Thần Sư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 162. Đồng bệnh tương liên
"Như nhau thôi em. Hôm nay chắc là con bé Lily cũng muốn quậy em rồi ha?" Vũ Trường Phong cười tủm tỉm hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ờ, chơi game không?" Vũ Trường Phong nói dứt lời liền ném cho Trần Hoài Nam một chiếc tay cầm: "Bình thường thì vợ tôi sẽ chơi cùng, nhưng hôm nay cô ấy lại không rảnh. Đành nhờ em vậy"
"Ồ..."
"Hiểu"
Ok, giờ thì cậu hiểu tại sao thầy ấy không đi dạy nổi rồi...
Trần Hoài Nam bấm chuông cửa, Tiểu Na La cũng mau chóng chạy ra mở cửa với vẻ mặt rạng rỡ như mặt trời. Có vẻ như cô ấy vừa trải qua chuyện gì đó rất vui vẻ...
Dù Trần Hoài Nam không trực tiếp nói ra nhưng hai người họ vẫn biết thừa cậu ta đang định đi đâu.
Himiko méo miệng, trong lòng bắt đầu có chút cảm giác tội lỗi khi chứng kiến thái độ bất lực đến mức như đang muốn nói "Chỉ cần cho tôi chút yên bình là đủ" của Trần Hoài Nam.
...
"Thầy cũng có vẻ khá "suy" mà..."
Cơ mà hình như anh ấy nói đúng... Đúng là họ đang có hơi quá đáng rồi. Chèn ép quá nhiều sẽ khiến cho anh ấy nảy sinh tư tưởng phản nghịch... Nếu cứ cố chấp như vậy thì mối quan hệ sẽ sụp đổ mất.
Đã nói rồi, ít nhất là mười đứa! (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây là lần đầu tiên trong đời Trần Hoài Nam nảy sinh cảm giác sợ ở nhà.
Chương 162. Đồng bệnh tương liên
Vũ Trường Phong cười ngờ nghệch: "Tôi đánh không lại cô ấy... Ha ha, đừng để cái bộ dạng bé bé xinh xinh kia đánh lừa nhé. Trông vậy thôi chứ hồi xưa cái bà cô đó mạnh mẽ hơn tôi, và cũng hung dữ hơn tôi bây giờ rất rất nhiều"
Đúng là đồng bệnh tương liên mà!
Pi~ lên một tiếng, Himiko mặt đầy dấu chấm hỏi mà nhìn Trần Hoài Nam. Trong khi đó, Lily lại ngẩng đầu lên với vẻ mặt ngờ vực: "Anh vừa làm gì vậy? Từ từ đã... Ham muốn của em... Ủa...? Kì kì..."
Lily tiến tới, ôm ôm rồi cọ xát vào lồng ngực Trần Hoài Nam: "Anh muốn nhà mình bao nhiêu đứa?"
"Hiện tại thì tốt nhất là không đứa nào cả" Trần Hoài Nam thầm toát mồ hôi lạnh nhưng vẫn gượng cười hỏi: "Mà anh đang thắc mắc là... Tại sao em lại hỏi câu này? Bộ vừa rồi hai người đã bí mật nói với nhau cái gì hay sao?"
"Chào thầy"
C·hết rồi, có phải anh ấy đang giận không?
Đã vậy còn bị Lily khiêu khích ngay khi vừa mới mở mắt nữa chứ! Anh ấy đâu phải thánh sống, kiểu gì cũng sẽ giận thôi...
Mặc dù cảm giác tội lỗi cũng theo tỉ lệ thuận mà không ngừng dâng lên.
Game không chỉ là để giải trí, nó đã luôn là một phương tiện cầu nối để con người xích lại gần nhau hơn. Lily cảm thấy rằng mình có thể phần nào xoa dịu Trần Hoài Nam thông qua việc chơi game cùng nhau nên mới đưa ra lời đề nghị này... Không hẳn là không có cơ sở đâu.
"Chưa..."
"Có gì đâu, nếu chị không muốn lộ mặt thì chỉ cần đội cái thùng xốp hay cứ đeo mặt nạ vào là được rồi... Còn về việc cơ thể bị soi mói, chị chỉ cần ăn mặc kín đáo hơn một chút là ok ngay~" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tất cả đều tại Lily! Mà chờ đã, sao cô biết được hay vậy?!"
"Chơi game thôi chị" Lily khẽ cười nói: "Dáng người chị chuẩn như vậy, lại còn siêu cấp xinh đẹp nữa... Chị mà lên livestream của em chắc hẳn là sẽ câu được rất rất nhiều view"
"Phải rồi, video QnA em đã biên tập xong chưa đấy?"
Vũ Trường Phong quay đi chỗ khác: "..."
"Vậy thì em xin phép"
"Vợ tôi bảo "Ôm nhau càng chặt thì cảm xúc càng thăng hoa". Tôi nghĩ là em hiểu câu này mà đúng không...?" Vũ Trường Phong ngẩng đầu vọng thiên.
Dứt lời, Trần Hoài Nam ngồi dậy duỗi lưng một cái rồi trở về phòng chuẩn bị. Kết quả là chỉ không lâu sau đó, cậu ta đã một mình bỏ ra ngoài, để lại cả hai người đang xoắn suýt không biết phải làm thế nào để xoa dịu tâm tư của cậu ta.
Hẳn là có đi, bị hai chị em hợp lực hố một trận đau điếng như vậy mà...
"Anh~"
Nhất là Lily... Cái ánh mắt khao khát đến cháy bỏng đó không thể nào là diễn được!
Tóm lại là phải làm thế nào bây giờ?
Nói đến đây, Trần Hoài Nam nặng nề thở dài: "Nếu đã qua cơn rồi thì mau buông anh ra đi... Đừng có mà dỏng mỏ lên mắng anh quá đáng, rõ ràng hai người mới là người quá đáng với anh đấy. Còn giở trò nữa thì anh sẽ không nhân nhượng đâu"
"Coi bộ hôm qua thầy cũng vất vả lắm"
Cũng phải.
Chỉ là Trần Hoài Nam lại khẽ lắc đầu, trả lời với một tông giọng rất trầm: "Hai người chơi đi, hôm nay anh muốn ra ngoài một lúc. Đợi chừng nào về rồi tính tiếp"
Trần Hoài Nam thì thôi khỏi nói. Cậu chẳng biết làm gì khác ngoài việc lặng lẽ lấy một chiếc búa hơi ra, sau đó dùng sức vạng thẳng vào đầu Lily.
Thế là hai người đàn ông liền ngồi vào chơi game bằng một sự ăn ý đến bất thường.
"Được rồi, mau ăn cơm thôi" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hoài Nam nghe vậy liền quay sang nhìn thầy Phong: "..."
Cả Lily và Himiko nhìn về phía cây búa hơi với vẻ mặt kinh hoàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuộc đại chiến vẫn chưa kết thúc đâu!
Chỉ hi vọng là cô Na sẽ làm được gì đó...
Đợi đến khi cả hai cô gái tắm rửa xong xuôi thì bữa sáng cũng đã được Trần Hoài Nam dọn sẵn ra bàn.
Himiko biết rõ mình có lỗi. Cô ấy muốn làm gì đó để chuộc lỗi... Nhưng anh ấy cứ như thế này thì nguy quá.
Có lẽ họ nên biết điểm dừng...
Về phần Himiko chắc cũng chẳng khá khẩm hơn là bao. Cô ấy vốn dĩ đã luôn là một cô gái sở hữu ngoại hình cực kì quyến rũ rồi... Và sau đêm hôm qua, khi từ một thiếu nữ đang yêu tiến hoá trở thành phụ nữ thực thụ, những đường nét quyến rũ gợi cảm đó dường như đang càng lúc càng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Bước vào trong nhà, Trần Hoài Nam nhìn thấy Vũ Trường Phong đang ngồi trước TV mà yên tĩnh chơi game. Vũ Cẩm La thì không thấy đâu cả... Chắc là con bé ấy đang đi học chăng? Hẳn là vậy rồi đi...
Lựa đúng vào lúc này, Tiểu Na La từ trong bếp bước ra với một nồi lẩu to đùng: "Nam, em cũng mau lại đây ăn đi. Đống lẩu này có tác dụng bổ thận tráng dương đó, vừa hay có thể bù đắp sức lực lại cho em để tối nay tiếp tục đại chiến, hì hì~"
Đợi đến khi clear xong màn đầu tiên, Vũ Trường Phong mới mở miệng: "Hôm qua con bé Himiko làm liều rồi hả? Chắc trong nhà chỉ có mỗi con bé đó dám lấy đi lần đầu của em mà thôi... Dù vậy thì tôi vẫn không biết nó lấy đâu ra dũng khí để làm chuyện tày đình như thế?"
Trần Hoài Nam quay đầu lại nhìn Vũ Trường Phong, trầm mặc: "..."
Mặc dù tối hôm qua bị trói nên không dùng được...
"Nam hả? Ô, mất trinh rồi à?" Tiểu Na La vừa "nhìn" Trần Hoài Nam một cái liền đã nhận ra ngay điểm bất thường: "Ha ha ha~ Con bé Himiko đó bạo thật sự, cô cũng không ngờ tới nó lại dám làm vậy đấy!"
"Thì đó..." Lily cười hì hì, lộ ra vẻ mặt trong sáng thánh thiện "hiếm thấy": "Em thực sự không biết mình có mang thai được hay không nữa... Nhưng nếu có thể thì em muốn ít nhất mười đứa. Em bé càng nhiều thì nhà càng đông vui đúng không?"
"Tốt, vừa hay anh vừa nghĩ ra một ý tưởng. Cơ mà anh phải xác nhận trước cái đã, đợi anh về rồi ta lại nói sau..."
Dấu ngày Valentine "O" đã bất ngờ trở thành hình một bông hoa đang nở rộ!
Trần Hoài Nam và Vũ Trường Phong cứ thế mà nhìn nhau, nhất thời nảy sinh cảm giác "Đồng bệnh tương liên".
Himiko: "..."
Vũ Trường Phong bật cười, nhẹ nhàng vỗ lên đầu Trần Hoài Nam một cái: "Bảo sao sáng nay em "suy" đến vậy... Chắc là con bé đó nhiệt tình lắm ha?"
"Xì, em nghĩ cô là ai chứ? Nguyên dương hay nguyên âm của một người còn hay không, cô chỉ cần nhìn một cái là biết ngay. Mà trước tiên thì em mau vào nhà đi, vừa hay cô đang nấu vài thứ thú vị... Hì hì"
"Cái đó không được... Em thà ngủ ngoài đường còn hơn việc bắt em phải vấy bẩn em ấy. Lily vẫn còn quá nhỏ, em không đủ nhẫn tâm để chiều chuộng cái mong muốn ích kỷ này của em ấy được..."
Cứ thế này thì không ổn.
Nên là... Một cơ thể lớn hơn để hỗ trợ cho việc mang thai sinh con một cách thuận lợi cũng là điều cần thiết có đúng không?
"Chỉ cần để tôi yên là được rồi..."
Himiko mỉm cười, vỗ tay một cái để trấn tĩnh hai người lại: "Có lẽ mấy ngày nay bọn em đúng là có hơi quá đáng thật... Nên là hôm nay bọn em sẽ cố gắng bù đắp cho anh nha. Muốn gì thì cứ việc nói thẳng, chỉ cần trong phạm vi có thể làm được thì bọn em sẽ không ngần ngại đâu"
"Mà sao cô ấy cố chấp như vậy hở thầy?"
Sau khi ăn cơm xong, Himiko đã nhanh chóng tranh suất rửa bát đĩa, cùng lúc đó Lily thì lại đang bận bịu massage cho cái cột sống bất ổn của Trần Hoài Nam.
Có lẽ trong suốt quãng thời gian đi tắm thì hai người họ đã có rất nhiều chuyện để nói với nhau... Cậu có thể cảm nhận được điều đó, hay nói đúng hơn là cậu có thể cảm nhận được những ánh mắt nóng rực đó.
Đừng bảo là Trần Hoài Nam, ngay cả Himiko còn tái mặt: "Tận mười đứa cơ đấy... Em tính thành lập hẳn một đội bóng luôn hay gì vậy?"
"Coi kìa, đừng có nói xấu vợ chứ!"
Không thể chấp nhận được!
"Vậy... Tại sao thầy không bắt buộc cô Na phải đổi dạng?"
Nói đến đây, Vũ Trường Phong lại đột nhiên nghiêm mặt, trực tiếp đá đổ hết những gì mình vừa nói xong: "Cơ mà em nghĩ như thế cũng không sai. Sống ở nơi nào thì phải tuân theo quy chuẩn của nơi ấy thôi. Ngay cả tôi bây giờ còn ngại xuống tay với vợ mình trong hình dạng bé xíu như thế kia cơ mà... Tôi đã bao lần kêu cô ấy đổi dạng đi rồi mà cô ấy cứ nhất quyết không chịu nghe, bó tay"
Ừm, dù sao thì hôm qua cũng là Lễ Tình Nhân mà... Đâu phải tự nhiên ông thầy đó lại muốn trốn việc đâu?
Ufufufufu~
Thứ đồ chơi này có khác gì khắc tinh của những con quỷ khát tình như họ đâu?
"Cây búa đồ chơi này có thể đánh bay cơn horny của bất kì ai mà nó chạm vào đấy. Anh bắt buộc phải dùng thứ này để có thể giữ mạng trước hai người..."
Dĩ nhiên, chỉ bấy nhiêu đó là không đủ để vơi đi cảm giác tội lỗi trong lòng họ. Chỉ là Trần Hoài Nam lại đang quá trầm mặc, cậu ta không nói lên bất kì mong muốn gì nên thành ra họ cũng không biết phải làm như thế nào để có thể chuộc lỗi nữa...
Cậu đủ thông minh để hiểu được những kí tự bí ẩn bên trên cuốn lịch đang ẩn chứa những ý nghĩa gì.
Một lúc sau, tại nhà Vũ Trường Phong.
Chuyện diễn ra tối hôm qua chỉ đơn thuần là mong muốn ích kỷ của Himiko mà thôi. Trong khi đó, bản thân cậu ấy lại không hề muốn như vậy... Nên lẽ dĩ nhiên, khi b·ị b·ắt phải làm điều mình không muốn thì sẽ chẳng ai cảm thấy dễ chịu cho được.
Vũ Trường Phong nghe xong, mặt mày có hơi tối lại chỉ tay về phía cuốn lịch đang nằm ở gần đó: "Nhìn vào đó là biết. Tôi đây phải "chăm lo" cho cả hai cô Na cùng lúc đấy, so ra còn vất vả hơn em nhiều"
Trần Hoài Nam nhìn về phía cuốn lịch. Đó là một cuốn lịch với các ngày trong tháng đều được đánh dấu "X" hoặc "O". Mỗi hai ngày đánh dấu "X" thì sẽ có một ngày được đánh dấu "O"... Cứ như vậy mà điều đặn cho đến hôm qua - Lễ Tình Nhân...
Nói đến đây, sắc mặt Lily hơi trầm xuống: "À quên... Với kích cỡ như thế kia thì dù có ăn mặc kín đáo bao nhiêu chị vẫn sẽ bị soi mà thôi... Chắc chắn luôn"
...
Bốp~
Ấy vậy mà cậu ta vẫn cố gắng chiều chuộng cô ấy cho đến tận giây phút cuối cùng của cuộc đại chiến... Chỉ cần như thế thôi cũng đã đủ để khiến cô ấy hạnh phúc đến phát điên rồi...
"Anh, hay là hôm nay cả nhà mình cùng nhau livestream chơi game đi? Dù gì thì hai người ai cũng rảnh rỗi mà, cùng nhau chơi game có khi lại vui á" Lily đột nhiên lên tiếng đề nghị.
Trần Hoài Nam: "..."
"Hừm... Với tôi thì sao cũng được, dù gì thì con bé cũng đủ trưởng thành để tự đưa ra quyết định rồi. Ở nơi tôi từng sống, mấy cô gái cỡ con bé đều đã lấy chồng sinh con đầy đàn hết cả rồi... Đâm ra suy nghĩ của tôi về chuyện này cũng khá là thoáng"
Mọi cử chỉ, hành động lẫn lời nói của cô ấy đều sở hữu thứ ma lực hút hồn, làm ngay cả một kẻ sở hữu định lực mạnh mẽ và cứng cỏi như Trần Hoài Nam cũng bắt đầu có chút dấu hiệu lung lay mất rồi...
Lily thở dài, nội tâm thầm than vãn một câu: "Có lẽ mình phải đợi thêm một thời gian rồi... Cũng được, có rảnh phải tranh thủ đi tìm chú ấy giải quyết vấn đề của cơ thể này cho xong... Sau đó thì anh ấy sẽ không còn lí do để từ chối mình nữa"
"Là do Lily đứng sau giật dây..."
Cái nhà này bây giờ có khác gì Động Bàn Tơ đâu trời?
"Thôi, chị không muốn lộ mặt trước cả thế giới như em đâu. Vả lại chị cũng càng không muốn khoe thân cho người khác xem" Himiko vừa đáp lại vừa nhéo nhéo má Lily: "Mặc dù có hơi d·â·m đãng một chút nhưng chị vẫn có liêm sỉ đàng hoàng đấy, đừng có nghĩ xấu cho chị"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.