Thần Sư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 283. Vị đắng dối gian
...
"Vậy em hãy thử kể cho tụi chị nghe về cách mà em với gã đã gặp nhau được không?"
Đó là những chùm quả kì lạ chín đỏ, căng mọng làm trĩu cả ngọn cây, trông cực kì ngọt ngào và nhiều nước, làm cô bé vốn đã đói bụng giờ còn chảy cả nước dãi.
Lily vuốt vuốt phần tóc mái của mình, nhẹ nhàng cười một tiếng: "Anh ấy ngồi xuống trước mặt em... Nói rằng đôi mắt em rất đẹp, ảnh muốn chiêm ngưỡng đôi mắt này mỗi khi có thể... Và quan trọng nhất, anh ấy đã khiến em nhớ ra vì sao mình phải sống mà không được cúi đầu"
Chỉ trong nháy mắt, cả đám con gái đã giải tán ai về nhà nấy, chỉ để lại Sylvie c·hết trân ra đó với tấm hoá đơn dài như sớ Táo Quân.
Mà kể ra cũng khá may mắn khi Lily không có bị các nữ Ác Ma dẫn đến những nơi không đứng đắn với các thiếu nữ.
Sylvie: "Ơ kìa?"
"Sylvie, có gì thì cô thay bọn này gánh vác trách nhiệm nhé... Bọn tôi s·ợ c·hết lắm, nên là..."
"Định mệnh? Em nghĩ vậy thật luôn hả?"
Thế thì p·hân b·iệt c·hủng t·ộc quá rồi! Ứ chịu! Cô ấy phải đòi lại công bằng mới được!
Dù đang trong dạng mỹ nữ mới lớn nhưng Lily vẫn giữ nguyên cái dáng vẻ đáng yêu vô hại đó. Gần như chỉ cần vẻn vẹn một nụ cười thôi cũng đã đủ để đốn tim bất kì ai, thậm chí là bất kể giới tính hay chủng tộc.
"Rồi sau đó, chẳng biết vì duyên cớ gì... Ngài Đại Ác Quỷ ấy đã quyết định giao em cho một nhân loại bình thường chăm sóc. Người đó chính là anh ấy, cũng chính là định mệnh của em"
Đáng sợ!
Nia thốt lên một cách đầy thích thú, đôi mắt lập loè toả sáng khi nhìn thấy những nỗ lực của mình đã đến lúc kết trái.
"Ồ? Nghe thích thế" Sylvie choãi tay cạnh hàm cười khẽ: "Vậy tên ôn thần kia thực sự là bạn trai của em sao?"
"Sao lại là mình nhỉ?" Sylvie vẫn không hiểu tại sao mình bị ghim.
Lily dùng ánh mắt cún con long lanh với Trần Hoài Nam, hi vọng rằng đối phương sẽ tha thứ cho mình giống như bao người khác khi đối diện với ánh mắt này.
Chỉ có điều sau đó được vài giây, Nia bắt đầu biến sắc: "Đ..."
Tại vì cô ấy đã dùng hẳn biện pháp mạnh nhất, nhanh gọn nhất và kinh tế nhất luôn mà.
"À... Sở dĩ em thấy sợ một phần cũng là vì người đầu tiên em gặp là một Đại Ác Quỷ trông giống như cả chục Ma Vương giáng lâm cùng lúc vậy. Chỉ cần nhìn thấy thôi cũng đã đủ để em c·hấn t·hương tâm lí đến ngất xỉu rồi... Ha ha" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chúc ngon miệng"
Chương 283. Vị đắng dối gian
Tiếng bước chân nặng nề xuất hiện trong quán giống như bao tiếng bước chân khác... Tuy nhiên, là một cô gái cực kì n·hạy c·ảm, Lily có thể dễ dàng nhận ra chủ nhân của tiếng bước chân bất thường vừa rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quả thật, hình tượng của cậu ta trong câu chuyện của Lily và hình tượng của cậu ta ngoài đời thực nó khác nhau như trời và đất vậy... Điều này làm họ bắt đầu cảm thấy hoài nghi liệu cái người kia có nói xạo hay không.
"Vâng"
Lily nhấp thêm một ngụm nước ngọt có vị cay rồi bắt đầu kể: "Em vốn không thuộc về thế giới ngoài kia... Mà là một thế giới nhỏ giống như Ma Giới hiện tại. Chỉ có điều tình trạng nơi đó còn tồi tệ hơn Ma Giới nhiều, bởi vì thế giới của em không có mặt trời"
Để kịp giờ đi học, Nia đã chuẩn bị mọi thứ rất nhanh, phần bữa sáng cũng được cô ấy xử lí vô cùng nhanh gọn, chẳng mấy chốc đã đến phần mà cô ấy mong đợi nhất.
"Ồ..."
Lily tuy biết rõ mình đã trở nên hư hỏng nhưng cô ấy chỉ muốn để lộ bộ mặt đó với người cô ấy thích mà thôi. Tóm lại, cô ấy không muốn và tuyệt đối sẽ không biến mình trở th·ành h·ạng con gái l·ẳng l·ơ thấp kém nay tên này mai tên kia.
Trần Hoài Nam dạng thường thì không biết cụ thể, nhưng nếu là dạng hắc ám như hiện tại thì hoàn toàn miễn nhiễm với sức mạnh này.
Nghe thấy âm thanh nhọn hoắc bên tai cùng một cảm giác bất an ngay sau lưng mình, Lily dường như có hơi run lên trong vô thức.
Lily thành thật trả lời các nữ Ác Ma bằng một đôi mắt lấp lánh rực rỡ: "Chỉ có anh ấy mới có thể thức tỉnh em bằng những lời an ủi đầy vụng về đó chứ không phải bất kì ai khác"
Trần Hoài Nam liếc ngang nhóm con gái bằng một ánh mắt lạnh ngắt, gần như là không có chút tình cảm nào: "Đừng có nghĩ tới chuyện dạy hư con nhóc này. Nếu chuyện hôm nay xảy ra thêm một lần nữa, tôi không ngại đồ sát cả đám các cô đâu"
"Kể á? Em cũng chẳng nhớ mình đã quyến rũ anh ấy kiểu gì..."
Vì cô ấy là Succubus ư?
Nếu như các nữ Ác Ma này thật sự muốn dẫn Lily đến những nơi như thế để hoan lạc, cô ấy nhất định sẽ dùng phép dịch chuyển quay trở về nhà ngay lập tức, mặc kệ rằng chuyện này có làm bọn họ thấy chạnh lòng hay không.
Chỉ có điều...
...
Cậu ta cuộn quyển sách trên tay lại, dùng sức tạt vào đầu Lily một cái rồi lại túm cô ấy lên trông như đang túm cổ một con mèo: "Là con gái thì đừng có cái thói đi chơi quá nửa đêm, còn tái phạm nữa thì em tới công chuyện với tôi"
Có lẽ chỉ có mỗi Sylvie với thân thế là một chủng tộc đặc biệt buộc phải tiếp xúc với những thứ đó sớm mới có thể sinh tồn, trong khi các Ác Ma khác thì không cần phải làm vậy.
Trần Hoài Nam thật sự đã tìm đến tận quán gank Lily!
Mặc dù có hơi cứng một tí nhưng chắc không sao đâu nhỉ?
Thế là Nia vui vẻ đem chùm quả vào nhà, nhờ các hầu gái gọt hộ làm món tráng miệng sau bữa sáng.
"Oa!"
Lily hơi dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Đáng lí ra em nên tuẫn táng cùng với họ... Nhưng họ lại không cho phép em làm vậy. Những người ở thế giới đó muốn em tiếp tục sống, thế nên họ đã mang em đến một thế giới hoàn toàn xa lạ, làm em cảm thấy vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi"
"Tất nhiên, với cái tình thế đó, cho dù em có cố gắng cứu vãn đến mấy thì việc thế giới bị diệt vong cũng là chuyện sớm muộn thôi"
Được các nữ Ác Ma quá mức yêu thích, Lily dù có muốn trốn về đến mấy cũng không thể nào làm được. Kết cả là cô ấy bị bọn họ kéo đi chơi đến nửa đêm, la cà từ tiệm quần áo đến các nhà hàng danh tiếng, mãi vẫn chưa có dấu hiệu muốn trở về.
Bịch~
"Thế nên là... Em đã chọn tin anh ấy"
Là một cô gái hiểu chuyện, Lily biết mình không nên giở thói ương ngạnh bướng bỉnh vào thời điểm này. Dẫu sao thì chính cô ấy mới là người sai khi đã không hành xử quyết đoán mà.
Nia há miệng cắn một miếng, trên mặt mang đầy vẻ mong đợi.
"KHÔNG CÓ MẶT TRỜI!?"
Nhóm nữ Ác Ma hơi run người, đồng thanh nói ra như thể vừa cùng nhau thưởng thức một chiếc bánh ngọt hảo hạng: "Nghe lãng mạn lắm đó"
Sáng hôm sau.
Nhìn những miếng quả được thái sẵn trên dĩa, dù đã ăn sáng xong rồi nhưng Nia vẫn phải chảy nước bọt bởi màu sắc cũng như hương thơm kì lạ của thứ quả này.
"Cái tên ôn thần đó đã làm thế nào vậy?" Nhóm nữ Ác Ma mặt đầy hiếu kì tiếp tục hỏi.
Nia vươn tay lên hái xuống một trái, lại nhẹ nhàng xoa bóp thử xem cảm giác như thế nào.
"Em có thể kể cho tụi chị nghe một tí ti hay không? Bọn chị cũng cần học hỏi thêm kinh nghiệm để cưa cẩm mấy Ác Ma tiềm năng đó" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hoài Nam thở dài, dường như có nguôi giận đi một chút: "Sylvie, nếu con nhóc quậy phá này trở nên hư hỏng nữa thì tôi sẽ đến tính sổ với cô đầu tiên"
"Lily, sao nãy giờ em im re vậy? Bộ em không có gì để nói về cái chủ đề thường thức nhất ở hội con gái này hả?"
"Em cũng muốn về lắm nhưng có về được đâu?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Heehee, em cũng nghĩ vậy á... Con gái đúng là loài sinh vật yêu đương bằng lỗ tai ha?"
Lily ngượng ngùng dâng mặt, cười hì gì: "Dù câu chuyện chỉ có thế thôi... Nhưng theo một ý nghĩa nào đó thì anh ấy đã cứu rỗi lấy em. Em khá chắc là bản thân em đã thích anh ấy ngay từ khoảnh khắc đầu tiên em và anh ấy nhìn thẳng vào mắt nhau rồi"
"Đắng quá!!!!"
Dễ thương quá!
Lily cười hì hì: "Có nhiều cái để nói lắm. Em sợ chen mồm vào nói rồi thì mấy chị hết cơ hội để tâm sự với nhau thôi mà"
Bảo sao phe người lớn rất thích nấp một bên xem bọn trẻ làm gì khi có tình cảm với nhau... Rõ ràng mà, nhìn tụi nhỏ thể hiện tình cảm với nhau một cách vụng về và ngây thơ là một cảm giác hết sức kì diệu.
"Cảm giác như hồi mình và chị Himiko mới yêu vậy, thấy cưng quá"
Sylvie: "..."
"Quả nhiên mình không nên kết bạn làm gì"
"Còn các cô..."
Viu~
Lily biết Trần Hoài Nam đang rất giận... Hơn nữa nó không phải mấy cơn giận dỗi vớ va vớ vẩn mà hoàn toàn là vì quá lo lắng cho cô ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lily nghe xong, sợ run. Cô ấy nhìn Trần Hoài Nam mà gật đầu răm rắp, thậm chí còn không dám hé miệng biện minh thêm một lời nào nữa.
Trước lúc đi học, Nia đã chạy lon ton ra sân vườn xem thử khu vườn nhỏ mà mình dày công chăm bón hôm nay đã trở nên như thế nào.
"Lily, em có biết bây giờ đã là mấy giờ rồi hay không?"
Và tất nhiên, điều đó đã không xảy ra. Các nữ Ác Ma này cũng giống như mấy thiếu nữ mới lớn trong xã hội con người, chỉ thấy hiếu kì chứ không dám làm liều.
Không đợi Sylvie kịp thắc mắc, Trần Hoài Nam đã xách theo Lily hoà mình vào bóng tối rồi hoàn toàn biến mất, tựa như cậu ta vốn dĩ đã không có mặt ở đây.
Nói là quyến rũ thì hơi sai sai... Nhưng sự thật là mị lực của Lily thuộc hàng độc nhất vô nhị, không một ai có thể bắt chước được!
"Ha..."
"A ha ha... Ban đầu ảnh cũng cố gắng dữ lắm nhưng lại chẳng có mấy tác dụng với em... Dường như anh ấy tự nhận thức được mình không giỏi ăn nói nên đã đổi cách tiếp cận khác"
Lily hơi đỏ mặt khẽ gật đầu xác nhận.
"Chính xác hơn thì mặt trời bị mất dần ánh sáng rồi cuối cùng là hoàn toàn biến mất khỏi bầu trời, đưa cả thế giới chìm vào một màn đêm vĩnh cửu"
Lần này, cả đám con gái bị cậu ta doạ sợ khóc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.