Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thần Sư
Unknown
Chương 187. Zombie tự hủy
"Gah!!!"
Sau khi lũ tín đồ bước vào trạng thái hoá cuồng, chúng đã ngay lập tức trở thành quái vật đêm Huyết Nguyệt phiên bản nâng cấp pro max. Chẳng những không còn s·ợ c·hết, chúng đồng thời cũng chẳng hề bị ảnh hưởng bởi các v·ết t·hương mà cứ điên cuồng lao thẳng lên, hệt như một lũ zombie háu đói vậy.
Cho dù có chặt tay, chân hay b·ị c·hém rơi đầu đi chăng nữa, chúng vẫn cứ tiếp tục lao lên cho đến khi sự sống hoàn toàn khô cạn theo đúng nghĩa đen thì mới chịu thôi!
"Êy, nghĩ ra đối sách chưa vậy? Cứ thế này thật sự méo ổn đâu đó!" Edgar vừa chống đỡ vừa lên tiếng hối thúc.
Không những phải đánh nhau với đám zombie khó nhằn, bọn họ còn phải đối địch với hai tên giám mục cấp Siêu Việt cũng đang không ngừng phát động tấn công nữa.
Tuy rằng hiện tại họ vẫn chống đỡ được phần nào đó, thế nhưng một vài người trong nhóm đã bắt đầu bị thương rồi... Nếu cứ tiếp tục bị động như thế này, không bị đánh c·h·ế·t thì họ cũng sẽ sớm kiệt sức mà c·h·ế·t!
"Có một cách"
"Nói lẹ đi ông thần! Giờ thì không có thời gian hội ý nữa đâu!" Lão già lùn cũng lên tiếng hối thúc Trần Hoài Nam với thái độ khá là gay gắt. Có vẻ như ông lão cũng đang rất chật vật đây.
"Elaina, lõi linh lực của em còn bao nhiêu?"
"40% chắc chỉ dùng được một hai lời cầu nguyện nữa là em sẽ không chịu nổi"
"Cứ giữ nguyên ở đấy, chỉ khi được sự cho phép của anh mới sử dụng"
"Vâng!"
Lizu tạm thời giảm nhịp độ chiến đấu, sau đó quay sang hỏi Trần Hoài Nam: "Cậu đã nghĩ ra phương án nào rồi sao? Cứ việc nói thẳng ra đi, tụi này sẽ không chất vấn đâu"
"Được, vậy mong mọi người sẽ nghe theo sự sắp xếp của tôi. Tất nhiên, mọi người có thể tùy cơ ứng biến khi cảm thấy có cơ hội, tôi không thể quản lí hết được đâu"
Hít sâu một hơi, Trần Hoài Nam nói tiếp: "Tạm thời tôi và Himiko sẽ đối đầu với hai gã giám mục cấp Siêu Việt, còn mọi người hãy tận dụng khoảng thời gian đó cố gắng dọn dẹp bớt lũ tín đồ đi. Khi khoảng trống để phản ứng xuất hiện nhiều hơn, lúc đó chúng ta sẽ có cơ hội đánh bại hai tên đó"
Edgar: "Cậu có ổn không đấy lớp trưởng? Cấp Siêu Việt đàng hoàng đó nha! Một mình cậu thật sự ổn hả?!"
"Đã bảo rồi mà, tối nay trong tay tôi có hack, cứ yên tâm mà triển đi. Nếu vẫn còn yêu thương tôi thì nhớ dọn dẹp sao cho nhanh một chút, chỉ vậy thôi"
Nói đến đây, cả Trần Hoài Nam và Himiko đồng loạt tách nhóm, một đường hướng thẳng về phía hai gã giám mục đang đứng ở xa cast chiêu, đồng thời chi phối lũ tín đồ tấn công cả nhóm.
"Chỉ là hai đứa oắt con mà dám tự tin đến mức một mình đối phó với bọn tao sao? Chúng mày thật sự không biết sợ c·h·ế·t, hay là kiêu ngạo đến hồ đồ rồi?" Tên giám mục Hồng Y cười khằng khặc, một mặt xem thường hai người.
Tên giám mục Lam Y thì không nói gì, chỉ nở một nụ cười mỉa mai.
Trần Hoài Nam quay sang nhìn Himiko, âm thầm truyền âm: "Dùng hết sức cầm chân gã Lam Y đi, tên đó có vẻ khó đối phó hơn gã Hồng Y nhiều, hắn đang ẩn giấu rất nhiều bài tẩy, nhớ cẩn thận đó"
"Anh thật sự ổn không vậy?"
"Anh sẽ g·i·ế·t tên Hồng Y khi có cơ hội"
Himiko: "...!?"
Đây không phải câu trả lời mà Himiko nghĩ rằng mình sẽ nghe được... Từ khi nào thằng cha này trở nên mạnh mẽ đến mức đủ tự tin để g·i·ế·t c·h·ế·t cấp Siêu Việt vậy?
Mà thôi...
Himiko sẽ tin tưởng cậu ta... Như mọi lần.
"Được, giao cho em. Em tuyệt đối sẽ không để gã Lam Y làm phiền anh đâu!"
Thảo luận xong xuôi, Himiko liền lật thêm vài lá bài tẩy, vừa sử dụng sức mạnh của Lycoris vừa bước vào trạng thái Tu La Biến, một mình lao vào đơn đả độc đấu với giám mục Lam Y.
Chỉ trong chốc lát, dưới sức ép khổng lồ và dồn dập của Himiko, Lam Y đã nhanh chóng bị đẩy ra xa, chỉ còn lại Trần Hoài Nam đứng đó đối diện với tên Hồng Y vẫn đang trưng ra bộ mặt khinh thường.
"Nhóc con, tự tin thái quá sẽ phải trả giá rất đắt đấy nhé"
"Ồ, sẵn đây nói cho ông biết... Ở đây không chỉ có ông đang nhận được sự giúp đỡ của thần linh đâu"
Vừa nói, Trần Hoài Nam vừa rút ra một thanh kiếm từ hư không, thiết kế trông khác hẳn với thanh kiếm mà cậu ta đã dùng để dựng kết giới. Nó có vẻ gì đó to lớn hơn, nặng nề hơn, mạnh mẽ hơn, như thể nó được sinh ra chỉ với mục đích duy nhất là chiến đấu và thanh trừng.
"Nói đến sự ban phước, tôi dám tin rằng cả thế giới này không một ai thân cận với thần linh được như tôi... Thế nên tôi mới hiểu được cái tên của thanh kiếm này"
"Lảm nhảm cái gì đấy?" Gã giám mục Hồng Y lại nở một nụ cười cợt nhả: "Sống cũng lâu rồi nhưng tao chưa thấy thằng nào kiêu ngạo như mày cả..."
"Gió nói, mùi hôi tanh của các người đã làm dơ bẩn con đường mà ngài đấy đi"
"Thần nói, những kẻ đảo lộn quy luật của tự nhiên cần phải được thanh trừ"
"Nhân danh của tự nhiên, và của vị thần mà ta đang tôn thờ..." Trần Hoài Nam chĩa thẳng mũi kiếm về phía gã Hồng Y, kèm theo một luồng gió sắc bén cắt qua da thịt của đối phương: "Ta sẽ thanh trừng tất cả các người, Huyết Giáo"
"Nói khoác không biết ngượng!" Gã Hồng Y phá lên cười cuồng loạn.
Thật ra là ngượng c·h·ế·t đi được.
Nhưng Trần Hoài Nam buộc phải làm thế mới có được sự công nhận của gió, và tất nhiên là cả sự chấp thuận của vị "Thần" mà cậu ta đang tôn thờ.
Cậu phải tuyên bố như vậy mới có được sức mạnh mà họ ban cho ở mức tối đa!
C·h·ế·t tiệt! Hắc lịch sử lại thêm một trang nữa rồi! Quay về kiểu gì cũng sẽ bị cái lũ nhây chúa đó cười vào mặt cho coi!
Với cơn giận dữ vì rất nhiều lí do khác nhau, Trần Hoài Nam mang theo thanh kiếm lao thẳng về phía trước, nơi gã Hồng Y cũng đang đứng đó cười cợt cậu.
Nhờ vào quyền năng mà ý chí của gió ban cho, gã Hồng Y đã ngay lập tức nín cười mà vội vàng lách sang một bên với đôi mắt trừng lớn, trong khi đó một phần da thịt trên bả vai hắn ta đã bị lấy mất, làm hắn không nhịn được mà kinh ngạc.
Hắn cứ nghĩ rằng đối phương chỉ là một kẻ hoang tưởng tầm thường... Nhưng xem ra thằng nhóc hoang tưởng này cũng có chút thực lực...
"Được đấy"
Nhìn thấy vẻ khinh thường trong mắt đối phương vẫn chưa biến mất, Trần Hoài Nam chỉ nhẹ nhàng nở một nụ cười. Cậu ta không nói gì thêm, tiếp tục phát động tấn công dựa trên hai thứ lực lượng đang tràn vào bên trong cơ thể.
Tên này vẫn xem thường cậu...
Nhưng đó chính là điều cậu muốn.
Giờ thì chỉ mong Himiko và mọi người làm tốt công việc thôi.
Cơ mà nói gì thì nói...
Có lực lượng trong tay đúng là đã thật, đánh nhau bao sướng tay luôn. Bảo sao Himiko bị nghiện việc chiến đấu, ngay cả cậu cũng thấy có chút đê mê rồi...
Chỉ tiếc là những cỗ lực lượng này không thuộc về cậu, và cậu cũng không thể lấy đó làm kiêu ngạo được.
Đáng tiếc...
Nhưng phải g·i·ế·t cái tên Hồng Y này cái đã!
Thấy Trần Hoài Nam liên tục tiếp cận, tên giám mục Hồng Y cũng không dám coi thường, ra sức tung chiêu nhằm làm chậm tốc độ của đối phương lại.
Tuy vậy, với sức mạnh của gió, cậu ta dễ dàng luồn lách qua khỏi những quả cầu hắc ám được hắn ta tung ra một cách uyển chuyển nhẹ nhàng, giống như một cơn gió không thể bị bất kì thứ níu chân vậy.
Cảm nhận được sự cổ quái của thứ bộ pháp mà đối phương đang sở hữu, gã giám mục Hồng Y quyết định đổi chiến thuật. Hắn vỗ nhẹ lên Huyết Thư, tiến hành thực hiện chi phối những tín đồ còn lại vì một mục đích gì đó...
"Mẹ! Còn có cả chiêu này!?"
Giữa lúc đang cố gắng tiếp cận đối phương, Trần Hoài Nam đột nhiên nghe thấy tiếng Edgar chửi tục cùng một tiếng nổ lớn ầm vang bên tai.
Thoáng quay đầu lại nhìn, Trần Hoài Nam nhìn thấy đám zombie tín đồ có vài tên đột nhiên phình to lên mà không rõ nguyên nhân tại sao, nhất là những tên có khoảng cách gần nhất với nhóm người.
Lần này, chúng đã không lựa chọn phương thức tấn công như bình thường mà lại đu bám vào người của họ, sau đó... Nổ tung thành một vũng máu.
Nói cách khác, đây chính là chiêu ôm bom tự sát, đồng quy vu tận mỗi khi tóm được đối thủ... Mặc dù sẽ mất chút thời gian mới có thể phát nổ.
Tất nhiên, nhóm bọn họ sẽ không dễ gì mà ngồi yên đợi nó nổ. Họ sẽ cố gắng hỗ trợ lẫn nhau để thoát khỏi cái cảnh bị tóm lấy, tuy vậy nhiều lúc họ vẫn phản ứng không kịp trước số lượng đông đảo của đám zombie tự hủy... Giống như Edgar vừa rồi.
Ăn một phát nổ trực diện như vậy, thật may là cậu ta đã không đi luôn mà chỉ bị thương tương đối cùng với mớ trang bị đã bị máu thịt ăn mòn đôi phần.
"Này, còn sống đấy chứ?"
"Bằng cách nào đó... Mẹ, đau khiếp đấy! Giờ thì tôi hiểu cảm giác của mấy gã ngoại tình bị người yêu cũ tạt axit rồi!"
Trần Hoài Nam: "..."
Ví von hay đó, nhưng coi bộ cậu ta không đánh tiếp được rồi ha?
"Elaina, em cầm máu cho cậu ta đi, trong người cậu ta có thuốc hồi phục, đừng lãng phí linh lực vào phép trị liệu!"
"Vâng!"
Trong lúc cậu ta bận dặn dò thì tên giám mục Hồng Y đã tiếp tục giở trò. Bằng sức mạnh của Huyết Thư, hắn tập hợp lượng máu mà những tín đồ đã c·h·ế·t để lại rồi tự mình rèn thành một thanh Huyết Kiếm vừa to lớn lại tanh nồng, để Trần Hoài Nam phải cảm thấy bất an.
"Không hổ là cấp Siêu Việt, lắm trò thật"
Một pháp sư rất khó để đánh trực diện với một kiếm sĩ. Hẳn là hắn ta đã biết rõ điểm bất lợi của mình nên mới nghĩ cách chuyển chức ngay giữa trận chiến như thế này...
Có lẽ lúc bình thường, hai tên giám mục này sẽ luôn chiến đấu cùng nhau, tên Lam Y sẽ phụ trách tanker, trong khi tên Hồng Y sẽ đứng phía sau tung chiêu, phù hợp với đội hình cơ bản của chiến binh và pháp sư.
Bất quá, hôm nay bọn chúng đã bị Trần Hoài Nam tính kế tách ra, thế nên tên Hồng Y mới để lộ vẻ chật vật khổ sở đến như vậy...
Cũng có nghĩa là...
Kể cả khi đã rèn được Huyết Kiếm, việc tấn công trực diện với đối thủ vẫn không phải là ưu điểm của hắn ta.
Dựa trên cơ sở đó, cậu nghĩ là mình vẫn có cơ hội chiến thắng.
"Nghĩ thì nghĩ vậy chứ..."
Đúng như những gì Trần Hoài Nam đã dự tính, tên Hồng Y tất nhiên sẽ nghĩ cách để bù đắp lại yếu điểm của mình. Hắn tiếp tục chi phối đám zombie tín đồ đổi hướng tấn công về phía cậu, trực tiếp để lộ ý định muốn đánh hội đồng.
Dù vậy, Trần Hoài Nam vẫn không hề tỏ ra nao núng. Ngay từ lúc trận chiến bắt đầu, cậu đã sớm tính toán đến khả năng này nên đã âm thầm chuẩn bị từ lâu, chỉ đợi đến khi hắn ta thật sự giở trò, cậu mới thực sự lật lá bài bẫy này lên...
Một chiêu, diệt gọn cả đàn!
"Liễu Diệp Phi Đao!"