Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 313: Đệ Tử Ưu Tú
Bát trưởng lão định phản bác liền bị Mặc bà bà hung hăng cắt ngang liền cứng họng. Càng nghe tới cách xưng hô của Mạc Thiên Sinh đối với bà ấy liền xuất hiện từng khoả mồ hôi hột.
“Vẫn là tiểu tử nhà ngươi ra dáng trưởng lão.”
Lúc ấy tất cả các ánh mắt đều dồn về phía Lục trưởng lão. Ông ta ho ho hai tiếng rồi nói: “Chắc là bởi vì phương pháp bồi dưỡng đệ tử của sư phụ Mạc Thiên Sinh khác với chúng ta. Hắn muốn đệ tử của mình phải tự mình lịch luyện và tích luỹ kinh nghiệm hơn là như đoá hoa trong lồng kính.”
“Cái này có lẽ ta giải thích được.”
Nhưng mà Mạc Thiên Sinh kêu Mặc tỷ tỷ vậy thì ông và các trưởng lão khác biết gọi là gì đây?
Cho đến khi toàn bộ căn phòng đều bị hoả diễm bao phủ, ánh sáng chiếu rọi vượt qua cả hào quang mà Dạ Minh Châu phát ra thì cơ thể Mạc Thiên Sinh cũng bắt đầu xuất hiện dị tượng.
Bên trong phòng, sau khi đuổi hết các trưởng lão ra ngoài Mặc bà bà thuận tay phất lên, một tầng kết giới nháy mắt xuất hiện ngăn cản toàn bộ khí tức với ngoại giới.
“Thì thế nào?”
Chúng trưởng lão ngơ ngác nhìn nhau nhưng không nói gì. Trầm ngâm hồi lâu, Đại trưởng lão bỗng dưng lên tiếng: “Mặc lão. Có phải ngài biết điều gì đó không?”
Phải biết Mặc bà bà so với ông ta còn lớn tuổi hơn nhiều. Cho dù kêu là lão lão cũng không có gì lạ cả, dù gì vẻ bề ngoài của một tu giả không phản ảnh được hết tuổi tác thật sự của họ.
Mạc Thiên Sinh khẽ rên rỉ.
Vừa nhìn thấy người kia đẩy cửa đi vào, chúng trưởng lão Hoàng Dược Cốc không hẹn mà cùng nhau biến sắc. Đặc biệt là Bát trưởng lão vừa lên tiếng khi đón nhận ánh mắt sắc lẹm không khỏi co rụt cổ lại.
Cảm nhận được đau đớn, dù đang hôn mê b·ất t·ỉnh nhưng gương mặt của Mạc Thiêu Sinh vẫn nhăn lại.
Ước chừng một khắc sau, Cốt Linh Lãnh Hoả mới ngưng động tác lại. Gương mặt của nó hiện rõ vẻ sung sướng rồi nhàn nhạt tiêu tán hoá thành bạch vụ.
“Vâng.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cùng với đó, những dòng khí màu đỏ đậm từ trên cơ thể hắn bốc ra lần lượt rơi vào trong miệng của Cốt Linh Lãnh Hoả. Đây chính là ám hoả từ Lộng Diễm Quyết mà Lữ Mạnh Hùng sử dụng. Đây cũng là lý do vì sao thương thế của Mạc Thiên Sinh lại lâu khôi phục hơn bình thường.
“Nhưng mà Mặc lão à. Việc này có quan hệ trực tiếp tới Hoàng Dược Cốc chúng ta. Sư phụ của Mạc Thiên Sinh nếu là người tốt thì không nói, lỡ như hắn là kẻ xấu thì…”
“U u u.”
Mà một khắc đó, toàn bộ hoả điểm trong căn phòng trừ bỏ bị những con rồng nhỏ thôn phệ ra còn lại đều bị Mặc bà bà khống chế thành vòng xoáy đưa vào bên trong bạch vụ.
Đại trưởng lão nghe thế liền gật gù. Nếu chiếu theo phong cách tu luyện dạo gần đây của Mạc Thiên Sinh thì đúng là như vậy. Ai lại muốn học luyện đan lại tự hạ độc mình để luyện chế thuốc giải độc đâu.
Trước lời chỉ trích thậm tệ của Mặc bà bà nhưng không một ai dám lên tiếng phản bác. Tất cả đều như những đứa trẻ con khép nép một góc vì bị người lớn trách tội.
Cùng lúc ấy, tụ linh trận bày ra ở bốn góc căn phòng đồng thời phát sáng. Dòng khí lưu màu xanh chứa đầy linh khí bắt đầu dung nhập vào bên trong những đóm lửa nhỏ khiến chúng càng bập bùng linh động.
Hào quang màu vàng kim trong cơ thể hắn phóng thích ra một cách tự nhiên hình thành những con rồng nhỏ uốn lượn bay giữa không trung nuốt trọn các hoả điểm xung quanh.
“Ưm…”
“Nhưng mà Mặc lão…”
“Chỉ là tương đối giống phong cách của ma đạo. Không. Thậm chí còn hơn ấy chứ.”
Các trưởng lão đồng loạt hành lễ sau đó lui ra ngoài. Mặc dù ai nấy vẫn còn rất nhiều nghi vấn nhưng cũng không dám hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc bà bà khẽ vận nguyên lực, cánh tay nhẹ nhàng đưa lên hoá thành phong áp và rồi giống như lưu thuỷ cuốn đi tất cả những đóm lửa còn lại hội tụ bên trên cơ thể của Mạc Thiên Sinh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà lại, vừa mới xuất hiện, Cốt Linh Lãnh Hoả liền huyễn hoá thành một cái đầu lâu hạ thấp xuống sát người Mạc Thiên Sinh. Cái miệng của đầu lâu khẽ nhô lên bắt đầu hút.
“Nhưng nếu sư phụ của Mạc Thiên Sinh là một tiền bối tu vi cao thâm thì sao lại để hắn nương nhờ Hoàng Dược Cốc chúng ta cơ chứ?” Tứ trưởng lão nói.
Trong lúc Bát trưởng lão còn đang ngơ ngác, Mặc bà bà như không còn kiêng nhẫn nói: “Có rắm mau phóng đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bát trưởng lão cúi đầu thật sâu. Lúc này đã không còn tâm tình để ý cách xưng hô nên cứ gọi như bình thường vẫn gọi: “Mặc lão. Lúc đầu chúng ta đồng ý trợ giúp Mạc Thiên Sinh vì nghĩ hắn là đệ tử của vị kia nhưng bây giờ xem lại thì hình như không phải. Vậy nên ta cho rằng trên người hắn có không ít bí mật cần được tra xét rõ ràng hơn.”
“Điểm ấy các ngươi không cần phải quan tâm nhiều. Chỉ cần biết rằng sư phụ của Mạc Thiên Sinh sẽ không gây hại cho Hoàng Dược Cốc chúng ta là được. Còn bây giờ thì tất cả đi ra đi.”
Tiếng động mang theo vài phần sung sướng của Cốt Linh Lãnh Hoả vang lên. Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ điểm sáng lập tức bị đồng hoá. Bạch vụ theo đó hiện lên một tầng hào quang nhàn nhạt mà nhiệt độ trong phòng thoáng chốc hạ xuống.
Đến gần Mạc Thiên Sinh, Mặc bà bà khẽ thở dài: “Trác Phàm đào tạo đệ tử quả nhiên bất phàm. Có điều đây cũng là số khổ của ngươi.”
Vừa nói, Mặc bà bà vừa đưa tay kết một loạt thủ ấn phức tạp. Mà nương theo mỗi một lần kết ấn, nhiệt độ căn phòng lại tăng lên một bậc. Xung quanh giường bệnh mơ hồ xuất hiện những đóm lửa nhỏ màu trắng li ti ngày một nhiều lên.
Chương 313: Đệ Tử Ưu Tú
Ngay sau đó, ở đan điền của Mạc Thiên Sinh bỗng nhiên bay ra một tầng hoả diễm như khói trắng. Đây là một tia Cốt Linh Lãnh Hoả mà trước đó Mặc bà bà đã đặt ở bên trong.
“Cái gì Mặc lão? Mạc Thiên Sinh hắn còn gọi ta là Mặc tỷ tỷ đấy.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ài. Còn thế nào nữa. Cứ theo lời Mặc lão nói đi. Mặt khác, nếu chiếu cố tốt Mạc Thiên Sinh thì sau này không chừng còn được sư phụ hắn giúp đỡ.”
Mặc bà bà cắt ngang: “Mạc Thiên Sinh có bao giờ nói qua hắn là đệ tử của người kia chưa hay là do các ngươi tự mình ngộ nhận. Tóm lại, các ngươi hãy ngừng việc điều tra thân thế sư phụ của Mạc Thiên Sinh đi.”
Bát trưởng lão chầm chậm khép cửa lại rồi hỏi: “Đại trưởng lão, chúng ta bây giờ làm thế nào?”
Mặc bà bà liết nhìn các vị trưởng lão sau đó đi lại gần giường bệnh. Cánh tay nhẹ nhàng chạm lên vùng bị bỏng rát của Mạc Thiên Sinh.
“Ách.”
Mặc bà bà nghe vậy liền cười lạnh: “Thật là hay nha. Chẳng lẽ không phải đệ tử của người đó các ngươi liền lật lọng ư? Từ bao giờ Hoàng Dược Cốc lại nhỏ nhen đến như vậy? Còn nữa, có những việc các ngươi vẫn nên mắt nhắm mắt mở là được. Ai mà chẳng có bí mật của riêng mình, nếu các ngươi cứ tiếp tục cưỡng cầu đến khi mất đi một đệ tử ưu tú thì cứ chờ đón nhận lửa giận của ta đi.”
Lời khen ấy khiến Đại trưởng lão bất giác đưa tay lau mồ hôi hột. Nếu để các đệ tử trong tông nghe thấy có người gọi ông ta là tiểu tử thì không biết vẻ mặt của chúng như thế nào.
Mặc bà bà thu tay về sau đó hừ lạnh: “Ngay cả một v·ết t·hương cỏn con như vậy các ngươi lại bảo nửa tháng chưa khôi phục được. Rốt cuộc thì các ngươi lên làm trưởng lão chỉ nhờ vào việc truyền nối các đời thôi sao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.