Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 13: Tử Vong Ấn. (Zan)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 13: Tử Vong Ấn. (Zan)


"Ông là ai? Sao lại biết những chuyện này?" Fathun hoảng sợ, chân vô thức bước lùi lại gần cửa sổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ecrane? Vậy là ngươi muốn lợi dụng lòng ganh tị của Fathun. Khá đấy nhóc, khá lắm..." Imathuras trầm trồ, ngọn lửa trong hai hốc mắt chằm chằm nhìn Zan, có một chút sợ hãi hiện liên trong mắt của Imathuras.

Thoáng chốc, chưa tới mười phút đồng hồ, Zan và Edda đã đi đến điền trang nhà Horseshoe. Đó là một điền trang lớn rất rộng với nhiều khu vực nuôi và nhốt ngựa, còn có cả một vùng bãi cỏ rộng lớn để chúng có thể tha hồ chạy nhảy. Do là buổi tối nên hầu hết ngựa đều được đưa vào chuồng, nếu là buổi sáng thì gia tộc Horseshoe sẽ đưa chúng ra khoảng đất trống ở phía nam làng và để chúng chạy nhảy lăng tăng khắp nơi, để bào mòn những cái móng ngựa ngứa ngáy, để tung bay cùng với gió và cỏ cây. Tất nhiên là để phòng cho con ngựa nào đó bỏ trốn thì cũng có những tay chăn dắt điêu luyện có chút tiền sử. Gia tộc Horseshoe không chỉ sở hữu một trang trại chăn nuôi ngựa lớn, mà họ còn sở hữu nhiều trường đưa trên các thành phố như Ceratt, Erael, Veifor,...

"Giúp đỡ? Giúp cái khỉ gì?" Fathun thở hổn hển, giọng nói như tắt tiếng.

Bước vào gương, Zan thấy thế giới bên trong là một nơi trông y hệt căn phòng của thằng nhóc. Thế giới trong gương là sự phản chiếu của thế giới thực, giống như hai mặt của một đồng xu vậy. Tuy nhiên, khi di chuyển vào trong thế giới gương, người ở thế giới thực sẽ không nhìn thấy kẻ ở bên trong thế giới gương, nhưng kẻ bên trong lại có thể nhìn thấy sự phản chiếu của những kẻ ở thế giới thực. Và thế giới phản chiếu cũng kết nối với thế giới thực, đồng nghĩa với việc, nếu đến một địa điểm nào đó trong thế giới gương thì khi đi ra ngoài sẽ có mặt tại vị trí đó trong thế giới thực.

"Thế ông thấy Ecrane là loại người như thế nào?" Zan hỏi tiếp.

Edda đang ngồi đó, điếu thuốc lá trên môi mấp máy, quay lại nhìn Zan và Imathuras đi qua tấm gương. Lão thợ săn chào cả hai rồi lặng lẽ đến bên cạnh đi cùng, cả người lão có chút hôi thối do nhiều ngày không đi tắm. Cả ba đi xuyên qua những bức tường và cánh cửa một cách dễ dàng, kể cả con người, vì tất cả chỉ là hình phản chiếu chứ không hề có thật, việc này khiến mọi thứ dễ dàng.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 13: Tử Vong Ấn. (Zan)

"Tại sao lão lại biết những chuyện này? Có phải là đám bạn của ta đã nói cho lão biết." Fathun nói, chân gã bước lùi vô tình vấp phải một tấm chăn nệm, Fathun ngã quỵ xuống, khuôn mặt pha giữa những nét hỗn loạn và giận dữ.

Bất chấp mọi nỗ lực của Xanre để mở miệng của Zan, nhưng thằng nhóc chẳng tiết lộ điều gì. Hiển nhiên, trong đầu của Zan đã có một kế hoạch khá là hay ho để mà dụ dỗ thằng nhóc Xanre. Tối hôm đó, sau khi đã cùng lão hộp sọ học bài xong, Zan mới bắt đầu bàn bạc kế hoạch của mình với Imathuras, lão hộp sọ thốt lên kinh ngạc: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đi đi." Fathun buồn bã nói. "Hãy để tôi có thời gian suy nghĩ về việc này."

"Ở độ tuổi đó đã là kẻ khiến cho nhiều người khiếp sợ và nể trọng. Tương lai thằng nhóc đó sáng ngời ngời a..." Imathuras nhận xét rồi như phát hiện thấy điều gì đó, lão tiếp tục hỏi. "Mà hai đứa đó có quan hệ thù địch sao?

"Nhưng chúng là gì vậy ạ? Là phản chiếu của các vì sao ư?" Zan nói, đôi mắt màu tím to tròn ngẩn ngơ.

Ngay trong buổi tối đó, cả hai bắt đầu hành động. Trước khi bắt đầu, Imathuras dùng phép thuật để soi vị trí của Fathun và biết được hắn ta hiện đã về nhà.

Fathun sợ hãi, bởi hắn đã gặp quỷ, gặp phải quái vật, hắn muốn kêu cứu nhưng cổ họng của hắn đang bị phép thuật của Imathuras kiềm chế. Fathun lùi bước lại, hắn đã áp sát ra ngoài cửa sổ lúc nào không hay, buổi tối đêm nay thật tăm tối và tịch mịch nhưng hai hòn lửa trong đôi mắt của lão già như đang rực cháy mãnh liệt trong bóng tối, thắp sáng cả một góc phòng trong ánh sáng màu xanh tà dị. Gã công tử nhà Horseshoe nhìn vào khuôn mặt đầy ma quỷ của Edda, trong đầu hắn sực nhớ lại khuôn mặt của lão thợ săn Edda trong quán rượu ở làng Vel. Hắn bật thốt lên:

Fathun hỗn loạn. Bởi vì đó không phải là những lời dối trá, mà là sự thật.

Để tiện cho việc di chuyển, Imathuras đã quyết định sử dụng đến quyền năng của quỷ gương Luosoytae. Vì Zan là chủ nhân của Luosoytae và có một số thứ trong bản cam kết cho phép nó có thể tùy ý sử dụng quyền năng của con quỷ nên Imathuras đã lợi dụng điểm này. Luosoytae đã chỉ cách thức mở và đóng gương của hắn, muốn mở chỉ cần dùng máu viết lên tường tên của hắn là lát hồi sẽ hiện ra tấm gương, còn muốn đóng lại thì dùng máu của bản thân chạm vào mặt gương là tự khắc đóng lại. Do Xương Xẩu là chủ nhân của hắn nên chỉ có thằng nhóc là cỏ thể sử dụng chiếc gương tùy ý.

"Chúng không phải là những vì sao đâu Zan. Các vì sao không có phản chiếu vì họ không thể soi gương. Những ngôi sao màu đen đó, chúng là Ác Mộng, bá chủ của thế giới phản chiếu, chúng chính là những kẻ đã tạo ra thế giới này." Imathuras giải thích.

"Biết về tao ư?" Fathun ngẩn ngơ, đôi mắt nhìn Edda chòng chọc. Khuôn mặt của Edda trông rất quen thuộc như là đã gặp qua ở đâu.

Dù đe dọa nhưng tay của Edda vẫn không hề lơi lỏng, mà càng ngày bóp chặt hơn khiến cho khuôn mặt gã tím tái, đổ mồ hôi hột. Hai tay của Fathun vặn lấy tay lão nhưng một chút cũng không lay động được. Cuối cùng, Fathun cũng chịu thua gật đầu lia lịa như báo hiệu hắn đã hết lực, lúc này Edda mới buông tay ra, cả người tên công tử buông thõng xuống. Đoạn lão nói:

"Không sai. Gia tộc Horseshoe trong khoảng năm năm trước đây từng gặp phải sự cố về kinh tế, gia sản gần như sắp lụn bại. Đúng lúc đó, Ecrane đã đưa cho họ một khoảng tiền đầu tư to lớn, giúp cho họ có thể thoát khỏi cơn nguy khốn. Cũng trong thời gian này, Fathun bị Ecrane đánh vì dám thất lễ với cậu ấy. Việc này khiến cho Fathun ghi thù với cậu ta." Zan thuyết giảng lại một phần lịch sử giữa hai người. Nó đã được nghe những điều này từ nhiều năm trước, bởi chính miệng của Ecrane và cả Fathun khi gã càm ràm trong lúc say rượu. Đặc biệt là Fathun, gã ta luôn đến quán rượu của nhà Sorrow để uống rượu và giãy bày những nỗi tâm sự của mình vào buổi tối, chính vì vậy mà Zan đã biết được rất nhiều những chuyện thầm kín của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Sức mạnh hắc ám? Hắc ám sao? Nhưng như thế ta sẽ phải chịu đày đọa vĩnh cửu nếu như bị bắt và kể cả khi c·h·ế·t đi nữa. Thần Sáng sẽ không tha thứ cho linh hồn ta." Fathun nói. Dù sao thì gã cũng sinh ra trong gia đình có gia giáo, từ nhỏ đã được dạy về đức tin về Thần Sáng. Zan không biết phải nói gì tiếp thì Imathuras nhanh chóng đi vào tiếp lời:

"Đúng vậy!" Zan gật gù, hiện lên một nụ cười ranh mãnh, tay của nó xoay xoay cây bút được Imathuras tặng cho, tiếp tục nói. "Ông thấy Fathun là loại người như thế nào?"

"Đám bạn của cậu sao? Cậu đừng ngây thơ như thế chứ. Cậu nghĩ một phép thuật sư hắc ám sẽ cần tới bạn bè để trù ếm ai đó sao?" Edda nói, đôi mắt biến thành những hốc mắt màu đen với lửa xanh lục sâu bên trong.

Gã chỉ là một con người yếu đuối khoác trong mình cái vỏ kẻ mạnh. Fathun căm ghét cha mình, căm ghét những vị thần đã làm ngơ trước cảnh ngộ của hắn, căm ghét cái gia sản mà lão gầy dựng được khi bỏ rơi mẹ hắn.

"Như sư phụ đã nói, Fathun là một kẻ ngỗ ngược và thích bắt nạt kẻ yếu. Nhưng chính vì vậy mà cũng có thể nói bản thân hắn là một con người có cái tôi lớn, nhưng cũng chính cái tôi này khiến hắn trở thành một kẻ tự ti. Fathun dù sống trong sự giàu có và bảo bọc của cha mình, nhưng hắn luôn cảm thấy tự ti và hổ thẹn trước những sự áp đặt của ông ta. Cha của Fathun luôn so sánh gã với người khác mà kẻ được đem ra làm ví dụ điển hình lại chính là Ecrane."

Vì đây là kế hoạch của Zan nên thằng nhóc sẽ là người lãnh trách nhiệm để truyền lời nói của mình thông qua Imathuras và để Edda lặp lại lời nói của mình.

"Ta còn biết nhiều chuyện về cậu nữa kìa. Cậu có muốn nghe nữa không? Chẳng hạn như là cách ông ta vứt bỏ mẹ của cậu để đến với một con đàn bà khác, chỉ vì cô ta giàu có hơn." Edda nói, bước chân tiến tới gần. Ở đầu bên kia, Zan kể lại những sự tình trong quá khứ của Fathun. Nó đã từng nghe được ít nhiều điều mà Fathun đã nói khi một mình say bí tỉ trong quán rượu mỗi buổi tối.

"Vậy còn nếu thất bại? Nếu hắn ta không đồng ý?" Imathuras đặt nghi vấn.

Đoạn, đi vào nhà của Fathun, nói cho rõ là một tòa biệt thự thì đúng hơn. Có quá nhiều gian phòng trong đó, nên cũng mất kha khá thời gian để mày mò từng phòng, nhưng cuối cùng thì cả ba cũng tìm đến được vị trí của gã. Fathun đang ngủ cùng với cô nàng Anna, tiếng ngoáp của gã áp hết cả căn phòng, ở trong phản chiếu ngoài việc có thể thấy được ảnh phản chiếu của các sự vật mà những âm thanh ở thế giới thực cũng có thể bị phản chiếu lại. Zan giá có thể ở trong thế giới này mà đóng mõm của gã lại nhưng nó không thể làm thế được vì chẳng thể nào tác động vật lý trong thế giới này.

"Nhưng tôi sẽ không ra mặt mà sẽ để cho Edda ra mặt. Bởi vì Edda đã lộ diện trước Ecrane và mọi người. Phòng trường hợp, Fathun bại lộ hành tung và chỉ điểm thì Ecrane và đám hiệp sĩ cũng sẽ không lần ra được tôi." Zan nói, khuôn mặt tràn đầy tự tin.

"Tôi biết rất nhiều chuyện về cậu." Zan nói, Edda lặp lại.

"Ừm, cũng được..." Imathuras đáp vờ gật nhẹ, lão lại có một suy nghĩ khác, ác độc và nguy hiểm, nhưng Imathuras lại luôn kẻ giữ kín những suy nghĩ cùng tâm tư của mình. Hơn nữa, lão cũng chẳng muốn làm cho nhóc Zan sợ hãi.

"Đẹp chứ? Những ngôi sao màu đen trên trời ấy."

Mà đã là sự thật thì đắng cay trăm ngàn lần so với những lời dối trá.

Bên ngoài nhìn vào, Fathun là một vị công tử khét tiếng thích uống rượu, thích đánh nhau, gậy sự và đánh bạc nhưng sâu thẳm trong hắn, gã biết bản thân mình yếu đuối như thế nào.

"Lão là lão già bị truy nã đó! Thợ săn Edda!"

Vì không có nhiều thời gian, Imathuras dùng cường hóa thuật lên Zan và Edda để làm tăng tốc độ di chuyển, mỗi bước chân của hai người bây giờ nhanh bằng mười bước chân bình thường. Không có gió, không một tiếng vi vu, không có một tiếng khẽ bước, chỉ có những lời xì xào kì quặc đầy ma mị của thứ gì đó vang vảng bên tai. Xương Xẩu thấy ớn lạnh khi nghe thấy chúng nhưng Imathuras giải thích với nó rằng chúng là lời nói của các Vật Hồn ngoài tự nhiên, vốn không nghe thấy được khi ở tại thế giới thực. Chúng là những tồn tại ý thức siêu hình của các sự vật tại thế giới thực, giống như loài quỷ, là một loại khái niệm sống nhưng hoang sơ hơn và không đủ phức tạp để suy nghĩ, chỉ biết lập lại những thứ ngôn ngữ của con người một cách vô thức.

"Thần Sáng sao? Những vị thần không quan tâm tới con người, Fathun bé bỏng ạ. Nếu chúng quan tâm thì tại sao mẹ của ngươi lại c·h·ế·t trong cô độc và bị bỏ rơi bởi cha của ngươi? Tại sao cha của ngươi lại không phá sản vào cái ngày ấy? Tại sao ông ta có thể hạ thấp ngươi mặc cho sự đạo đức giả của lão? Trên đời này, con người ta không thể tin tưởng vào các vị thần, Fathun ạ. Chúng ta chỉ có thể tin tưởng vào chính chúng ta, bàn tay của phàm nhân chúng ta, số mệnh của chúng ta. Cho dù có phải dùng mọi thủ đoạn, mọi thủ đoạn, Fathun ạ. Hãy để ta giúp cậu đòi lại công bằng. Nhân danh quyền uy của bóng tối tuyệt đối."

Nhưng không có chúng thì hắn ta biết rõ rằng mình chẳng là cái gì cả, nên hắn ta mới tìm đến những kẻ yếu đuối hơn mình, đơn giản là bởi vì hắn ta biết rằng mình có thể áp bức bọn họ, cũng giống như cuộc đời đã áp bức hắn.

"Vậy thì cứ để cho Edda đá thật mạnh vào hạ bộ của hắn ta là được. Ít nhất thì chúng ta cũng có thể trì hoãn buổi hôn lễ chăng...? Mà tôi nghĩ hắn sẽ đồng ý thôi." Zan đáp, nó thật sự không nghĩ ra điều gì có thể giải quyết được vấn đề này. Điều đáng sợ nhất mà nó nghĩ tới cũng chỉ là khiến kẻ như Fathun ăn vài đòn roi, chứ những chuyện như tước đoạt mạng sống của kẻ khác thì nó chẳng thích thú.

"Đúng vậy. Cha của cậu, lão ta là một lão già đáng ghét phải không? Ông ta luôn khinh thường cậu, so sánh cậu với kẻ khác. Khiến cho cậu cảm thấy tự ti, khiến cho cậu chán ghét bản thân mình." Edda nói, châm một tẩu thuốc lá lên môi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Sao? Ngươi muốn dùng lão Edda để dụ dỗ thằng nhóc Fathun đó à!"

Imathuras nói, ngọn lửa trong mắt lão bùng cháy như ánh mặt trời. Edda lặp lại, đôi mắt của ông cũng mãnh liệt không kém. Fathun cảm thấy hỗn loạn. Zan cảm thấy ngỡ ngàng với những điều thầy mình vừa nói.

Đó biểu tượng của Tử Vong Thần.

"Và nếu thành công chiêu mộ Fathun thì chúng ta sẽ có một con tốt thí để mặc sức điều khiển." Imathuras lầm bầm.

Một kiểu trốn tránh, trốn tránh con người thực của bản thân mình, trốn tránh khỏi cuộc đời của hắn.

"Một thằng nhóc ngỗ ngược, chỉ biết bắt nạt kẻ yếu và ăn chơi trác táng." Imathuras trả lời.

Việc lợi dụng bản tính con người không phải chuyện hiếm thấy trong thế giới của lão, nhưng vấn đề là hầu hết những kẻ suy nghĩ và sử dụng chúng đều là những kẻ có ít nhiều trải đời trong giới chính trị, còn Zanratha Sorrow chỉ là một đứa nhóc mười hai, mười ba. Imathuras, với tư cách là một người thầy và rộng hơn là một chúa tể hắc ám, luôn rất nghiêm túc nhìn nhận sự phát triển của học trò mình.

Nó chạy dọc theo đường làng và đi qua khu trung tâm làng một cách bình thản, mặc cho những toán lính của đám hiệp sĩ của nhà Redtusk tuần tra khắp các nẻo của buổi tối, bởi họ chỉ là những phản chiếu không có thật. Nhưng Zan thấy có chút ghê rợn trong đôi mắt của những hình ảnh phản chiếu, chúng trong thật trống rỗng và vô hồn.

Xương Xẩu bước ra cửa, bầu trời đêm trên trời không có những vì sao hay một mặt trăng nào mà tất cả chỉ là một khung cảnh màu trắng với những ngôi sao màu đen kì dị trên bầu trời. Zan chưa bao giờ nhìn thấy thứ gì như thế, nó dù sao cũng chỉ quanh quẩn trong thế giới gương chỉ để chăm sóc vết thương và đưa thức ăn cho ông Edda thôi chứ từng thử đặt chân ra ngoài. Ở kế bên vai của Zan, Imathuras hướng mắt lên những vì sao màu đen, đột nhiên nói:

Thị trấn Krym cách Vel cũng không xa lắm, cũng khoảng ba dặm đường về phía bắc dọc theo con đường hơn nữa điền trang của gia tộc Horseshoe lại nằm ở phía nam của thị trấn Krym nên không quá khó để tìm đến đó.

"Đúng vậy. Và ta muốn tìm kiếm một cộng sự. Ngươi có muốn trở thành cộng sự của ta hay không? Ta có thể dạy cho ngươi sức mạnh hắc ám, những thứ quyền năng to lớn bậc nhất." Edda nói, giọng nói chứa đầy sự dẫn dụ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng vậy!" Zan gật gù.

Zan lại tiếp tục, khuôn mặt của nó nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt hướng về những ngôi sao trên bầu trời đêm đen, rồi nở nụ cười tinh nghịch:

"Ta hy vọng cậu hãy suy nghĩ kĩ về những điều đã nói vào ngày hôm nay. Dĩ nhiên là để giữ bí mật giữ hai chúng ta. Ta sẽ không cứ thế mà đi a." Edda nói, rồi lấy tay nắm vào tay của Fathun ấn nhẹ một cái vào đó. Một dấu ấn màu đỏ như máu xuất hiện trên tay cậu. "Khi cần thì cứ lấy hạt đỗ hoặc hạt thóc giã gạo nếu muốn gặp ta. Thần Hạt sẽ chỉ đường cho người tìm thấy ta. Nhưng nếu cậu dám nói ra thì cái ấn sẽ g·i·ế·t c·h·ế·t cậu."

"Thành thật xin lỗi. Tôi không đến đây với ác ý, mà là đến để giúp đỡ cậu."

"Không ai biết. Một số học giả nghiên cứu về thế giới phản chiếu từng đưa ra nhiều giả thuyết về chúng nhưng hầu hết đều không có các cơ sở dữ liệu chắc chắn. Những gì biết được về chúng thì lại quá mơ hồ để đưa ra kết luận gì, nhưng chả ai dám tiếp xúc với chúng vì chúng quá nguy hiểm. Chỉ cần ở gần chúng thôi cũng đủ làm bất kỳ một tâm trí bình thường nào trở nên điên khùng. May mắn thay là chúng luôn ngủ và chẳng có ý định gì tiến tới thực tại của con người." Imathuras giảng dạy.

"Con nít thì phải nghe lời người lớn. Nếu không thì sẽ bị ông Kẹo cắt lưỡi đấy nhé, hiểu chưa?"

Zan và Imathuras có một đêm để đi tìm tên Fathun, điều này không tốn mất quá nhiều thời gian vì nhà của gã Fathun nằm ở làng Krym. Và nơi này thì Xương Xẩu từng ghé qua khi được Ecrane dẫn đến. Nước Đá đã dạy nó cách cưỡi ngựa dù cho nó chẳng cưỡi nổi con ngựa nào. Cuối cùng thì đành phải ngồi sau lưng Nước Đá hóng mát, để nó cưỡi ngựa. Và đó là một trong những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của hai người.

Fathun nhìn biểu tượng, hắn đã từng thấy chúng trước đây, trong những câu chuyện mà hắn từng được mẹ ruột của mình kể. Những ký ức tuổi thơ của gã tràn về.

Thế giới ma thuật luôn có nhiều điều kỳ bí xoay quanh chúng, việc trở thành học trò của Imathuras có thể là điều may mắn nhất trong cả cuộc đời của thằng nhóc. Mà đó cũng có thể là một điều tồi tệ nhất, bởi ai biết được cuộc đời của nó sẽ trôi dạt về đâu cùng với lão.

Zan cắt máu, vẽ tên của Luosoytae lên tường, cái tên cháy lên những ngọn lửa màu đen rồi tự sắp xếp lại thành một cái gọng hình chữ nhật lớn như một cánh cửa rồi dần biến thành cái gương với gọng đươc làm bằng xương người và những cái hộp sọ nhỏ ở bốn góc cạnh của chiếc gương. Edda theo kế hoạch bước qua chiếc gương, ảnh phản chiếu của Edda cũng như thế bước vào thế giới phản chiếu. Đoạn Edda dùng tay lay động gã, Fathun mở mắt, chợt choàng người toang la lên kêu Anna dậy nhưng bị lão thợ săn vồ tới bóp lấy miệng và cổ. Lão dùng tay ấn tên công tử mạnh vào tường, kề sát mặt rồi, lấy tay đưa lên môi "suỵt" mạnh một cái rồi nói:

Nếu là trước đây, Zan có biết thì cũng không sâu chuỗi được những vấn đề này. Kể từ khi được Imathuras khai thông bộ não, Xương Xẩu đã bắt đầu suy nghĩ và gắn kết rất nhiều chuyện lại với nhau.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 13: Tử Vong Ấn. (Zan)