Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thần Sư
Unknown
Chương 178. Huyết Nguyệt - Đêm 2
"Nặng quá..."
Sau một giấc ngủ dài, Trần Hoài Nam từ từ tỉnh dậy với cảm giác nặng trịch lan rộng ra khắp cả người. Nguyên nhân là vì Himiko lúc này đang ngủ đè lên người cậu, và cái cơ thể rắn chắc của cô ấy thực sự là nặng đến mức khó tin.
"Coi cái tướng ngủ xấu chưa kìa"
Trần Hoài Nam khẽ thở dài, nhẹ nhàng đẩy Himiko qua một bên, đồng thời còn dùng khăn tay lau đi mớ nước dãi mà Himiko đã để lại trên ngực mình.
"Nnn~"
Himiko cất một tiếng rên rỉ đầy khó chịu, tay nhỏ nắm chặt lấy mép áo Trần Hoài Nam như thể không cho phép cậu ta đi bất kì đâu. Nhìn thấy cô ấy đáng yêu như thế này, cậu cũng không kìm được mà nựng mặt cô ấy mấy cái cho thoả thích.
Bình thường dĩ nhiên là cậu có thể nựng thoải mái, và cậu khá chắc là Himiko sẽ không từ chối đâu... Cơ mà vấn đề là cậu thấy ngại, hơn nữa chỉ có trời mới biết được hành động đó có vô tình đánh thức con quỷ tà d·â·m bên trong cô ấy hay không.
Phải công nhận là sau khi tháo xích, Himiko đã không hề che giấu đi cái bản ngã d·â·m đãng khát tình của mình. Chỉ cần cậu làm ra hành động gì đó kích thích một chút xíu thôi... Dù chỉ một chút xíu thôi, cậu cũng phải trả một cái giá thật đắc.
Sống chung một mái nhà lâu như vậy, ngay cả một đứa đã từng thuần khiết và ngây thơ như Lily cũng bắt đầu trở nên sa ngã. Bên trong nội tâm con bé ấy không ngừng nảy sinh những ý nghĩ nguy hiểm, và đó là nền tảng để tạo nên một Lycoris không khác nào một bản sao bình tĩnh hơn, và cũng bí hiểm hơn so với Himiko.
Giữa ba người đó... Luôn tồn tại một mối liên kết mật thiết đến đáng quan ngại.
"Mindbreak em đi.. heeheehee."
Trần Hoài Nam: "..."
Nghe Himiko nói mớ nguy hiểm như vậy, Trần Hoài Nam bản năng lôi ra cây búa thần trực tiếp đánh tan giấc mơ đầy phóng đãng của Himiko. Và cũng chính vì giấc mơ đẹp đã sụp đổ, cô ấy ngay lập tức tỉnh dậy và lườm người con trai trước mặt mình bằng ánh mắt hết sức giận dỗi.
"Cả tuần rồi không chạm vào người ta... Bây giờ đến cả mơ cũng không cho người ta mơ luôn... Anh tệ lắm đó" Himiko phồng má vỗ thụp thụp vào ngực bạn trai.
"Em mơ như thế thì ai mà chịu được?"
"Y?" Himiko n·hạy c·ảm nhận ra sự thay đổi trong cách nói chuyện của đối phương, sắc mặt nhanh chóng chuyển sang mừng rỡ: "Anh rốt cục cũng chịu đổi xưng hô rồi?"
"Hồi nào vậy? Tôi có nói gì à?" Trần Hoài Nam nghi hoặc ra mặt.
Himiko: "..."
A... Vậy là anh ấy đã bắt đầu thay đổi từ trong vô thức, thành ra hoàn toàn không để ý đến những gì mình vừa nói sao?
Cũng tốt, vậy cũng được...
Chầm chậm như vậy có khi lại hay...
"Mọi người vẫn đang ngủ nhỉ?"
Himiko đảo mắt quan sát xung quanh rồi thử cảm nhận sự hiện diện của mọi người. Nhận thấy ai nấy trong toà nhà đều vẫn còn đang ngủ say giấc sau bữa tiệc chè chén vừa rồi, trong bụng cô ấy đã bắt đầu nảy sinh ra những ý nghĩ xấu xa.
"Anh~"
Trần Hoài Nam cảnh giác, trong vô thức lùi lại phía sau một chút: "Gì vậy...?"
Himiko khẽ liếm môi, tay chỉ về phía đũng quần của cậu ta: "Giấc mơ vừa rồi làm em hưng phấn quá, nên là... Anh có thể chiều chuộng em một chút được không?"
"Tào lao vừa thôi, đang ở nhà người ta đấy, đừng có khùng nữa!"
"Sẽ không phải là chuyện đó đâu, em chỉ muốn ăn no thôi mà... Cả tuần vừa rồi chúng ta đã không làm gì cả, cứ giữ nguyên như vậy thì phí phạm lắm anh ạ. Huống hồ..." Himiko cười toe toét với đôi mắt tràn đầy vẻ khát tình: "Nó đang cường tráng thế kia cơ mà"
Trần Hoài Nam: "..."
Phản ứng đó là bình thường mỗi khi con trai ngủ dậy, đừng có mà hiểu lầm!
Himiko lại liếm môi, chậm rãi bò tới chỗ Trần Hoài Nam trong một bộ trang phục không chút nào ngay ngắn. Việc bản thân đang ở nhà người khác vẫn không thể ngăn cản con quỷ bên trong cô ấy... Và kể cả cây búa thần cũng vậy.
Kì thực, cậu biết rõ cây búa thần mà cô Na trao cho cậu không có công dụng thanh tẩy ý nghĩ xấu xa, mà chỉ đơn thuần là tạm thời kìm nén nó lại thôi. Cũng giống như núi lửa vậy, lực nén lại càng nhiều thì khi bùng nổ, nó sẽ càng trở nên dữ dội!
Cơ mà, làm vậy ở chỗ này thì không ổn... Ít nhất thì cũng phải làm ở nhà chứ...
"Oneshot thôi... Nha?"
Himiko hà hơi vào cổ cậu ta, sau đó nhẹ nhàng cắn một cái đánh dấu chủ quyền: "Chúng ta là một cặp mà... Nên những chuyện như thế này là thiên kinh địa nghĩa, anh đừng có kiếm cớ trốn tránh nữa. Em... Cũng biết giận đó"
"Ở nhà thì cậu muốn thế nào chả được, nhưng bây giờ..."
"Mọi người không biết thì không sao hết. Vả lại... Cái cảm giác sợ hãi bị người ta phát giác như thế này chẳng phải là kích thích vô cùng luôn sao? Hơn thế nữa, em chỉ muốn ăn no thôi chứ không gì khác, nên là mọi người sẽ không biết đâu~"
"Himiko... Hư quá trời hư rồi"
"Fufu, em sẽ rất vui nếu anh trừng phạt em sau khi chuyện này kết thúc... Muốn trừng phạt như thế nào cũng được, em sẵn sàng chiều theo ý anh hết, cho dù nó có... Biến thái đến mấy... Em cũng vui lòng"
Trần Hoài Nam: "..."
Không ổn, cô ấy sống thật với bản chất của mình quá, hoang dã quá, bản năng quá... Cậu thực sự không thể tiếp thu nổi!
"Yêu em đi, nha..."
Rồi ngay sau đó, Himiko dùng sức đẩy Trần Hoài Nam ngã xuống giường, bắt đầu tự tung tự tác trong khi cậu ta vẫn còn đang bối rối đến c·hết não.
"Himiko, em đúng là một con quỷ... Sếch"
"Cảm ơn vì lời khen của anh... Mm~"
...
...
Bên ngoài.
Khi Edgar tìm đến được vị trí của Lục thì màn đêm đã bắt đầu buông xuống. Mặt trăng nguyên bản tròn vành vạnh và rực sáng nay cũng chậm rãi trở nên nhiễm đỏ. Tuy nhiên, chẳng biết có phải ảo giác của mọi người hay không nhưng hình như sắc đỏ của nó có phần đậm hơn hôm qua.
"Khó chịu quá..."
Ma nữ ôm lấy một vòng quanh cổ Edgar, lặng lẽ thì thầm vào tai cậu ta bằng thứ ngữ khí lộ rõ vẻ khó chịu. Điều này đã chính thức xác nhận rằng ánh sáng của Huyết Nguyệt có thể gây ảnh hưởng xấu đến các thực thể tâm linh... Rõ ràng là một tin tức không hề tốt chút nào.
Theo như kinh nghiệm của người đi trước, càng về giai đoạn sau thì sự tác động của Huyết Nguyệt sẽ càng mạnh lên. Trước tiên không nói đến sự tăng trưởng về cả lực lượng và số lượng của quái vật... Chỉ riêng cái khả năng tha hoá các thực thể tâm linh đã đủ hành nhân loại ra bã rồi.
Không có nhiều cách để đối đầu với các hồn ma hay những thứ tương tự, và điều đó khiến cho bọn chúng khi bị tha hoá sẽ trở nên cực kì nguy hiểm!
Nhất là đối với lớp cá biệt!
Vào cái hôm đối mặt với vị Thần sa ngã kia, bọn họ đã vô cùng thấm thía cái cảm giác bất lực đó rồi. Hắn không có cơ thể vật lí, thành ra gần như mọi đòn t·ấn c·ông của họ đều sẽ trở thành trò vô nghĩa! Ngược lại, bất cứ lúc nào linh hồn của họ cũng có thể bị đối phương hủy diệt!
Thử nghĩ xem toàn bộ số hồn ma trên thế giới nổi điên lên rồi t·ấn c·ông mọi người một cách điên cuồng đi? Thật sự không thể nào tưởng tượng ra nổi cái viễn cảnh khủng kh·iếp đó...
Nhiều khả năng là trong bảy ngày sắp tới, nghề Kết Giới Sư sẽ trở thành bố của các loại nghề đấy!
Không lâu sau đó, lực lượng của Hội cùng nhóm của Trần Hoài Nam đã xuất hiện. Thấy Himiko mặt mày cười tươi như hoa, điệu bộ tràn đầy sức sống mà đu bám theo bạn trai mình... Là những người có kinh nghiệm dày dặn, Lục và Edgar đã ngay lập tức nhận ra giữa hai người đó đã vừa làm ra những chuyện khó nói.
Chà, có bạn gái thích thật nhỉ... Lại còn là cô bạn gái có dáng hình quyến rũ như vậy nữa chứ... Lớp trưởng đúng là tốt số thật.
Cả Lục và Edgar đều thầm cảm thấy hâm mộ tên lớp trưởng nhà mình.
"Tới rồi nhỉ? Mặc dù có hơi thực dụng một chút nhưng Hội đúng là rất biết giữ chữ tín... Bảo sao dân chúng tin tưởng họ đến mức ngay cả Chính Phủ cũng không dám làm gì quá đáng" Tổng Chỉ Huy tay khẽ nắm mũ rồi thở dài.
Đúng vậy, đối với một số người dân thì thay vì mấy câu khẩu hiệu suông... Họ càng tin tưởng vào việc tiền trao cháo múc như cái cách mà Hội đang làm hơn.
Vừa có thể giải quyết vấn đề, vừa tạo ra công ăn việc làm cho người khác... Có lẽ chỉ có một kiểm bất cập duy nhất đó là khó kiểm soát mà thôi.
Bất quá, chuyện đó không quan trọng.
"Trăng đỏ lên trông thấy nhỉ? Đây là lần đầu tiên tôi đón Huyết Nguyệt đó, cảm giác thật sôi máu mà" Anh chàng cầm thương tỏ ra khá háo hức nhìn về phía chân trời xa tít tắp.
Ở đó, anh ta có thể nhìn thấy những cánh cổng không gian đã bắt đầu lộ diện.
"Tổng Chỉ Huy, dám hỏi q·uân đ·ội của anh đã thành lập kết giới hay chưa? Tuy rằng mấy ngày đầu tiên này sẽ không có vấn đề gì lớn... Thế nhưng từ ngày thứ tư trở đi, những thế lực khó đối phó hơn sẽ bắt đầu tham chiến đấy" Hội Trưởng trong bộ trang phục Bartender lên tiếng hỏi.
Tổng Chỉ Huy khẽ gật đầu nghiêm chỉnh: "Tất nhiên là rồi, chúng tôi đã dốc hết vốn liếng để biến nơi này trở thành một pháo đài bất khả x·âm p·hạm mà"
"Thế à? Hồi còn trẻ tôi cũng đã từng nghe một người nói y chang như thế... Chỉ có điều anh ta đã xanh cả thảm cỏ rồi. Tôi không có ý lên mặt dạy đời anh gì cả, chỉ hi vọng rằng anh sẽ không chủ quan thôi" Hội Trưởng chậm rãi nói ra rồi phất phất tay rời đi.
Tổng chỉ huy khẽ nhíu mày rồi gật đầu: "Cảm ơn lời khuyên của ông, Hội Trưởng"
Trong khi nhóm bạn vừa mới hội họp nói chuyện với nhau chưa được bao lâu thì Elaina với cây quyền trượng trong tay đã tiến tới, kéo kéo góc áo cậu ta với đôi mắt tròn xoe: "Anh Nam, tối nay chúng ta sẽ làm y như cũ sao? Em nghĩ là nếu như có thể duy trì kết giới vạn năng của anh cả đêm, chúng ta liền sẽ nắm chắc phần thắng trong tay luôn đó"
"Hừm... Cái đấy hên xui"
"Dạ?" Elaina nghiêng đầu.
"Năng lực của anh ngẫu nhiên lắm, không thể nói dám chắc được... Khi nào em nhìn thấy anh biến thân như hôm qua thì ta lại nói tiếp đi, xin lỗi em"
"Ồ"
Elaina tỏ ra đã hiểu, khẽ cúi chào trước nhóm bạn rồi nhanh chóng quay trở về đội ngũ của mình.
"Gì đây? Bạn mới à? Đáng yêu phết đó" Edgar kháy kháy cùi chỏ vào eo Trần Hoài Nam với vẻ mặt bát quái: "Thế mới nói, dù hướng nội nhưng phúc duyên của lớp trưởng quả là thâm hậu không ai bằng~"
"Câm đi, tôi biết cậu đang mỉa mai tôi đấy"
Liếc mắt hăm doạ Edgar xong, Trần Hoài Nam lại quay sang chỗ Lục hỏi thăm: "Sao rồi anh bạn? Nếu vẫn thấy không khoẻ thì tốt nhất là đừng nên tham chiến. Đây chỉ mới là đêm thứ hai thôi, đừng vội"
"Không, tối nay tôi phải tham chiến" Lục khẽ lắc đầu với vẻ mặt kì lạ: "Có gì đó bên trong tôi đang trỗi dậy nhờ sức mạnh của Huyết Nguyệt... Tôi có cảm giác mình phải làm gì đó để nó hoàn toàn thức tỉnh... Nếu không, cơ hội đó sẽ vĩnh viễn biến mất"
"Ồ? Có liên quan đến Huyết Nguyệt sao? Nghe có vẻ hay đấy"
Lục mỉm cười: "Vậy đó, còn cậu thì sao? Một tên tự nhận là sup dps nhưng đôi khi còn chiếm luôn spotlight của dps chủ lực?"
"À... Thì đấy, cũng còn tùy. Hôm qua tự nhiên sử dụng được sự ban phước của Lily nhưng hôm nay thì chưa chắc. Vả lại, các ý chí vẫn chưa chịu đáp lại tôi"
"Vậy thì cậu tính làm gì?" Edgar hỏi.
"..." Trần Hoài Nam trầm tư một lúc rồi giơ ngón tay cái: "Tôi sẽ cổ vũ, cùng với khẩu 6 nòng trong tay nhé"
"..."