Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Thần Sư

Unknown

Chương 192. Ngập tràn tử thi

Chương 192. Ngập tràn tử thi


Mười giờ sáng.

Trong khi rất nhiều người khác vẫn còn đang nghỉ ngơi thì Trần Hoài Nam đã ngồi dậy, sửa soạn lại quần áo cho chỉnh tề rồi lặng lẽ bỏ ra ngoài. Còn Himiko thì vẫn ngủ mê man ở đó, chắc là do vừa rồi cô ấy đã quá lao lực chăng?

Thật ra bản thân Trần Hoài Nam tự biết mình vừa rồi cũng lao lực giống như bạn gái, tuy nhiên chúc phúc mà Lily ban cho lại bổ sung thể lực cho cậu quá mức thần tốc... Vì vậy, kể cả khi đã có một đêm mệt mỏi, lại thêm mới sáng sớm đã bị bạn gái giày vò thì cậu vẫn có thể bình phục chỉ sau vài tiếng đồng hồ nghỉ ngơi ngắn ngủi.

"Không biết q·uân đ·ội đã đến dọn xác bên dưới lăng mộ hay chưa... Mình có chuyện cần phải làm ở bên dưới"

Trong lòng thầm nghĩ như vậy, Trần Hoài Nam liền cất bước đi tìm một người nào đó có thẩm quyền để hỏi thăm.

Đi được một lúc thì cậu đã bắt gặp ông chú Hội Trưởng đang bận bịu chăm lo cho nhóm lính đánh thuê đang tịnh dưỡng trong các căn lều ở gần đó. Ánh mắt chạm vào nhau, Trần Hoài Nam là người đầu tiên chủ động lên tiếng chào hỏi: "Hội Trưởng, chúc ông có buổi sáng tốt lành"

"Cậu dậy sớm thế? Nghe nói hôm qua cậu đã một mình đánh bại một giáo sĩ cấp Siêu Việt cơ mà? Việc đó nhẹ nhàng đến thế à?" Hội Trưởng cười hỏi.

"Không hề, mà thực ra cũng chẳng phải một mình cháu đánh bại hắn ta đâu... Elaina, em ấy đã giúp đỡ cháu rất nhiều. Nếu không có em ấy thì còn lâu cháu mới làm được chuyện đó"

"Ồ? Con bé giỏi đến vậy à? Hừm... Coi bộ con bé đã tiến bộ không ít trong lúc ta không để ý rồi"

"Hôm qua trong Hội có ai b·ị t·hương nặng không vậy chú?" Trần Hoài Nam lại hỏi.

"Đa số chỉ là những v·ết t·hương nhỏ thôi, không sao đâu. Hôm qua mới chỉ là đêm thứ hai thôi mà, tên nào không đánh được thì bỏ nghề về quê cuốc đất luôn đi cho nhanh gọn... Không chịu thì còn lâu tên đó mới toàn mạng khi làm cái nghề bán mạng vì tiền này" Hội Trưởng cười ha hả đáp.

Sau đó, ông ấy lại hỏi: "Giờ đến lượt cậu, dậy sớm như vậy làm gì? Tuy không biết rõ ràng lắm nhưng ta đoán là cậu đang có chuyện quan trọng cần làm"

"Vâng, có chuyện cháu đang muốn hỏi chú đây... Ừm, không biết vị Chỉ Huy kia đã cử quân đi dọn xác ở khu vực lăng mộ hay chưa? Cháu muốn đến đó một chuyến"

"Vừa mới khởi hành rồi, chắc vẫn chưa đi xa lắm đâu. Giờ đuổi theo còn kịp đấy" Hội Trưởng nói.

"Vâng, cảm ơn chú"

Trần Hoài Nam cúi đầu cảm ơn rồi nhanh chóng rời đi hệt như một cơn gió. Thấy cậu ta vội vàng như vậy, Hội Trưởng tuy có chút hiếu kì về những gì cậu ta muốn làm ở chỗ đó những cuối cùng, ông ta cũng không có ý định hỏi nhiều.

Tôn trọng bí mật của nhau là cơ sở để xây dựng nên mối quan hệ bền chặt. Phải hiếm khi lắm ông ta mới kết thân được với học viên đến từ Học Viện Tân Sinh, chẳng những thế bọn nhóc này lại còn là những đứa trẻ ngoan ngoãn và tài năng nữa...

Nếu như chú ý xây dựng dựng mối quan hệ thật tốt, biết đâu sau này cả Hội sẽ được nhờ... Ha ha.

"Ấy c·hết, mình không nên tính toán vấn đề lợi ích lên những đứa trẻ ngoan ngoãn như thế này... Chậc, không biết đến chừng nào mới chữa được căn bệnh nghề nghiệp này nữa đây, tệ quá"

Hội Trưởng tự giễu bản thân một tiếng rồi lại quay sang tập trung vào công việc mà mình vẫn còn dang dở.

"Coi bộ cuộc hành trình với cái nhóm dị hợm kia đã giúp Elaina tiến bộ không ít. Giờ thì mình có thể vỗ ngực đắc ý với mấy bà sơ khó tính ở tu viện rồi"

...

...

"Thật kinh khủng"

Ban đầu, khi được Tổng Chỉ Huy cử đến hiện trường nơi lũ tà giáo đã bị nhóm học viên đến từ Học Viện Tân Sinh quét sạch, các nhân viên pháp y đã không nghĩ rằng mình sẽ nhìn thấy được cảnh tượng này.

Họ đã từng nghĩ rằng một nhóm tà giáo mà ngay cả học sinh còn lo được thì chẳng có vấn đề gì to tát... Thế nhưng họ đã lầm. Hiện trường bày ra trước mắt họ hiện giờ đã đánh đổ toàn bộ những suy nghĩ ngây thơ đó của họ.

"Không nói đến khu vực giam giữ hệt như cái lò mổ tử thi... Ngay cả khu vực được dựng trại cũng có dấu vết của mô người. Điều này đã chứng tỏ một điều..."

"Cái lũ này không chỉ g·iết người chích máu, moi sạch n·ộ·i· ·t·ạ·n·g mà đồng thời... Còn là một lũ ăn thịt đồng loại nữa"

Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu các nhân viên pháp y thì một tin tức khác còn kinh khủng hơn đã được đội điều tra phụ trách khu vực khác báo về. Họ nói rằng họ đã phát hiện ra một khu vực bảo quản thức ăn đông lạnh, đồng thời ở ngay bên cạnh cũng là một khu vực chế biến thịt tươi đã có dấu hiệu thối rữa nữa...

Và tất nhiên, chúng hoàn toàn không phải thịt động vật!

"Điều tra sơ bộ cho thấy những n·ạn n·hân đều không có đăng kí xác nhận danh tính trên cơ sở dữ liệu... Cũng có nghĩa là họ đều là những người di cư từ nơi khác, hoặc là những thành phần vô gia cư, mồ côi,... Nói chung là ở tầng đáy của xã hội"

"Bảo sao bên phía cảnh sát không thể phát hiện ra bất kì dấu vết khả nghi nào. Thật không ngờ ngay bên dưới lòng thành phố này lại là một cái lò mổ..."

"C·hết tiệt, mới chỉ phông nền thôi mà đã hơn một trăm người vô tội bị g·iết rồi đấy... Nếu còn tiếp tục đào sâu khu lăng mộ này nữa thì sẽ có thêm bao nhiêu t·hi t·hể đây?"

"Còn cả những người đã bị ăn thịt nữa..."

"Oẹ..."

Đừng nói đến những thực tập sinh, ngay cả các nhân viên pháp y kì cựu nhất đang có mặt ở đây cũng đang cảm thấy buồn nôn và kinh tởm.

Họ thật sự cảm thấy sợ hãi khi những con quỷ như vậy đang nhở nhơ tồn tại ngay giữa xã hội loài người trong khi chính họ hoàn toàn không hề hay biết!

Không lâu sau đó, có hai bóng người đã men theo đường hầm mà tiến vào khu lăng mộ cổ. Đó là Trần Hoài Nam, cùng với quý cô Ma Cà Rồng đã được cứu họ cứu về tối hôm qua giờ đã tỉnh lại.

"Là cậu? Còn cả cô nữa, cô khoẻ chưa mà lại đến đây?"

Một người trong đội điều tra nhìn thấy hai người liền ngay lập tức nhận ra danh tính. Được vậy, họ cũng chẳng cần phải mất công giới thiệu liền trực tiếp xoáy thẳng vào vấn đề chính, cũng chính là mục đích mà họ đến đây.

Trần Hoài Nam bước ra, bày tỏ mong muốn của mình trước đội điều tra: "Tôi nghĩ là mình sẽ giúp được gì đó cho mọi người ở đây... Hoặc ít nhất là tôi có thể thống kê cho mọi người biết số lượng nhân mạng đã bị g·iết c·hết"

"Thật sao!? Vậy thì tốt quá!"

"Còn cô gái này, cô ấy..." Trần Hoài Nam ngập ngừng một lát rồi mới nói tiếp: "Cô ấy nói rằng cô ấy muốn tìm lại t·hi t·hể của người chị em đã b·ị b·ắt cóc cùng lúc với mình, chỉ vậy thôi"

"Vậy à..."

Quý cô Ma Cà Rồng mặt mày xám xịt, từ đầu tới cuối vẫn chẳng nói nửa lời với nhóm điều tra... Hay đơn giản hơn, cô ấy đã hoàn toàn mất đi niềm tin đối với những người thực thi công lí.

Khi b·ị b·ắt vào đây, có lẽ cô ấy đã từng hi vọng rằng mình sẽ được cứu... Nhưng rồi ngày tháng trôi qua, chẳng những cơ thể mà ngay cả tâm trí của cô ấy đều không ngừng bị mài mòn... Tất nhiên, cả niềm hi vọng được cứu cũng vậy.

Kết quả là khi được giải cứu bởi những người bình thường nhất, cô ấy đã không còn chút niềm tin nào nơi những người mang danh công lí nữa.

Giờ đây, điều duy nhất cô ấy mong muốn chính là tìm lại được người bạn đồng hành đ·ã c·hết của mình, không hơn không kém.

"Được rồi, các anh có thể báo cáo cho tôi nghe một chút về kết quả điều tra được hay không?" Trần Hoài Nam vừa nói ra yêu cầu, vừa đưa cho họ một mảnh giấy cũ: "Đổi lại, tôi sẽ đưa cho mọi người bản đồ của khu lăng mộ... Tất nhiên là đã được chỉnh sửa lại bởi bàn tay của Huyết Giáo"

Nhân viên trọng đội điều tra khẽ gật đầu đồng ý, vừa báo cáo kết quả điều tra cho Trần Hoài Nam vừa chia sẻ bản đồ với các nhóm điều tra khác thông qua thiết bị chuyên dụng.

"Như tôi nghĩ, cái lũ này thật sự không phải con người. Giờ thì tôi cảm thấy nhẹ lòng hơn nhiều rồi"

Lần đầu tiên g·iết nhiều người như vậy, Trần Hoài Nam tất nhiên sẽ không cảm thấy dễ chịu gì. Cậu đã không thể ngủ một cách yên giấc mà cứ ngắt quãng liên tục... Thế nhưng, bây giờ thì cậu đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều rồi.

Bọn chúng đều đáng c·hết, và mọi chuyện chỉ đơn giản vậy thôi.

Nghĩ đến đây, Trần Hoài Nam lại mượn sức mạnh của Lily, lặng lẽ tiến vào trạng thái biến thân quen thuộc. Sau đó, cậu triệu hồi ra chiếc dây chuyền thập tự giá, thứ trang bị tối quan trọng trong các trận chiến gần đây mà cậu tham gia.

"Aegis Curio, xin hãy ban cho tôi tầm nhìn của thần thánh"

Nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, chiếc thập tự giá lặng lẽ phát sáng, tạo ra một hình thập tự giá khác hiện lên ngay bên trên tròng mắt của cậu, ban cho cậu góc nhìn của những kẻ đứng trên nhân loại.

Từ đó, cậu đã có thể nhìn thấy hàng trăm, thậm chí là hàng nghìn oan hồn đang vất vưởng tại khu lăng mộ cổ đại này, có mới có cũ, nhưng nhìn chung tất cả họ đều đang gào thét vì khổ đau...

Hệt như cái hồi ở núi Sơn Thần vậy...

"Các anh điều tra viên... Và cả nhân viên pháp y nữa, coi bộ sắp tới mọi người sẽ phải vô cùng vất vả luôn đó"

"Sao vậy? Cậu vừa phát hiện ra gì à?"

"Ờ... Nói sao ta? Nếu tính luôn cả những vong hồn của những thời đại trước thì... Số lượng vong hồn đang có mặt trong khu lăng mộ này có khi lên đến vài nghìn"

Nói đến đây, Trần Hoài Nam sợ toát mồ hôi lạnh: "Cơ mà cũng may là số lượng ác linh không chiếm quá một phần mười, bởi vì hầu hết các nhân vật của thời đại trước đều đã an nghỉ rồi, chỉ để lại những cái bóng vô hại mà thôi"

"Tuy nhiên, nói đến những n·ạn n·hân xấu số vừa c·hết cách đây không lâu thì... Đó lại là một câu chuyện hoàn toàn khác"

"Bọn họ..."

"Chậc, chắc để thêm vài ngày nữa thì chỗ này sẽ trở thành địa điểm tâm linh nguy hiểm bậc nhất đấy, coi bộ việc tôi đến đây để giúp đỡ mọi người là lựa chọn vô cùng sáng suốt rồi" Trần Hoài Nam nói rồi hít sâu một hơi.

"Hàng nghìn cơ á?!"

Nghe Trần Hoài Nam báo cáo, ngay cả các điều tra viên dày dặn kinh nghiệm ở đây đều không khỏi có chút rùng mình.

Cảm thấy quá bất an về chuyện này, họ liền cùng nhau hỏi thăm cậu ta với vẻ mặt hết sức nghiêm túc: "Cậu nhóc, cậu có thật sự giải quyết được vấn đề khổng lồ này không đấy? Chúng tôi nghĩ nên giao cho những bên có chuyên môn thì hơn, ví dụ như Nhà thờ Thiên Chúa Giáo..."

"Không sao, tôi cũng là người theo đạo. Tuy không thuộc Thiên Chúa Giáo, thế nhưng tôi vẫn tự tin là mình không kém bọn họ ở khoản trừ tà" Trần Hoài Nam tự tin đáp lại.

Gì chứ trừ tà, Lily nhà ta chính là chúa tể!

Là một người bám váy Lily, dĩ nhiên là cậu cũng phải có bản lĩnh đó rồi!

"Tóm lại, mọi người cứ yên tâm giao cho tôi đi. Khi cảm thấy mình không làm được, tôi tự khắc sẽ lựa chọn rút lui, nên là mọi người đừng lo nữa"

Chương 192. Ngập tràn tử thi