ nhiên là tôi cũng có một kế hoạch tương đối hay ho rồi." Zan đưa ra đề nghị.

"Thằng nhóc đó khá quá nhỉ. Ở độ tuổi này đã có thể mài dao bén đến vậy." Imathuras trầm trồ.

Zan cầm con dao được mài tới mức bóng lưỡng, nó thấy rằng Xanre đã luôn làm đúng với những lời mà ông Hammerhand đã dạy. Xương Xẩu lấy ngón tay chạm nhẹ vào lưỡi dao, tay nó chảy ra giọt máu, thấy được độ sắc bén, nó trầm trồ:

Muốn rèn nên một con người tài giỏi thì không thể không uốn nắn họ, muốn rèn ra một thanh kiếm tốt thì không thể không qua đóng và mài dũa nó. Và Xanre cũng giống như một thanh kiếm được đóng và mài dũa bởi cuộc đời vậy. Nhưng mà, nhóc thợ rèn vẫn chưa phải thanh kiếm bén nhất. Nó được rèn bởi cuộc đời, chứ chưa có được rèn bởi Zan.

"Ừ. Nhưng chỉ là chút bản lĩnh. So với ông tao thì còn kém xa." Xanre cười mỉm rồi quay qua hai gã học việc, chỉ người này uốn cong miếng sắt nóng để làm móng ngựa, ra lệnh kẻ kia xách muội than. Cả hai gã học việc đều lớn hơn Xanre năm, sáu tuổi thế mà vâng lệnh nó răm rắp, đủ cho thấy khả năng của Xanre tốt như thế nào. Mười ba tuổi mà đã thành ông chủ lại không có kiêu ngạo nên Zan khoái lắm, trước đây từng rủ nó đi chơi, nhưng Xanre lại là người coi trọng công việc hơn các mối quan hệ xã hội nên lúc nào cũng từ chối.

"Zan, con ra tới xưởng rèn của lão Chân Sắt rồi đưa mấy đồng này, lấy về cho mợ con dao, bữa mợ đặt mài bén lại ở chỗ đó."

Zan rất muốn nổi cáu với thằng khốn trước mắt, Xương Xẩu kính trọng Xanre nhưng điều ngược lại thì chưa từng xảy ra. Xanre cứ như một cục sắt không thể lay động được vậy, bất chấp mọi nỗ lực của Zan muốn nó mở lòng.

"Được thôi. Nếu tớ có thể khiến cho thằng Fathun không cưới chị Anna thì sao?"

Sau cái hôm nó gặp công tử Vodiry Bearskin, cha mẹ của nó cùng chị Jana cũng đã về.

Bọn họ trông vẫn lành lặn, nhưng vẻ mặt của Dượng, Mợ và Jana có chút đượm buồn. Nó hỏi nhưng bọn họ lại không nói rõ, chỉ cho nó biết rằng món nợ của Jana đã được xóa bỏ toàn bộ, nhưng họ lại không nói rõ ra điều kiện trao đổi là gì. Sau chuyện này, cô nàng như tỏ lòng biết ơn gia đình Sorrow nên đã làm việc chăm chỉ hơn trước ở quán rượu. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Dạ." Zan gật đầu rồi xin phép dượng Ganry đi ra ngoài.

"Vậy là chị của tao lại tới quán rượu nhà mày."

"Đúng là học trò thông minh. Ta đang có ý định tuyển mộ thêm thuộc hạ vào trong lực lượng. Đặc biệt là các tài năng trẻ tuổi, đang nảy nở như thằng nhóc đó. Muốn trở thành kẻ vĩ đại, ngươi sẽ cần một thanh kiếm tốt mà một thanh kiếm tốt thì phải được làm nên từ bàn tay của một thợ rèn vĩ đại. He he he!" Imathuras cười quỷ quyệt.

Cá nhân Zan thì chẳng tin nổi mấy lời tiên tri ngu xuẩn này, mà nếu một đứa con nít như nó còn không tin thì người lớn có thể tin được sao. Nó thấy người lớn chỉ muốn sử dụng những lý do để gây chiến, cốt vẫn là dùng chúng để ngụy biện và lấp liếm cho việc c·ướp lấy tài nguyên và lãnh thổ của quốc gia khác.

Sự hoài niệm đã luôn là bản tính của con người, mà con người càng già đi và càng trưởng thành thì họ lại càng hoài niệm. Khi con người đã già, họ bớt bồng bột đi, trái tim dần trở nên tĩnh lặng, trí nhớ cũng kém lại để quên đi những việc đau buồn, đầu óc trở nên thông thái hơn. Cơ bản là bởi vì họ cũng không còn sức lực để mà tự do tung hoành nữa, chỉ còn lại bộ não già nua, lắng động lại những gì đã xảy ra trong quá khứ.

"Dĩ nhiên, ta có cách giúp cho ngươi vui hơn a." Imathuras khẳng định. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chỉ là chút áp lực công việc thôi mà." Zan vòng vo. Nó hiếm khi để cho người khác len lỏi vào trong trái tim của mình.

Về phần lão thợ săn, Zan biết rõ lão đang ở đâu, vì lão đang ở bên trong chiếc gương của quỷ gương Luosoytae mà cái gương đó lại đặt ở trong phòng Xương Xẩu. Không khó đoán ra chuyện gì đã xảy ra, vì tối hôm qua con quỷ đã đem ông ta đến trong lúc Zan đang học bài. Imathuras nói rằng Edda phải được bảo đảm an toàn vì ông ta là một phần trong kế hoạch sắp tới, thế nên nó phải chăm sóc lão ta thật kỹ lưỡng.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 12: Nhóc Thợ Rèn. (Zan) (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vậy sao? Nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, thân gái một mình thì càng phải biết chăm sóc sức khỏe của mình." Ông Smithe nói, tay che lên cổ họng khụ khu, bệnh phổi của ông như nặng hơn theo năm tháng.

"Trách nhiệm?" Zan cười khổ. Nó đáng nhẽ ra là nên suy nghĩ kĩ hơn khi chấp nhận lời đề nghị của Imathuras. Trả thù tên Gul đối với nó, đáng lẽ ra cũng chỉ là việc phụ, nhưng khi đó nó đã bị sự giận dữ và ý nghĩ trả thù ám ảnh tâm trí. Nó chưa bao giờ nghĩ rằng mọi việc sẽ đi xa tới mức như hiện giờ. Nếu b·ị b·ắt, rất có thể tội danh của nó sẽ ảnh hưởng tới cả gia đình.

"Công của cậu? Ha ha! Cậu làm tớ buồn cười thật đó. Cậu có biết một bông hoa trong chậu là như thế nào không, Zan? Là cậu đó. Cậu có thể tươi cười và vui vẻ suốt ngày là bởi vì có người bên cạnh chăm sóc và tưới tiêu cho cậu đầy đủ. Thế nên cậu cũng tưởng rằng chỉ cần xinh đẹp và tươi cười là đủ để ai cũng thương cậu. Đoán thử đi, Zan ạ. Bởi vì đó là cách nghĩ của một bông hoa đó." Xanre cười khẽ, mỉa mai.

"Đúng vậy, mười ba năm a? Tính ra là bốn người chúng ta cũng đã uống ở đây cũng tần ấy năm rồi ấy nhỉ. Kể từ cái thời điểm quán rượu thành lập trước khi c·hiến t·ranh cho tới hiện tại." Smithe cũng hoài niệm theo.

"Ủa, Jana, dạo này con vẫn khỏe chứ?" Ông Smithe hỏi thăm khi thấy Jana đang tất bận cầm mấy chai rượu lên để pha chế, trong khuôn mặt vụng về và ngốc nghếch của chỉ mới thương cảm làm sao. Jana quay mặt lại, cô đi tới rồi cúi người chào ông:

"Tính ra cũng mười ba năm rồi nhỉ kể từ ngày Broka hy sinh trong c·hiến t·ranh." Smoi sụt sùi, khóe mắt cay cay như nhớ lại những tháng ngày cả bốn người cùng nhau phiêu bạt khắp nơi.

"He he! Zan, đừng có quanh co với thầy của ngươi a. Ta biết ngươi đang bận tâm tới rất nhiều điều. Cuộc sống của ngươi thay đổi đó là vì ta. Và dĩ nhiên là ta có trách nhiệm với việc đó." Imathuras cười, thoang thoáng tiếng "nghe nghe nghe" có chút buồn cười.

Fathun là cái tên cấm kỵ trong nhà Hammerhand, đặc biệt là trong những năm gần đây khi Xanre đã bắt đầu trở thành chủ xưởng rèn. Fathun từng có một thời bắt nạt Xanre khi nó là con nít, Zan đã nhờ vả Ecrane về việc này và thằng nhóc nhà Coldblood đã đến gặp mặt gia tộc Horseshoe. Chỉ khi đó thì mọi chuyện mới kết thúc, dĩ nhiên là lão Rogery đã cảm ơn Xương Xẩu rất nhiều sau đó, bởi thế nên Zan mới có thể tự nhiên như không thế này. Nhưng đừng nhầm tưởng là dễ thân thiết với Xanre thế, thằng nhóc thợ rèn chỉ kính trọng duy nhất mình ông nó trên đời thôi.

Vodiry trở về mang theo quà và nhiều niềm vui đến với Thung Lũng Xanh, ngay khi trở về đã đóng góp vào các quỹ tiền cho tất các thành phố và làng ở vùng đất không ít nên ai cũng nhiệt liệt chào mừng vị nhị công tử. Vodiry về quê hương, dĩ nhiên là không chỉ về thăm gia đình mà còn là để truyền đi một mệnh lệnh. Đó chính là triệu gọi cha của anh, Turon Bearskin, vào triều đình để tham gia buổi thiết yến sắp tổ chức mừng ngày lễ đại hoàng tử Coxaros đại thắng trở về từ vùng Sa Mạc Đồng.

Lại bàn về việc Ecrane và lão Edda trong khu chợ trung tâm, nhiều người b·ị t·hương nhưng không có ai c·hết. Kết quả của việc này là hội hiệp sĩ dưới quyền chỉ huy của gia tộc Redtusk đã vào cuộc, nhà của Edda bị khám xét và ông ta thì bị truy nã gắt gao, hội Tuần Đêm bị liên lụy và đình chỉ hoạt động. Lễ hội Thu Hoạch vẫn được tiếp tục, nhưng dường như một bầu không khí ảm đạm đang dần bao phủ lễ hội.

Xưởng thợ rèn của lão Rogery Hammerhand "Chân Sắt" cũng ở trung tâm làng nên cũng không thực sự xa nhà của nó lắm, chỉ cần đi trong khoảng chừng chưa tới năm mươi bước chân là tới. Rogery là thợ rèn danh tiếng nhất trong cả vùng Thung Lũng Xanh, cũng từng một thời đi c·hiến t·ranh nên mất đi một cái chân trái và lão đã thay thế nó bằng một cái chân sắt được đúc từ cái mũ giáp được nóng chảy của cái gã đã cắt chân lão. Lão là một thợ rèn rất có nhiều danh tiếng, cũng từng được nhận nhiều thư tuyển mộ vào làm thợ rèn cho nhiều hội lính đánh thuê lừng danh, nhưng lão từ chối tất vì thích cuộc sống yên bình tại Vel hơn là cứ phải đi phục vụ việc chinh chiến cho đám người quyền thế.

Quán rượu mở lại, cuộc sống làm nhóc bưng rượu của Zan trở lại bình thường, nhà nó lại thoang thoảng lại mùi của thức ăn và rượu lúa mạch mát lạnh tươi mới, tiếng trò chuyện và xôn xao của những lão già bợm rượu lại vang vọng lần nữa. Không khí im ắng mấy ngày qua cuối cùng cũng biến mất, mọi thứ giống như đang trở lại bình thường vậy.

"Vậy nếu tớ làm được thì cậu nợ tớ một ân huệ nhé." Zan hí hửng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Anh biết rồi, cục cưng!"

"Dạ!" Zan đảo mắt, nó cũng chẳng buồn đưa thêm một câu rủa nào. Luật phục vụ của dượng là nếu khách không gây hấn và vẫn trả tiền thì bọn họ vẫn là khách.

"Đây dao của dì Erosa đây." Xanre nói, đưa cho Xương Xẩu con dao được bọc trong miếng vải. Ông của Xanre luôn tâm niệm rằng mọi con dao, cây kiếm đều là những tạo tác vĩ đại nhất của một người thợ rèn, cho dù chúng được sử dụng vào mục đích gì thì cũng đáng trân trọng.

Nhưng có thật là mọi thứ đã quay trở lại bình thường? Hay đây chỉ là sự yên bình tạm thời cho một thứ gì đó khủng kh·iếp sắp tới?

Zan đem cái khay đã dọn đồ ăn của gã Fathun đi vào, đem đồ ăn thừa đổ vào trong thùng đựng cám rồi đem chén dĩa để chỗ rửa chén. Nó thấy Dượng của nó có vẻ thờ ơ, nếu là thường ngày ông có lẽ sẽ đưa vài câu dỗ dành cho nó, nhưng kể từ khi trở về nó thấy ông lạnh lùng đi hẳn, mợ Erosa cũng chẳng kém cạnh gì hơn. Chị Jana thì đang cố ôm khá là nhiều việc, thậm chí là đôi khi làm luôn cả công việc pha rượu của dượng, điều mà nó không thấy trước đây. Đến cả hai nàng Beaute và Roxa cũng cảm thấy có gì đó khác lạ.

Và dĩ nhiên, hôm qua, khi đưa Zan trở về, Vodiry cũng không quên dặn nó liên lạc với anh ta. Anh ta còn tặng nó một cái mặt đồng hồ có in hằn hình của loài Gấu Trắng, gia huy của gia tộc. Thứ này là một công nghệ đặc biệt mới được chế tạo, có thể truyền đi giọng nói. Nếu cần thì cứ gọi cho anh.

Tuy nhiên, mấy năm gần đây lão mắc bệnh nên chỉ còn mỗi thằng nhóc Xanre cháu trai lão đứng tiệm cùng hai gã học việc. Xanre Hammerhand, cũng mười ba tuổi như Zan nhưng theo Xương Xẩu nhận định là thằng nhóc này vượt trội hơn nó và đám cùng tuổi nhiều, đặc biệt là trong suy nghĩ. Xương Xẩu nghe kể rằng nhóc thợ rèn đã cầm búa gõ những miếng thép từ cái thời nó năm tuổi, cho tới nay đã hơn tám năm ròng, ngày nào Xanre cũng làm việc quần quật từ năm giờ sáng cho đến tám giờ tối, lại hiếm khi nghỉ ngơi nên Zan nể nó lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhớ chứ, gã công tử nhà Coldblood chứ sao, chỉ có kẻ máu lạnh như nó mới làm nổi chuyện đó mà thôi." Xanre cười lạnh. Ngày mà Ecrane đến nhà Horseshoe, Fathun đã suýt c·hết vì được nắm đấm của Ecrane chăm sóc tận tình. Khuôn mặt đầy máu và bầm dập của Fathun vẫn ám ảnh Zan đến tận bây giờ.

"Bén thật! Là cậu mài à, Xanre?"

"Và rồi chúng ta lại xóa kí ức của chúng ư? Vụ của hội Tuần Đêm là đủ rồi." Zan nói khẽ. Nụ cười trên miệng của nó lại tươi tắn, tay dọn đồ ăn và rượu lúa mạch cho bác hàng thịt Smoi và ông Smithe, hai người đàn ông già vừa mới bước vào quán và đặt đồ ăn.

"Không phải chuyện của mày, Chậu Hoa ạ." Xanre lạnh giọng, tiếng búa vang lên chan chát trên miếng thép như muốn đánh gãy nó.

"Cậu có nhớ hồi đó cậu bị Fathun đánh, ai là người đã giúp cậu không?" Zan nói, muốn Xanre gợi nhớ lại chút chuyện quá khứ.

"Thật không thể tin được là Edda lại có liên hệ với Hắc Thuật." Bác Smoi nói, mấy nốt ruồi dưới mắt hấp háy.

"Cứ chống mắt mà xem đi nhé, nhóc thợ rèn ạ!" Zan nở nụ cười ngây thơ vô số tội.

"Nhưng ông giới thiệu tôi như thế là tính làm chuyện gì nữa?" Zan hỏi, nó biết rằng Imathuras sẽ không nói cho nó biết những điều này nếu như lão không có ý định làm gì đó.

"Mày liếc nhìn gì, dọn hết đống đồ này rồi biến đi, nhóc!" Fathun vênh mặt.

"Dạ, mọi chuyện vẫn tốt ạ. Nợ của con đã được miễn trừ hết rồi, cũng nhờ có sự giúp đỡ của ông chủ cả."

"Phải. Đế binh là những món v·ũ k·hí mang trong chúng phẩm chất tối thượng. Bất kỳ một loại v·ũ k·hí được gọi là Đế Binh đều là những món v·ũ k·hí có khả năng gắn kết và biến chuyển số mệnh của người cầm chúng, giúp chủ nhân của chúng sáng lập nên kỳ tích. Hy Vọng kiếm và Mộng Tưởng đao tương truyền là v·ũ k·hí của một cặp đôi uyên ương nổi danh bậc nhất của lịch sử của Yêu Giới, Thiên Thu Lệ và Viêm Hỏa Dạ Nguyệt." Imathuras huyên thuyên.

"Thôi đi. Cho tao xin, khắp cái làng này ai cũng biết cái danh phá làng, phá xóm thích trêu ghẹo chính quyền của mày rồi." Xanre cười khổ, nhóc thợ rèn rõ là rất hiểu rõ cái thằng nhóc tội đồ trước mắt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 12: Nhóc Thợ Rèn. (Zan)