Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Thần Sư

Unknown

Chương 201. Chiếc mặt nạ d·ụ·c vọng

Chương 201. Chiếc mặt nạ d·ụ·c vọng


Bên ngoài.

Sau khi bị A Thất đuổi đi, Trần Hoài Nam vẫn chưa hết bối rồi thì đã đụng phải gương mặt chất vấn của Himiko đột nhiên dán ngay trước mắt: "Có mùi NTR nặng lắm... Vừa nãy anh đã làm gì có lỗi với em rồi đúng không?"

"Có đấy, lúc nãy suýt chút nữa thì không về được rồi... Đối phương là một giáo sĩ Bán Thăng Hoa, thừa sức để phát hiện và giam giữ ý thức của anh lại" Trần Hoài Nam cười khổ nói tiếp: "Cảm ơn em, Himiko... Bộ mặt này của em cho anh cảm giác hệt như được về nhà vậy"

Himiko: "..."

Với cái biểu cảm như thế này... Coi bộ là anh ta đã bị hù cho một trận kh·iếp vía rồi.

"Kể cho em nghe mọi chuyện đi"

Trần Hoài Nam cũng không giấu giếm gì nhiều liền ngồi xuống kể lại mọi chuyện cho Himiko nghe... Tất nhiên là về cả sự tồn tại của A Thất, một mối quan hệ mà cậu đã có ý định che giấu bấy lâu nay.

Sắp tới đây, cả hai bên phải bắt tay hợp tác để chống lại kẻ thù chung rồi nên sự che giấu đó đã không còn cần thiết nữa. Mặc dù Trần Hoài Nam vẫn sẽ không nói ra những điều không cần phải nói... Thế nhưng Himiko vẫn đủ n·hạy c·ảm để nhận thức được chuyện này không có đơn giản như những gì bạn trai mình kể lại.

"Quả nhiên là có mùi NTR"

Trần Hoài Nam: "Thì... Anh cũng vừa nhận ra là mình có hơi đào hoa thật"

Thế nhưng mà cái vận đào hoa này có chút hại người quá rồi!

Nghĩ kĩ lại mới thấy mấy cô gái đem lòng yêu mến cậu đều chẳng bao giờ là một cô gái bình thường cả... Himiko thì rất rõ ràng rồi, khùng khỏi phải nói. Riêng Lily thì cậu triệt để cạn lời luôn, thật không biết khi nào con bé sẽ làm liều với cậu...

Còn cái cô nàng A Thất này thì... Hai cô trước đó cộng lại chắc cũng chẳng bằng. Tuy nhiên, một điều mà cậu chẳng biết có phải may mắn hay không đó là cảm xúc của cô ấy sẽ sớm được reset, tức là đến khi lần sau gặp lại, chưa chắc gì người đối diện đã là A Thất mà cậu quen biết.

Nghĩ tới đây, trong lòng cậu lại bắt đầu cảm thấy chua xót. Tất nhiên là không phải tình cảm nam nữ hay gì cả, cậu chỉ đơn giản là động lòng trắc ẩn đối với cô gái đáng thương đó mà thôi.

"Ha... Thật là"

Himiko gãi gãi đầu, nghĩ một hồi rốt cục cũng chịu buông xuống cái tôi của mình trước một kẻ định hùng mạnh vượt bậc: "Em sẽ chấp nhận yêu cầu của hai người... Nhưng chỉ lần này thôi đó. Hừ, nể tình anh đã rất cố gắng giữ mình nên em sẽ không tính toán chi li với anh nữa"

"Đằng nào thì đối thủ của em vẫn chỉ là Lily thôi Himiko ạ... A Thất đã nói sẽ không chen chân vào đâu, hay nói đúng hơn là cô ấy không có động lực để làm vậy"

Himiko bĩu môi: "Ai mà biết sau này còn mọc ra thêm bao nhiêu A Thất nữa chứ?"

Trần Hoài Nam: "..."

Cái đó... Đúng là đáng quan ngại thật. Đừng bảo là Himiko cảm thấy lo lắng, ngay cả chính bản thân cậu còn cảm thấy cái vận đào hoa này thật phiền phức kia mà.

Phải chi đối tượng là mấy cô gái bình thường một chút thì có khi cậu còn vui, đằng này... Toàn là v·ũ k·hí hạng nặng thôi!

"Trở lại vấn đề chính... Nếu như sử dụng Dạ Đao Thần toàn lực thì em sẽ cầm cự được khoảng bao nhiêu lâu?" Trần Hoài Nam cẩn thận hỏi.

"Mười lăm phút là cùng. Nếu còn cố gắng nữa thì em sẽ có khả năng bị mất kiểm soát, giống như cái hồi đánh với con Thú Vương trên hoang đảo" Himiko trả lời.

"15 phút à..."

Trần Hoài Nam xoa cằm, thầm cảm thấy ván cờ này thật chua. Tuy nhiên, không đợi cậu kịp nói thêm câu nào thì từ bên trong bóng tối, một hình bóng nhỏ nhắn xinh xắn xuất hiện cùng với một chiếc mặt nạ trên mặt... Cô ấy chính là một trong các phân thân của A Thất.

Từ thứ biểu cảm quái dị trên chiếc mặt nạ cho thấy phân thân này tượng trưng cho d·ụ·c vọng, thậm chí ngay cả khí chất mà cô ấy toát ra cũng đủ mộng mị để những người đã nhìn thấy cô ấy sẽ không tài nào dời mắt đi được.

Chỉ có điều...

Cơ thể của cô ấy đang có hơi mờ nhạt, trông giống như một hồn ma đang sắp sửa siêu thoát đến nơi vậy. Điều đó làm Trần Hoài Nam thầm tự hỏi liệu cô ấy có ổn không khi lựa chọn chiến đấu...

"Nhận lấy này tên đại ngốc!"

Trong lúc Trần Hoài Nam còn đang suy tư, A Thất phiên bản phân thân bất ngờ gia tốc, thoăn thoắt lao thẳng tới rồi tương thẳng vào mồm cậu ta một đấm rõ đau. Kết quả là binh~ một tiếng, cậu ta một tay ôm miệng, nhổ ra hai cây răng cửa đã bị đối phương đấm cho rơi rụng.

Himiko phồng má: "...Khục... Hi... Ha... ha"

Biết là không nên nhưng Himiko vẫn không thể giấu nổi tiếng cười của mình... Kể cả khi cô ấy đã gồng hết cả cơ bắp trong người lên để cố gắng nén cười.

"Thoải mái"

A Thất vuốt vuốt nắm đấm, vô cùng thoả mãn mà nhìn Trần Hoài Nam, người lúc này đang có thứ biểu cảm hoàn toàn trái ngược lại... Cơ mà hình như cậu ta cũng hiểu được lí do vì sao mình bị ăn đấm.

Cảm xúc bên trong A Thất thức tỉnh tức là phần căn nguyên nhất của các phân thân đã bị bản thể thu hồi lại, khiến cho sự tồn tại của họ trở nên không còn vững chắc như trước nữa... Đó chính là lời giải thích cho cơ thể đang dần trở nên mờ nhạt theo thời gian của phân thân này.

"Chắc là anh không hiểu được bản thể đang cảm thấy thế nào đâu"

Phân thân kia thở dài, do dự một lúc rồi cũng tiến tới trồng lại hai chiếc răng cho Trần Hoài Nam: "Đấm cho anh nhớ đời, trái tim của con gái không phải thứ mà anh có thể tùy ý đùa giỡn được đâu"

"Tôi làm vậy hồi nào chứ?"

"Anh thường xuyên làm vậy, chỉ là anh không nhận ra mà thôi. Câu này tôi nói có đúng không?"

Dù đang có thành kiến rất lớn với A Thất nhưng Himiko vẫn gật đầu đồng ý trước quan điểm của phân thân d·ụ·c vọng.

Cái tên này chính là như vậy... Chỉ cần sơ hở một cái là bị cậu ta rizz ngay.

"Được rồi, không giỡn nữa nha. Lúc nãy cô có nói rằng cô chỉ có thể sử dụng được thanh đao đó trong khoảng mười lăm phút thôi có đúng không?"

"Ừ"

"Thế thì hơi căng một chút, nhưng vẫn không phải không thể. Chỉ là tôi muốn nhắc nhở cô một điều..." Phân thân d·ụ·c vọng khẽ liếm môi: "Dù có thành công hay thất bại, cô cũng không được phép lôi nó ra thêm một lần nào nữa... Đây là lời khuyên cho sự an toàn cho chính cô thôi"

Himiko hơi cau mày lại, chất vấn: "Lí do?"

"Sự kiện nhà Kurogane bị tuyệt diệt năm đó có sự nhúng tay của Huyết Giáo đấy... Cô hẳn là biết rõ lí do đúng không? Nếu như tin tức cô đang nắm giữ Dạ Đao Thần bị lộ ra ngoài nha... Người gặp nguy hiểm có khả năng không chỉ có mỗi cô đâu"

"..."

Thấy hai người kia lâm vào trầm mặc, phân thân d·ụ·c vọng của A Thất liền lên tiếng trấn tĩnh lại bọn họ: "Sau đây là phần kế hoạch. Nhớ phải nghe kĩ nha... Nếu như thất bại thì khó mà chạy lắm à. Anh đó, còn thương em thì cố gắng lên nha~"

Nói rồi phân thân d·ụ·c vọng thổi vào mặt Trần Hoài Nam một cái hôn gió, trực tiếp kích động máu ghen bên trong Himiko.

Trần Hoài Nam: "...?"

"Tôi vẫn không hiểu ý em lắm nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức vậy..."

Phân thân d·ụ·c vọng mỉm cười thần bí, sau đó mới bắt đầu bày kế hoạch cho cả hai người kia lắng nghe. Kết quả là mất khoảng vài phút bàn luận, cả nhóm mới có thể thống nhất ý kiến về kế hoạch sắp tới.

Mục đích chủ yếu của chiến dịch này đã được thay đổi từ "g·iết c·hết" thành "đánh trọng thương"... Nguyên nhân đơn giản là bởi vì việc g·iết c·hết một kẻ sở hữu đẳng cấp tiệm cận Thăng Hoa với thực lực của họ như hiện tại là quá mức bất khả thi.

Mà thật ra thì một phần nguyên nhân khác cũng là vì Trần Hoài Nam không muốn bản thân và Himiko phải liều lĩnh. Còn về phần che giấu tin tức về Dạ Đao Thần trong tay Himiko, đó là chuyện mà phân thân d·ụ·c vọng sẽ lo liệu.

Có vẻ cô ấy rất tự tin về khả năng thay đổi và chi phối nhận thức cũng như của mình... Một loại thần kĩ có thể nói là không thể bị khắc chế bởi bất kì phương thức nào.

Nói đến vai trò của mỗi người trong nhóm, Himiko vẫn sẽ là người đi tiên phong, đánh trực diện tên quái nhân kia cùng với phân thân d·ụ·c vọng. Còn Trần Hoài Nam thì cậu ta quá yếu để có thể làm vậy, thế nên cậu ta đã được giao cho một nhiệm vụ khác không kém phần quan trọng...

Đó chính là tìm kiếm sự chi viện.

Nghe có hơi hèn một chút, nhưng thực sự cũng không còn cách nào khác. Một kẻ yếu nhách như cậu không cách nào can thiệp vào một trận chiến quy mô như vậy, kể cả khi các ý chí có dốc toàn lực giúp đỡ cậu với cái giá bằng không!

Cậu không đủ mạnh để mượn được nhiều lực lượng đến mức đủ để đối mặt với kẻ địch tầm cỡ như Thực Thể Thăng Hoa... Nói tóm lại, việc cậu tham chiến chẳng khác nào trở thành một quả "chuối free" ngược lại còn gây hại đến hai người họ.

Thế nên, cách tốt nhất để cậu thể hiện sự hữu dụng đó là tìm kiếm sự chi viện.

Có thể nói, tùy thuộc vào lực lượng chi viện mà cậu tìm được mà kết quả của trận chiến sẽ đảo chiều tương ứng.

Theo như những gì A Thất đã nói trước đó, bọn Huyết Giáo này có vẻ rất e dè trước sự hiện diện của Học Viện Tân Sinh. Thậm chí bọn chúng còn sợ đến mức chỉ có thể mượn bọn quái được sinh ra bởi đêm Huyết Nguyệt để công phá căn cứ địa thay vì trực tiếp ra tay luôn mà...

Có thể khiến một lũ cuồng g·iết chóc phải áp chế ham muốn tàn sát tất cả đến mức như thế này thì các giáo viên của Học Viện Tân Sinh chính là những đối tượng chi viện phù hợp nhất rồi còn gì nữa?

Chẳng là... Liệu các thầy cô bọn họ có mạnh được như tên quái nhân này hay không thì cậu không biết. Sự thật là cái bóng mà thầy Phong đã để lại trong lòng cậu là quá lớn, hoặc ít nhất là đủ lớn để cậu chẳng buồn tìm hiểu về thực lực của các giáo viên khác trong trường.

Chỉ hi vọng là lần này cả bọn đã đặt cược hi vọng vào đúng chỗ.

"Kế hoạch là thế, hai người còn ý kiến gì khác hay không?"

Trần Hoài Nam và Himiko lắc đầu.

Phân thân d·ụ·c vọng khẽ mỉm cười, lại liếm môi một cái đầy mị hoặc: "Vậy thì hãy mau ôm em và cô ấy một cái thật ấm đi"

Trần Hoài Nam: "...?"

Tại sao chứ?

"Đây có thể là lần cuối cùng anh được làm vậy đó~" Phân thân d·ụ·c vọng không chút xấu hổ nói tiếp: "Sao? Vẫn còn chướng ngại tâm lí có đúng không? Đã vậy thì em đành tự mình làm thôi~"

Huỵch~

Chả thèm để tâm đến cái aura quỷ dữ mà Himiko đang tạo ra, phân thân d·ụ·c vọng của A Thất nhào thẳng tới ôm Trần Hoài Nam một cái thật chặt.

Tiếp sau đó, cô ấy lại xô cậu ta về phía Himiko với từng đợt tiếng cười giễu cợt: "Cảm ơn vì đã cho mượn~ Ấm áp và thoải mái lắm đó nha~ Fufu~ biểu cảm của hai người trông đặc sắc thật đó~"

Himiko: "..."

Trần Hoài Nam nuốt nước bọt, trong lòng kh·iếp sợ toát cả mồ hôi hột.

"Nhớ cho kĩ" Himiko cười một tiếng lạnh ngắt, đôi bàn tay nhẹ nhàng lướt qua hai lỗ tai của bạn trai mình: "Đợi đợt Huyết Nguyệt này qua xong, xem em sẽ tính sổ với anh cả vốn lẫn lãi như thế nào"

"Vâng ạ... Thưa bà xã đại nhân"

Chương 201. Chiếc mặt nạ d·ụ·c vọng