Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Thần Sư

Unknown

Chương 217. Shin Bất Bại

Chương 217. Shin Bất Bại


Một lát sau.

Giữa chiến trường khốc liệt của các Thể Thăng Hoa cao quý, một nhân vật bí ẩn đột nhiên xuất hiện, lặng lẽ đứng ở xa và âm thầm quan sát tất cả mọi thứ.

Bầy Phi Long có đến hơn mấy trăm con, mỗi con đều sở hữu sức mạnh không dưới một Thể Thăng Hoa thông thường. Chính vì thế, sức tàn phá mà chúng gây ra là vô cùng khủng kh·iếp, khiến cho rất nhiều Thể Thăng Hoa khác dù đã liên hợp lại nhưng vẫn tỏ ra thất thế trước bọn chúng.

Toàn bộ bầu trời của lục địa phía Nam bây giờ đã được ôm trọn bởi đôi cánh của Phi Long và bè lũ tôi tớ của chúng, từ đó g·iết hại rất rất nhiều dân thường xui xẻo vẫn chưa tìm được nơi trú ẩn.

Vì lẽ đó, mỗi Thể Thăng Hoa tham gia trận chiến không chỉ có trách nhiệm g·iết c·hết Phi Long mà họ còn phải chú tâm bảo vệ dân thường đến nơi an toàn nữa... Mặc dù số lượng đó là không quá nhiều nhưng đó không phải là lí do để họ bỏ mặc.

Dường như cảm nhận được ai đó đang dòm ngó từ đằng xa, một hai con Phi Long bắt đầu rẽ bầy và lao thẳng về phía người đàn ông đang ẩn nấp, kéo theo đó là sự chú ý của một số ít Thể Thăng Hoa.

Người đàn ông kia không nhanh không chậm tiến lên phía trước, phong thái ưu nhã giơ cánh tay phải lên cao. Ngay lập tức, từ lòng bàn tay hắn ta phun ra một luồng khí màu đen đặc quánh trực tiếp nuốt chửng hai con Phi Long, sau đó chúng lại nhanh chóng quay trở về cơ thể tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Đúng thế, chính là nuốt chửng hoàn toàn, khiến chúng hoàn toàn biến mất trong màn sương đen dày đặc mà không có lấy một chút cơ hội phản kháng nào.

"Ngài là ai?"

Thấy người đàn ông bí ẩn giải quyết hai con Phi Long một cách nhẹ nhàng như thể đang đập vài con muỗi vo ve bên cạnh mình, những Thể Thăng Hoa vô tình chứng kiến được cảnh tượng đó đã nhanh chóng hiểu ra người này hoàn toàn siêu việt họ về mặt lực lượng lẫn cấp độ.

"Gregorius, xin hãy gọi tôi như vậy"

Người đàn ông nói với chất giọng trung tính không rõ nam nữ, thanh tuyến cũng cứng ngắc hệt như máy móc, khiến cho các Thể Thăng Hoa bắt đầu cảm thấy hoài nghi về thân phận của kẻ này.

Một kẻ mang trên mình bộ đồ nhạc công đuôi yến lịch sự chỉnh chu, tay cầm một chiếc đũa thật dài, mái tóc đen lán mịn chạm xuống tận vai gáy... Và một gương mặt được làm bằng thủy tinh đen không mũi không miệng, chỉ có mỗi đôi mắt toả ra hắc khí không giống với bất kì ai.

Khi vô tình đụng phải đôi mắt kia, các Thể Thăng Hoa có cảm giác tựa như đang phải đối diện với Vực Thẳm vô tận chỉ có bóng tối và bóng tối vô tận, nuốt chửng tất cả những kẻ dám đối diện với nó kể cả chính họ, tuyệt đối không có ngoại lệ.

Một cảm giác đáng sợ đến rùng mình!

"Ngài đến đây là có mục đích gì? Có vẻ như ngài không có ý định giúp đỡ chúng tôi thì phải?"

"Các vị đủ sức để tự mình lo liệu chuyện này, tôi dám tin là vậy" Người đàn ông vẫn giữ nguyên ngữ khí máy móc trả lời: "Muôn đời nay tai hoạ luôn ập xuống đầu các sinh vật sống bằng cách này hay cách khác, bằng hình thức này hay hình thức khác. Tuy nhiên, tất cả chúng đều có điểm chung là chưa bao giờ tận diệt được sự sống trên thế giới này, không có ngoại lệ"

"..."

"Thật xin lỗi, cứ xem như tôi đang nói nhảm đi"

Các Thể Thăng Hoa đồng loạt nhíu mày.

Cái cách người này giảng giải nghe như thể hắn ta đã từng đứng ở vị trí tối cao để quan sát thế giới này... Không chỉ một vài lần mà còn là qua rất nhiều thời kì, từ đó mới rút ra được kết luận vừa rồi.

Nói cách khác, kẻ này...

Nếu hắn ta không nói dối thì ít nhất hắn ta cũng sẽ ở hàng ngũ Chí Thượng!

"Ô, có người đến tìm tôi rồi"

Người đàn ông khẽ xoay đầu lại, nhìn vào vết nứt không gian vừa được mở ra ngay bên cạnh mình.

Từ bên trong đó, một tiểu thiếu nữ mặc váy trắng vô cùng xinh xắn đáng yêu bước ra, đôi mắt long lanh khẽ chớp động ánh lên vẻ nghi hoặc: "Ủa? Mùi của anh ấy ở quanh đây mà ta...? Hả?"

Gregorius: "Là tôi, tôi đang đợi cô, Shin"

"Shin? Ai vậy? Tôi là Lily mà?" Cô gái nhỏ khẽ nghiêng đầu: "Quái lạ, tại sao mùi của anh ấy lại có ở trên người ông? Không đúng, ông đã làm gì với cơ thể của anh ấy?"

Gregorius khẽ cúi người, lịch sự giải thích: "Tôi với cậu ấy có một giao dịch nhỏ, thế nên tạm thời thì tôi sẽ là người chưởng quản cơ thể này. Mong là cô sẽ thông cảm cho sự đường đột của tôi, Shin"

Lily: (⁠ ⁠≧⁠Д⁠≦⁠)

Lily: "Đã bảo tôi không phải Shin rồi mà!"

Không lâu sau, Vũ Trường Phong cũng bước ra từ cổng không gian, cất lời: "Đây là con gái của Shin, Lily. Cũng vì con bé gần như là bản sao vô tính của Shin nên rất dễ nhận lầm nếu không chú ý, cảm nhận lại cho kĩ đi... Gì nhỉ? Gregorius"

"Oh, ngài là Zero... Thật hiếm thấy" Gregorius nho nhã đáp lại: "Tôi cứ tưởng ngài đã chẳng còn quan tâm gì đến thế giới này nữa rồi chứ... Ngoài ra thì mong ngài đừng ngầm cười cợt một kẻ vốn không có danh tính như tôi"

"Đúng là vậy. Thế giới này có ra sao cũng cóc liên quan tới tôi... Chỉ là tôi nợ Shin một đoạn nhân quả, thế nên tôi mới phải còng lưng ra nuông chiều con bé này đây"

Vừa nói, Vũ Trường Phong vừa xoa xoa đầu Lily với thái độ rất là cưng chiều, trông hệt như cha già và con gái rượu vậy.

Lily: (⁠ ⁠≧⁠Д⁠≦⁠)

"Đừng có đối xử với con như con nít!"

"Cơ mà căng rồi đây..." Vũ Trường Phong lại đau đầu: "Nếu hai người đã giao dịch rồi thì sợ là kịch bản mà con muốn tạo ra sẽ khó mà thực hiện được đó, Lily"

"Sao vậy chú?"

"Vì bản hợp đồng giữa thằng Nam với ý chí của thế giới bị ràng buộc bởi Luật, và Luật đó thì không thể làm trái dưới bất kì hình thức nào. Có nghĩa là trong khoảng một ngày tới, Trần Hoài Nam sẽ không có quyền chủ quản với cơ thể này" Vũ Trường Phong giải thích.

"Hu... Phải khó khăn lắm con mới biểu diễn được với anh ấy mà" Lily tỏ ra tiếc nuối đến tận cùng.

Gregorius xoa cằm, ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Ừm, thật ra tôi có thể chuyển giao một nửa ý thức lại cho cậu ấy. Tuy rằng cơ thể vẫn sẽ là của tôi nhưng ít nhất thì cậu ấy vẫn có thể chứng kiến và đưa ra yêu cầu cho tôi. Như thế thì cũng không hẳn là vi phạm hợp đồng"

Lily khẽ bĩu môi.

"Chút sự cố nhỏ thôi mà con, dù gì thì cũng đâu phải là lần cuối cùng" Vũ Trường Phong mỉm cười an ủi.

"Con còn muốn nhân cơ hội này tỏ tình một trận thật hoành tráng với anh ấy cơ" Lily thành thật đáp lại với ngập tràn sự tiếc nuối: "Khá chắc là dưới sức ép khổng lồ của dư luận, anh ấy sẽ không thể nói lời từ chối với con được! Cơ mà... Ôi, cái này được gọi là vận mệnh sao?"

Vũ Trường Phong vuốt vuốt trán, vẻ khổ não như hiện rõ trên khuôn mặt: "..."

Gregorius vẫn nói chuyện với ngữ khí là đồ thị đường thẳng: "Cậu ấy đang tỏ ra sợ hãi trước cô đấy, Shin"

"Thật sự là không phải Shin mà!"

Vũ Trường Phong thở dài, đành phải nhiều lời giải thích với Gregorius: "Shin Bất Bại đ·ã c·hết từ lâu rồi, và đứa trẻ này cũng không có ý định kế thừa con đường "Bất Bại" của cô ấy. Vì vậy, để tránh thất lễ, tôi hi vọng cậu ngưng việc làm này lại"

"Tôi chỉ đang đùa thôi, Zero"

Gregorius xoa cằm, tỏ ta suy ngẫm: "Không ngờ đến cả Shin Bất Bại cũng phải c·hết trong tay ai đó sao? Vận mệnh thật kì diệu, và cũng thật trớ trêu"

"Bất Bại chính là như vậy. Khoảnh khắc đối diện với sự thất bại lần đầu tiên trong đời cũng là lúc mà cả vận mệnh lẫn mạng sống của cô ấy đến hồi kết thúc. Chẳng là có một chuyện anh đang hiểu lầm. Shin không c·hết bởi bại trận trong tay ai đó... Mà là bại trước sự kiêu ngạo và ngây thơ của chính mình"

"Đã hiểu" Gregorius khẽ gật đầu: "Logic: Trên lí thuyết, cô gái này hoàn toàn có thể kế thừa vận mệnh "Bất Bại" thậm chí còn có thể đi xa hơn cả Shin. Vậy thì lí do gì cô lại không đưa ra lựa chọn đó, Lily?"

"Vì Lily là Lily, không phải mẹ" Lily chân thành cười nói: "Vả lại em cũng thoả mãn với cuộc sống hiện tại rồi, nên em chẳng có lí do gì để đi trên con đường đó cả... Nếu có thể thì em muốn đi trên một con đường khác... Hoặc chí ít là một con đường có thể giúp cho em ở bên cạnh người em yêu thương... Vĩnh viễn"

Gregorius khẽ gật đầu.

Còn Vũ Trường Phong thì thở dài, thuận tay vò vò đầu Lily như thường lệ.

Lily: (⁠ ⁠≧⁠Д⁠≦⁠)

Cứ coi như sự t·ấn c·ông của bầy Phi Long là không tồn tại, Vũ Trường Phong tiếp tục xoáy vào một vấn đề khác: "Nói trở lại, anh định làm gì với cơ thể này vậy? Trông anh không giống như đang muốn tự vệ... Mà là đang có ý định làm gì đó hơn"

"Có hai lí do chủ yếu" Gregorius trả lời: "Một là tôi muốn chứng kiến thế giới này dưới góc nhìn, bộ não và tư duy của một sinh vật sống. Hai là... Nghe có hơi kì quái, nhưng tôi cũng muốn lí giải khái niệm "cảm xúc" của bọn họ"

"Chẳng phải là tôi đã nhắc nhở từ trước rồi hay sao? Ý chí của thế giới mà mất đi khái niệm công bằng và lí tính thì thế giới sẽ không còn sự cân bằng tự nhiên nữa"

"Tôi hiểu, nhưng tôi vẫn muốn làm" Gregorius không nhanh không chậm đáp trả lại Zero: "Vị Thần đã tạo ra thế giới này cũng đã để lại không ít biện pháp đề phòng trường hợp đó. Có thể ngài sẽ không biết đâu... Zero"

"...Ờ, vậy thì làm đi. Dù gì thì tôi cũng không còn nửa xu quan hệ với thế giới này. Nổ thì cứ nổ, tôi chuyển hộ khẩu là được"

Gregorius: "Nghe thật vô tình làm sao"

Lily: "Chú lạnh lùng thật đó"

"Im đê"

Tán dóc xong xuôi, Gregorius khẽ quỳ xuống trước mặt Lily với tư thế phục tùng, trông giống như một chàng kỵ sĩ đang chờ đợi công chúa sắc phong: "Cảm ơn vì đã cho tôi mượn thân phận của Gregorius. Tuân theo điều khoản của hợp đồng, tôi sẽ gánh vác cả trách nhiệm của cơ thể này... Đó là làm một người đầy tớ trung thành của cô, Lily"

Lily lại bĩu môi, tỏ ra đôi chút ghét bỏ: "Ồ..."

"Gregorius" là danh xưng mà Lily đã đặt cho Trần Hoài Nam trong hình dạng tạm gọi là "Tông Đồ Hoa Trắng". Cơ mà hiện tại "Bóng Tối" đang mượn cơ thể của cậu ta nên đồng thời hắn cũng đảm nhận luôn cả thân phận và vai trò đó...

Mặc dù mọi thứ có hơi sai sai...

Nhưng ít nhất thì đây vẫn là Gregorius.

"Vậy thì... Chuẩn bị biểu diễn thôi"

Chương 217. Shin Bất Bại