Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thần Sư

Unknown

Chương 186. Bị để mắt tới

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 186. Bị để mắt tới


Con ả? Ai cơ? Lily á?

"Lại là cái trò này... Lão thầy giáo bất lương đó nói đúng, t·ấn c·ông linh hồn là điểm yếu của bất kì ai trong số chúng ta"

"Hứ! Rồi ông sẽ biết thôi!"

Mẹ ơi, cảm ơn mẹ vì đã âm thầm bảo vệ con từ bé... Chỉ cần không sinh thêm bất kì đứa em nào nữa, con trai thề sẽ vĩnh viễn hiếu thảo với mẹ!

Himiko bình thản thong dong bước đi tựa như đang đi dạo trên chiến trường, tuy vậy bằng một cách thần kì nào đó, những bước đi tưởng chừng như nhẹ nhàng thư thái của cô ấy lại cho ra thứ tốc độ còn kinh khủng hơn cả chạy nước rút!

Trong lúc bận bịu vừa né tránh vừa suy nghĩ đối sách, hắn đã vô tình nhìn thấy chiếc huy hiệu được cài trên ngực trái của "lũ oắt con" mà hắn xem thường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Himiko chỉ muốn dùng tư thái đó để đối đầu với những đối thủ mà cô ấy tôn trọng, ví dụ như Sứ Đồ Triaina chẳng hạn... Đó là một đối thủ mạnh mẽ, một bức tường khổng lồ mà cô ấy muốn vượt qua bằng chính sức mình!

"Con mẹ nó, trò quỷ gì vậy?"

"A!!!!"

"Này, Lam Y, ta dùng chiêu đó nhé. Không thể tiếp tục lãng phí thời gian ở đây nữa, lỡ bọn giáo viên kia mà tìm tới thì phiền lắm"

"Hmm..."

Cậu nhanh chóng đảo mắt nhìn xung quanh nhưng không nhìn thấy bất kì ai khác ngoài những gương mặt quen thuộc này cả. Điều đó dần cho cậu một thứ dự cảm không hề tốt chút nào.

"Hì hì~"

Cơ mà khi để ý thấy Himiko độc đấu với tên giám mục nhưng vẫn không hề yếu thế, thậm chí là còn cất tràng cười vừa cuồng loạn vừa khoái chí thì chiến ý của họ lại lập tức dâng trào...

"Tha đi má, tôi vẫn còn lũ em ở nhà..."

Lúc này, trên bộ đàm đột nhiên vang lên tiếng nói của Mio: "Em vừa đưa drone đi do thám xung quanh một chút, không may đụng phải một làn sóng linh lực cực lớn đâm ra hỏng mất rồi. Bất quá từ lượng dữ liệu cuối cùng mà nó gửi về, hình như có cấp Siêu Việt nào đó đang khai chiến xung quanh đây thì phải"

Không thể để thua cô ấy được! Hoặc ít nhất là không được thua thiệt quá nhiều!

Gã giám mục điên cầm quyển Huyết Thư trên tay, trong miệng khẽ niệm cái gì đó rồi vô số vòng tròn màu đỏ bắt đầu hiển hiện trên bầu trời, ngay sau lưng hắn ta.

Trên đường đi săn, Hoshino đột nhiên ngửi thấy mùi máu tanh nồng từ phía xa liền lấy làm lạ. Trong khi đó, Limia đứng bên cạnh vẫn còn s·ợ c·hết kh·iếp chỉ bởi vì cái nội tại hút ma khủng bố của mình.

Nghe thấy tiếng gào rú cứ nối tiếp nhau vang lên đinh tai nhức óc, những bộ não dày dặn kinh nghiệm ở đây đã nhanh chóng nhận thức được vấn đề: "Một kiểu sức mạnh giống như Cuồng Hoá... Chẳng biết là chúng sẽ đánh đổi bằng cái gì nhưng chắc chắn là chúng đã trở nên khó đối phó hơn rất nhiều rồi đó"

"Ê, đừng có bảo là cô đang định uýnh nhau với cấp Siêu Việt đấy?"

"Mẹ nó, phúc duyên của mình thâm hậu quá mức cần thiết rồi!"

Được sự cho phép của Lam Y, tên giám mục Hồng Y liền nở một nụ cười man rợ: "Ta cũng thương xót cho những đứa con này lắm, nhưng mà thôi vậy... Đây là vinh hạnh của bọn chúng mà"

Bình thường thì cậu không nhìn thấy ma, hoặc nó phải mạnh lắm thì cậu mới nhìn thấy được. Tuy nhiên, khi được Hoshino khai nhãn, cậu mới biết được cái thể chất âm binh của mình là một cục phiền phức kinh khủng đến mức nào.

"Chậc"

Lam Y trong lúc giằng co với Lizu nhẹ nhàng gật đầu.

Limia: "..."

...

Cùng lúc đó, ở bên nhóm Trần Hoài Nam.

Thấy cường độ linh lực trong cơ thể đối phương bắt đầu tăng mạnh, Himiko cũng giảm nhịp độ t·ấn c·ông xuống một chút để gia tăng sự cảnh giác. Thế là ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, mọi chuyện diễn ra đã chứng minh rằng quyết định này của cô ấy là hoàn toàn đúng đắn.

"Có mùi máu, rất nồng... Ở cách đây không xa lắm. Quái lạ, bộ nơi trú ẩn mà q·uân đ·ội dựng lên đã bị t·ấn c·ông rồi sao?"

Có lẽ... Vị thần mà cái lũ Huyết Giáo này tôn thờ đã để mắt đến cậu!

"Tin cái rắm á"

Hoshino: "Là kẻ địch hay đồng minh?"

Không những vậy, theo những bước chân của cô ấy, những đoá hoa bỉ ngạn cũng không ngừng xuất hiện trên những đoạn đường mà cô ấy đã từng lướt qua. Tuy rằng chúng chẳng qua chỉ là ảo ảnh, nở rộ trong thoáng chốc rồi tàn lụi... Cơ mà tên giám mục áo đỏ lại không thể để tâm đến những đoá hoa, bởi vì...

Sau lời cầu khấn của giám mục Hồng Y, tất cả mọi người ở đây đột nhiên run lên, cảm giác như có một cỗ áp lực kinh khủng nào đó vừa giáng xuống lưng họ.

Cơ mà chạy đâu cho khỏi nắng, bởi vì nếu bàn về tốc độ thì cả lớp cá biệt chắc chẳng ai bì được với Hoshino. Thế là cái cơ thể nhỏ nhắn ấy thuấn di không gian, tóm cổ Limia lại rồi lôi cậu ta sền sệt trên mặt đất giữa cái đêm Huyết Nguyệt lạnh ngắt.

"Mẹ kiếp, cái con nhỏ phiền phức này!"

Dù vậy, cũng may là những hồn ma yếu ớt thường sẽ khó mà làm tổn tại đến cơ thể sống được, trừ phi chúng bị thứ gì đó chi phối và trở nên mạnh hơn... Giống như cái hồi vật lộn ở Miếu Sơn Thần.

Trong khi cô ấy tập trung né tránh khỏi làn mưa đ·ạ·n, Trần Hoài Nam ở phía sau cũng âm thầm phân tích mọi thứ. Mất khoảng nửa phút tính toán, cậu ta lên tiếng nhắc nhở Himiko: "Mau tận dụng sự ban phước của Lycoris đi, nó có thể giúp cậu đối phó với dạng công kích này đấy!"

Himiko chậc lưỡi, thầm cảm thấy phiền phức bởi cái chiêu này.

Không nói hai lời, Limia lập tức xách dép bỏ chạy.

Cậu vừa thầm nghĩ vậy thì những lời nói bất an của Elaina đã lọt vào tai cậu, khiến cậu mau chóng tỉnh táo lại: "Mọi người mau nhìn kia! Mắt của lũ tín đồ đó... Đang đỏ lên thì phải? Không, hình như là đang xuất huyết mới đúng!"

... (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất nhiên, đó chỉ là câu chuyện khi không có Hoshino.

Trần Hoài Nam trong lúc duy trì kết giới dường như đã nhận ra điều gì đó, lập tức hét lên cảnh báo: "Mọi người mau lùi lại! Có chuyện gì đó lạ lắm!"

"Huyết Thần... Xin hãy đưa bàn tay của người chạm đến linh hồn của những đứa trẻ đáng thương này"

Có lẽ... Chỉ là có lẽ thôi...

Chương 186. Bị để mắt tới

Trần Hoài Nam tự thân không có bao nhiêu thực lực, thế nên cậu ta mới có thể mượn sức của người khác mà không bị chướng ngại tâm lí... Nhưng cô ấy thì lại không như vậy. Thân là kiếm giả, thanh kiếm của cô ấy mới là thứ sức mạnh duy nhất mà cô ấy nên dựa dẫm.

Chứ với cái loại đối thủ như tên giám mục đáng khinh này thì... Còn khuya!

"Cấp Siêu Việt à... Hơi khó nhằn, nhưng chị thích điều này" Hoshino cười tươi nói: "Mau gửi địa chỉ qua cho chị, chị sẽ đến đó xem thử một chút. Để xem thử coi... Cái tên đó là một kẻ như nào đã" (đọc tại Qidian-VP.com)

Công việc của Trần Hoài Nam nhìn chung là cũng nhàn, chỉ cần đứng ở phía sau duy trì kết giới và chú ý cách không trị liệu hay buff gì đó cho mọi người là được, cơ bản là không phải động tay động chân gì nhiều.

Thành thực mà nói, Himiko không thích sử dụng ngoại lực trợ giúp một chút nào.

Dù vậy...

Tiếp đó, những tia sáng màu tím không ngừng được bắn ra từ bên trong, mỗi viên đ·ạ·n đều kèm theo một tiếng thét chói tai, như thể những viên đ·ạ·n đó đều được cấu thành bởi những oan hồn đ·ã c·hết, cũng vì vậy mà lực sát thương của nó là vô cùng lớn về cả thể chất lẫn linh hồn.

Một đường đi thẳng lên, một đường tiến thẳng về phía trước, người đến là đón, người cản là chém, dùng chính sức mạnh của mình để đánh bại tất cả đối thủ cản đường. Đó mới là chân lí của việc cầm kiếm.

Cỡ này thì Edgar và Lục không thể nào lo liệu nổi rồi... Nhưng nếu nhân sự được phân chia lại thì ai sẽ đủ sức để đối đầu với bọn giám mục cấp Siêu Việt đây?

Hôm nay cô ấy không ở trong vai kiếm giả, mà chính là một vị thợ săn không từ thủ đoạn để kết liễu con mồi!

Tên giám mục áo đỏ bị Himiko chèn ép đến không có chỗ trống để phản công, tâm tình bực bội cực kì. Tuy rằng từ đầu đến giờ hắn vẫn chưa bị dính đòn nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này, bọn hắn nhất định sẽ bị thần linh khiển trách.

Nghĩ vậy, hắn ta bắt đầu sử dụng đến những thứ phép thuật khó nhằn hơn.

Nói thì nói vậy chứ... Một mình họ cân hàng chục tên lao lên liên tục vẫn không phải là chuyện dễ dàng. Dù có là Lục với khả năng nguyền rủa mạnh mẽ hay là Edgar với kĩ năng dùng thương xuất sắc, bọn họ vẫn không thể đối chọi với lũ tín đồ với phong thái nghiền nát được.

Cỗ áp lực kia vẫn chưa hề biến mất, nó len lỏi vào bên trong từng ngóc ngách của toà kết giới mà Trần Hoài Nam vừa dựng nên. Chỉ không lâu sau đó, bên tai cậu chợt vang lên một tiếng cười giễu cợt: "Là tín đồ của con ả đó sao?"

"Ha ha ha~ ha ha ha ha~"

Bất kể là hắn có cố gắng giữ khoảng cách như thế nào, hắn cũng sẽ sớm bị cô gái này tiếp cận và t·ấn c·ông chỉ trong nháy mắt. Hắn không phải kiếm sĩ mà là một pháp sư, và đối với một pháp sư như hắn... Việc bị đối phương dễ dàng tiếp cận như thế này thật chẳng khác nào ác mộng!

"Hông sao đâu, tin tui!"

"Hiểu rồi, chúng nó đều đến từ nơi đó... Bảo sao lại mạnh hơn mấy đứa nhóc bình thường rất nhiều. Phiền phức thật, phải giải quyết thật nhanh mới được"

Edgar và Lục đang làm rất tốt nhiệm vụ, bọn họ mạnh hơn mấy tên tín đồ hạng xoàng đang b·ị t·hương rất nhiều, đã thế lại còn được Trần Hoài Nam buff cho đủ thứ trên đời nữa... Chỉ có mỗi chuyện xử lí đám lâu la thôi mà còn không làm được thì bọn họ rời khỏi lớp cá biệt được rồi.

Hắn đang bị cỗ lực lượng tăng vọt kia áp đảo về mặt tốc độ!

Trần Hoài Nam: "...?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Lũ oắt con này phiền phức hơn mình nghĩ..." Tên giám mục áo đỏ thầm nghĩ.

Nói cách khác, việc sử dụng ngoại lực đối với một kiếm giả kiêu ngạo và tự tin như cô ấy chẳng khác nào một sự sỉ nhục!

"Himiko, lùi lại!"

Nguy to rồi, ván cờ đã bị lật ngược!

Nghe theo hiệu lệnh của chỉ huy, mọi người nhanh chóng tụ tập trở về với sự cảnh giác được đặt ở mức cao nhất.

"Ông định bỏ một cô gái xinh xắn đáng iu như tui đơn đả độc đấu với một cấp Siêu Việt đó hả? Không được nha, là đàn ông thì không ai được phép như thế cả..."

Vào khoảnh khắc mà cô ấy nghĩ thông, đoá hoa bỉ ngạn ẩn mình trên lưng cô ấy từ lâu bỗng chốc đã trở nên nở rộ.

Hắn hiểu được bản thân cần phải làm gì để giải quyết cái tình huống ngặt nghèo không cần thiết này.

"Có thể là kẻ địch. Tuy không rõ ràng nhưng lực lượng đó ẩn chứa oán khí vô cùng nặng nề... Em đoán tên kia nếu không phải là một kẻ g·iết người hàng loạt thì cũng là một lũ tà giáo cần được thanh trừ"

Bóng ma tâm lí mà Sơn Thần để lại lớn hơn cô nghĩ nhiều đó cô nương ạ!

Tạm không nhắc đến nhóm lính đánh thuê chuyên nghiệp đang bận bịu với tên giám mục áo xanh, ở đằng này Himiko gần như là đơn đấu với tên giám mục áo đỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 186. Bị để mắt tới