Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thần Sư

Unknown

Chương 216. Bóng Tối chiếm hữu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 216. Bóng Tối chiếm hữu


"Tôi thực lòng khuyên ngài không nên làm vậy, Bóng Tối" Trần Hoài Nam chân thành phủ nhận mong muốn của đối phương: "Có cảm xúc tức là ngài sẽ biết yêu, hận, ghen ghét, đố kỵ và trở nên tham lam,... Từ đó, ngài sẽ đánh mất đi lí tính của mình, không thể nhìn nhận mọi thứ với góc nhìn công bằng tuyệt đối như hiện tại nữa"

Cô ấy tất nhiên sẽ không tin tưởng nhân vật thần bí đang mượn xác Trần Hoài Nam, cơ mà cô ấy cũng biết mình sẽ không làm gì được người này. Vì thế, đối với cô ấy bây giờ thì chỉ cần đối phương không phải giới tính nữ là đủ rồi...

Vẫn y như vậy, thế giới này không tồn tại ánh sáng nên cậu chẳng biết cái gọi là "hợp đồng" đó trông như nào và điều khoản là gì... Chỉ biết là ngài ấy đang cố ý kéo tay cậu, cốt là để đóng dấu vân tay lên bên trên bản "hợp đồng".

Trần Hoài Nam vô cùng xoắn suýt trước lời đề nghị hấp dẫn cực đại mà Bóng Tối đã đưa ra. Nhưng thật sự đấy, cậu không thể tự mình quyết định được chuyện này!

"..."

Nhân vật thần bí nhận lấy chiếc mặt nạ, suy nghĩ một chút rồi phủi qua lớp bề mặt của nó. Ngay lập tức, một luồng khí hắc ám bốc lên làm thay đổi toàn bộ hình dạng của chiếc mặt nạ, biến nó trở thành một lớp thủy tinh màu đen vô cùng kì quái.

"Trần Hoài Nam" khẽ xoay đầu lại, đánh giá từ trên xuống dưới của cô gái một lát rồi khẽ gật đầu: "Quá trình đồng bộ đã hoàn thành rồi, tôi đã có kí ức của cậu ấy... Nhưng quả nhiên, tôi vẫn không thể hiểu được nó sao?"

Người đàn ông đáp lại mà không hề tỏ vẻ ngạc nhiên: "Nhưng không sao cả, ta có kí ức của cậu ấy nên theo một góc độ nào đó mà nói thì ta cũng là cậu ấy thôi. Tuy rằng vẫn có chút khiếm khuyết nhưng ta tin là mình vẫn có thể làm tốt"

"Một lần nữa, xin cảm ơn vì cô đã hợp tác" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thế này là đạt yêu cầu rồi ha? Chính cậu ấy cũng không thích bị người ta bắt gặp khi đang làm việc hệ trọng mà? Ừm, là một người đang vay mượn, điểm ấy tinh tế là điều mà ta nên làm"

"Nếu cậu đã không cho mượn, vậy thì chúng ta giao dịch đi"

Cậu thật sự không hiểu.

Ý chí là một phần của thế giới, mỗi khi thế giới lâm nguy thì ngài sẽ bản năng đi tìm kiếm cái gì đó để tự vệ, điều này hoàn toàn dễ hiểu thôi. Cơ mà... Tại sao một ý chí mạnh mẽ như "Bóng Tối" lại muốn tìm hiểu thêm về cảm xúc?

"...Phi giới tính, cũng không có chủng loài. Ta chỉ đơn giản là đang tồn tại mà thôi. Ừm... Dựa theo dữ liệu có sẵn mà đưa ra phán đoán thì... Cô đang ghen ư?"

Từ trên giường bệnh, đôi mắt của Trần Hoài Nam chậm rãi mở ra, trống rỗng và vô hồn đến kì lạ.

"A, ý cô đang muốn nói là cô gái ngoại lại kia phải không? Là nhân vật được Zero sủng ái, lẽ dĩ nhiên cô gái đó cũng không phải hạng tầm thường. Giờ để ý mới thấy cô ấy trông cũng có hơi quen quen"

Rồi đột nhiên, hai bên mắt hắn ta bắt đầu tản mát ra những luồng khí màu đen kì dị như thể nó là khắc tinh của ánh sáng, nuốt chửng mọi màu sắc xung quanh.

Còn "Bóng Tối" thì đâu có phải sinh vật sống đúng nghĩa? Họ là khái niệm, là bản chất cấu thành của cả một thế giới... Thế nên cậu mới không thể hiểu được vì sao "Bóng Tối" lại ham muốn được sống.

"Tôi khuyên ông không nên làm bậy, vì rất có thể ông sẽ gặp phiền phức đấy"

Himiko im lặng một lúc rồi vô cùng nghiêm túc hỏi lại: "Ông là nam hay nữ?"

Trước vẻ mặt bực mình của Himiko, nhân vật thần bí kia đeo lớp mặt nạ kia lên, khiến toàn bộ gương mặt hắn ta trông giống như một lớp kính đen cứng cáp nhưng lại bị đục khoét ở hai bên mắt vậy.

"Chuyện này..."

Má nó, lại còn chơi kiểu thế nữa!?

Chỉ vài giây sau, hợp đồng đã được kí kết, và cơ thể của Trần Hoài Nam tạm thời thuộc về tay của Bóng Tối.

Trần Hoài Nam: "..."

Bên ngoài.

"Về cảm xúc..."

Những gì mà "Bóng Tối" nói ra giống hệt như những gì A Thất đã từng nói với cậu. Không có cảm xúc, gần như đồng nghĩa với việc mất đi nhận thức về sự tồn tại của chính mình, hay nói thẳng ra là không có cảm giác rằng mình đang sống.

Và đồng thời, cậu cũng có cảm giác mình không nên là người quyết định loại chuyện trọng đại như thế này... Bởi cậu biết chỉ c·ần s·ai lầm dù chỉ một bước, cậu liền sẽ ngay lập tức trở thành tội nhân thiên cổ.

"Ông còn chưa trả lời câu hỏi của tôi" Himiko gằn giọng.

"Bóng Tối" ngập ngừng một lát, sau đó mới tiếp tục nói chuyện: "Chỉ một lần thôi... Ta muốn thử cảm giác được sống như những sinh vật sống mà tất cả "chúng ta" đã vô tình nuôi dưỡng nên.... "Sinh Mệnh" và "Tử Vong" đã từng thử rồi... Và ta cũng muốn được giống như họ"

Thanh âm kia tiếp tục vang lên, nhưng lần này nó lại có chút đứt quãng. Trần Hoài Nam không bận tâm lắm, chỉ dứt khoát lên tiếng từ chối: "Không được đâu, cơ thể tôi yếu lắm, ngài có mượn cũng vô dụng. Tôi thực sự không biết ngài cứ muốn mượn cơ thể tôi để làm gì... Là một ý chí, ngài lẽ ra không thể có cảm xúc căm ghét được"

Himiko: "..."

...

"Chỉ có đúng một ngày thôi mà, trong chuyện này cậu rõ ràng là người được lợi nhất đó, cộng sự của ta ạ. Nếu cậu cứ muốn ki bo với ta, ta sẽ đi mách các ý chí khác cho cậu ở không luôn đấy!"

"Cảm ơn, ta sẽ ghi nhớ ân tình này"

Chương 216. Bóng Tối chiếm hữu

Rồi cô ấy vất vả trang trí nó để làm gì vậy?

Himiko khẽ thở dài, thẳng tay quẳng chiếc mặt nạ cho nhân vật thần bí kia: "Đoán đúng rồi đó, nhưng chỉ mong là ông sẽ vượt qua được cửa ải tiếp theo"

"Hợp đồng ở đây"

Ý chí của Bóng Tối bắt đầu cụ hiện hoá trước mặt cậu nhưng vẫn vô hình khi đứng trong màn đêm vô tận. Cậu có thể cảm nhận được sự tồn tại của ngài, và cũng có thể cảm nhận được... Năng lượng quyết tâm mà ngài ấy đang toả ra.

Người đàn ông xoa cằm, ngẫm nghĩ một lát rồi khẽ lắc đầu: "Không có gì để có thể chứng minh cả, ngoài việc đó là sự thật. Thời gian sẽ sớm trả lời cho cô mà thôi"

Trần Hoài Nam trầm mặc: "..."

"Đúng... Vậy..."

"..."

"Đã có người... Từng trả lời ta... Giống như cậu vậy, cộng sự"

"Không! Tui không muốn làm Chuubyou!"

Cậu bắt đầu cảm thấy hoài nghi liệu năm xưa trong quá trình sáng tạo thế giới thì vị Sáng Thế Thần kia có ngủ gật hay không... Chứ mấy ý chí này hành động càng lúc càng bẩn tính rồi!

Còn về việc có lôi hắn ta ra ngoài được hay không đành phải giao cho Lily hoặc Lycoris tự tay giải quyết, chứ cô ấy thì không có khả năng.

"Cố gắng đợi đến lúc tính sổ với ảnh rồi tiếp tục hỏi thêm đi"

Himiko: "..." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đồng bộ hoàn tất" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ông lấy gì để chứng minh điều đó?"

"Giao cho ta..."

"Cũng ngầu đấy, nhưng mà máy móc quá. Cảm giác như kiểu một con robot đang cố gắng giả làm người vậy... Ha. Mà thôi, người ta mượn được cơ thể tức là anh ấy đã hồi phục rồi..." (đọc tại Qidian-VP.com)

Lần này, Trần Hoài Nam mới là người phải cảm thấy khó xử.

"Muốn hiểu thêm..."

"..."

Ngài ấy không chỉ đang vô thức nảy sinh ý muốn tự vệ trước bóng tối giả tạo đang lan tràn ngoài kia... Mà ngài ấy thậm chí còn đang mong muốn được tìm hiểu thêm về khái niệm "cảm xúc" nữa.

Cậu có cảm giác mình đang bị bóng tối nuốt chửng theo đúng nghĩa đen.

"...Cô có thể xem ta như cộng sự đắc lực của cậu ta" Hắn ta lịch sự đáp lại: "Giữa ta và cậu ấy vừa thành lập một giao dịch nhỏ, vì thế trong vòng một ngày tới, ta sẽ là người chủ quản cơ thể này"

Xung quanh cậu bây giờ là một màn đêm vô tận thuần túy, như thể không hề tồn tại khái niệm ánh sáng trong thế giới này. Càng ở đây lâu, ý thức của cậu lại càng bị nó ảnh hưởng, đến mức mà trong một khoảnh khắc nào đó, cậu đã tự hỏi liệu mình có thật sự tồn tại hay không.

"Của sinh vật sống..."

Nói rồi người đàn ông đứng dậy, nhẹ nhàng gạt lưỡi kiếm của Himiko sang một bên. Rõ ràng trước đó Trần Hoài Nam lùn hơn cô ấy biết bao nhiêu... Ấy vậy mà khi bị tên này đoạt xác, cậu ta đã trở nên cao hơn cô ấy hẳn nửa cái đầu.

"Giao cho ta..."

"À quên"

Ra là vậy.

"Thôi nào, ngài còn có thể chơi trò cưỡng ép như thế này á? Đã nói là giao dịch đâu? Sao tôi lại không có quyền lựa chọn?"

Himiko tự nhiên cảm thấy bực bội: "..."

Sao con hàng này lại khiến nó trở nên xấu điên khùng như thế rồi?

Âm thanh kia lại vang lên, kịp thời đánh thức ý thức của cậu trước khi hoàn toàn bị hoà tan bởi bóng tối. Thử ngồi lại suy nghĩ một chút, cậu bắt đầu nhận ra thân phận thực sự của thanh âm kia: "Bóng tối, có phải ngài lại đang ngỏ ý muốn mượn cơ thể tôi hay không?"

Himiko: "..."

...

Nhưng A Thất là người, nên cậu có thể thấu hiểu tâm trạng của cô ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta..."

Tỉnh dậy bởi một thanh âm triền miên văng vẳng bên tai, Trần Hoài Nam ngờ ngợ phát hiện ra ý thức của mình lại lần nữa bị ai đó đưa vào một không gian khác. Có thể nói, cậu đã khá quen với cảm giác này kể từ khi gặp được A Thất rồi.

Himiko: "..."

Bóng Tối lại mở miệng với một ngữ điệu lưu loát đến bất thường, như thể ngài bây giờ đã ở rất gần cậu: "Ta muốn mượn cơ thể của cậu trong một ngày. Đổi lại, cậu có thể đưa ra bất kì yêu cầu nào với ta, nếu như ta làm được thì ta sẽ làm cho cậu"

"Himiko, đó là tên của cô nhỉ?"

Khoác lên mình một bộ đồ nhạc công đuôi yến trông vô cùng chuyên nghiệp, nhân vật thần bí kia trịnh trọng cúi người nói lời cảm ơn với Himiko rồi cả thân thể lập tức tan biến thành luồng khí đen kịt, nhanh chóng rời khỏi căn hầm trú ẩn.

"..."

"Chính nó..."

"Ta có thể mượn chiếc mặt nạ đó không? Khí vị trên đó cũng thật quen thuộc"

"Trần Hoài Nam" ngắm nhìn không gian xung quanh mình một lát rồi hơi nghiêng đầu, tựa như đang cố suy nghĩ điều gì đó. Bỗng nhiên, một cô gái bất chợt tiến đến phía sau lưng cậu, lạnh lùng kề vào cổ cậu một lưỡi kiếm bén ngọt: "Ai?!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 216. Bóng Tối chiếm hữu