Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Thần Sư

Unknown

Chương 169. Chuẩn bị bước đầu

Chương 169. Chuẩn bị bước đầu


Huyết Nguyệt - Được biết đến là một sự kiện t·hiên t·ai khủng kh·iếp diễn ra trên khắp thế giới trong suốt một tuần liền với chu kì dao động trong khoảng mỗi năm mươi năm sẽ diễn ra một lần.

Không ai biết chính xác Huyết Nguyệt từ đâu mà xuất hiện, càng không ai biết vì sao nó lại xuất hiện một lần cứ mỗi năm mươi năm trôi qua. Chỉ biết rằng một khi sự kiện này diễn ra, cả thế giới sẽ phải đón nhận một đợt xâm lược quy mô lớn từ những sinh vật ngoại lai cũng chẳng ai biết là chúng đến đây từ nơi nào.

Từ sau thời kỳ tăm tối, con người và nhiều sinh vật khác đã không ngừng trỗi dậy một cách mạnh mẽ, từng bước một học cách đối kháng với các trận t·hiên t·ai mang tính hủy diệt như thế này. Vì vậy, việc họ nhận thức được Huyết Nguyệt sắp sửa diễn ra cũng không phải chuyện gì kì lạ...

Họ đã tồn tại hơn ba trăm năm kể từ cõi tuyệt diệt, không ngừng trở nên phồn thịnh theo năm tháng. Đó là bằng chứng rõ ràng nhất cho sự kiên cường của họ, cũng là bằng chứng cho việc họ đã nhiều lần chiến thắng t·hiên t·ai!

Dù vậy, đã là t·hiên t·ai cấp bậc hủy diệt, đe doạ đến sự tồn vong của mọi dạng sống thì họ tuyệt đối sẽ không dám xem thường. Những nhân vật cấp cao trên khắp thế giới đã cố gắng tìm cách tính toán lượng thời gian còn lại, từ đó ra sức chuẩn bị cho công cuộc phòng thủ trước Huyết Nguyệt.

Ngay khi tin tức Huyết Nguyệt giáng lâm được truyền đi, mọi thứ trên khắp thế giới này đã trở nên hỗn loạn kinh khủng. Dù rằng chính phủ đã ra sức trấn an và đưa ra các biện pháp để đối phó nhưng tình hình trước mắt vẫn chưa thể ổn định lại được.

Mọi bộ mặt của xã hội, từ kinh tế, tài chính đến du lịch này nọ... Tất cả mọi thứ đều đã gần như bị đóng băng!

Chứng kiến thế giới trước mắt mình thay đổi như kiểu tận thế đang sắp sửa ập đến, trong lòng Trần Hoài Nam thật sự có một cảm giác khó tả: "Ai mà ngờ mình lại sống vào đúng cái thời đại xuất hiện Huyết Nguyệt đấy... Xúi quẩy thật"

"Anh không cảm thấy những chuyện như này sẽ rất thú vị sao? Thế giới càng trở nên hỗn loạn thì người ta mới càng nhận thức được giá trị của sự yên bình" Himiko nói.

"Thú vị cái gì? Giờ thì cửa hàng nào cũng bị vét sạch hết cả rồi, chuẩn bị ăn muối đi! Vườn rau nhỏ của Lily e là không kham nổi dạ dày của mấy người đâu!" Trần Hoài Nam lườm Himiko một cái.

"E he he..."

"Vả lại, sẽ có rất nhiều n·gười c·hết đấy... Tôi muốn về bảo đảm sự an toàn cho cha mẹ quá nhưng lại không về được... Giao thông bây giờ cũng t·ê l·iệt luôn rồi"

Nghe vậy, Lily liền lên tiếng nhắc nhở: "Chừng nào muốn về thì nói với em một tiếng nha... Em biết cách mở cổng không gian rồi, nên là anh có thể về nhà bất kì lúc nào anh muốn"

"Thật?"

Trần Hoài Nam vịn vai Lily với đôi mắt sáng loáng, như thể vừa nhìn thấy sợi cỏ cứu mạng duy nhất: "Em thật sự có khả năng đó sao?"

"Ừm... Anh quên em là ai rồi à?"

"May quá..."

Trần Hoài Nam nhẹ nhõm thở phào, coi như trút được một gánh nặng khổng lồ: "Vậy đến lúc đó đành nhờ em đưa họ đến đây trú ẩn đi... Ngôi nhà này có kết giới của em bảo vệ, chắc chắn là họ sẽ an toàn trước sự xâm lăng của Huyết Nguyệt"

"Ồ... Nhưng sau đó, anh phải thưởng cho em đó nha"

"Ừ... Cái gì cũng được, chỉ ngoại trừ cái mà em đang nghĩ"

"Boo..."

Khẽ mỉm cười, Trần Hoài Nam mở điện thoại lên gọi điện cho em gái một chút: "Hoa hả? Dạo này ở nhà thế nào rồi em? Không quá hỗn loạn chứ?"

"Cũng không đến nỗi. Làng mình có vài cụ đã trải qua một lần Huyết Nguyệt rồi, nhờ có họ ra sức trấn an nên mấy người khác trong làng cũng đỡ sợ đi đôi phần"

Hoa vẫn lo lắng trả lời: "Chỉ là lương thực đang thiếu thốn quá anh ạ... Giờ thì người ta cũng chẳng còn tâm trạng gì để sản xuất, ai cũng chỉ muốn nấp ở trong nhà. Cứ thế này thì c·hết đói cả làng mất"

"Em cố gắng thuyết phục bọn họ cố gắng tích trữ lương thực đi... Đợi đến lúc Huyết Nguyệt sắp sửa giáng lâm, anh sẽ nghĩ cách đưa mọi người đến nơi an toàn"

"Có câu này của anh chắc là họ sẽ hoàn toàn yên tâm được rồi. Dù gì thì anh cũng là học viên của Học Viện Tân Sinh mà, uy tín thì khỏi cần bàn..." Hoa nghe đến đây đột nhiên bật cười một cái: "Vậy được, nghe lời anh đó... Không được lừa em"

"Ông bà già thế nào rồi em?"

"Ổn, họ vẫn tỉnh đòn lắm, cũng do có anh làm chỗ dựa tinh thần mà... Hì hì, thật ra thì em cũng vậy đó... Nên là hãy cố gắng mà đáp lại sự kì vọng của cả nhà đi... Anh trai ngốc"

"Được rồi, anh hứa"

Trần Hoài Nam cúp máy, trong lòng đột nhiên trở nên tràn đầy động lực.

"Em ấy có vẻ lạc quan quá nhỉ?" Himiko mỉm cười: "Không biết đến lúc nó biết tin em đã bị anh "khui hàng" thì nó sẽ lộ ra biểu cảm gì đây ta... Tất nhiên là cả bố mẹ anh nữa chứ, tò mò ghê..."

Trần Hoài Nam: "..."

Cậu không nói gì, chỉ tiếp tục cắm mặt vào điện thoại xem thử còn gì hot hay không.

"Hừm... Nhà trường yêu cầu tất cả sinh viên ở yên trong kí túc xá cho đến khi Huyết Nguyệt chấm dứt nhỉ? Chà, đợt t·hiên t·ai này sẽ kéo dài tận một tuần trời lận đó... Liệu các thầy cô có lo nổi cho họ không vậy? Tài nguyên trong trường cũng có hạn đấy..."

"Yên tâm đi, bọn họ thần thông quảng đại cỡ nào anh còn không biết sao? Chúng ta cứ lo cho bản thân là được rồi..." Himiko khẽ liếm môi, đôi mắt thoáng ánh lên một tia sáng đỏ rực: "Đã quá lâu không được chém g·iết một cách thoải mái rồi... Đây vừa hay là cơ hội để em mạnh lên..."

"Vậy... Vậy hả?"

Cũng đúng, Himiko vốn dĩ cũng đâu phải một nhân loại đơn thuần? Cô ấy có dòng máu của quỷ trong người... Và cái việc bắt một con quỷ ở yên trong nhà như đang nuôi mèo nghe nó cứ sai sai kiểu gì...

Đã là quỷ thì phải trưởng thành trong máu, xác thịt và c·ái c·hết chứ!

Giờ thì cậu đã hiểu tại sao Himiko lại có cảm giác rằng Huyết Nguyệt là cả một bàn tiệc khổng lồ được dọn ra cho cô ấy rồi. Bình thường cô ấy làm gì có cơ hội được thoả thích săn mồi như thế này đâu?

Quá chí phải.

Mặc dù hung hiểm vạn phần.

"Anh chị cứ tán tỉnh nhau tiếp đi, em đi livestream đây... Em có cảm giác thời điểm này là thời điểm vô cùng thích hợp để em gia tăng số lượng fan của mình"

Lily ngồi dậy, vỗ vỗ chân chiếc váy dài với ý định tiếp tục công việc thường nhật. Thấy vậy, Trần Hoài Nam không nhịn được hỏi: "Số lượng fan quan trọng với em lắm hả? Hồi trước anh có thấy em để ý đến mấy con số này đâu?"

"Chú ấy từng nói mấy con số này sẽ giúp em mau chóng lớn lên... Thực sự thì cả em cũng không hiểu ý của chú ấy cho lắm, nhưng mà nếu chú ấy không nói dối em thì em nhất định sẽ cố gắng!"

"Vậy sao... Chắc là thầy không nói dối em đâu... Thôi thì cố gắng lên em nhé"

"Vâng!"

Tựa như được bơm đầy động lực, Lily thi triển kết giới cách âm rồi tiến vào trạng thái thiên thần không gian mạng, dùng tất cả những gì mình có để cứu vớt những con dân đang lạc lối trước Huyết Nguyệt.

Em ấy nói đúng... Thời điểm này là thời điểm mà người ta rất cần đến một chỗ dựa tinh thần. Trần Hoài Nam có thể cảm nhận được trong vài ngày tới, sự tăng trưởng số lượng fan của Lily sẽ giống như cưỡi t·ên l·ửa mà đi lên.

Rõ ràng là thứ tai hoạ có thể đe doạ đến sự tồn vong của mọi dạng sống... Thế nhưng bằng một cách thần kì nào đó, cả Lily lẫn Himiko đều xem đây như cơ hội...

Quái thai thật!

"Vậy thì em cũng đi làm việc của mình đây, Lily đã siêng năng như vậy thì em cũng không thể lười biếng được" Himiko nói rồi cũng ngồi dậy buộc tóc lại, dường như cô ấy đang định đi đâu đó.

"Cậu tính làm gì vậy?"

"Em muốn học cách chế ngự thanh Dạ Đao Thần mà em đang canh giữ" Himiko nhẹ nhàng cười nói: "Lão thầy giáo kia đã dạy em được một đoạn thời gian rồi... Nhờ đó mà thời gian cầm cự của em trước nó cũng đang không ngừng tăng lên. Nếu như em thật sự có thể chế ngự và sử dụng được nó... Em sẽ ngay lập tức trở nên vô địch!"

"Ồ... Kinh thật đấy!" Trần Hoài Nam tỏ ra trầm trồ, nhưng rồi cậu ta cũng mau chóng nhận ra điểm quan trọng: "Nhưng mà làm như vậy ổn chứ? Nếu Dạ Đao Thần mà lộ diện trước mắt công chúng thì cậu sẽ tiếp tục b·ị t·ruy s·át đấy"

"Không sao, em đang là học viên của Học Viện Tân Sinh mà, chúng sẽ không dám làm gì quá lộ liễu đâu... Hơn nữa, một khi đã sử dụng được Dạ Đao Thần thì mấy tên đó tuổi gì đòi dí được em? Ha ha~"

Trần Hoài Nam bật cười: "Cũng đúng..."

"Thật ra thì cũng còn một nguyên nhân khác nữa... Em muốn thằng anh trai của em xuất đầu lộ diện. Hà cớ gì anh ấy cứ luôn ẩn mình trước em như vậy... Em nhất định phải hỏi cho ra lẽ"

"Ừ... Vậy cố gắng lên nhé"

"Hì hì~"

Himiko lại cười, sau đó đột nhiên ngồi sát bên cạnh Trần Hoài Nam: "Cổ vũ thì cũng phải làm gì đó cho thiết thực một chút... Như thế thì người ta mới có động lực để cố gắng được chứ... Nói có đúng không?"

Trần Hoài Nam: "..."

Cậu hiểu ý cô ấy.

Himiko quay sang nhìn trực diện Trần Hoài Nam, cằm hơi ngước lên, đôi mắt cũng chậm rãi nhắm lại. Những gì cô ấy mong muốn đã được thể hiện rất rõ ràng, cậu có muốn giả ngu cũng không được.

"Trời ạ..."

Đành vậy... Dù gì thì cơm gạo cũng đã nấu xong xuôi hết rồi, dăm ba cái chuyện này có là gì nếu đem đi so sánh cơ chứ?

Cố gắng chiều theo ý muốn của người tình, Trần Hoài Nam dùng tay nâng cằm Himiko lên rồi trao cho đối phương một nụ hôn bằng tất cả sự chủ động của mình.

Cũng may là Lily bận livestream nên không để ý, bằng không thì kiểu gì cô bé cũng làm ầm lên cho coi!

Sau khi rời môi, Himiko khẽ liếm môi một cái, đồng thời còn đá lông mi một cách cực kì quyến rũ: "Ngon tuyệt... Anh cũng giỏi thật đó, xem ra anh đã được Lily huấn luyện cho không ít nhỉ?"

"..."

"Vậy thì em đi đây, ở nhà nhớ bảo trọng. Lily nó cưỡng hôn anh bao nhiêu cái thì quay về anh phải trả lại bấy nhiêu nha"

"Thôi, tha cho tôi đi"

"Fufufu~"

Chương 169. Chuẩn bị bước đầu