Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 314: Đoán Cốt Điên Phong
Nhưng giờ khắc này Mạc Thiên Sinh làm gì biết được điều đó. Vậy lên hắn lập tức ngồi dậy, sau khi mang y phục liền một mạch rời khỏi phòng nghỉ ngơi.
“Xuy xuy. Ai thèm cái thân tàn ma dại ấy của ngươi.”
Nói thì nói vậy nhưng Trác Phàm cũng cực kỳ bất đắc dĩ. Xung quanh đây đều có người canh gác, hắn lại không tiện đi vào nơi tu luyện ở quảng trường dành riêng cho các đệ tử tham gia đấu hội nên chỉ có thể dùng Thuấn Di mà thôi.
Mà bây giờ đột phá trong thời gian ngắn nhưng Mạc Thiên Sinh lại cảm giác khí tức bản thân vô cùng cân bằng như thể hắn đột phá rất lâu rồi vậy.
“Có chuyện gì vậy chứ?”
Trương Hàn Thiếc cần trên tay một chiếc bình ngọc cẩn thân nâng niu từng chút một. Vẻ mặt của ông vô cùng vui vẻ, thậm chí trên đường đi còn khẽ ngân nga giai điệu gì đó trong miệng.
Khoé miệng Mạc Thiên Sinh hiện lên một nụ cười đầy sảng khoái. Tình huống hiện giờ của hắn vô cùng khả quan. Khí tức của Đoán Cốt Điên Phong đang phun trào tựa hồ sắp sửa phá cảnh nhưng hắn không vội. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ra rồi sao.”
Trên thực tế, Mạc Thiên Sinh nói vậy là vì hắn chưa từng gặp trường hợp nào như thế. Cũng nghe quá tốc độ thăng tiến quá nhanh thì căn cơ sẽ không vững chắc nên mới lo trước sợ sau như vậy. Nếu như biết cảnh giới hiện tại là nhờ có Mặc bà bà giúp đỡ thì có lẽ mọi chuyện sẽ khác.
“Tiểu tử Mạc Thiên Sinh này thật là khiến người ta bất ngờ. Không biết Mạc huynh sau khi nghe nhi tử của mình đánh bại đệ nhất thiêu kiêu của Thánh Hoả Sơn sẽ có biểu cảm gì nữa. Chắc chắn nhảy dựng lên rồi hoả tốc đến đây cũng nên. Hắc hắc. Thật muốn nhìn biểu cảm của hắn khi đọc ngọc giản ta gửi quá đi thôi.”
Ánh mắt dời sang vòng xoáy của bạch vụ đang phát sáng, trong mắt Mạc bà bà loé lên một tia tinh quang: “Theo lý mà nói sau khi loại bỏ ám hoả thì tiểu tử này đã có thể khôi phục trong vài ngày tới rồi. Có điều niệm tình ngươi làm Hoàng Dược Cốc nở mày nở mặt nên ta giúp ngươi một tay vậy.”
Cúi xuống nhìn thân thể một chút, Mạc Thiên Sinh co rụt tròng mắt khi phát hiện thương thế trên người vậy mà đã khỏi hẳn rồi, thậm chí phần xương nứt vỡ cũng đều lành lại rồi.
“Công pháp này thật đáng kinh ngạc. Ta chỉ vừa mới bài trừ ám hoả đã có thể tự hành khôi phục.” Mặc bà bà kích động lên tiếng.
“Xem ra khoảng cách đột phá Đoán Cốt đạt tới cảnh giới Thiên Huyền của ta không còn xa rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trác Phàm cười cười: “Một người có tu vi cỡ như ngươi mà bị hù đến c·hết sao? Nếu vậy thì tên của ngươi nhất định được vạn cổ lưu danh.”
Ở nơi đó, Mạc Thiên Sinh vẫn trần trụi như trước, có điều thân thể giờ khắc này đã không còn vết bỏng cháy, thay vào đó là lớp da trắng mịn, từng múi bụng lộ rõ hoàn mỹ như tranh vẽ. Mà nếu để ý kỹ sẽ thấy bên dưới làn da kia như có một tầng khói trắng bao phủ đang không ngừng tiến vào kinh mạch rồi cùng nhau chảy về đan điền.
Giờ khắc này, vết bỏng trên người Mạc Thiên Sinh từ màu đỏ dần biến thành màu đen. Những cái vảy nhanh chóng bong tróc ra để lộ lớp da hồng hào mới.
Quá trình này diễn ra rất lâu.
“Chuyện này phải hỏi ý kiến của sư phụ trước đã. Nếu không cẩn thận đột phá ngay rất dễ tẩu hoả nhập ma.”
“Ý của ta là đáng lý ngươi phải nằm liệt giường. Ách không. Nhưng mà làm sao ngươi lại ở đây. Thương thế của ngươi. Không phải là…”
Không đợi Trác Phàm trả lời, cả hai người đã lập tức biến mất khỏi quảng trường.
“Ý của người là sao vậy?” Mạc Thiên Sinh nghiêng đầu hỏi như thể vừa nghe một lời nói kì lạ.
Từ lúc tu luyện đến nay Mạc Thiên Sinh luôn tuân thủ nguyên tắc “hậu tích bạc phát” tích luỹ từng chút một cho đến khi không áp chế được nữa mới đột phá. Nhờ vậy mà ngay khi thăng cấp hắn cơ hồ không cần thời gian ổn định cảnh giới gì cả.
Ngay sau đó, những con rồng nhỏ vốn dĩ bay lượn xung quanh liền dung nhập trở vào cơ thể hắn khiến cả thân thể bỗng dưng bị hoàng quang bao phủ. Mà theo sau những v·ết t·hương ngoài da dần dần biến mất không còn chút dấu vết nào.
Nhìn Mặc bà bà nhăn mặt muốn chửi rủa tiếp, Trác Phàm chỉ cười khẽ sau đó trịnh trọng nói: “Cảm ơn.”
Mặc bà bà trề môi nhưng rồi kéo Trác Phàm đi khỏi: “Việc ở đây xong rồi. Ngươi theo ta tới trúc đình một chuyến, ta có vài khúc mắc ở đan trận ngươi đưa hôm trước.”
“Cảm ơn cái gì?”
Có điều, cảm giác nhức mỏi thực tế chỉ là tưởng tượng của Mạc Thiên Sinh mà thôi. Vừa mới động đậy, hắn đột nhiên ngưng động tác sau đó ngồi bật dậy.
Chương 314: Đoán Cốt Điên Phong
“Ta bây giờ làm gì có cái gì để làm hiện vật cơ chứ? Còn thân thể này thì quá quý giá rồi.”
Giống như việc Mạc Thiên Sinh xuất hiện ở đây vượt quá thường thức của Trương Hàn Thiếc vậy nên lời nói của ông ta trong lúc nhất thời liền không đầu không đuôi.
Nghe giọng nói quen thuộc, Trương Hàn Thiếc liền nhìn kĩ lại phát hiện đứng đối diện không ai khác chính là Mạc Thiên Sinh liền nhảy dựng lên: “Sao… Sao ngươi lại ở đây?”
Mạc Thiên Sinh dùng sức đánh mạnh vào đầu để cho cơn đau khiến hắn thanh tỉnh trở lại. Sau đó, hắn đem tinh thần lực dò xét thân thể tận ba lần rồi mới lẩm bẩm: “Thật sự không phải mơ. Ta vậy mà đột phá rồi! Thời gian mới chỉ bao lâu cơ chứ?”
“Đa ta. Là ta lơ đễnh không chịu nhìn đường.” Khương Khan vội vàng lên tiếng.
Mà điều làm Mạc Thiên Sinh kinh ngạc hơn không chỉ dừng lại ở đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa nói dứt lời, Mặc bà bà lập tức kết ấn.
Cho đến khi trời sáng, Mặc bà bà thu hồi kết giới, trên người xuất hiện mồ hôi lấm tấm. Bà đảo mắt nhìn lại Mạc Thiên Sinh trên giường bệnh, khoé miệng chậm rãi cong lên.
Đang lúc bước qua ngã rẽ, Trương Hàn Thiếc đâm phải một người cung đang nhanh chân bước đi, ngọc bình theo đó rời tay rơi xuống. Cũng may khi sắp chạm đất thì được người kia nhặt lấy.
Đúng thế. Thời gian còn chưa được nửa tháng đã đột phá khiến Mạc Thiên Sinh hồ nghi vô cùng. Nhưng mặc kệ hắn kiểm tra thế nào đều không cảm thấy sự bất thường của cơ thể. Giống như việc đột phá nhanh chóng là một điều rất đỗi bình thường vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Trương thúc. Người đi đâu mà vội vậy ạ?”
Bà ta biết Hoàng Long Chân Khí có tác dụng tăng cường thực lực lẫn chữa trị v·ết t·hương trong quá trình thi triển nhưng không ngờ ngay cả trong điều kiện bình thường cũng có thể giúp người tu luyện khôi phục thương thế.
Không lâu sau, Mạc Thiên Sinh cũng tỉnh lại. Trải qua một trận đấu với Lữ Mạnh Hùng khiến cơ thể hắn vô cùng nhức mỏi nên vội uốn éo thân thể.
“Đoán Cốt Điên Phong? Ta không những khôi phục mà còn đột phá nữa?”
“Ngươi không chỉ chữa trị cho đệ tử của ta còn giúp hắn nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc bà bà phất tay: “Thuận tiện làm mà thôi. Vả lại, nếu cảm ơn thì cũng nên dùng hiện vật, đừng có cảm ơn suông như thế.”
Ngoài ra, Mạc Thiên Sinh còn cảm nhận được một luồng nguyên khí vừa nóng lại vừa lạnh đang chạy khắp thân thể, cảm giác ngứa ngáy lại râm rang ấy khiến hắn tưởng như bị hàng chục con kiến nhỏ bò trên người vậy.
Lốc xoáy của Cốt Linh Lãnh Hoả bỗng dưng trở nên nhu hoà rồi tảng ra như một tầng mây bồng bềnh. Dưới ý niệm khống chế của Mặc bà bà, toàn bộ dần dần dung nhập vào bên trong cơ thể của Mạc Thiên Sinh.
Mặc bà bà bước ra ngoài cửa, chầm chậm khép lại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.