Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Thanh Thu Linh Nguyệt

Unknown

Chương 21: Lạc Trường Nguyệt

Chương 21: Lạc Trường Nguyệt


Lê Hoa Trang?

Tiểu cô nương đặc biệt chạy đến nơi này chỉ vì tòa tiểu trang viên kia sao?

Thanh Thu thầm nhủ, cũng dấy lên nghi hoặc to lớn. Lê Hoa Trang cũng không có gì đặc biệt, một năm có thể làm ra mấy trăm lượng bạc chẳng phải tài sản to lớn, không đến mức để tiểu cô nương chạy đến làm rõ tình huống chứ.

Lại nói nếu như Lạc Trường Nguyệt cực kỳ yêu thích Lê Hoa Trang thì gia chủ không có khả năng đưa cho Thanh Thu, chỉ tạo ra rắc rối không cần thiết. Cho nên trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì để Lạc Trường Nguyệt để ý đến Lê Hoa Viên, đồng thời đáng giá để Lạc Trường Nguyệt đến tìm Thanh Thu.

Tiểu cô nương này tương đối đơn thuần, thậm chí có một chút khuynh hướng đanh đá không nói lý lẽ, nhưng không có mâu thuẫn cho nên không phải t·ranh c·hấp về mặt tiền tài gì.

Thanh Thu dùng ánh mắt tìm tòi nhìn về phía Lý Trường Nguyệt, thử dò xét.

“Đúng vậy, tuần trước mới được chuyển đến tay mà ta còn chưa có thời gian đi xem”.

Lạc Trường Nguyệt xoắn xuýt đến hai bàn tay bóp vào nhau, nghe thấy Thanh Thu đáp lời thì nàng vô ý thức ngồi thẳng lưng, đôi mắt chuyển loạn trái phải, hiển nhiên rất căng thẳng. Cuối cùng hít sâu một hơi, Lạc Trường Nguyệt giống như hạ quyết định gì, chậm rãi nói ra.

“Thất tỷ, ngươi có thể chuyển nhượng Lê Hoa Trang sang cho ta được không? Ta có thể dùng Thúy Trúc Viên để đổi”.

Thúy Trúc Viên cũng là một trang viên, vị trí khác biệt với Lê Hoa Trang nhưng mà khoảng cách lớn hơn, diện tích cũng lớn hơn, đồng thời thích hợp trồng loại dược liệu khác biệt. Trang viên bao hàm cả một ngọn đồi, trên đó trồng một loại trúc tím, càng lâu năm thì màu tím càng đậm, thân cây cũng bóng loáng cứng rắn như ngọc, vô cùng đẹp mắt.

Cây trúc đạt đến số năm nhất định sẽ tích lũy đầy nước ở bên trong đốt ống tre, nước này có tác dụng thanh lọc thân thể, giải nhiệt trừ độc cùng với bảo dưỡng cơ thể. Loại nước này gọi là Cẩm Trúc Lộ, giá cả không hề rẻ, lên đến một lượng bạc một bình nhỏ.

Không thể nghi ngờ lợi ích của Thúy Trúc Viên mang lại lớn hơn nhiều so với Lê Hoa Trang. Tạm thời không nói đến việc vì sao Lạc Trường Nguyệt lại có gia sản lớn như vậy, chuyện trao đổi này nghĩ thế nào cũng thấy không hợp lý.

Vậy thì Lê Hoa Trang có cái gì để Lạc Trường Nguyệt để tâm như vậy?

Thanh Thu không hiểu nhiều về Lê Hoa Trang, nhưng mà biết được thông tin vị trí cơ bản. Nằm ở cách mười dặm về phía tây bắc của thành trì, tiếp giáp...địa bàn của Lý gia?

Cách Bắc Tuyết Sơn không xa, thậm chí có thể tính là liền kề với nhau. Lê Hoa Trang chính là khu đất ở ngoài rìa của Bắc Tuyết Sơn.

Lý gia có gì đáng chú ý đây?

Thanh Thu nhớ lại một lượt nguyên tác, mặc dù "xuyên không" qua mấy chục ngày nhưng hắn cũng vẫn ghi nhớ lấy nguyên tác, dù sao trước lúc đi ngủ vẫn còn đọc mà.

Cuối cùng ánh mắt của Thanh Thu sáng lên.

Mỏ khoáng thạch.

Thanh Thu nhớ được nhân vật chính phát hiện ra một cái mỏ khoáng, không nhớ là khoáng thạch gì nhưng về sau trở thành sản phẩm mang tính thương hiệu của Linh Hy Các.

Mỏ khoáng ở quanh khu vực Bắc Tuyết Sơn, không có miêu tả cụ thể nhưng lúc này Thanh Thu không thể không suy đoán rằng vị trí vừa ngay khu vực của Lê Hoa Trang.

Lạc Trường Nguyệt có biết chuyện này hay không? Nàng biết cho nên mới muốn đổi trang viên hay là không biết, chỉ bị người xúi giục?

Chỉ trong thời gian rất ngắn thì Thanh Thu đã nảy ra rất nhiều suy nghĩ nhưng trên mặt không lộ ra biểu lộ gì, bình tĩnh đối mặt với Lạc Trường Nguyệt mà hỏi.

“Vì sao? A Cửu hẳn phải biết Lê Hoa Trang có giá trị kém xa Thúy Trúc Viên, ngươi đặc biệt chạy đến đây muốn trao đổi để làm gì?”

Lạc Trường Nguyệt hơi ấp úng, bị Thanh Thu hỏi cho không biết nên trả lời như thế nào, chưa nghĩ ra được lý do gì. Ấp úng một hồi liền bày ra bộ dáng hung dữ nói.

“Liên quan gì chứ, ta chính là muốn đổi Lê Hoa Trang. Nơi đó đẹp như vậy, Thất tỷ không đi được thì giữ nó lại làm gì?”

Nói đến đây sắc mặt của Lạc Trường Nguyệt đã hơi đỏ lên, giống như bùng nổ dũng khí sau đó thẹn thùng hoặc là nghĩ đến lời nói của mình hơi quá đáng mà chột dạ. Phản ứng khá phức tạp để người không nắm bắt rõ ràng được.

Lạc Trường Nguyệt cho rằng lời nói của mình quá đáng, đâm chọt chỗ đau của Thanh Thu. Nhưng mà Thanh Thu vốn không để tâm đến, càng không tức giận chỉ vì người ta nói chuyện khó nghe.

Thanh Thu tự châm thêm trà, khẽ nhấp một ngụm mới bình thản nói.

“Gia chủ vừa mới chuyển nhượng sở hữu Lê Hoa Trang, đảo mắt một cái ta lại đổi đi thì không tốt lắm đâu. Nếu mà A Cửu không có lý do hợp lý, vậy thì ta không thể đáp ứng được”.

Lạc Trường Nguyệt phồng má giống như bị Thanh Thu nói cho tức giận, nhưng mà lại không thể phản bác được, lập tức túng quẫn không lên tiếng được. Thanh Thu nắm bắt đúng thời cơ, hạ giọng hỏi.

“Nói rõ một chút thôi, ta sẽ không truyền ra cho người khác biết”.

Kỳ thật nếu như đối phương không phải con gái của gia chủ thì Thanh Thu không thèm quan tâm. Hắn lo lắng tiểu cô nương bị người dụ dỗ lợi dụng gì đó, nếu không biết thì hắn cũng không đi đào sâu vào. Nhưng mà chuyện đã đâm đến trước mặt mà hắn không giúp đỡ thì khó mà xuôi lòng được.

Lạc Trường Nguyệt khoanh tay trước ngực, hừ hừ hai tiếng nhưng nhất quyết không trả lời. Thanh Thu thấy tiểu cô nương khó lừa gạt được thông tin, hắn lại không định lãng phí quá nhiều thời gian giằng co ở nơi này cho nên uống cạn trà trong chén, nói.

“Được rồi, ngươi đã không muốn nói vậy thì trở về đi thôi. Không có lý do hợp lý thì ta sẽ không trao đổi ra ngoài”.

Lạc Trường Nguyệt mím mím môi, hừ lạnh một tiếng đứng dậy rời đi, bộ dáng vô cùng tức giận. Lông mày còn hơi giương lên, hiển nhiên ghi hận Thanh Thu. Thanh Thu nhìn đối phương rời khỏi biệt viện, không để tâm quá nhiều.

Không hỏi ra được gì nhưng Thanh Thu đã quyết định đi Lê Hoa Trang xem một chú mới được. Ít nhất cũng phải xác minh một chút phỏng đoán, sau đó thử xem có dấu vết gì liên quan đến Lạc Trường Nguyệt để lại hay không.

Có điều thời gian phải xếp vào ngày mai bởi vì hôm nay hắn vẫn chưa tu luyện chút nào. Mặc dù một ngày không tu luyện cũng không ảnh hưởng gì, nhưng mà duy trì nề nếp mỗi ngày thì chắc chắn sẽ có được lợi ích so với không làm gì.

Tu luyện tất nhiên là Tung Hoành Vạn Lý cùng Lưu Thủy Quyền. Trong đó trọng tâm đặt vào Tung Hoành Vạn Lý vì nó không tiêu hao bao nhiêu nội lực, về phần Lưu Thủy Quyền thì động tác đơn giản nhưng điều động nội lực tiêu hao hơi nhiều, không thích hợp với trường hợp của Thanh Thu.

Hoàn thành kế hoạch tu luyện thường ngày, lại nghỉ ngơi một đêm. Hôm sau, trời quang mây tạnh, Thanh Thu cùng Tiểu Tuệ ngồi xe ngựa đi về phía Lê Hoa Trang. Mười dặm về phía tây bắc lại không phải là đường đất, con đường rất rộng lát đá cuội bằng phẳng đủ để hai làn xe ngựa qua lại.

Con đường này chủ yếu do Lý gia kiến tạo, bởi vì Bắc Tuyết Sơn là một trong ba vùng khai thác khoáng thạch chính của Lý gia.

Mặc dù đường lớn thông thoáng nhưng ngồi trong xe ngựa cũng bị lắc lư không ngừng, xe ngựa ở thời đại này không êm ái chút nào. Bên trong xe ngựa khá rộng, có thể ngồi được năm sáu người, lót đệm êm ái nhưng vẫn không ngăn được xóc nảy.

Nhất là bánh xe ngựa là bánh gỗ, chạy trên đường bằng phẳng cũng xóc nảy chứ đừng nói là đường đá cuội.

Lắc lư nửa giờ đồng hồ Thanh Thu mới quay cuồng đi xuống xe ngựa. Đây không phải lần đầu tiên ngồi xe ngựa nhưng mà ngồi trên con đường này quá khó chịu. Thanh Thu không khỏi nghĩ đến về sau phải cải tiến một cái xe ngựa riêng biệt, hiện tại hắn vẫn còn không có xe ngựa của riêng mình đây này.

...

p/s: Cầu đề cử!!!

Chương 21: Lạc Trường Nguyệt