Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Thần Sư

Unknown

Chương 234. Xâm nhập gia cư

Chương 234. Xâm nhập gia cư


Chiều tối hôm đó, Himiko đẩy xe dẫn Trần Hoài Nam về nhà... Và tất nhiên là trong trạng thái ngủ gật, hoàn toàn chẳng biết trời đất là gì.

Thành thật mà nói, cô ấy khá là tận hưởng cái cảm giác được chiều chuộng cũng như chăm sóc bạn trai mình... Hoặc chí ít thì đó là trong khoảng thời gian đầu phát bệnh. Còn bây giờ thì cô ấy một lòng một dạ chỉ muốn cậu ta khỏi bệnh càng sớm càng tốt, bởi vì cô ấy sắp mất hết kiên nhẫn rồi.

Khỏi phải nghĩ cũng biết, cô ấy chăm sóc cho bản thân còn không xong thì nói gì đến việc chăm sóc cho cậu ta? Dù đã cố gắng rất nhiều nhưng cô ấy vẫn chưa thể cân bằng được việc học và chăm sóc một thằng đàn ông bệnh tật được.

Cũng may là có Lily phụ giúp ít nhiều, chứ nếu không cô ấy sẽ thực sự quá tải mất.

Hơn nữa, những điều đó cũng không hẳn đã là nguyên nhân chính khiến cho cô ấy trở nên mất kiên nhẫn. E hèm... Thật ra thì chủ yếu là do cô ấy cảm thấy khá cô đơn khi cậu ta trở nên lười biếng, nhất là trong chuyện nam nữ ân ái.

Chỉ vì căn bệnh oái oăm đó mà tần suất hai người ân ái với nhau đã suy giảm một cách cực kì nghiêm trọng, từ hai lần mỗi tuần giờ trở thành hai lần mỗi tháng!

Đã bao lần cô ấy cố gắng khiến cho bản thân trở nên thu hút... Cơ mà điều đó có vẻ không mang quá nhiều hiệu quả đối với một kẻ đã bị sự lười biếng chèn ép mất nhu cầu căn bản. Cô ấy là người rất thành thật với lòng mình, thế nên... Cô ấy sẵn sàng thừa nhận rằng mình thèm cái cảm giác được người yêu cưng chiều.

Đôi lúc cô ấy cũng thầm nghĩ liệu những cơn ham muốn mãnh liệt này có thực sự thuộc về một thiếu nữ chưa đến tuổi đôi mươi như cô ấy hay không... Cơ mà khi nhìn lại Lily, người đang không chút che giấu d·ụ·c vọng sâu thẳm nhất của mình thì cô ấy lại thôi không buồn nghĩ nữa.

Có thể mối quan hệ của họ đang dần trở nên độc hại... Nhưng không sao cả. Đời người rất ngắn ngủi nên miễn sao cả ba đều thấy vui là được rồi, không cần để tâm đến cái gọi là "tiêu chuẩn" làm gì nữa.

Himiko đã sớm thông suốt, nhưng thèm vẫn cứ là thèm.

Bên cạnh đó, cô ấy cũng biết chỉ cần mình ngỏ lời thì cậu bạn trai sẽ thuận ý chiều theo mà thôi... Cơ mà cô ấy lại không muốn bạn trai mình cảm thấy khó chịu. Điều này thật sự mâu thuẫn, nhưng Himiko sẽ cố gắng nhẫn nhịn những ham muốn ích kỉ để duy trì mối quan hệ này.

Đợi sau khi cậu ta khoẻ lại, cô ấy sẽ bắt cậu ta trả hết cả vốn lẫn lãi!

A...

Chắc là chỉ tầm vài ngày nữa là cô ấy có thể thanh toán nợ nần được rồi. Dù gì thì đó cũng là những lời mà cậu ta đã tự mình nói ra, tự làm thì tự chịu thôi~

"Chị về rồi"

Sau khi đẩy cửa tiến vào, Himiko liền nhìn thấy Lily đã đứng đợi sẵn, miệng nở một nụ cười trong suốt: "Anh chị có vẻ đang vui lắm nhỉ? Người toàn mùi cồn luôn kìa... Xem bộ cả hai đã uống không ít ha?"

"Đúng là có uống, thế nên chị mới phải đẩy bộ về đây. Ha, cảm giác đi đâu cũng bị dòm ngó đúng là không hề dễ chịu" Himiko khẽ thở dài rồi cởi giày, đẩy Trần Hoài Nam tiến vào trong nhà.

Lily cười tít mắt vui a nói: "Chị đẹp vậy mà, người ta không ngắm nghía mới lạ á. Ừm, chị mau thay đồ rồi dẫn anh ấy đi tắm đi, em sẽ chuẩn bị sẵn một ít đồ cho hai người giải rượu. Em biết chuyện này sẽ xảy ra nên hồi sáng em đã nhờ cô Na dạy cho vài món, vừa hay đang muốn thử đây"

"Em chu đáo quá đó..."

"Thì em muốn trở thành một cô vợ nội trợ hoàn hảo mà! Những chuyện thế này em buộc phải học thật kĩ để có thể chạm đến ước mơ đó!" Lily thành thật trả lời.

Himiko lặng nhìn dáng vẻ đắc ý của Lily mà thầm thấy dở khóc dở cười.

Chắc con bé này là vị Thần duy nhất có ước mơ trẻ con đến vậy... Nghe chẳng hợp với phong vị của một vị Thần chút nào, thế nhưng nó lại rất hợp với Lily.

"Được rồi, đã thế thì chị cũng phải đáp lễ mới được nhỉ? Quà cho em đây"

Himiko mỉm cười, để túi bánh ngọt rơi vào tay Lily rồi chậm rãi dẫn Trần Hoài Nam đến nhà tắm như thường lệ. Còn Lily thì vẫn đứng ở đó nâng túi bánh lên với đôi mắt toả sáng: "Yêu chị nhất đó!"

Quá trình sinh hoạt vẫn diễn ra như thường lệ, sau khi tắm xong thì cả hai người kia liền ra ngoài ăn cơm. Đang ở trong nhà thì Himiko chẳng buồn đẩy xe lăn làm gì nữa, cứ việc dùng tay xách cậu ta đến bất kì chỗ nào cậu ta muốn thôi.

Để Trần Hoài Nam tạm thời nằm lăn ra ngủ trên ghế sofa sau khi đã ăn no bụng, từ bây giờ căn nhà này lại trở thành thế giới riêng của hai cô gái. Lily rất vui vẻ vừa ăn bánh ngọt vừa xem TV, trong khi đó Himiko thì lại ngồi đọc sách dạy cách phục vụ cho người mới vào nghề.

"Chị đã bị anh ấy dụ mặc đồ Maid nhỉ? Thích ghê, em cũng muốn mặc thử cho anh ấy xem... Nhưng mà em không có đồ" Lily đá đá hai chân: "Hay là em cũng đặt thử một bộ nhỉ? Lần trước đi chợ em lỡ quên mất bộ này, tiếc thật"

Himiko quay sang nhìn vẻ mặt vui tươi hồn nhiên của Lily, khẽ cười vét lấy vết kem trên gò má nhỏ của cô bé rồi cho vào trong miệng: "Đã muốn thì cứ mua đi, túi em đầy tiền ra mà sợ cái gì?"

Lily: "Ồ..."

Sau đó một lúc, Lily lại nói: "Hồi sáng em cũng có mua một chiếc máy ảnh lấy ngay... Hì hì, là chú đã chọn cho em đó, nghe bảo xịn lắm nên em cũng khá yên tâm"

"...Lại tính làm gì đấy?"

"Tất nhiên là chụp làm kỉ niệm rồi~"

Vừa nói, Lily mặt đầy đắc ý ưỡn bộ ngực khiêm tốn: "Không chỉ là về số lượng, em muốn những tấm ảnh kỉ niệm của chúng ta phải thật sắc nét và chi tiết mới được! Chị nói xem có đúng không?"

Himiko trầm mặc một lát rồi đưa tay tới xoa xoa đầu Lily.

Lily: "...?"

"Tức là ngày mai em sẽ lên trường chơi với tụi chị đúng không? Được rồi, muốn chụp bao nhiêu thì chụp đi, cơ mà chỉ đến khi xong việc thì chị mới có thể đi chơi với em được... Vì thế, trong thời gian đi một mình thì em đừng có chạy lung tung"

"Ồ, em nhất định sẽ ngoan mà. Thật không biết Lễ Hội Văn Hoá ở trường chị có giống như trong manga hay không nữa... Em thấy háo hức quá đi~"

"Ngày mai sẽ biết thôi mà..."

"Ừm!"

Sau đó, Lily quyết định không làm phiền Himiko nữa liền tắt TV, tiếp tục đi làm việc nhà như một cô nội trợ chăm chỉ: "Chị có vẻ mệt rồi nên cứ tùy ý nghỉ ngơi đi... Em sẽ đi rửa chén giặt đồ một chút"

"À, nếu có buồn ngủ quá thì chị cứ lên phòng anh Nam ngủ với anh ấy đi nhé, hồi sáng em đã dọn phòng xong hết rồi. Tối nay cả nhà chúng ta lại ngủ chung nha?"

"Lại muốn nhõng nhẽo nữa hả?"

Lily cười khúc khích rồi chạy đi làm công chuyện của mình.

Himiko tay chống cằm, ngẫm nghĩ một lát rồi khẽ thở dài nhìn Trần Hoài Nam: "Người lập hậu cung ở đây chắc hẳn không phải là anh... Mà chính là Lily rồi"

...

...

Ở nhà Edgar.

Sau khi vui chơi thoả thích với lũ bạn, Edgar lại trở về nhà với dáng vẻ say mèm, thậm chí còn say đến mức mất hết cả nhận thức, chỉ kịp mở cửa vào nhà rồi ngã sõng soài ra sàn ngủ thiu thiu.

Cô nàng hồn ma thấy vậy cũng cố gắng níu kéo cậu ta vào trong nhà... Cơ mà vì cô ấy là hư thể nên rất khó để chi phối đến những thực thể giống như Edgar. Nguyên nhân kì thật cũng đơn giản là vì cô ấy quá yếu để làm được điều đó.

Cạch~

"Ể?"

Giữa lúc đang tuyệt vọng thì cánh cửa ra vào đột nhiên mở ra, nàng hồn ma tưởng có trộm nên giật hết cả mình. Tuy nhiên, khi nhìn kĩ lại thì người vừa xâm nhập vào nhà có vẻ không phải là trộm... Mà là một cô gái với toàn là ý đồ xấu trong đầu.

Cô gái này xinh đẹp dị thường, thậm chí là đẹp đến mức làm người ta tưởng rằng vẻ đẹp này chỉ có thể tồn tại trong ảo tưởng của những người nghệ sĩ.

Mặc dù sở hữu vẻ đẹp phi nhân loại là thế nhưng trang phục của cô gái này lại bình thường một cách kì lạ... Nếu không muốn nói là quá mức giản dị và mộc mạc so với vẻ đẹp tuyệt mỹ của cô ấy.

"Sụyt~"

Như nhận ra được sự tồn tại của cô nàng hồn ma, cô gái bí ẩn giơ ngón trỏ lên trước miệng ra hiệu giữ im lặng: "Anh ấy mà dậy là tôi cho cô no đòn"

Nàng hồn ma: "..."

Đây là điều mà một kẻ vừa xâm nhập gia cư b·ất h·ợp p·háp nên nói à?

Không tiếp tục để tâm đến nàng hồn ma, cô gái nhẹ nhàng đỡ Edgar ngồi dậy rồi dìu vào trong nhà: "Thật là... Anh Hollens lúc nào cũng bất cẩn như vậy hết. Lúc nghiêm túc làm việc thì không nói, nhưng cứ hễ ăn chơi vào thì anh lại như vậy... Hừ!"

Cô gái phồng má, giận dỗi thủ thỉ vài tiếng rồi để cậu ta nằm lên sofa nghỉ ngơi.

Tiếp sau đó, cô gái bắt lấy chiếc tạp dề đeo lên người, mở tủ lạnh ra đánh giá qua một lúc rồi khẽ thở dài: "Cái người này quả nhiên vẫn y chang như vậy, chỉ có đồ hộp thôi thì khoẻ thế nào được? May cho anh là em đã ở đây đó nha, hừ!"

"Cô là ai vậy? Stalker?"

Thấy cô gái lạ hành xử như đang ở nhà, nàng hồn ma liền không nhịn được hỏi.

Không ngoài dự tính của cô ấy, cô gái kia chỉ đáp lại nàng hồn ma bằng một nụ cười lạnh ngắt: "Cô ở với anh ấy lâu vậy mà không thể khuyên anh ấy ăn uống healthy hơn được à?"

"Tại gần đây anh ấy muốn dành thời gian cho kế hoạch làm nhà ma nên mới..."

Cô gái bí ẩn lườm nàng hồn ma một lát rồi nói tiếp: "Chuộc lỗi đi, mau đi kiếm một con vật bất kì về đây, tôi sẽ nấu cho anh ấy ăn để lấy lại dinh dưỡng. Chỉ việc này thôi thì cô làm được đúng không?"

"Ừ... Ừm, tôi đi ngay đây"

Đợi sau khi cô nàng hồn ma đã rời đi, cô gái bí ẩn mới dần để lộ bản chất của mình: "Heeheehee..."

"Ui, không được. Giờ không phải lúc. Mình phải kiên nhẫn, mình còn phải chuẩn bị rất nhiều thứ nữa mới được!"

"Trước tiên cứ điều chỉnh lại hàm lượng dinh dưỡng trong người anh ấy đi đã!"

Chương 234. Xâm nhập gia cư