Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 43: Điện thoại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Điện thoại


Cuối cùng màn hình dừng lại trên một bảng số liệu chi chít một đống hàng cột chồng chéo lên nhau, mấy cái ô thì hiện lên một đống số 00001 gì đó đang liên tục thay đổi.

Thanh niên giật bắn người mém tí quăng hết đống giấy đang cầm xuống đất. Ngó qua ngó lại thì rốt cuộc cũng tìm ra nguồn cơn của cái tiếng động đang phát ra.

Thanh niên vừa hỏi vừa từ từ bước về phía cái bàn làm việc đang đặt ly cà phê.

- Ố ồ mem mới á? (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiện tay vơ lấy một tờ giấy nháp ở cái bàn bên cạnh, thanh niên vừa nhìn đống số liệu đang tổ chức hội khỏe Phù Đổng trước mặt, vừa lôi đâu trong túi ra một cây bút sau đó liên tục ghi ghi chép chép lên tờ giấy vừa lụm được lúc nãy.

Về phần cô gái sau khi nghe thanh niên có ý tiễn khách thì cũng nhanh chóng bước chân còn lại của mình ra khỏi cửa, sẵn đóng luôn cái cửa lại.

- Chậc, quên quên quên.

- Rồi rồi anh hiểu rồi, đi về làm việc đi.

Theo từng động tác của anh thì cái màn hình bắt đầu nhanh chóng xổ ra một đống thứ hầm bà lằng gì đấy sau đó liên tục nhảy nhót tùm lum. Dù sao thì thằng tác cũng không kịp biết trên đó ghi gì.

- Ầy quên mất. Thôi anh em nào lên giới thiệu cho bạn đỡ sợ đi chứ hỉ!?

- Khụ khụ bé bé mồm thôi tội thằng nhỏ.

Từ trong hàng người nhốn nháo trước mặt bước ra một cô gái có vóc người nhỏ nhắn. Đây cũng là cô gái đã hai lần vào văn phòng của thanh niên lúc nãy.

Mọi thứ cứ tiếp diễn như vậy tầm 5 phút.

Chương 43: Điện thoại

- Chị là nhất, nhất chị rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rầm.

Cô gái cố nói chuyện lịch sự với Phạm Dũng khi nhìn thấy gương mặt lúng túng của anh mà không để ý rằng phía sau đang có một vài cái đầu đang thập thò với nhau nói nói gì đó.

Thanh niên lúc này đột nhiên ngoái đầu về phía cô gái lúc này đã vừa bước một chân ra ngoài.

Cô gái thò mặt vào thông báo tình hình cho thanh niên lại xuất hiện trở lại, trên tay cầm một ly cà phê hoặc thứ gì đó tương tự bước vào.

- Ầy cậu cứ kệ đám này, toàn đầu óc có vấn đề ấy mà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố nén cái cảm xúc muốn dọng cái điện thoại xuống bàn lại, thanh niên nhanh chóng bấm một dãy số.

Cộc cộc, két...

"Lần đầu tiên! Trái thanh long có trong mì tôm..."

Rầm.

Phạm Dũng đứng nép vào một góc phòng, nhìn về phía một đám người đối diện. Ánh mắt của mấy người này làm anh hơi hoảng. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Rồi cũng tao mày cả thôi!

Giọng nói của một cô gái từ ngoài cửa vọng vào. Cô ấy vừa nói vừa thò đầu của mình vào phòng, sau khi dứt lời nhanh chóng rụt đầu về sau đó đóng cửa.

Đang ngồi cảm thán vài câu thì đột nhiên.

Nghe tiếng điện thoại vẫn đang hú hét về mì tôm và thanh long, anh không chịu được nữa bèn nhanh chóng thả đống giấy qua một bên rồi bước lại chỗ cái điện thoại.

Cánh cửa lại bị gõ tượng trưng vài cái cho có, sau đó bật mở.

- Chậc chậc giới thiệu đi bro!

Lý do tại sao tác lại không chắc chắn về cái thứ đồ uống nhìn hơi giống cà phê kia là do cmn thứ đó đang sủi bọt ục ục và chất lỏng bên dưới còn phát sáng nữa.

- Móa tưởng gì to tát, khu đó hóa ra có họ hàng hang hốc của mấy lão bất tử. Làm tốn cả đống thời gian của mình.

- Ê bây ơi tổ tụi mình có mem mới!

Thanh niên bước tới chỗ ly cà phê, cầm lên sau đó không do dự tu ừng ực cái thứ chất lỏng nâu đen phát sáng sủi bọt kia vào mồm.

- Em tưởng anh biết rồi chứ đội trưởng? Nãy giờ anh chưa điều tra được gì luôn hả?

- Haizz có thì có, nhưng nhiều nguồn dao động năng lượng chồng chéo lên nhau. Có cả bóng tối, ánh sáng, lửa, điện hay cái mẹ gì đó ấy, rất khó xác định thời gian khởi nguồn. Có lẽ có một đám người đánh nhau.

- Chuyện xảy ra lâu chưa?

- Vâng vâng chị đại.

- Ảo thật đấy, mấy hôm nay mấy vụ như này cứ xảy ra thường xuyên. Con c·h·ó nào phá không biết.

- CMN quái gì đấy!?

- Thấy ghê vậy hả? Bên tụi em thì phát hiện bất thường cũng mới cách đây vài phút, lúc máy đo của căn cứ phát cảnh báo là em chạy tới đây báo cho anh liền luôn đó.

Thanh niên cầm chuột kéo xuống một ô nào đó, nhấc tay gõ một chuỗi chữ số vào xong liền NHẤN enter.

Định bụng cầm lên tắt luôn cho nó bõ ghét.

Biết sao được, số của cấp trên mà. Dám ngang nhiên cúp máy cấp trên thì coi như là xác định.

- Mẹ nín đi bả nghe được là đời mày tới đó là cùng đấy.

Nghe cái âm thanh đóng cửa thô bạo vang lên sau lưng, thanh niên chỉ biết thở dài một tiếng. Đặt tạm cái ly rỗng xuống bàn, tiếp tục quay lại chỗ cái máy tính mà anh ấy đang làm việc.

- Tụi bây nín hết cho tao nhờ đi được không? Ông đội trưởng ổng thấy là ổng hốt từng đứa bây giờ!

Đặt cái ly, thôi tạm gọi là cà phê xuống bàn làm việc mà anh thanh niên ngồi lúc đầu xong thì cô gái định bước ra cửa.

- Ê khoan khoan!

Dòm qua ống kính lúp thì hàng dãy số liệu trên màn hình đột nhiên trông có vẻ dễ tiếp thu hơn rất nhiều.

Chốc chốc anh lại thả bút xuống cầm chuột kéo kéo rồi gõ lạch cạch lên bàn phím một vài thứ gì đó.

Cô gái nghe giọng nói của thanh niên phía sau thì cũng dừng bước, quay đầu lại nhìn với ánh mắt hiện đầy dấu chấm hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thở dài bất lực, thanh niên bấm bắt máy.

Nghe xong cuộc điện thoại thì sắc mặt của thanh niên cũng sạm đi.

- Mẹ làm hết hồn. Ai đặt cái nhạc chuông điện thoại điên rồ thế không biết.

- Đệt, cậu tớ đồ các kiểu.

Bước phăm phăm về phía một cái máy tính khác nằm ở góc phòng, thanh niên còn chưa kịp đặt đít xuống ghế đã nhanh chóng bật nguồn rồi gõ lạch cạch lên cái bàn phím trước mặt.

- A lô. Ừ kệ mẹ cái dao động năng lượng hồi nãy đi nhá. Ừ cử vài đứa đi điều tra cho có cũng được bên đấy mấy ông nội kia lo hết. Ừ ừ cũng được vậy đi. À nhân tiện điều tra cho anh xem hôm qua có đứa nào lẻn vào phá cái điện thoại của anh không nhé. Ừ ok cúp đi.

Hóa ra âm thanh đến từ cái điện thoại của thanh niên nằm ở cái bàn làm việc mà lúc đầu anh ấy ngồi.

- A lô. Dạ vâng. À à vâng lão Huy. À vậy hả, em biết rồi ok anh.

- Mẹ mày éo biết người ta ngại à!

...

Ghi ghi chép chép được tầm 5 tờ giấy xong thì thanh niên dừng lại, mở cái đống giấy nãy giờ mình đã viết ra.

Lập tức một đống số liệu từ vài ô xung quanh nhanh chóng thay đổi vèo vèo với tốc độ siêu nhanh.

Cầm lên một tờ giấy nháp khác trên cái chồng giấy cao vài thước kế bên máy tính, thanh niên tiếp tục cầm bút lên rồi bấm nút cho cái màn hình tiếp tục chạy số liệu.

Nhưng nhìn thấy dãy số trên màn hình thì thanh niên rén ngang.

PS: CMN rốt cuộc thì tác cũng đã chơi được Plants vs zombies. Cứ tưởng tượng cái trò chơi mà đứa nhóc nào cũng chơi chỉ có mình không chơi được xong phải đợi cả chục năm sau đi. Ôi...

Thanh niên thấy vậy liền móc từ trong người ra một cái kính lúp đặt trước màn hình máy tính.

Tiện tay viết thêm vài thứ lên cái tờ giấy hiện giờ đã đầy ắp những nét nguệch ngoạc lum la mà mình đang cầm, sau đó thanh niên quăng đại cái tờ giấy đó qua một bên. Lấy tay gõ cái cạch xuống bàn phím máy tính, lập tức dòng số liệu đang ùn ùn chuyển động nhanh chóng dừng lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Điện thoại