Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thần Sư
Unknown
Chương 253. Đối tượng có phản kháng nhưng không đáng kể.
Vài tiếng trước.
Trần Hoài Nam ngồi dậy từ trên giường, vẻ mặt thất thần mà nhìn cô gái đang nằm say giấc ngay bên cạnh mình, bỗng chốc lòng nghẹn ngào đến mức không nói nên lời.
Một lúc sau, cô gái tóc trắng từ từ tỉnh dậy, chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn lại Trần Hoài Nam rồi nở một nụ cười toả nắng: "Chào buổi sáng... Và cảm ơn vì đã chiêu đãi em vào tối hôm qua"
"..."
Thật tệ hại.
Đúng thế, Trần Hoài Nam cảm thấy mình thật tệ hại khi cậu không có một chút kí ức nào về những chuyện đã xảy ra cả.
Phải chăng đó là do tác dụng phụ của thuốc? Hay là do cơ chế phòng vệ tâm lí của cậu?
Ha ha, thực sự thì cậu cũng chẳng buồn quan tâm nữa.
"Tối hôm qua... Anh đã làm gì?"
Lily nghe vậy, khoé miệng liền nâng lên, dường như là còn cười tươi hơn cả khi nãy: "Anh đã đè em xuống, một tay xé nát quần áo của em, sau đó..."
"..."
"..."
Lily kể lại mọi chuyện một cách cực kì nhiệt huyết, thậm chí là còn có vẻ gì đó say mê trong từng câu chữ của mình.
Tuy nhiên, vẻ say mê của Lily chỉ càng làm cho Trần Hoài Nam trở nên c·hết lặng... Thế rồi cho đến khi câu chuyện đêm qua kết thúc, cậu ta đã không còn thiết tha gì nữa mà ngã xuống gối đầu, chẳng biết là ngất hay ngủ.
Lily thì không định làm phiền cậu ta. Cô ấy ngồi dậy mặc lại một bộ quần áo mới rồi quay sang dọn dẹp tấm ga giường dính máu, cũng chính là bằng chứng cho việc cô ấy đã "tốt nghiệp thiếu nữ".
...
...
Trở về với thời điểm hiện tại.
Lily đang bị Himiko ép sát vào tường, kề đao sát cổ với thứ sát khí bừng bừng.
"Lily, em biết rõ hậu quả khi làm chuyện đó mà phải không?"
"Vâng, em biết chứ"
Lily khẽ gật đầu, hai mắt hơi khép lại nhưng vẻ mặt vẫn tĩnh lặng chẳng hề đổi sắc: "Em biết em có lỗi với chị... Nhưng mà em sẽ không hối hận đâu"
"Em!?"
Lily ngẩng đầu, tiếp tục nhìn thẳng vào mắt Himiko: "Chị muốn đánh em như thế nào cũng được hết. Em đã chuẩn bị sẵn tâm lí từ trước cả khi em quyết định làm chuyện đó rồi"
"Em biết thế nào chị cũng sẽ nổi giận đùng đùng, em biết chị sẽ không thể chấp nhận nổi những gì em đã làm... Vì vậy, em sẽ tiếp nhận mọi sự trừng phạt và không hề bao biện gì hết"
Himiko: "..."
Đúng lúc này, từ trong nhà, bóng hình của một người đàn ông chậm rãi xuất hiện... Đó không phải Trần Hoài Nam, mà chính là Vũ Trường Phong.
"Tôi đến không đúng lúc nhỉ?" Vũ Trường Phong thở dài: "Himiko, phiền em cho tôi một chút thời gian nhé? Yên tâm, tôi sẽ không bảo vệ ai đâu, mấy đứa lớn hết rồi, tôi tin là mấy đứa có thể tự mình giải quyết chuyện này mà không cần tôi can thiệp"
Himiko nghe vậy, do dự một lúc rồi thu kiếm trở về.
"Chú đã nghe từ vợ chú rồi. Cái bà điên đó mới là kẻ đầu têu xúi giục Lily làm chuyện này. Tất nhiên, chú cũng đã mắng cô ấy một trận ngay khi vừa trở về"
Nói đến đây, Vũ Trường Phong nhìn sang chỗ Himiko: "Xin lỗi"
Himiko quay sang chỗ khác.
"Lily, giờ đến lượt con" Vũ Trường Phong lại nói: "Con đã làm ra một hành động hết sức ích kỷ, cực kì ích kỷ... Nhưng chú sẽ không trách con, bởi vì ích kỷ chính là cách để con yêu thương chính bản thân mình. Nhất là khi con đã từng hi sinh quá nhiều thứ vì người khác"
"Vâng"
"Tuy nhiên, là một người phụ nữ, con phải có trách nhiệm gánh chịu hậu quả khi đã làm ra những hành động ích kỷ" Vũ Trường Phong nghiêm giọng: "Đầu tiên, xin lỗi đương sự"
Lily không nhiều lời, tự mình quỳ xuống trước mặt Himiko, thậm chí là còn xin lỗi trong tư thế dogeza để thể hiện sự hối lỗi: "Em xin lỗi vì em đã quá ích kỷ... Em biết mình không có tư cách nói câu này, nhưng mà em vẫn sẽ không hối hận đâu"
Himiko vẫn không hồi đáp, thậm chí là còn không nhìn tới dù chỉ một ánh mắt.
Dĩ nhiên, Himiko vẫn còn rất giận dữ và nhất thời không thể tha thứ cho hành động bồng bột ích kỷ của Lily được.
Dù vậy, cô ấy vẫn biết mình nợ Lily rất nhiều.
Nếu không có Lily tiếp thêm động lực... Có lẽ Himiko sẽ không thể nào chiến thắng được cuộc đua này vì sự nhút nhát của chính mình trước kia.
Ngay từ đầu, chính Lily là người đã dâng cho cô ấy chiến thắng... Vậy nên cô ấy cũng không thể ích kỷ với Lily được... Ít nhất là lần này.
"Được rồi, và hậu quả tiếp theo" Vũ Trường Phong chỉ tay lên phòng Trần Hoài Nam: "Con có biết người con yêu đã cảm thấy như thế nào khi con làm vậy với cậu ấy hay không?"
Lily mím môi, vẫn giữ nguyên tư thế dogeza.
"Lily, con đã tổn thương thằng Nam, tung một nhát dao chí mạng đâm thẳng vào trái tim nó. Con biết rõ mà đúng không? Rõ ràng là nó vẫn chưa sẵn sàng để tiếp nhận tình yêu của con đâu"
"Con biết chứ... Con cũng đã sợ lắm... Con sợ anh ấy sẽ ghét con..." Lily nói khẽ, nghe giống như sắp khóc đến nơi: "Nhưng con không muốn bản thân phải hối hận thêm một lần nào nữa"
"Dù rằng việc con làm sẽ tổn thương cả hai người mà con yêu thương nhất?"
Lily im lặng một lúc lâu.
"Ha... Được rồi, chú cũng không phải loại tốt lành gì nên chú không thể đứng ra giảng hoà cho mấy đứa được. Nói tóm lại là chú muốn nhắc nhở mấy đứa một chút" Vũ Trường Phong thở dài một hơi rồi nói tiếp: "Thằng Nam nó đang gặp vấn đề đấy, mau lên phòng thăm nó đi"
Himiko và Lily nghe vậy, lập tức dẹp đi tất thảy hiềm khích cá nhân mà chạy thẳng lên phòng Trần Hoài Nam.
Quả nhiên, kể cả khi hai bên có mâu thuẫn nội bộ thì họ vẫn sẽ chỉ hành động vì một người duy nhất.
Nam ơi là Nam... Vận đào hoa của nhóc đúng là c·hết người mà.
Trên phòng.
Trước con mắt sợ hãi của cả Lily và Himiko, mái tóc bạc trắng của Trần Hoài Nam đang dần chuyển thành màu đen nhu cũ... Mà quan trọng hơn ở đây là màn sương đen đang bao phủ xung quanh cậu ta, một thứ mà đến cả Lily cũng không biết là thứ gì.
"Quả nhiên, con đã lợi dụng lúc quan hệ để cải tạo thể chất của thằng nhóc nhỉ?" Vũ Trường Phong thở dài bước vào: "Vợ mình dạy kĩ thật... Đến cả kĩ thuật song tu n·hạy c·ảm như vậy cũng dạy luôn, thật hết nói nổi"
"Không được sao chú?"
"Còn tùy thuộc vào góc nhìn... Dù sao thì một khi đã bị cải tạo, thằng Nam liền đã không còn là con người thuần chính nữa mà đã pha trộn một chút sức mạnh của Thần Linh trong người"
Himiko nghe vậy, cảm xúc dần trở nên lẫn lộn: "Song tu...?"
"Nói đơn giản là kĩ thuật gia tăng khoái cảm khi quan hệ, đồng thời còn giúp đôi bên tăng cường sức mạnh. Có lẽ điểm yếu duy nhất của kĩ thuật này chính là bạn nữ sẽ không thể mang thai trong lần song tu đó, bởi vì bao nhiêu tinh hoa của đôi bên đều đã được dung hợp để biến thành sức mạnh mất rồi" Vũ Trường Phong giải thích một lúc rồi tự ý gạt hết qua một bên: "Cơ mà cái đó không quan trọng, thấy màn sương đen đó không?"
Himiko và Lily khẽ gật đầu.
"Đây là hậu quả tiếp theo đến từ hành động ích kỷ đến khờ khạo của con đấy, Lily" Vũ Trường Phong nói: "Thằng Nam đang bị đẩy vào trạng thái tương tự như "Chu Kỳ Ác" của đám Ác Ma"
"Hả?" Lily không hiểu.
"Người đại diện cho ý chí không thể là một kẻ điên, nhất là đối với một ý chí cao ngạo như "Bóng Tối". Chú đoán là nó đã âm thầm thiết lập cơ chế phòng vệ cho thằng nhóc, để nó tiến vào trạng thái "Chu Kỳ Ác" mỗi khi căng thẳng quá mức thay vì trở nên điên loạn"
"Chú, "Chu Kỳ Ác" là gì vậy?"
"Thứ này không xuất hiện trên con người nhưng lại rất phổ biến ở các Ác Ma. Như chú đã nói rồi, mỗi khi sự căng thẳng vượt quá mức chịu đựng thì cơ chế này sẽ được kích hoạt. Nó khiến cho những suy nghĩ b·ạo l·ực và tàn phá trở nên leo thang... Ừm, nói thể nào nhỉ?" Vũ Trường Phong nghĩ một lát rồi tóm gọn một cách đơn giản: ""Trở thành kẻ ác, làm mọi việc ác để xả stress" nói thế cho dễ hiểu"
"Vậy tức là khi xả stress xong thì anh ấy sẽ trở lại bình thường nhỉ" Lily sáng dạ lập tức lĩnh ngộ ngay trọng điểm.
"Ờ, và thời gian trong chu kì ác cũng tùy thuộc vào mức độ căng thẳng cũng như hiệu quả xả stress luôn" Vũ Trường Phong nói tiếp: "Một đứa cứng rắn điềm tĩnh như thằng Nam mà còn bị ép đến bước đường suýt chút nữa hoá điên... Giờ thì con đã hiểu hậu quả mà mình gây ra lớn đến thế nào chưa hả?"
Lily mặt mũi tối lại, trong vô thức cúi đầu xuống.
Vũ Trường Phong lại thở dài, cốc đầu Lily một cái rồi lặng lẽ rời đi: "Bồng bột tuổi mới lớn là điều bình thường... Nhưng dám đứng ra chịu trách nhiệm cho sự bồng bột của chính mình mới là minh chứng cho sự trưởng thành"
"Vì vậy, hãy chịu trách nhiệm như một người phụ nữ đi, Lily"
Himiko quay đầu lại, dõi theo bóng lưng dần trở nên mờ nhạt của Vũ Trường Phong rồi nặng nề thở dài.
Lily thì thậm chí còn chẳng dám quay đầu lại nhìn. Cô ấy đã đủ xấu hổ cho sai lầm lần này rồi.
Có lẽ chỉ đến khi khắc phục được hậu quả thì Lily mới dám nhìn thẳng vào mắt Vũ Trường Phong thêm một lần nữa.
"Em đúng là một đứa tệ hại"
Như mọi lần, Lily lại bật khóc... Nhưng lần này lại có phần khác đi bởi vì cô gái nhỏ yếu ớt ngày nào giờ đã trưởng thành: "Nhưng em sẽ không trốn chạy thêm một lần nào nữa"
Himiko trầm mặc: "..."
"Lily, mau trả lời câu hỏi của chị"
"Dạ?" Lily mừng rỡ.
"Hôm qua anh ấy có phản kháng lại em hay không?"
"Có, nhưng mà không đáng kể" Lily một mặt đắc ý: "Tại vì em có cho anh ấy chút cơ hội phản kháng nào đâu~☆"
Himiko: "..."
Con bé này đúng là không có một chút hối hận nào luôn nhỉ?
"Hừ..."
Himiko biết mình không đủ cao thượng để ngay lập tức tha thứ cho hành động lần này của Lily... Tuy vậy, cô ấy vẫn biết rất rõ rằng con bé này làm vậy không hoàn toàn chỉ vì ham muốn ích kỷ của mình, mà còn là vì muốn Trần Hoài Nam mạnh lên nữa.
Rõ ràng con bé rất muốn có thai, thế nhưng con bé vẫn chấp nhận hi sinh cơ hội vốn đã ít ỏi đó để toàn tâm toàn ý cải tạo thể chất cho Trần Hoài Nam!
Về tinh thần sẵn sàng hi sinh mọi thứ, kể cả sự trong trắng của chính mình cho người mình yêu... Himiko thật sự không còn gì để nói, trái lại, cô ấy còn cảm thấy cực kì ghen tị.
Chắc hẳn thầy Phong cũng nhận thức được chuyện đó nên mới cố tình gợi ý cho Himiko thông qua cụm từ "song tu".. Cốt là để Himiko hiểu được rằng Lily dù là một đứa ích kỷ nhưng cũng không phải hạng người không biết quan tâm đến người khác.
Rằng Lily cũng yêu Trần Hoài Nam đến mức sẵn sàng dâng hiến tất cả mọi thứ mà mình có... Kể cả một thứ quý giá như trinh tiết của một vị Thần Linh!
Nghĩ đến đây, thay vì giận dữ, Himiko lại càng cảm thấy ghen tị với Lily nhiều hơn.
Cô ấy không có sức mạnh lớn lao như Lily, cũng không biết bên trong mình có sở hữu lòng vị tha đối với người mình yêu giống như Lily hay không...
Hơn nữa, cô ấy càng tự hỏi liệu tất cả những gì mình đang làm có thực sự giúp cho người cô ấy yêu thoát khỏi vận mệnh trớ trêu kia hay không...
Cô ấy không biết.
Lily sẵn sàng mạo hiểm đắc tội với cô ấy, sẵn sàng vứt bỏ sự thuần khiết của chính mình để giúp Trần Hoài Nam mạnh lên... Nhưng còn cô ấy thì sao?
Liệu cô ấy có quyền trở nên ích kỷ... Hay nói đúng hơn là liệu cô ấy có đủ tư cách để trừng phạt Lily hay không?
Cô ấy cũng không biết nốt.
Chính vì bản thân chưa thực sự làm nên trò trống gì hết nên Himiko mới ghen tị với Lily.
"Himiko, trước khi bắt đầu, mau nói cho sư phụ nghe d·ụ·c vọng thực sự của con là cái gì?"
Đột nhiên, câu hỏi của Naberius thoáng lướt qua suy nghĩ của Himiko, làm cô ấy vô thức siết chặt nắm tay lại.
"D·ụ·c vọng thực sự của mình..."
Lily: "Hả?"
"Không có gì, chị chỉ đang tự kỷ mà thôi"
Nói xong, Himiko liền quay lưng bỏ đi, để Lily tiếp tục ở lại đó một mình gánh chịu hậu quả.
"Chị Himiko? Chị vẫn còn giận em sao? Em xin lỗi, em sẽ làm mọi thứ để chị nguôi giận... Nên là đừng bỏ rơi em mà!"
Himiko đứng ngoài cửa phòng trầm mặc một lát rồi lại tiếp tục cất bước rời đi.
"Chị cần thêm thời gian để tìm kiếm cho mình câu trả lời"