Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thần Sư
Unknown
Chương 236. Hào quang của thiên sứ
Tiến vào trong trường, nhóm Trần Hoài Nam đã bắt đầu cảm nhận được bầu không khí lễ hội nhộn nhịp đang dần lan toả đến từng lỗ chân lông trên cơ thể.
Thông thường mà nói, Trần Hoài Nam nhất định sẽ tránh khỏi cái bầu không khí náo nhiệt này đi nếu cậu có thể... Cơ mà lần này thì khác rồi, vì dù cậu có muốn trốn cũng không thể trốn được nữa.
Tạm không nhắc đến những gian hàng riêng mỗi lớp mỗi kiểu khác nhau, thứ có thể nói là thu hút nhất ở lễ hội lần này chắc hẳn sẽ là toà sân khấu to tổ chảng được rất nhiều phe phái chung tay dựng nên ở giữa sân trường.
Không ai biết sẽ có bao nhiêu tiết mục được biểu diễn trên sân khấu này hay là chúng sẽ đặc sắc đến đâu, có lẽ chỉ khi đêm đến thì họ mới có thể biết được. Và dĩ nhiên, điều đó càng làm cho mọi người trở nên mong đợi hơn bao giờ hết!
Cơ mà trước tiên, họ vẫn phải lo chuyện của ban ngày đi đã.
Dọc đường đi đến câu lạc bộ nấu ăn, nhóm ba người có rảnh rỗi tạt qua chỗ nhà ma của nhóm Edgar nằm ở cách đó không xa. Rõ ràng là còn khoảng vài chục mét nữa mới đến nơi mà bầu không khí lạnh lẽo thấu xương đã dần hiện rõ...
Tất nhiên, sự lạnh lẽo này không hề đến từ thể xác mà là từ tâm linh mà ra. Đó mới chính là điểm đáng sợ nhất!
"Nghe bảo họ bắt ma thật về làm nhà ma... Coi bộ là không nói chơi rồi" Trần Hoài Nam khoé miệng co quắp: "Hi vọng là sẽ không có chuyện gì không hay xảy ra. Thật lòng mà nói thì cái bọn này điên thật"
"Nhà ma?" Lily nghe xong, nhãn thần bắt đầu sáng lên: "Lát nữa em có thể vào trong với anh không? Đi riêng ấy... Hì hì, cảm giác sẽ rất thú vị nha"
Himiko: "..."
Muốn nhân cơ hội làm nũng thì nói thẳng đi còn bày đặt thú vị này nọ...
Trần Hoài Nam nhìn Lily một lát rồi nói: "Anh thì nghĩ là em không nên vào trong đó làm gì đâu... Bởi vì anh biết rõ em không sợ ma hay những thứ linh dị. Vả lại, em lỡ hắt xì một cái thôi là cả đám bọn nó siêu thoát hết, thế thì còn gì mà chơi nữa?"
Lily lĩnh nhát dao chí mạng: "Hự! Quá đáng. Em chỉ muốn nũng nịu tí thôi mà..."
"Trời..."
Trần Hoài Nam dở khóc dở cười vò đầu Lily một cái: "Đợi anh xong việc đi, muốn gì anh đây cũng chiều hết. Ừm, hôm nay em được tự do đó, muốn đi đâu chơi thì mau đi đi, nhớ cầm theo ít tiền là được"
Lily: ( ≧Д≦)
"Đã bảo là không được xem em như con nít mà!"
Không lâu sau đó, cả ba đã đến trước câu lạc bộ nấu ăn.
Bàn ghế dọn sẵn, bếp núc đã bật, các món ăn đều đã chuẩn bị lên bàn, chỉ đợi lễ hội diễn ra liền sẽ bắt đầu phục vụ. Khách hàng của họ tất nhiên không chỉ có các lớp năm nhất mà còn có cả các anh chị năm trên nữa, thế nên họ càng phải cố gắng hết sức để thoả mãn khẩu vị của khách hàng.
"Bossu? Himiko? Và kia là..."
"Ối trời ơi, thiên sứ!"
Không ngoài dự tính, ngay khi giải phép che giấu thì hào quang của Lily đã ngay lập tức bị người ta phát hiện. Khá may mắn là cửa đã đóng lại rồi, chứ nếu không thì mọi chuyện có lẽ sẽ càng rắc rối hơn nữa.
"Chào anh chị, em là Lily"
Lily xếp chân lại, ưu nhã nâng váy lên cúi chào tất cả các thành viên trong câu lạc bộ nấu ăn. Cảnh tượng sau đó tất nhiên sẽ giống như ong vỡ tổ, bởi vì Lily bây giờ nổi tiếng có khi còn hơn cả minh tinh màn bạc.
"Nghe người ta nói Lily có quan hệ rất thân thiết với Bossu... Quả nhiên tin đồn này là thật nhỉ?"
"Lily... Đáng yêu quá đi..."
"Cho bọn chị xin chữ kí với!"
"Cả anh nữa!"
Lily cười tít mắt, nhẹ nhàng nói: "Mọi người đừng gấp, từng người một thôi ạ"
Trần Hoài Nam không nói gì, chỉ trơ mắt ra mà nhìn mọi người vây quanh Lily. Còn Himiko thì đã đi thay đồ từ sớm, chủ yếu là vì cô ấy đang háo hức muốn khoe bộ đồ hầu gái... Cũng như muốn nhân cơ hội làm nũng trước mặt Lily một tí.
Himiko muốn khẳng định rằng mình mới chính là nóc nhà.
Không lâu sau đó, dường như chịu không nổi trước sự cuồng nhiệt của mọi người, Lily lặng lẽ để lại một phân thân ở vị trí cũ cho mọi người cưng nựng, còn mình thì từ lúc nào đã tiến đến bên cạnh Trần Hoài Nam với vẻ mặt hờn dỗi: "Anh thậm chí còn không có ý định giải vây cho em"
"Để em buff điểm tinh thần cho mấy người đó một chút. Lát nữa mở bán khả năng là sẽ rất vất vả đó... Còn về vì sao anh nói như vậy, tí nữa em sẽ hiểu ngay thôi"
Lily: "?"
Vài chục giây sau, từ trong phòng thay đồ dành riêng cho nữ, Himiko vén màn bước ra trong bộ trang phục hầu gái thoạt khá là mát mẻ nhưng vẫn không để lộ quá nhiều da thịt. Chỉ là... Cô ấy trời sinh đã rất quyến rũ rồi nên mặc bộ đồ kiểu này chỉ càng khiến cho cô ấy gợi cảm hơn mà thôi.
Cá nhân Trần Hoài Nam đã khá là quen thuộc với sự mê hoặc này, bởi vì vào những lần Himiko chủ động mời gọi trong quá khứ, cô ấy thậm chí còn dám mặc những bộ đồ còn khiêu gợi hơn bộ hầu gái này gấp hàng tỉ lần.
Chí ít, bộ này vẫn chưa đủ sức để đạp đổ bức tường lí trí của Trần Hoài Nam.
Quan trọng hơn là cặp tai mèo đó dễ thương quá.
"Oa..."
Lily há miệng hình chữ "O" một mặt kinh ngạc trước diện mạo của Himiko. Là một người đang mang tư tưởng "nam hay nữ đều không quan trọng" tất nhiên là cô bé sẽ cảm thấy cực kì phấn khích vì điều này.
"Thế... Thế nào? Có kì quá không em?"
Lily chẳng biết từ chỗ nào lấy ra bảng điểm mười, hai mắt muốn rực sáng lên giống như đèn pha ô tô: "Siêu siêu siêu dễ thương luôn đó chị! Anh Nam nói không có sai mà, giữa tai mèo với thiếu nữ luôn tồn tại mối quan hệ cộng sinh!"
"Vậy... À"
Vừa rồi Lily lớn tiếng quá, thế là mọi người ngoài kia đều nhận ra Lily mà họ đang cưng nựng chính là đồ giả. Cơ mà sau chuyện này, họ cũng dần nhận ra là những chuyện họ đang làm đã khiến cô bé cảm thấy khó chịu nên mới làm vậy, thế là họ không có ý định làm phiền cô bé thêm nữa.
Thấy Trần Hoài Nam vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, Himiko hơi mím môi, tiến sát lại gần cậu ta kèm theo hương thơm thiếu nữ xuất phát từ trong da thịt: "Anh còn chưa cho em nghe ý kiến đó"
"...Gì vậy? Mấy ngày trước anh đã thấy qua một lần rồi mà? Cái gì cần nói anh cũng nói hết rồi, muốn học theo Lily làm nũng hả?"
Himiko phồng má: "..."
Lily phồng má: "..."
Trần Hoài Nam: "..."
Himiko giận thì cậu có thể hiểu, nhưng mà con bé này mắc mớ gì cũng giận theo chứ?
Đúng là "Women" mà!
"Chị Himiko, ở đây còn bộ hầu gái nào còn dư hay không?"
"Không, em tính làm gì? Không định đi chơi hả?"
"Đợi xong việc rồi cả ba chúng ta cùng nhau đi chơi cho vui"
Lily nói đến đây, trên mặt không khỏi lộ vẻ tiếc nuối: "Chán thật, em cũng muốn mặc thử bộ này một lần cho biết... Ừm, biết đâu em sẽ vô tình đánh thức được điều gì đó bên trong anh ấy thì sao?"
"Anh bắt đầu quan ngại về những suy nghĩ nguy hiểm của em rồi đấy"
Rầm~
"Oác!? Gì vậy bà nội Mai!?"
Ngoài kia, Nguyễn Mai như nghe được tiếng lòng của Lily liền đập tay lên bàn một cái rầm: "Ai trong đây chấp nhận ra sau bếp nấu ăn để nhường lại suất phục vụ cho thiên sứ!?"
"Tôi!"
"Biến, để tôi!"
"Phải là tôi! Tôi nhỏ người nhất, phù hợp với vóc dáng của thiên sứ nhất!"
"..."
Lily thấy mọi người nhiệt liệt hưởng ứng đến mức sắp sửa đánh nhau chỉ vì sự ích kỷ của mình, trong lúc nhất thời có hơi luống cuống mà lên tiếng can ngăn: "Mọi người bình tĩnh đã, em có thể thay đổi vóc dáng tùy ý nên ai cũng được hết ạ"
"Vậy ư? Vậy thì để công bằng nhất, chúng ta cùng oẳn tù xì để chọn ra người may mắn được cho thiên sứ thử đồ đi!"
Lại mất thêm một lúc xì xầm, rốt cục thì trong nhóm con gái cũng có được một người thắng cuộc, chẳng những được ra sau bếp nấu ăn cho thoả mãn đam mê lại còn được trao cho thiên sứ một cơ hội thử đồ cho thoả thích.
"Tôi dùng hết luck của cuộc đời mình rồi"
Cô nàng Luna thuộc tộc linh dương mặt mũi trông như sắp khóc vì hạnh phúc, tự mình cởi bộ đồ hầu gái ra rồi quỳ xuống dâng cho Lily: "Của em đây, thiên sứ. Xin hãy rột rửa cho đôi mắt của chúng tôi"
"...Mọi người làm quá lên rồi đó... Nhưng cảm ơn ạ, em sẽ cố gắng không phụ lòng của mọi người"
Cơ mà cởi ngay tại đây luôn á? Soái khí quá vậy? Biết là có mặc đồ lót rồi nhưng vẫn không sợ bị trai nhìn luôn? Thú tộc đúng là hoang dã mà!
Lily ôm lấy bộ đồ hầu gái vừa được cho mượn với vẻ mặt hạnh phúc, và chỉ cần như thế thôi thì mọi người đã có cảm giác được thanh tẩy về cả tâm hồn lẫn thể xác.
"Đội ơn cậu, Bossu, từ nay về sau cậu sẽ vĩnh viễn là Bossu của tụi này!" Nguyễn Mai oà khóc.
Himiko: "..."
Trần Hoài Nam: "..."
Không như mấy người này, cậu chỉ đang cảm thấy mình thật tệ hại.
"Nhà có mỗi một cô bạn gái xinh đẹp và một đứa em siêu cấp đáng yêu... Tôi cứ tưởng chỉ riêng cái việc lợi dụng bạn gái mình như một công cụ kinh doanh đã là đủ tồi tệ rồi" Trần Hoài Nam ngẩng đầu nhìn trời: "Đằng này, ngay cả Lily cũng sắp sửa trở thành công c-"
Chưa đợi Trần Hoài Nam kịp cảm thán hết câu thì Himiko đã phải vội vàng che miệng cậu ta lại với vẻ mặt kinh hoàng. Đau đớn hơn là sự kinh hoàng này không đến từ việc bản thân cô ấy bị bạn trai sử dụng như một món công cụ kiếm tiền, mà là đến từ tâm lí đầy lổ thủng của Lily.
"Chị ơi, có phải anh ấy vừa định nói anh ấy sẽ lợi dụng em như một món công cụ hay không?" Lily chưa kịp mở cửa phòng thay đồ thì đã bỗng nhiên quay đầu lại nhìn Himiko bằng một đôi mắt kì lạ.
"...Không có, em nghe nhầm rồi" Himiko dùng sức lắc đầu.
"Hể... Hì hì hì~ vậy à..."
Xoạch~
Lily chỉ để lại một tiếng cười quỷ dị rồi kéo rèm lại để thay đồ.
Trần Hoài Nam: "..."
Đến lúc này thì Himiko đã chịu buông tay ra khỏi miệng Trần Hoài Nam... Cơ mà vẻ kinh hoàng trên mặt cô ấy lại chưa hề có dấu hiệu biến mất: "Anh có biết là tật vạ miệng có thể gây ra hậu quả khủng khiếp đến mức nào không?"
"...Hả?"
"Con bé đã hi vọng bộ đồ hầu gái sẽ thức tỉnh điều gì đó trong anh, cơ mà..." Himiko nghẹn ngào: "Thực tế cho thấy điều hoàn toàn ngược lại đang xảy ra"
Trần Hoài Nam: "...?"
"Himiko, có phải em đã phát hiện ra điều gì đó mà anh không biết hay không?"
Himiko chỉ trầm mặc mà không trả lời.
Tuy nhiên...
Chỉ cần như thế thôi, cậu cũng đã hiểu những gì sắp sửa xảy đến với mình.