Thần Ấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 7: Luosoytae. (Zan)
Bước lại vào phòng, Zan thấy gió thổi mạnh như một trận cuồng phong buộc nó phải lấy tay che mặt lại để tránh bụi đập vào mặt. Imathuras liên tục niệm phép, tạo ra những từ tượng hình phát sáng màu đỏ, đan lại với nhau thành một sợi xích siết chặt lấy cơ thể đang lơ lửng của Ian. Imathuras gầm lên:
Sự thù hận gặm nhấm con người.
"Thứ này có thể định vị được vị trí của ta?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ô! Sự yếu đuối của con người. Chưa bao giờ làm ta thất vọng!"
Con quỷ lườm Imathuras rồi phát ra một giọng cười khinh bỉ:
Con quỷ tức giận nhưng vẫn chợp lấy tờ giấy quy tắc lên và đọc từng dòng. Nửa tiếng trôi qua, thái độ con quỷ tươi tỉnh hẳn, con quỷ chỉ vào Zan và nói:
Mà những điều đó chính là bữa ăn tuyệt vời nhất của loài quỷ.
"Kẻ mà ngươi đang tìm ở đằng kia kìa."
Quá trình dung hợp là một quá trình chỉ xảy ra sau khi người triệu hồi đã ký kết hiệp ước với quỷ. Theo lẽ thông thường, loài quỷ không có đủ quyền năng và sức mạnh ở Nhân Giới vì bị các quy tắc ở thế giới này nghiền ép. Nếu muốn tồn tại và sinh tồn tại hiện thực, một con quỷ phải hợp tác với một sinh vật sống có trí tuệ bậc cao, có được niềm tin ở họ để đem đến sức mạnh cho chúng thì mới có thể tồn tại ở Nhân Giới được. Thế nên, có thể tự do chiếm quyền điều khiển cũng đồng nghĩa rằng con quỷ này là một thứ cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí có thể là một vị chúa quỷ.
"Ta muốn thấy "Chìa Khóa". Đưa ta tới gặp nó." Con quỷ hướng mặt tới sát gần Imathuras, xung quanh của con quỷ, không khí như bị bóp nghẹt, vật chất đều bị vặn xoắn, từ trong bóng hình tà ác là thứ uy áp của một sinh vật sở hữu những quyền năng hắc ám tột đỉnh.
Dù hiếm khi gặp lão, nhưng nó thấy lão là một người đàn ông thân thiện và có chút bí ẩn. Ngoài việc là cha dượng của Ecrane ra thì nó chả bao giờ thấy sự hiện diện của Lão trong làng Vel.
"Vậy từ giờ ông đã là... Đầy tớ của tôi?" Zan lóng ngóng nói, sự sợ hãi vẫn còn ở trong nó.
Đó là sự thù hận.
Sự thù hận khiến con người vứt đi phần người của mình.
"Tôi có thể đưa bất kì mệnh lệnh nào cho ông ta ư?" Zan quay qua lão hộp sọ hỏi với sự ngây ngốc.
Những cơn gió biến mất, mọi thứ lại trở nên im ắng một cách dị thường. Cái xác bị biến đổi của Ian chợt lên tiếng, giọng rè rè:
"Đừng nóng giận với ta thế chứ, Imathuras! Dù sao thì ngươi cũng là một trong những chúa tể hắc ám hùng mạnh nhất của nhân loại kia mà." Con quỷ giễu cợt.
"Ngươi... Ngươi là quỷ!" Zan ngập ngừng, nhưng nó không hề sợ hãi. Không hiểu sao, nó lại có cảm giác thân quen với thực thể ở trước mắt.
"Đúng vậy. Với nó, ta có thể dễ dàng xác địch vị trí của ngươi và khi cần chúng ta cũng có thể tụ họp lại." Imathuras cười.
"Ha ha! Nếu ngươi đồng ý thì chí ít ngươi cũng sẽ có một kẻ hướng dẫn trên nhân giới này. Ta là kình địch nguy hiểm nhất của Zaarkill Eldervein, không kẻ nào có thể khiến lão kh·iếp sợ hơn ta cả. Có ta ở bên cạnh thì ngươi không cần phải lo sợ gì khi hoạt động ở nhân giới. Và nếu ta trở lại với vị thế của mình thì có lẽ Cửu Đại Giới sẽ không bị kiểm soát chặt chẽ như bây giờ." Imathuras cười cành cạch.
Không khí bất chợt trở nên nặng nề, im lặng vô cùng, chỉ còn lại cái tiếng nước nhỏ giọt tí tách đâu đó như đang đếm từng giây từng phút cho một quả bom nổ chậm. Nhóc Zan tự nhiên lại cảm thấy không ổn, nó đoán là chuyện này sẽ không diễn ra như những gì trước đó dự tính.
"Thế cậu muốn tôi làm gì? Tàn sát dân làng hay ă·n c·ắp vàng của nhà vua?" Con quỷ nói, trông có vẻ nghiêm túc vô cùng.
Zan mệt mỏi nên được Edda cõng lên trên người. Trong đầu nó bây giờ đầy ắp những suy nghĩ xa xăm về chuyện tối qua. Zan không phải là đứa có suy nghĩ quá sâu sắc để hiểu được chuyện người lớn nhưng nó biết được rằng nó là một kẻ rất quan trọng đối với Imathuras và Luosoytae.
"Tôi muốn ông ám một người. Gul Brand. Thằng con trai út của chủ thành Ceratt. Tôi muôn ông khiến hắn phải c·hết đi sống lại."
"Ê, khoan đi đã. Nên nhớ là chúng ta chẳng muốn bị lộ diện đâu nào, đúng không? Ngươi sẽ cần thứ gì đó để che giấu tồn tại của mình." Imathuras nói, lão hộp sọ thở ra một hơi. Những đám mây màu xanh lục nhạt tích tụ thành hình và biến thành một chiếc nhẫn. "Chiếc nhẫn này sẽ che giấu đi quỷ khí và ma thuật của ngươi. Với nó, người của lão Zaarkill sẽ không thể nào dễ dàng biết được hành tung của ngươi."
Giọng con quỷ âm vang, cả căn phòng biến dạng, tan chảy thành những thứ chất dịch đen đặc sệt và h·ôi t·hối. Zan cảm thấy chân mình như đang bị lún xuống, nó toang hét lên nhưng rồi ngã nhào xuống sàn nhà, khuôn mặt ngập chìm trong đám sình đen h·ôi t·hối như chính cái tương lai phía trước của nó.
"Ừm, ngươi nói đúng. Ta yếu thật đấy nhưng mà lão già Zaarkill Eldervein thì chưa chắc yếu đâu nhỉ. Nếu người có quan s·át n·hân giới thì ngươi cũng biết là lão kinh khủng thế nào mà, đúng không?" Imathuras mỉa mai.
"Ngươi kí hợp đồng với ta không phải là ngươi mà là nó sao?"
"Ngươi không biết nơi này là nơi nào sao. Cả cái Thung Lũng Xanh tưởng chừng yên bình này thực chất đều có tay chân của lão già Zaarkill cả. Không có gián điệp của ta bên trong phe lão che dấu sự tồn tại của cả bọn thì giờ này người của lão đã có mặt ở đây rồi. Nếu ngươi mà bước ra khỏi đây mà không có sự đồng thuận của ta, chưa tới trăm bước sẽ bị mai phục bởi người của Zaarkill ngay tức khắc." Imathuras bình thản nói, ngữ điệu nhẹ như lông hồng mà lý lẽ thì nặng tựa thái sơn.
"Cứ ra lệnh đi! Có ta ở đây thì hắn chẳng dám b·ắt c·óc ngươi đâu mà sợ." Imathuras cười cười.
Đứng trước thứ năng lượng đó, Zan thì chỉ còn biết co rúm lại, tim nó đập thình thịch, mong tìm thấy chỗ trốn, may mắn cho nó là nó đã không uống nước trước đó. Nhưng Imathuras thì vẫn bình tĩnh như không, lão hộp sọ thở ra một hơi nhẹ nhõm rồi hướng mắt về phía Zan nói:
"Giao ước đã hoàn thành."
Con quỷ nghe thế thì cười: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng ông ta thì có liên quan gì đến những chuyện này? (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ha ha! Hợp tác với ngươi! Để ta nhắc ngươi rằng ngươi đã không còn là Imathuras Đại Đế của mấy ngàn năm trước nữa. Thế lực của ngươi đã tan rã, bản thân ngươi thì bị tước đi cả sức mạnh và cơ thể, bị cả Cửu Đại Giới săn lùng. Giờ ngươi chỉ còn là một cái bóng vất vưởng của những gì ngươi đã từng. Giao "Chìa Khóa" cho ta và có lẽ ta sẽ ban tặng cho ngươi sự phóng thích khỏi cái cõi trần tục đầy đau khổ và bi ai này." Con quỷ cười, giọng cười của con quỷ vang vọng khắp cả căn phòng. Tay chân Zan bủn rủn, cảm giác sàn nhà như đang tan chảy trước tiếng cười của ma quỷ.
"Như ta đã nói. Chúng ta có chung một kẻ thù và kẻ đó không ai khác chính là Zaarkill Eldervein." Imathuras nghiêm giọng nói, đoạn phun ra một đám khói bên trong đó là một tờ giấy dài ngoằn với cả tá những dòng quy tắc trong đó.
"Chỉ cần ngươi không chỉ điểm hai người bọn ta trong thời gian cam kết vẫn còn hiệu lực." Imathuras trả lời.
"Ha ha! Ta nghĩ rằng ngươi nên thay từ "giao cho" và điền vào đó "nên hợp tác" với ta mới phải." Imathuras mỉa mai, mấy ngọn lửa màu xanh xung quanh lão phừng phừng như đang cười.
Mà loại nguy hiểm này thì lại liên quan tới Nước Đá, người bạn thân của nó.
"Chỉ đơn giản thế thôi sao." Luosoytae ngẩn ngơ.
"Ồ, là lòng thù hận, thì ra là thế. Vậy ta sẽ làm ngay tức khắc." Con quỷ gật gật.
"Đúng vậy. Vừa lòng ngươi rồi chứ." Imathuras làu bàu.
"Ngươi muốn khôi phục lại Đế Chế Bất Tử ư?" Con quỷ thở ra hơi lạnh, đôi mắt đỏ của nó như đang phát sáng hơn trước.
Nhưng Imathuras không chỉ là kẻ tham lam, gã còn có một thứ khiến cho loài quỷ thích thú nữa.
Sự thù hận khiến con người mù quáng.
"Ta cho rằng ngươi đã nhận ra rằng ta không nói dóc nhỉ."
"Nhưng mà tại sao ta phải hợp tác với một tên bại trận như ngươi chứ? Chẳng có lợi ích thiết thực gì cả. Ta có thể cứ thế mà rời khỏi thân xác này và quay về thôi." Con quỷ gầm ghè. (đọc tại Qidian-VP.com)
Zan gắng gượng đi tới chỗ của Imathuras trước trận cuồng phong đang gào thét. Sau một hồi, nó cũng nấp được sau lưng của lão thầy, Zan hỏi:
"Vậy thì đừng có gọi tôi là cô hay bất kì tên gọi nữ tính nào nữa." Zan hằn học, nhìn về phía con quỷ.
"Ô! Ta cứ nghĩ rằng mình sẽ phải dong dài hơn thế, ký hợp đồng và nuốt chửng linh hồn của ngươi ngay tại chỗ nhưng ta đoán là bộ não hữu cơ của nhân loại cũng có chỗ tiện dụng. Nếu đã thế thì tốt nhất ngươi nên giao kẻ đó ra cho ta chứ hả." Con quỷ đưa tay ra như mong muốn lão hộp sọ sẽ giao cho hắn thứ gì đó.
Sau đó, cả Imathuras, Edda và Zan thu dọn hết tất cả đồ đạc. Khi bước ra ngoài cửa, mọi thứ đã sắp sửa rạng sáng.
"Ngươi đừng có lừa ta! Lão làm gì có ở đây." Con quỷ gầm lên, hàm răng trắng tinh sáng lóa dưới chiếc mũ trùm khuất mặt.
Chân Zan lạnh cóng sau khi nghe lão giáo của mình tiết lộ ra một sự thật động trời. Nó lùi lại, còn chẳng dám tham gia vào cuộc trò chuyện của hai kẻ trước mắt. Xương Xẩu cảm thấy rằng bản thân của mình đang chạm tới mặt tối của thế giới. Nó sợ, sợ vì biết mình đang cầm một ngọn đèn soi rọi vào trong bóng tối đó. Và nó không chỉ thấy được những sự thật bị che giấu mà còn cả những nguy hiểm bên cạnh đó nữa.
Nói rồi, không chần chừ gì quá lâu, Luosoytae biến ra một cái gương lớn rồi đi xuyên vào trong đó, mất hút.
Loài quỷ là loài có lòng tham không đáy và chúng rất thích thú với những kẻ tham lam bởi vì chỉ những kẻ có lòng tham thì mới tìm tới chúng. Như ruồi và mật ngọt vậy.
"Hừm, một lời đề nghị không tồi... Chỉ có điều... Còn hàm chứa quá nhiều sự viễn vông." Con quỷ tỏ vẻ lưỡng lự.
"Nói tên của ngươi ra trước khi ta quyết định rằng ngươi nên biến mất khỏi nơi này." Imathuras lớn giọng, câu từ đầy ý đe dọa.
Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 7: Luosoytae. (Zan)
Trong đầu của Zan chợt vang lên cái tên đó trong bất ngờ. Zaarkill Eldervein là cha nuôi của Ecrane Coldblood. Nước Đá từng kể rằng gia tộc Coldblood sau khi c·hết hết trong một trận bão tuyết bí ẩn thì Ecrane được lão nhận làm con và nuôi nấng tới tận giờ.
"C·hết tiệt! Chu trình dung hợp đã hoàn thành." Imathuras kinh ngạc.
Không có một chút gì trong đó là sự trêu ghẹo, Zan đổ mồ hôi vì hiểu được rằng đây là chuyện bình thường đối với con quỷ. Ai biết được con quỷ đứng trước mặt nó đã làm bao nhiêu việc xấu xa rồi cơ chứ? Điều chỉnh lại sự tự tin của bản thân, Xương Xẩu hắng giọng:
"Ha ha! Con người đúng là một chủng loài vừa dễ kích động lại vừa ngu xuẩn. Chính điều đó là thứ khiến các ngươi thật thú vị. Nhưng hôm nay ta đến không phải là để chỉ trích một kẻ bại trận."
"Có cách nào để dừng chuyện này hay không?"
"Hắn ta có thù oán với tôi." Zan vờ tức giận.
"Còn lưỡng lự nữa sao, ta đã nắm trong tay "Chìa Khóa" rồi. Chỉ cần đợi nó lớn lên nữa thôi." Imathuras nói, những ngọn lửa ánh lên sự tự tin và lòng phục hận cháy bỏng.
"Nó là "Chìa Khóa"! Nhưng tại sao lại thành ra như thế này?"
"Ngươi không phải là một con quỷ thông thường, ngươi cũng là kẻ đã gây ảnh hưởng tới việc triệu hồi của ta. Và ta đoán rằng ngươi không đến đây là để phục vụ mà là để tìm ai đó. Ta đoán có chính xác không?" Imathuras chất vấn. Lão đã sống cả ngàn năm để mà hiểu hết mọi vấn đề và mục đích của những con quỷ.
"Ê, Imathuras. Chuyện tối qua giữa ông và con quỷ là như thế nào? Tại sao lại có tôi dính liếu trong đó. Tại sao hai người lại gọi tôi là "Chìa Khóa"? Điều này có liên quan tới việc tôi bị biến thành trai lúc còn nhỏ hay không?" Zan thắc mắc. Những câu hỏi đang loanh quanh trong tâm trí của nó, khiến thằng nhóc không ngủ được.
Con quỷ nhìn chung quanh một cách thăm dò, dáng vẻ có chút hoảng sợ. Imathuras nở một nụ cười đắc thắng, tiếp tục nói:
Tiếp đó, Imathuras đọc một câu thần chú. Thân thể Zan đổ gục xuống, lần nữa chìm vào trong giấc ngủ.
"Vậy thì kí thôi." Con quỷ nói, đoạn đưa tay đến nắm tay nhóc Zan kéo lên khỏi vùng sình đen.
"Ha ha! Ta cứ tưởng ngươi đã không còn như trước. Ngươi luôn là kẻ làm người khác bất ngờ đấy. Xem ra thời đại này sẽ có nhiều biến động lắm đây. Ta rất mong chờ ngươi và cả "Chìa Khóa" nữa."
Tất cả những gì Zan cảm thấy lúc này là cảm giác như có một đám dồi bọ lúc nhúc chui vào trong tay nó. Vài giây sau, trên tay Zan xuất hiện một cái ấn màu đỏ với một đôi mắt chính giữa và tám cái xúc tu bao quanh. Tiếp đó, con quỷ bóp nát tờ giấy cam kết, một ngọn lửa đen phát ra và mọi thứ còn lại trên tay của gã tím tái chỉ còn là tro bụi.
Con quỷ với đôi mắt đỏ sáng lóa chiếu về phía thằng nhóc, khiến cho Xương Xẩu lại thêm phần kinh hoảng. Zan giờ chẳng khác gì một con mồi đang bị kẻ săn mồi dòm ngó, mặt nó trắng bệch, hai tay run lẩy bẩy. Thằng nhóc cực kỳ sợ nhưng nó cố che hai tay mình đi để những biểu hiện sợ sệt không hiện lên bề mặt. Con quỷ quay qua Imathuras giọng tức giận: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hãy gọi ta là Luosoytae nếu cô muốn." Luosoytae cúi người, một tay đặt lên ngực với vẻ trịnh trọng.
"Chỉ thế thôi sao?" Zan ngẩn ngơ.
"Và trong trường hợp, ta b·ị b·ắt thì ngươi sẽ không bỏ rơi ta đúng như trong bản cam kết?" Luosoytae đặt nghi vấn.
"Có nhiều thứ để kể lắm. Một ngày nào đó ta sẽ kể hết, học trò ạ! Giờ thì ngươi hãy đi ngủ trước đã. Con nít thì không nên thức khuya quá đâu."
"Zan! Cẩn thận! Con quỷ này rất mạnh! Nó có thể chiếm lấy cái xác mà không cần ký cam kết."
Cái xác của Ian bỗng biến đổi, da thịt trở nên tím tái, thân thể phập phồng to lớn, hai tay dài ra, các móng tay đen kịt lại và trở nên sắc nhọn, hai chân dần dính lại biến thành một cái đuôi dài. Quần áo gã tan chảy rồi lại hóa thành một tấm áo choàng màu đen bao phủ cả cơ thể. Mặt Ian khuất lại vào trong bóng tối, biến mất, hai con mắt đỏ hiện lên sáng quắc đầy quỷ dị. Con quái vật gào thét, những sợi xích ma thuật của lão hộp sọ kêu lên răng rắc rồi vỡ tan thành từng mảnh, rơi loảng xoảng như những mảnh thủy tinh bị đập bể.
Imathuras chỉ quay đầu đi và lầm bầm:
"Đúng vậy. Ta muốn xây dựng lại lực lượng đã làm chấn động cả Cửu Đại Giới ngày đó và lật cái đám Hội Đồng Tối Cao đó xuống. Thế nào, muốn hợp tác chứ?" Lão hộp sọ khẳng định, ngọn lửa màu lục phừng phực bao quanh lão.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.