Thần Sư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 182. Thư viện cổ
"Bảo trọng"
Lục: "..."
Thấy Trần Hoài Nam đột nhiên lên tiếng nói tục, cả hai người bên cạnh đều không khỏi run lên, đơn giản bởi vì họ đều cảm nhận được lửa giận trên người cậu ta.
Ngón tay chạm qua những trang sách thấm nhuần hương vị của thời gian, Trần Hoài Nam thầm cảm thấy tiếc nuối khi chúng đã không còn toàn vẹn nữa. Những nét mực bị lu mờ, nhưng trang giấy bị thứ gì đó gặm mất... Ngay cả những thứ được gọi là "kho lưu trữ tri thức" cuối cùng cũng không thắng nổi sức mạnh của thời gian.
"Tốt nhất là đừng, cứ để cho mắt dần quen với việc quan sát trong bóng tối đi. Đối thủ của chúng ta không dễ chơi đâu, tuyệt đối đừng làm gì để bọn chúng phát hiện ra quá sớm"
"Theo như cậu nói thì dưới này có tồn tại giáo sĩ cấp Siêu Việt nhỉ? Đúng là không dễ ăn thật, nhưng cá nhân tôi lại không sợ bọn này cho lắm. Thân là lính đánh thuê, chúng tôi đã từng đánh qua rất nhiều cường địch rồi, kể cả cấp Siêu Việt"
"Để cô ấy đi như vậy có ổn không?"
"Rõ!"
Có lẽ nào...
Mất khoảng mười lăm phút tìm kiếm, cả nhóm vẫn chưa thu được thông tin gì liên quan đến giáo phái tà ác này. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chia nhóm đi" Trần Hoài Nam tiếp lời: "Những người có khả năng đọc hiểu tốt sẽ ở lại đây cùng một người có khả năng tác chiến mạnh mẽ đề phòng trường hợp bị phát hiện... Còn lại hãy tiếp tục đi sâu vào bên trong để giải cứu con tin" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Lăng mộ cổ mà cũng có thư viện sao? Bên trong đó nhất định sẽ chứa đựng rất nhiều tri thức quý giá... Cơ mà đây không phải lúc để chúng ta để tâm đến chuyện này" Edgar có chút gấp gáp nói ra.
Chương 182. Thư viện cổ
Theo như nhận xét của nhiều người thì thực lực của cô ấy cũng sắp chạm đến ngưỡng cửa Siêu Việt rồi... Ấy là còn chưa tính đến trường hợp cô ấy lật hết bài tẩy!
Elaina che miệng, sắc mặt hơi tối lại, cảm giác buồn nôn lại lần nữa dâng lên: "H~"
Lizu vỗ vai Trần Hoài Nam, hai người nhìn nhau một lát rồi khẽ gật đầu: "Đừng có đứng đó cảm thán nữa, mau tập trung vào chuyên môn đi. Chúng ta xuống đây là để dọn sạch cái lò sát sinh này... Tuyệt đối không được quên điều đó"
"Có cần tôi đốt đuốc lên không?" Lizu hỏi.
...
"Đi thôi, trước khi quá muộn"
Thấy mọi người có vẻ đang khá mất ổn định về mặt tâm lí, Lizu và Trần Hoài Nam liền đưa ra quyết định cho cả bọn nghỉ ngơi một khoảng ngắn để hồi phục.
"Thật... Kinh tởm"
"Cánh cửa đó là đường dẫn đến thư viện" Thượng Tiên nói.
"Mẹ kiếp, dù đã gần trăm tuổi rồi nhưng lão chưa bao giờ thấy giáo phái nào dám làm đến mức này... Lũ bọn chúng đúng là nên g·iết thật. Cậu bạn nói đúng đó"
Trong khi đó, Trần Hoài Nam và Lizu thì lại nhìn nhau, tựa như ngầm hiểu ý liền đồng loạt lên tiếng: "Phòng thư viện này đã sớm bị lũ Huyết Giáo trưng dụng rồi, thế nên tôi nghĩ bên trong sẽ có thông tin gì đó hữu ích cho chúng ta... Dù có đang vội thật, thế nhưng đó không phải là lí do để ta bỏ qua chỗ này" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ổn, mau hành động thôi, đừng lãng phí thời gian nữa" Trần Hoài Nam nhắc nhở.
Lizu nhìn về phía mọi người, trong đầu chọn lọc một lát rồi nói: "Nhóm tiếp tục đi giải cứu con tin sẽ bao gồm tôi, quý cô Elf, lão lùn và Lục. Mọi người cảm thấy sự phân chia này như thế nào?"
Edgar cau mày, nụ cười xấu hổ lập tức biến đổi thành vẻ mặt điềm tĩnh mang đầy sự kiềm chế: "...Bình tĩnh, ít nhất cũng phải xem thử bên trong có gì đã"
"Quái lạ, ngay cả một mảnh giấy cũng không để lại luôn sao? Thế thì bọn chúng quét dọn chỗ này làm gì vậy? Không để cất giữ sách vở thì dùng để làm gì? Ngủ hả?"
"Ê, mau lại đây, tôi tìm thấy mấy quyển này trông mới lắm, có thể là đồ mà bọn khốn đó cố ý giấu đi"
Edgar, Lục và Himiko đồng loạt nhìn về phía Trần Hoài Nam. Bọn họ đều biết cái tên này đang che giấu điều gì đó, hoặc là do cậu ta vẫn chưa kịp nói...
"Chúng được giấu trong cơ quan... Tôi vô tình chạm vào cơ quan của chúng nên mới tìm được thôi, à thì cũng không hoàn toàn là sự may mắn đâu... Ha ha" Edgar gãi gãi đầu cười xấu hổ: "Tại hồi xưa cũng có bới móc khu dinh thự nhà mình ấy mà"
Himiko: "Lily mà thấy cảnh này... Thật không biết em ấy sẽ nổi giận cỡ nào nữa... Khả năng là một tay thổi bay tất cả luôn chứ chẳng đùa"
Thế nên, cô ấy đang khá tự tin là mình sẽ đủ sức để g·iết c·hết cấp Siêu Việt!
Bịch~
"Nghỉ ngơi vài phút đi"
...
Một thư viện cổ xưa như vậy nhất định sẽ để lại những thông tin vô cùng giá trị về rất nhiều mặt. Ấy vậy mà bây giờ nó lại trở thành vật trong túi của lũ dị giáo độc ác và tàn nhẫn... Như thế hẳn là anh linh của những n·gười đ·ã k·huất trong lăng mộ này đang cảm thấy uất hận lắm.
Cô nàng Thượng Tiên, Elaina và Lục không nhịn được mà nôn oẹ, trong khi những người còn lại đều đứng trơ ra đó trầm mặc nửa ngày mà vẫn chẳng nói được lời nào.
"Bìa sách được làm từ Huyết Tinh... Hay nói đơn giản hơn là máu thịt được bọn chúng tinh luyện" Trần Hoài Nam vừa nói nghiến răng: "Cái lũ man rợ đó dám g·iết người vô tội để làm bìa sách sao? Không thể tha thứ được!"
"Mẹ kiếp..."
"Yên tâm đi, tôi vẫn chưa nổi điên đâu" (đọc tại Qidian-VP.com)
Dứt lời, lão già người lùn nhấp một ngụm Hoả Tửu rồi cúi người xuống, giống như đang quan sát gì đó trên sàn đá: "Dấu chân và mức độ bào mòn này... Có vẻ như có một nhóm lớn vừa di chuyển đi đâu đó... Ở hướng kia"
Trần Hoài Nam thử chạm tay lên bìa sách, yên lặng một lúc rồi đồng tử co rụt lại.
Không lâu sau đó, cô nàng Ranger Thượng Tiên đã quay trở lại với vẻ mặt không được vui vẻ gì cho lắm.
Edgar: "Tám chín phần mười"
Ngay sau khi nhóm Lizu cất bước rời đi, Trần Hoài Nam đã lập tức tiến hành phân chia công việc: "Himiko trông chừng phía bên ngoài đi, Elaina và Edgar mau theo tôi vào trong làm việc"
Trần Hoài Nam đảo mắt nhìn theo hướng mà lão người lùn chỉ, ngay lập tức lông mày khẽ nhíu lại: "Chỗ đó là... Sảnh chính? Đừng có bảo là bọn chúng đang chuẩn bị thực hiện nghi thức rồi đi?"
Elaina: "Thế thì chúng ta đành phải đợi tin tức của chị ấy rồi... Thân là một Ranger, chắc là chị ấy sẽ nhanh chóng biết được nơi nào đang giam giữ con tin"
Bịch~
Sau khi cùng nhau tiến vào bên trong mật đạo được một đoạn, quý cô High Elf với sự n·hạy c·ảm của mình đã bắt đầu cảm nhận được sự thay đổi của nhiệt độ môi trường.
Dứt lời, cái cơ thể siêu cấp nhanh nhẹn của cô ấy đã biến mất trước cả khi hai vị thủ lĩnh kịp nhận ra.
"Có tìm thấy gì hay không?"
"Kinh nghiệm t·rộm c·ắp đã giúp anh nhỉ?" Elaina khẽ cười nói.
Chỉ mất khoảng chừng vài phút đồng hồ đi bộ ngắn ngủi, quang cảnh xung quanh bọn họ đã bắt đầu thay đổi, dường như có hơi sạch sẽ hơn đôi chút so với lúc trước. Có vẻ như đây là khu vực khá là quan trọng trong lăng mộ này... Thế nên Huyết Giáo mới giữ gìn một cách kĩ lưỡng như vậy.
"Đọc hiểu tốt...? Chắc là ta không làm được rồi" Lão người lùn nói.
"Theo lí mà nói, càng vào sâu trong lòng đất thì nhiệt độ sẽ càng tăng lên... Đằng này, mọi chuyện lại đang diễn ra theo chiều hướng ngược lại chứ. Thật lòng mà nói, tôi không thích điều này chút nào" Lão già người lùn cũng nói.
"Biểu cảm đó... Chắc là chị ấy đã nhìn thấy những gì mình không nên thấy rồi đấy" Elaina cười khan nói.
Dù vậy, việc cảnh giác vẫn là không thể nới lỏng... Thế cho nên là ngay sau đó, quý cô Thượng Tiên đã nói: "Tôi là một Ranger, không thể cứ ngồi yên được. Mọi người cứ nghỉ ngơi đi, tôi trinh sát một lát rồi về"
"Không sao đâu, mỗi người một công việc. Điều này thật ra cũng không quá nặng nề đối với cô ấy... Đừng lo quá" Lizu nói.
"Bảo sao chỗ này lạnh đến vậy..." Edgar không khỏi rùng mình: "Bị chế tác thành những thứ như này... Dù có là thánh nhân cũng chẳng thể siêu thoát nổi. Tôi thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng than khóc cũng những người đ·ã c·hết..."
"Tôi hiểu, nhưng cũng đừng quá chủ quan. Chúng ta vẫn chưa nắm rõ số lượng của chúng đâu"
Thống nhất ý kiến xong, nhóm người lập tức đứng dậy khởi hành với sự dẫn đường của cô nàng Thượng Tiên.
Không tiếp tục nghĩ nhiều, nhóm ba người lập tức bắt tay vào việc.
"Trong này đúng là hơi lạnh nhỉ? Fu~" (đọc tại Qidian-VP.com)
Giữa lúc Trần Hoài Nam đang băn khoăn thì thanh âm của Edgar đã vang lên bên tai, làm cậu ta phải đột ngột hồi tỉnh: "Sao cậu tìm được hay vậy?"
Bước vào trong phòng thư viện, ngay lập tức một luồng không khí cổ kính và xưa cũ phả thẳng vào mặt ba người. Niên đại của thư viện này chắc khoảng tầm từ một đến hai trăm là ít... Thậm chí có thể là nó đã tồn tại ngay từ những ngày đầu tiên sau cái thời điểm Kỷ Tăm Tối kết thúc.
Nhóm người nhìn nhau một lát rồi đồng loạt gật đầu. Không chỉ cô nàng Ranger có dự cảm không lành, bản thân bọn họ cũng biết rõ những điều đó có ý nghĩa gì.
"Sao vậy?"
"Thế thì ta cũng phải bắt tay vào việc luôn thôi nhỉ? Không thể để thua cái đe được"
Lizu xoa cằm, suy ngẫm một lát rồi nói: "Muốn thực hiện nghi lễ thì phải có tế phẩm trước... Chúng ta nên t·ấn c·ông bọn chúng từ điểm này. Hiện tại ở sảnh chính có lẽ đang có khá nhiều tín đồ, chúng ta không nên trực tiếp xông vào đâu"
Thượng Tiên khẽ lắc đầu: "Tôi không đi được xa lắm, nhưng ít nhất là tôi đã tìm ra được một chút manh mối. Ở ngay con đường phía trước, tôi đã nghe thấy tiếng bước chân của vài tên tín đồ... Cũng một vài âm thanh kì lạ khác mà tôi có cảm giác mình không nên tìm hiểu"
Nghe Trần Hoài Nam nói vậy, mọi người cũng bắt đầu chuẩn bị tâm lí. Elaina với tư cách là người nhỏ tuổi nhất nhóm tỏ ra có đôi chút chần chừ, nhưng rồi cô ấy cũng mạnh mẽ vượt qua chướng ngại tâm lí đó để có thể bắt kịp bước chân của mọi người.
Mọi người khẽ hít sâu một hơi, ai nấy đều phải cắn răng mà vượt qua cái con đường đầy xác thịt, xương và cả tiếng than khóc của oan hồn này. Cũng may là đoạn đường đó không quá dài, chứ không thì... Lí trí của họ sẽ bị che lấp bởi sự phẫn nộ mất!
Thật quái lạ, dùng phòng thư viện mà chẳng thèm để lại bất kì ghi chép nào... Bọn chúng cẩn thận đến thế luôn cơ á?
Trần Hoài Nam thì tỏ ra không quá quan tâm đến quá khứ của Edgar. Cậu ta chỉ nhìn thẳng vào hốc đá được ẩn giấu bởi cơ quan trong thư viện, ở đó có một chồng sách mới tinh được xếp rất gọn gàng... Cơ mà vì một lí do gì đó, trước sống mũi cậu cứ thoang thoảng một mùi máu tanh kì lạ.
Nhóm người tiếp tục thâm nhập sâu vào bên trong mật đạo cho đến khi những đám rong rêu và tường đá dần biến mất, thay vào đó là những tác phẩm được tạo nên bằng bộ phận cơ thể người... Đó mới chính là lúc họ kinh hoàng nhận ra sự khủng kh·iếp của giáo phái đã ẩn nấp ngay dưới lòng thủ đô bấy lâu nay.
"Mau vào việc thôi, nhớ ưu tiên những quyển khả nghi trước nhé"
Trần Hoài Nam dĩ nhiên là nhận ra những ánh mắt kia. Cậu ta chỉ thở dài, không nhanh không chậm nói ra: "Dưới này có rất nhiều người đ·ã c·hết một cách vô cùng thảm khốc. Tôi không muốn nói chi tiết, đợi lát nữa... Mọi người sẽ hiểu ngay thôi"
"Được, đợi thôi"
"Càng lúc càng lạnh hơn rồi..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.